Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1034: Đạt được hợp tác vui vẻ

An Lâm trừng lớn hai mắt: "Tôi sẽ chết sao?"

Nếu như là người coi bói khác, chạy tới nói với An Lâm, nếu cậu không giao tiền diệt trừ tai nạn, thì cậu sẽ chết.

An Lâm tuyệt đối không nói hai lời, thưởng cho người kia một Hám Sơn quyền.

Nhưng mà, lời này là do đại tế ti Cổ Dữ của Quy tộc nói ra, khiến hắn không thể không cảnh giác.

"Đúng vậy, cậu sẽ chết, bị người Linh Ngư tộc giết chết." Cổ Dữ gật đầu nói.

An Lâm khẽ nhíu mày, tuy hắn có thù oán với người của Linh Ngư tộc, nhưng trừ khi điều động siêu cấp đại năng Hợp Đạo thì mới có thể giết chết hắn. Linh Ngư tộc dám làm như vậy sao?

Cổ Dữ chậm rãi nói: "Tôi chỉ có thể đoán ra tình huống của cậu không hợp tác với tôi, đương nhiên, nếu cậu hợp tác với tôi, tôi có thể bảo đảm cậu không chết."

"Tôi biết chuyện cậu muốn tìm tôi giúp đỡ là gì, bởi vì cũng chỉ có chuyện đó, mới có thể liên quan tới vận mệnh tương lai của Thiên Quy tộc... Thật ra trong Thiên Quy tộc, cũng có không ít sinh linh có thể xem hiểu bản đồ của cậu. Nhưng mà, người có thể bảo đảm là cậu không chết, cũng khiến cậu thu hoạch được cơ duyên lớn, chỉ có tôi!"

"Chìa khoá?" Thái độ của An Lâm trở nên tập trung.

Mặt An Lâm hơi run rẩy: "Ngài thật đúng là thành thật."

Hắn lễ phép nói: "Ngài nói tiếp đi."

"Lúc đầu tôi có thể cướp lấy bản đồ của tiểu hữu, để cường giả Hóa Thần của tộc tôi tiến vào ngôi mộ kia. Nhưng mà, sau khi tôi suy đoán, biết được chỉ có tiểu hữu mới thật sự thay đổi vận mệnh của Thiên Quy tộc, cho nên tôi lựa chọn giúp cậu." Cổ Dữ mở miệng nói.

"Tôi có thể thề với biển cả, với sao đầy trời, với tất cả tộc linh." Cổ Dữ nhìn An Lâm, lại bổ sung một câu: "Cậu cũng đừng suy nghĩ quá nhiều, sở dĩ tôi lựa chọn hợp tác với cậu, cũng là vì Thiên Quy tộc mà thôi."

An Lâm cười ha ha: "Đối thủ Hóa Thần Kỳ mà bảo tôi cẩn thận? Ông đây là vũ nhục tôi!"

Trong giọng của Cổ Dữ lộ ra sự tự tin cực lớn, vô cùng bình tĩnh mà nhìn An Lâm.

Cổ Dữ dịu dàng cười một tiếng: "Trung thực là khuyết điểm lớn nhất của tôi."

An Lâm khẽ gật đầu, lý do này vẫn đáng tin cậy.

An Lâm khẽ xoa cằm: "Làm thế nào để tôi tin ông?"

"Đúng, nó là chìa khóa tiến vào ngôi mộ dưới đáy biển Vẫn Thần! Chỉ khi mang theo nó, thì mới có tư cách tiến vào ngôi mộ dưới đáy biển Vẫn Thần, mà chỉ có người dưới cảnh giới Phản Hư thì mới có thể vào."

"Không phải tôi khoác lác, dù cho là đại năng Phản Hư cũng có thể tiến vào, thì tôi vẫn có thể phá vỡ." An Lâm tràn đầy tự tin.

Cổ Dữ cười nói: "Tiểu hữu, cậu tìm đến tôi, là vì bản đồ quỹ tích sao trời thần bí nào đó đúng không? Tôi biết chỗ đó ở đâu. Thật ra, bản đồ trong tay cạu, không chỉ là bản đồ, nó còn là một chiếc chìa khoá!"

Cổ Dữ: "... tiểu hữu, cậu thật sự vô cùng kiêu ngạo!"

Đại Ô Quy lại nói: "Đúng rồi, đến lúc đó, Linh Ngư tộc cũng sẽ có một vị cường giả tiến vào. Người đó chính là đối thủ lớn nhất của cậu, cậu cũng nên cẩn thận."

Cổ Dữ: "..., tiểu hữu, tôi cảm thấy cậu có chút kiêu ngạo."

"Ừm... Trọng điểm..." Cổ Dữ suy nghĩ một chút, mở miệng nói, "Khi tiến vào mộ thì chú ý an toàn một chút?"

An Lâm hơi kinh ngạc một chút: "Không hứng thú, nói trọng điểm đi."

Cổ Dữ ngẩng đầu nhìn lên trời: "Ngày nào tôi cũng xem sao đêm, cảm giác thế gian thay đổi, biết rằng bây giờ cũng là thời khắc tốt nhất để mở ngôi mộ ra."

Cổ Dữ gật đầu, có chút sâu xa mà nói: "Đúng vậy, ngôi mộ dưới đáy biển Vẫn Thần là mộ của đại năng thời viễn cổ, mối tình cấm kỵ giữa đại tế ti của Thiên Quy tộc và đại tế ti của Linh Ngư tộc, có hứng thú nghe một chút không?"

Thật ra, không cần Đại Ô Quy nói thì hắn cũng làm như vậy!

An Lâm không dây dưa nhiều về đề tài này, mở miệng hỏi: "Cậu nói Linh Ngư tộc cũng có cường giả tiến vào, ý là Linh Ngư tộc cũng có chìa khoá sao? Có hai cái chìa khoá à?"

Cổ Dữ khạc ra một viên thạch anh màu đen hình thoi từ trong miệng: "Đeo nó trên người, vào thời khắc mấu chốt, nó có thể cứu cậu một mạng. Đây cũng là nguyên nhân mà tôi nói, hợp tác với tôi thì có thể cứu cậu một mạng."

An Lâm gật đầu đáp ứng: "Không thành vấn đề."

"Sau đó, cậu gặp được chữ viết hay hoa văn gì không xem hiểu, hi vọng tiểu hữu ghi chép lại. Có thể chúng có ẩn chứa một số tin tức quan trọng, hi vọng tiểu hữu có thể đưa chúng cho Thiên Quy tộc bọn tôi." Cổ Dữ nói.

Rùa đen yêu đương với nhân ngư? Hay lắm!

"Khi cậu đi tở ra, không cần làm chuyện gì đặc biệt cả, cố gắng hết sức lấy được lợi ích lớn nhất là được, có bảo vật thì cứ cướp, có công pháp thì lấy, đừng khách khí."

An Lâm kinh ngạc.

Yêu cầu này thật là săn sóc!

Cổ Dữ trừng lớn hai mắt, nó đang muốn nói về mối tình như truyền kỳ này, kết quả An Lâm không nghe ư?

"Trước khi chết hai đại tế ti của hai tộc chết đi, đã chôn vùi cùng quá khứ huy hoàng và suy ngẫm về chuyện vận mệnh dưới ngôi mộ ở đáy biển, cũng để lại chìa khoá cho người đời sau. Đợi tới thời cơ thích hợp, người đời sau có thể mở ra."

"Không có gì cần nhắc nhở sao? Ví dụ như phải chú ý thứ gì, trong mộ có cái gì chứ?" An Lâm tức giận nói.

An Lâm: "..."

"Đây là thứ gì?" An Lâm nhét viên thạch anh đen hình thoi vào người, mở miệng hỏi.

"Không thể nói, không thể nói... Nói ra thì sẽ không linh nghiệm..." Cổ Dữ gật gù đắc ý nói.

An Lâm: "..."

Người coi bói đều ưa thích giả bộ uyên thâm như vậy sao?

Có phải không giả vờ uyên thâm thì không thể bày ra trình độ của mình?

An Lâm thở dài một hơi, không hề xoắn xuýt về chuyện này nữa.

Tất cả mọi thứ như mắc nối với nhau.

Hắc Hồ tộc và Linh Ngư tộc, hôn lễ của Trần Nam và Lam Tiểu Nghê, bản đồ chìa khoa trong tay Trần Hạo, cường giả kỳ Hóa Thần...

Nghĩ như vậy, nếu như dựa theo kế hoạch lúc trước của bọn chúng, hẳn là định phái hai người Trần Nam và Lam Tiểu Nghê đi vào?

Lam Tiểu Nghê liếm liếm cánh môi đầy đặn hồng phấn, khóe miệng cong lên thành một nụ cười, tự tin nói:

Nó cũng không dùng chân thân để xuất hiện, hoặc là cảm thấy, còn chưa phải là lúc.

"Là người nào cũng không quan trọng, Lam Tiểu Nghê, đừng quên nhiệm vụ của cô là được." Một cục chất lỏng không nhìn rõ dáng vẻ, lơ lửng bên cạnh mỹ nhân ngư, mở miệng đáp.

"Đại tế ti, ông nói xem, đối thủ của tôi sẽ là ai chứ?" Mỹ nhân ngư hỏi.

Mỹ nhân ngư đưa mắt về phía phương xa, một đôi mắt màu lam có chiến ý rực lửa.

Dung mạo và dáng người của cô, có thể thỏa mãn tưởng tượng về mỹ nhân của tất cả mọi người.

Sau khi thề, Cổ Dữ duỗi cái đầu dài, bỗng nhiên đâm thủng không gian: "Tiểu hữu, tôi dẫn cậu đi tới ngôi mộ dưới đáy biển Vẫn Thần."

An Lâm kinh ngạc nói: "Ông không cần xem bản đồ mà cũng biết đường?"

Hắn còn chưa có lấy bản đồ ra nữa, Đại Ô Quy đã nói muốn dẫn đường, trâu bò như vậy sao?

"Ha ha, đối với đại tế ti như tôi mà nói, chỗ đó là bí mật sao? Đối với tôi, tác dụng duy nhất của vật kia chính là, nó là chìa khóa tiến vào cổ mộ." Cổ Dữ vui tươi hớn hở mà nói.

Ở chổ sâu nào đó dưới đáy biển Tây Hải.

Dòng biển ở nơi này mãnh liệt, mây sấm tích tụ, có những tia sấm đáng sợ không ngừng giáng từ trên trời xuống, đánh xuống đại dương bao la, rống giận, gầm thét.

Một cô gái ngồi bên trên một con ốc tiền to lớn, yên lặng nhìn vùng biển trời cuồn cuộn.

Nửa người dưới của cô là đuôi cá màu lam, nửa người trên là bộ dạng của con người.

Khuôn mặt nghiêng thành đẹp tuyệt trần, da thịt trắng noãn như ngọc, bộ ngực trắng như tuyết đầy đặn, bị dây lụa màu lam bao bọc, vòng eo mảnh khảnh và phần lưng với đường cong hoàn mỹ được phơi bày, có vẻ cực kỳ vui tai vui mắt.

Cổ Dữ: "Tôi thề với biển cả, với sao đầy trời, với tộc nhân của tôi..."

"Ông thề đi!" An Lâm nói.

Lời này xem như xua tan lo lắng của An Lâm.

"Tiểu hữu, tôi sẽ đích thân đưa ngươi qua chỗ đó, chỉ cần ở bên ngoài ngôi mộ dưới đáy biển Vẫn Thần thì không ai có thể làm cậu bị thương!" Cổ Dữ đảm bảo.

Dù Hắc Hồ tộc tức giận thì cũng hết cách, lão đại đã bị hắn đập chết. Nhưng chắc chắn Linh Ngư tộc cũng rất tức giận, nếu như nhìn thấy An Lâm cầm chìa khóa vào chổ đó, nói không chừng sẽ có thêm một trận chiến kịch liệt nữa.

Bây giờ lại bị An Lâm chặn lại.

"Đúng vậy, bất kể là ai, tôi sẽ khiến người đó cảm nhận được cái gì mới thật sự là tuyệt vọng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận