Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1011: Lại cử hành hôn lễ

Bạch Mộ Vũ nhìn Tiểu Sửu, trong lòng không biết tại sao lại xuất hiện hình ảnh đáng thương của tiểu Hầu Tử khi suýt chút nữa bị báo đen nuốt chửng.

Bà khi ấy chỉ thuận tiện cứu tiểu Hầu Tử, đâu nghĩ tới tiểu Hầu Tử sẽ trở thành người mà con gái mình yêu, lại còn có thể sẽ trở thành con rể của mình...

Thật không thể đoán được, rõ ràng nghĩ Tiểu Sửu trông rất xấu xí, thế nên mới tùy ý để con gái và Tiểu Sửu chơi với nhau. Dù sao cũng không nghĩ tới con gái mình sẽ thích một người quái dị.

Việc này có vẻ rất an toàn.

Nhưng sao... thế nào lại trở thành thích nhau.

Bạch Mộ Vũ cảm thấy thế giới này đang trêu đùa bà.

Thần Hỏa của Tiểu Sửu là truyền thừa cốt lõi của sự nghiên cứu về Tử Tinh, Ám Thần.

Vào thời kì Dục Linh, lúc hắn ở tộc Chu Tước phát triển, độ tinh khiết cũng đạt đến đẳng cấp Thần Hỏa.

Tiểu Sửu cảm giác được mẹ vợ đang nhìn, toàn thân căng thẳng, yên lặng đứng thẳng người, giống như chịu sự kiểm tra của lãnh đạo vậy, mặt nghiêm túc, khiến cho dáng vẻ xấu xí của hắn xuất hiện sự trang trọng.

Sau đó cả sơn động bỗng tràn ngập tiếng hoan hô!

Bạch Mộ Vũ có khuôn mặt điên đảo chúng sinh, giờ lại hiện lên vẻ rầu rĩ, có chút ai oán trừng mắt nhìn cái dáng vẻ nỗ lực kiềm chết sự vui mừng của An Lâm.

Trong sơn động trở nên yên tĩnh.

"Thông gia, thân thể của Bạch Dao đang chuyển biến xấu đi, việc này không thể chậm chễ, chúng ta lên nhanh chóng cử hành hôn lễ đi."

Tiểu Sửu: "..."

Hôm nay tu vi của hắn đã trở thành Thần Trung Kỳ, Thần Hỏa Âm Chúc cũng tăng theo cảnh giới, trở nên càng thuần khiết, căn bản không cần lo lắng đến tình huống không phù hợp.

Tiểu Sửu mở to mắt như bóng đèn, nước mắt rơi như trân châu, nói to: "Mẹ!"

Ngay khi Bạch Mộ Vũ trầm tư, An Lâm lại bắt đầu rèn sắt khi còn nóng nói.

Theo tính chất thần hỏa mà nói, Tiểu Sửu so với Thần Hỏa của Trần Nam, lại càng thích hơp hơn...

Bạch Mộ Vũ xoa nhẹ mi tâm: "Được rồi.. Tuy rằng xấu xí một chút, nhưng trời xanh đã tác thành, cũng không trách được mấy người. Nếu mấy người đã yêu nhau, tôi cũng sẽ không cổ hủ chia rẽ uyên ương, tôi đồng ý."

An Lâm chẳng biết xấu hổ giang hai cánh tay ra, muốn ôm tuyệt thế nữ hồ trước mặt vào lòng.

Bà xoay người về phía Tiểu Sửu.

"Cút!" Bạch Mộ Tuyết hừ lạnh một tiếng, tát một cái, An Lâm bị quạt bay mấy ngàn thước.

Bạch Mộ Vũ run rẩy khóe miệng: "Tôi không có đứa con nào xấu xí như vậy."

"Nào, thông gia, ôm một cái."

Tây Hải có hai chủng tộc hiển hách nhất, chính là tộc Linh Ngư và tộc Thiên Quy.

Nơi này là một vùng biển vô tận, được chúng sinh gọi là Tây Hải.

"Trần Nam, thật không sao chứ? Lâu như vậy rồi, vẫn không có tin tức của con tiện nhân Bạch Dao, thân thể của anh chịu được chứ?" Một nữ nhân ngư nhíu mày mở miệng nói.

Một cái tát này mà rơi vào người nó, chắc chắn là đi đời nhà ma.

Lam Tiểu Nghê hừ lạnh một tiếng: "Nhưng như thế sẽ để con tiện nhân đó chiếm lợi,

Tiểu Sửu hít vào một ngụm khí lạnh.

Lam Tiểu Nghê bị câu nói này khiến cho đỏ mặt, ánh mắt đưa tình nhìn người đàn ông điển trai.

"Yên tâm đi." Trần Nam khẽ cười: "Với anh mà nói, cô ta còn chẳng bằng một phần vạn của em, chỉ là cái giẻ lau thôi, dùng xong thì vứt."

Đã nói trước rồi, cô ta chỉ có thể làm thiếp, hơn nữa anh cũng không thể sủng ái cô ta!"

Tây Bộ của Đại Lục Thái Sơ.

"Yên tâm đi, tình huống của Bạch Dao còn nghiêm trọng hơn tôi nhiều, sắp mất mạng rồi. Tin chắc rằng không bao lâu nữa, mấy người đó sẽ đích thân đến tìm tôi, xin tôi cưới Bạch Dao." Trần Nam quơ quơ chén rượu xanh biếc trên tay, trên mặt hiện rõ bộ dạng tươi cười nắm chắc phần thắng.

Tuy hắn nắm được Thần Hỏa Ám Hủ trong tay, nhưng còn chưa hoàn toàn khống chế được.

Ngược lại, Bạch Dao cũng không còn nhiều thời gian. Chỉ bằng tình cảm của Bạch Mộ Vũ với Bạch Dao, hắn có lòng tin mười phần, Bạch Mộ Vũ sẽ mang Bạch Dao đến đây tìm hắn.

Tây Hải là một trong những địa vực nguy hiểm nhất của Đại Lục Thái Sơ, có hàng ngàn vạn loại hải yêu, đại yêu tộc hùng mạnh rất nhiều, nếu không phải người có thực lực thì sẽ chết như thế nào ở Hải Vực này cũng không biết.

Một người đàn ông dáng dấp đẹp trai, đang thản nhiên thưởng thức ly rượu xanh biếc, đó là rượu ngon do linh lực linh âm thâm sâu của biển sâu ủ thành, có tác dụng nâng cao tinh thần não bộ, công hiệu làm đẹp da.

Lúc này, trong một thiền điện ở Hải Tâm Cung, gần thần đàn Hồng Mông.

Tộc Linh Ngư chiếm cứ thần đàn Hồng Mông, nơi sâu nhất của biển cả, chỉ huy hàng nghìn hàng vạn sinh linh Tây Hải. Tộc Thiên Quy coi bói thiên địa, chỉ cư trú ở một vùng, nhưng cũng không có sinh linh nào dám trêu chọc tới.

Trần Nam cũng cười dịu dàng, bước về phía Lam Tiểu Nghê.

Thế mà hắn đã phải rất vất vả mới thuyết phục được Lam Tiểu Nghê, để cô chấp nhận Bạch Dao.

Đến lúc đó tay trái là công chúa Nhân Ngư, tay phải đệ nhất mỹ nữ hồ tộc, vạy cuộc sống chẳng phải hoàn mỹ sao?

Nói thật, hắn còn chưa chạm vào Lam Tiểu Nghê. Vì quy dịnh của hoàng tộc Linh Ngư tương đối nghiêm, nhất định sau thành hôn mới được tiến hành việc này.

Không bằng mượn cơ hội này, trước tiên...

Đang lúc này.

Một con Tôm Hùm kim giáp vội vàng chạy vào.

"Đại, đại, đại.. nhân, không xong rồi!"

Bầu không khí bị phá hư, Trần Nam tức giận trừng mắt nhìn tôm hùm kim giáp, tức giận nói: "Rốt cuộc có chuyện gì? Có chuyện gì mau nói, có rắm mau thả!"

Nhưng hôm nay, Bạch Dao không có thời gian, chỉ có thể cử hành hôn lễ ở hoàng cung Hồ Tộc.

Nếu thời gian không gấp, chắc chắn hắn sẽ để Tiểu Sửu đến Tứ Cửu Tiên Tông cử hành hôn lễ

Địa điểm hôn lễ được đặt trong hoàng cung của Hồ tộc.

Thần kỳ khi hai người như vậy ở chung một chỗ, đây đúng là tình yêu chân chính.

Cũng chính vì vậy, theo các sinh linh kể, nghe nói sau khi Bạch Dao và Tiểu Sửu kết hôn, hiếm khi xuất hiện mẫu thuẫn giữa hai người, thậm chí rất nhiều sinh linh còn chân thành chúc phúc.

Các phiên bản chuyện xưa có rất nhiều, nhữnng câu chuyện này đều được một bàn tay thần bí sắp xếp, được truyền miệng, dần dần trở thành câu chuyện thú vị của các sinh linh.

Khu vực Tạo Hóa, Thanh Hồ thành.

Cửa Hồ Tộc giăng đèn kết hoa chưa được một tháng thì lại giăng đèn kết hoa lần thứ hai.

Lần này đối tượng kết hôn lại trở thành Bạch Dao của Hồ tộc và Tiểu Sửu của Tứ Cửu Tiên Tông.

Đệ nhất mỹ nữ hồ tộc và Hầu Tử xấu kinh thiên động địa kết hôn, sớm đã được mọi sinh linh biết.

Chuyện của bọn họ đã tương truyền qua nhiều người, dần dần mang màu sắc của thần thoại.

Có chuyện kể rằng, khi Bạch Dao lưu lạc ở vùng Vạn Sơn, ngày ngày bầu bạn cùng Thạch hầu, khiến Thạch hầu yêu mến, hai người lâu ngày sinh tình tình cảm, mới yêu nhau, ở cùng nhau.

Còn có chuyện kể rằng, khi lên trời phân chia xấu đẹp, đã chọn ra 2 sinh linh. Bọn họ ở cùng một chỗ, có thể khiến cho mọi người lĩnh hội được sâu sắc thế nào là xấu đẹp.

Bọn họ ở cùng một chỗ là mục tiêu đã định trước.

Chỉ có Tiểu Sửu mới xứng đôi với sự tồn tại đẹp nhất.

"Bạch Dao? Tứ Cửu Tiên tông? Được... được lắm!"

Hắn bỗng dưng đứng lên, cả người tản ra khí thế hung hãn!

Chén rượu trong tay Trần Nam rơi xuống đất, rượu văng khắp nơi, nổ tung thành từng miếng bọt màu xanh biếc.

Tiếng thủy tinh trong trẻo bị vỡ nứt.

Choang.

"Vừa nhận cấp báo, khoảng một ngày nữa Bạch Dao hồ tộc sẽ chuẩn bị cử hành hôn lễ lần thứ hai. Kết hôn với trưởng lão Cửu Tiên Tông, Tiểu Sửu!" Tôm Hùm kim giáp lớn tiếng mở miệng nói.

Bạch Dao uống xong máu của Tiểu Sửu, đã tỉnh lại lần thứ hai, chỉ cần có thể động phòng sau hôn lễ, tới lúc đó có thể trị được tận gốc hàn dương.

Ngày hôm sau, mọi người cùng tới chúc mừng hôn lễ đúng hẹn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận