Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1001: Hôn lễ thế kỷ

Tóm lại, một đêm trước hôn lễ.

Kế hoạch giúp cho Tiểu Sửu có được một ngày vui vẻ của An Lâm, dường như đã thất bại.

Tiểu Sửu vãn không vui lên, dù cho An Lâm và Đại Bạch đã cố gắng hết sức rồi...

Một người một chó một khỉ đi ra khỏi Hồ Mị tiên các, bắt đầu trở về.

"Đàn ông bị tổn thương tình cảm, mà vẫn có thể giữ vững trái tim kiên định như thế, không buông thả chính mình, không thể không nói, Tiểu Sửu thật sự là một người đàn ông si tình." An Lâm lắc đầu cảm thán.

"Thật ra thì quá si tình cũng không hay, kẻ si tình đều dễ bị tổn thương, thiên nhược hữu tình thiên diệc lão(*), anh Sửu yêu sâu đậm như vậy, sẽ sống rất mệt mỏi, không bằng hôm nay ta có rượu hôm nay say. Gâu!" Đại Bạch phe phẩy cái đuôi tuyết trắng, lên tiếng nói ra suy nghĩ của mình về tình yêu.

(*) Thiên nhược hữu tình thiên diệc lão: Trời nếu có tình trời ắt cũng già đi. Câu thơ trong bài thơ "Kim đồng tiên nhân từ Hán ca tịnh tự" của Lý Hạ.

Tiểu Sửu nghe vậy chỉ cười đáp: "Yên tâm đi, tôi đã hiểu rồi, chỉ là nhất thời không kiềm chế được."

Trong khách sạn, hai tay Đề Na chống nạnh, nũng nịu chất vấn.

Đề Na chuyển ánh mắt sang phía Tiểu Sửu, ngạc nhiên hỏi: "Ngoan vậy ư?"

Mặc dù, rất có thể là hình tượng của hắn đã sớm bị phá hủy từ lâu.

"Đúng đấy, ở đó có thể xem ca múa, còn có hồ ly theo chơi, nhưng là chúng tôi rất kiên định, đuổi hết đám người xinh đẹp lẳng lơ kia đi! Gâu!" Đại Bạch bày ra vẻ mặt chính trực mà nói tiếp.

Đám người An Lâm không chơi quá khuya, suy cho cùng vẫn còn có một tiểu tinh linh rất thuần khiết và đáng yêu đang đợi bọn hắn.

Đây vẫn là lần đầu tiên hắn ý thức được rằng, thì ra xấu cũng là một loại vũ khí.

Nghe được câu này, An Lâm và Đại Bạch cũng yên tâm phần nào.

Tiểu Sửu im lặng gật đầu, nói như thế cũng không sai, đúng là đem đuổi hết đáng người xinh đẹp lẳng lơ kia đi, hơn nữa còn là dựa vào mặt của hắn.

An Lâm không thể phá hủy hình tượng hoàn mỹ của chính mình ở trong suy nghĩ của Đề Na.

Đêm hôm đó rất là náo nhiệt, thành Thanh Hồ là một tòa thành không ngủ, ở trong thành đèn đuốc sáng trưng, rất nhiều chỗ ăn chơi đều mở thâu đêm suốt sáng.

An Lâm ho nhẹ một tiếng, hời hợt nói: "Chỉ là đưa Tiểu Sửu đi giải sầu thôi mà, chúng tôi chỉ đi xem ca múa một chút ấy mà."

Ngày hôm nay, cả tòa thành đều tràn ngập mùi hương thơm ngát.

"Người khổng lồ An Lâm, sao các anh đi lâu thế?"

Cánh hoa màu đỏ rơi khắp đất trời, trải thành tấm thảm đỏ trên toàn bộ mặt đất.

Nhưng mà, cảm xúc bi thương nồng đậm trong lòng hắn là thế nào đây?

Sáng sớm ngày hôm sau.

Bởi vì người tới chơi nhiều vô cùng, thế nên nhóm thủ vệ ở đại môn chỉ nhận đúng thiếp mời, chứ không thể nhớ hết được toàn bộ cường giả.

Cường giả như mưa, thú dữ như sấm.

Chẳng qua, hắn cũng không cần phá giải.

Hôn lễ của Bạch Dao và Trần Nam, được cử hành vào chính ngày hôm nay.

Rất nhiều đại biểu của các tông môn ở vùng đất Tạo Hóa đều tới đây.

Người của Hồ tộc đều treo lên những đồ vật vui mừng, chân thành chúc phúc cho ngày vui này.

Cự đao màu trắng bạc đắc ý lắc lư trên không trung mấy cái: "Chuyện này còn phải nói sao, tôi là bảo đao bất lão, phong vận vẫn còn, làm sao, có muốn nếm thử đại bảo bối của tôi không hả?"

Một quả cầu tuyết lớn không ngừng lăn về phía trước, thấy được một thanh cự đao màu trắng bạc, liền bắt đầu hưng phấn chào hỏi: "Ha ha ha, Bá Đao tôn vương, đã lâu không gặp, phong thái của anh vẫn hệt như năm đó nha."

Đội hình một người một khỉ một chó một tinh linh này của An Lâm vốn là vô cùng đặc biệt, nhưng mà ở chỗ này lại không hề có chút thu hút nào, hoàn toàn không cần phải ngụy trang. Bởi vì sinh linh ở nơi này hiếm thấy hơn bọn hắn nhiều.

Trong tòa hoàng cung lớn nhất ở thành Thanh Hồ, bên trong hoàng cung Thanh Hồ, bắt đầu có các cường giả có thân phận có thực lực từ khắp nơi trên thế giới tụ hội về. Tất cả dị thú hung hãn chân đạp mây mù, lôi kéo vương tọa mà đến. Thậm chí còn có Giao Long kéo xe tiến vào hoàng cung Thanh Hồ, rất là khoa trương.

Hắn chỉ theo Tiểu Sửu tới nơi này chịu đau tim một hồi thôi.

"Hôn lễ này hoành tráng quá đi mất, sắp sánh ngang với khánh điển mừng tông môn thành lập của chúng ta rồi. Gâu!" Đại Bạch nhìn cường giả lui tới, không nhịn được mà sợ hãi than thở.

"Dù sao việc trọng đại ở vùng đất Tạo Hóa, hoành tráng thế này cũng là dễ hiểu." An Lâm mở miệng nói.

Một cảnh tượng cực kỳ phồn hoa tráng lệ.

Trận pháp này tầng thứ đặc biệt cao, hẳn là Hợp Đạo cảnh tầng thứ đại trận, An Lâm cho dù có thể thấy trận pháp thiếu sót, muốn phá giải cũng không đơn giản.

Hai mắt hắn chợt hiện lên một tia sáng, thấy được ba đại trận khổng lồ cực kỳ phức tạp, phối hợp với nhau, bao phủ cả tòa hoàng cung.

An Lâm cầm lấy thiếp mời mượn tới, cùng Tiểu Sửu, Đề Na và Đại Bạch, đi theo phía sau nghênh ngang tiến vào hoàng cung.

Quả cầu tuyết lớn hưng phấn mà lăn một vòng quanh cự đao màu trắng bạc, hàn khí trở nên dày đặc hơn vài phần, kích động nói: "Tốt! Khuya hôm nay, chúng ta hãy đánh một trận cho ra trò, xem thử là đao của anh cứng, hay là tuyết của tôi chắc!"

"Người khổng lồ An Lâm, bọn họ đang nói cái gì vậy?" Đề Na cất tiếng hỏi với vẻ mặt hiếu kỳ.

"Khụ khụ, đại khái là ước chiến đi." An Lâm không muốn giải thích cặn kẽ, hắn cảm thấy ý nghĩ của mình có chút dơ bẩn, không muốn dạy hư tiểu tinh linh ngây thơ đáng yêu.

Cảnh tượng tương tự như thế, đang xảy ra ở khắp nơi trong hoàng cung Thanh Hồ.

Sinh linh ở vùng đất Tạo Hóa là hỗn độn và hiếm thấy nhất trên toàn bộ đại lục.

Động vật thành tinh đã coi như là rất thường thấy rồi, ngoài ra, còn có cái gì mà cầu tuyết thành tinh, vũ khí thành tinh, thức ăn thành tinh...

Đại Bạch đi ngang qua khu khách quý ẩm thực, thấy được một cái bánh mì hạt vừng loại lớn đang đuổi theo hai cái bánh quẩy to màu vàng, nó bị làm cho sợ đến mức suýt nữa thì ăn luôn cả bánh mỳ và bánh quẩy.

Hồ tộc ở vùng đất Tạo Hóa, nói theo phương diện khác, thật sự là chủng tộc bình thường nhất ở vùng đất này rồi, ít nhất thì bọn họ trổ mã rất bình thường!

Ai có thể nói cho An Lâm biết, bánh mì hạt vừng loại lớn sẽ sinh con thế nào không?!

Tất cả sinh linh, đều hướng ánh mắt về phía cái điện phủ màu trắng cực kỳ xinh đẹp kia.

Giai điệu vui mừng bắt đầu phiêu đãng khắp bốn phía.

Đồng thời có thần quang đầy trời, tiên âm vang vọng từng hồi.

Lúc này, một cái điện phủ thuần sắc trắng bốn bề trong suốt, được dựng lên từ thạch trụ bạch tinh, xuất hiện ở trung tâm hoàng cung.

Một lúc lâu sau, cường giả và đại biểu cho các đại chủng tộc và tông môn một đường hội tụ, số lượng lên tới khoảng một trăm ngàn.

Mặc dù hắn rất tò mò, tại sao An Lâm lại tới nơi này, nhưng cũng biết bây giờ không phải là lúc thích hợp để tới hỏi thăm nhau.

Cũng không phải bởi vì tạo hình của bọn họ, mà là bởi vì thân phận của bọn nó.

Bởi vì những thạch đầu nhân có ngọn lửa trước ngực này chính là một trong mười đại chủ thành thống lĩnh vùng đất Tạo Hóa, bộ tộc Thần Thạch ở thành Thạch Đầu!

Những người có quyền lực của Hồ tộc vừa nhìn thấy bộ tộc Thần Thạch, liền chủ động nghênh đón.

Lúc này, có một thạch đầu nhân lại tập trung ánh mắt trên người An Lâm, con ngươi thoáng co lại.

"Làm sao thế, Hồng Đấu?" Một người đá có hơi thở mạnh mẽ ở bên cạnh mở miệng hỏi.

"Không có gì, hình như là tôi thấy người quen." Hồng Đấu mở miệng nói.

"Người quen? Người nào chứ?" Cái người đá kia cũng tò mò hỏi.

Loại thể chất lừa người này của Hồng Đấu thế mà cũng có người quen, điều này làm cho cái tên người đá kia cảm thấy hứng thú vô cùng.

"Ừm... Chắc là tôi nhìn lầm rồi." Hồng Đấu lắc đầu, tiếp tục đưa mắt nhìn sang Hồ tộc.

Bọn họ vừa xuất hiện, lập tức hấp dẫn vô số ánh mắt.

Có mười mấy thạch đầu nhân mang ngọn lửa trước lồng ngực cũng đi tới hiện trường hôn lễ.

Giờ phút này, ở một chỗ cách đó không xa.

Đối với cái cách nói này của Đề Na, An Lâm và Đại Bạch cực kỳ công nhận mà gật đầu.

Toàn bộ cảnh tượng trước mắt khiến cho Đề Na cảm thấy vô cùng mới lạ: "Cứ như thể là trí khôn và linh hồn của sinh linh ở nơi này đều do trời cao ban cho, quá kỳ diệu, thật không thể tin được!"

Sữa đậu nành và bánh quẩy yêu nhau thế nào?

An Lâm và Tiểu Sửu bọn họ, đã yên lặng chen đến ví trí phía trước nhất trong buổi hôn lễ.

Bây giờ, buổi hôn lễ mà vạn chúng mong đợi, cuối cùng cũng bắt đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận