Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1035: Lam Tiểu Nghê suy sụp

Lam Tiểu Nghê có sự tự tin này.

Cô là cường giả Hóa Thần đỉnh phong, tư chất siêu việt, trong người có công pháp đỉnh cao, còn có bí pháp đếm mãi không hết, còn có rất nhiều con át chủ bài mà trưởng bối ban cho, có ai là có thể đánh một trận với cô?

Huống hồ, cô còn có cái kia...

Nghĩ đến đây, nụ cười trên mặt cô càng tăng thêm mấy phần.

Lam Tiểu Nghê ngồi bên trên vỏ ốc, rất kiên nhẫn mà chờ đợi đối thủ mà số mệnh đã sắp xếp.

Cũng không biết là đã qua bao lâu.

"Răng rắc..."

Một tiếng vang lanh lảnh, vang lên trong hư không.

Ngư Phi Ngư có cùng cấp bậc với Cổ Dữ, cô cũng không sợ.

Cô chỉ cần bạo ngược sinh linh tiến vào cổ mộ với cô một trận là được.

Nếu như bình thường, đối mặt với nhân vật trong truyền thuyết này, cô chắc chắn không dám nhiều lời.

Đúng vậy, quyết phân thắng thua không phải ở chỗ này, mà là ở cổ mộ dưới đáy biển Vẫn Thần!

Đại Ô Quy lớn chậm rãi bò ra từ bên trong, rõ ràng không có thả ra hơi thở, nhưng loại cảm giác tang thương qua năm tháng lại đập vào mặt, khiến Lam Tiểu Nghê căng thẳng trong lòng.

"Ái chà! Đối thủ của tôi không phải là cô ta chứ?"

Ngay sau đó, hư không dần dần nứt ra.

Thắng lợi cuối cùng rồi sẽ thuộc về Linh Ngư tộc.

Sau khi Lam Tiểu Nghê thấy rõ bộ mặt thật sự của Đại Ô Quy, thì hít sâu một hơi, thần kinh càng thêm căng thẳng, bởi vì trước mặt cô đúng là đại tế ti của Thiên Quy tộc, Cổ Dữ!

Một cái thông đạo không gian thật lớn xuất hiện cách Lam Tiểu Nghê không xa.

"Ha ha, thật sự không ngờ tới, chìa khoá qua tay nhiều người như vậy, thế mà lại rơi vào trong tay Thiên Quy tộc." Lam Tiểu Nghê khẽ cười một tiếng, sóng mắt nhẹ chuyển động, tựa như có chút phớt lờ: "Thiên Quy tộc các người, có ai mà có thể đánh một trận với bổn công chúa chứ?"

Bóng người của đối thủ xuất hiện, hình như rất hưng phấn.

Nhưng bây giờ, bên cạnh cô có đại tế ti Ngư Phi Ngư của Linh Ngư tộc.

Lam Tiểu Nghê đưa mắt nhìn sang hướng cổng không gian, thấy người vừa đến, đồng tử dần dần thu nhỏ lại, mở to cái miệng nhỏ nhắn, từng hình ảnh khiến cô ám ảnh trong lòng bắt đầu xuất hiện trong đầu.

Bỗng nhiên, một giọng nói phát ra từ bên trong thông đạo không gian.

"Ông trời ơi, đúng là duyên phận!"

Còn là cái một vương giả bật tool...

Vốn với tư chất và thực lực của cô, thì có thể khinh thường tất cả cường giả Hóa Thần, ngay cả Trần Nam cũng không phải là đối thủ của cô. Mặc kệ là người nào đến, đối với cô mà nói thì đều là cặn bã.

Bây giờ khiến nó cũng nghiêm trọng nghi ngờ thuật bói toán của mình, xảy ra vấn đề rồi đó!

"Sao lại là anh? An Lâm!!"

Cô ngẩng đầu, vừa uất ức vừa sợ sệt nhìn về phía Ngư Phi Ngư ở bên cạnh, nhỏ giọng nói: "Đại tế ti... Đây chính là đối thủ mà ông nói, tôi có cơ hội chiến thắng ư?"

Tâm trạng của cô không ổn định, cuối cùng bị dọa đến mức không nhịn được mà hét ầm lên: "A...!"

Lần đầu tiên, Lam Tiểu Nghê có cảm nhận giống với An Lâm.

Lam Tiểu Nghê: "..."

"Quẻ tượng của tôi sẽ không sai, phần thắng của cô rất lớn, cứ tin tôi đi." Giọng nói của Ngư Phi Ngư như có như không, không có chút nhấp nhô tình cảm.

Lam Tiểu Nghê điên mất, cô thực sự không nghĩ đến lại là người đàn ông này!

An Lâm cứ cảm thấy Cổ Dữ là một đại tế ti giả, trước khi đến Đại Ô Quy đã nói đối phương trâu bò như thế nào như thế nào, kết quả lại xuất hiện một đối thủ sức chiến đấu bằng năm.

Hốc mắt Lam Tiểu Nghê đo đỏ, hiển nhiên hơi có vẻ bị hoảng sợ tới khóc.

Dáng vẻ còn nhỏ, bất lực, còn khóc nữa...

Đúng vậy, cô vốn cho rằng đối thủ là người Thanh Đồng, không ngờ lại là vương giả...

Đại Ô Quy thật mệt mỏi trong lòng, cường giả Linh Ngư tộc có thể cho nó mặt mũi hay không, hăng hái chút được không?

Cổ Dữ: "..."

Nhìn thấy dáng vẻ suy sụp của Lam Tiểu Nghê, An Lâm vỗ vỗ đầu Cổ Dữ, cười nói: "Quy tiền bối, nhìn thấy chưa, cường giả Linh Ngư tộc mà ông nói, đối thủ lớn nhất của tôi, bây giờ đã thua."

Cô cũng cảm thấy bên cạnh mình là một đại tế ti giả, con mẹ nó, phần thắng rất lớn, ông nói đi, sao tôi thắng được?

So ngực ai lớn hơn sao?!

"Lam Tiểu Nghê, cô đừng quên, cô là dòng chính cao quý nhất của Linh Ngư tộc, tiến vào trong cổ mộ, là được sự chấp nhận của tổ tiên, nhưng đối phương lại là nhân loại..."

"Tóm lại, đừng nói lời vớ vẩn nữa, lên đường đi. Đừng phụ lòng phụ thân của cô, sự cố gắng của anh em, đừng phụ sự trông chờ của cả Linh Ngư tộc."

Ngư Phi Ngư khẽ mở miệng, không có bất kỳ tình cảm gì.

Lam Tiểu Nghê nghiến chặt răng, ngẩng đầu nhìn về phía An Lâm, giống như cố lấy mười hai phần dũng khí, dùng giọng nói run rẩy nói: "An... An Lâm, đừng cho là tôi sẽ sợ anh! Chúng ta cứ... cứ chờ xem!"

Cô gái đáng thương, hoảng sợ tới mức nói chuyện cà lăm rồi.

Xin nhờ trước khi nói câu này, có thể lau hết nước mắt trên mặt trước không?

An Lâm cười xấu xa một tiếng: "Ha ha ha..."

An Lâm khẽ nhíu mày.

Lam Tiểu Nghê mở bản đồ ra, yếu ớt mở miệng nói.

"Này... Anh đặt ở dưới, tôi đặt ở trên."

Hơn nữa, vẻ mặt của Lam Tiểu Nghê cũng không phải là giả vờ.

Cổ Dữ lại buồn bực, rõ ràng nó đã suy đoán, đối thủ của An Lâm có tính đe dọa không bình thường. Vì sao bây giờ nhìn cái cảnh này, giống như là ma mới gặp đại ca, hoàn toàn không thể so sánh được đây?

Lam Tiểu Nghê nhìn người đàn ông không ngừng bay tới chỗ cô, yên lặng nuốt nước miếng một cái, hơi thở cũng trở nên nhẹ nhàng rất nhiều. Đây là một loại phản ứng theo bản năng, ngay cả chính cô cũng không nhận ra.

Động viên kẻ địch của đồng đội à?

Cái này là chuyện gì đây? Điên rồi à!

Cổ Dữ nâng đầu lên, dùng vẻ mặt uyên thâm khó dò nhìn phía chân trời không chớp mắt.

Hết cách rồi, thế lực phe địch quá mức nhỏ yếu, khiến nó cũng không nhìn nổi. Cổ Dữ cũng không thể để tiếng tăm lừng lẫy cả đời của nó, bị hủy ở trong tay một tiểu bối Linh Ngư tộc!

Nó nhìn Lam Tiểu Nghê một cách sâu xa, trong ánh mắt tràn đầy sự cổ vũ, hô to trong lòng, nhanh xuất ra làm khí thế!

Lam Tiểu Nghê hít sâu một hơi, lấy ra một tấm bản đồ từ trong nhẫn không gian, chủ động mở miệng nói với An Lâm: "Anh qua đây, chúng ta phải đặt bản đồ lại với nhau, mở ra thông đạo cổ mộ!"

Về quá trình này, An Lâm đã nghe Cổ Dữ nói một lần.

Bản đồ có thể luyện hóa nhận chủ, khi hai tấm bản đồ hợp lại với nhau, chủ nhân của tấm bản đồ có thể có tư cách tiến vào trong cổ mộ.

An Lâm bay sang Lam Tiểu Nghê.

An Lâm mang vẻ mặt khiếp sợ nhìn về phía Cổ Dữ.

Vừa nghĩ đến đây, Lam Tiểu Nghê không tự giác mà ưỡn ngực, tràn đầy sức mạnh.

Quả thật là có cái lý này, trước đó cô bị An Lâm dọa quá thảm, suýt chút quên mất việc này.

Lam Tiểu Nghê nghe vậy thì sững sờ, sau đó nhìn Cổ Dữ cảm kích.

Đại Ô Quy không nhịn được mà nói: "Công chúa của Linh Ngư tộc, cô đừng quên, kết hợp hai cái chìa khoá thì mới có thể mở cổ mộ dưới đáy biển Vẫn Thần. Sau khi chủ nhân của chìa khoá tiến vào cổ mộ dưới đáy biển Vẫn Thần, nếu một chủ nhân chết đi, một chủ nhân khác sẽ bị cấm chế của cổ mộ tấn công. Cho nên, cô không bị nguy hiểm tới tính mạng."

Lam Tiểu Nghê nhìn thấy nụ cười này của An Lâm, thân thể mềm mại run lên, sắc mặt tái nhợt trong nháy mắt.

Thân thể mềm mại của Lam Tiểu Nghê run rẩy, sửa lời: "Vậy... Cô đặt phía trên, tôi đặt phía dưới cũng được."

Cổ Dữ: "..."

Ngư Phi Ngư: "..."

Này này, dù biết An Lâm rất đáng sợ, nhưng mà cũng không cần sợ tới mức này chứ?

Công chúa chính là đại diện cho thế hệ trẻ của Linh Ngư tộc đó! Moi ra chút khí phách đi!

"Được, tôi ở trên, anh ở dưới." An Lâm lạnh lùng nói.

Lam Tiểu Nghê ngoan ngoãn gật đầu, dục vọng muốn sống cực mạnh.

Vì đã từng cho rằng tình yêu rất tốt đẹp, có thể cô bị ấm đầu, hi sinh tính mạng của mình để cứu người. Nhưng dưới tình huống bình thường, cô vẫn rất là sợ.

Dù sao, công chúa được nuông chiều từ bé, đào đâu ra thẳng thắng để oán giận một lão đại có thể ngược đãi cả đại năng Phản Hư.

An Lâm lấy bản đồ ra đặt ở phía trên, Lam Tiểu Nghê đặt bản đồ ở phía dưới.

Hai tấm bản đồ đối xứng trùng khít nhau, giống như hình ảnh phản chiếu của bầu trời và biển cả liên kết với nhau.

Sau khi bản đồ hợp lại, trời đất trở nên yên tĩnh trong nháy mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận