Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1044: Phong thủy luôn phiên thay đổi

Đúng thế, Lam Tiểu Nghê đã chuẩn bị tốt kế hoạch khi không có thu hoạch gì.

Cho dù ai có thực lực vô cùng mạnh, đứng trước An Lâm cũng có cảm giác tuyệt vọng như thế.

Tử Hoàng Cốt, hợp giữa thần và yêu, xương vốn dĩ có nguồn gốc từ vị vua đã chết của Tây Hải, có nguồn lực chết chóc ẩn chứa sức mạnh lớn, là vật liệu cấp thần.

An Lâm cầm lấy chiếc xương, tay khẽ run lên.

Cái gì vậy... đến chiếc xương hợp giữa thần và yêu cũng xuất hiện.

Lại là một vật liệu cấp thần.

Một ý nghĩ lớn dạ bỗng xuất hiện trong đầu hắn.

Tới giờ, hắn liên tục thu thập được 3 vật liệu cấp thần, nếu như các thử thách sau đó cũng là tài liệu cấp thần, vậy không phải hắn có thể sử dụng các vật liệu này, để rèn một thanh vũ khí cấp thần sao?

Lam Tiểu Nghê tỏ vẻ khéo léo cũng chọn quang cầu màu lam.

Nếu không phải nó là một pho tượng biết nói, An Lâm còn lười so đo với nó, sợ rằng bức tượng kia đã biến thành mảnh vụn.

"Hai người hữu duyên, các ngươi hãy tiếp tục chọn ra thử thách, thu thập được bảo vật chúng ta để lại."

An Lâm nhìn bức tượng thần kinh đang cười, thực sự muốn ra tay đánh.

Ý nghĩ này có thể thực hiện được!

Một áp lực cực đáng sợ cuốn tới.

Ôi vũ khí cấp thần...

Quang cầu màu lam tỏa ra ánh sáng ôm lấy hai người.

Bức tượng Tây Hải Tử lại bày ra các quang cầu, giờ đây chỉ có 3 màu sắc đen, trắng, lam.

Nghĩ đến đây, An Lâm không khỏi kích động.

Bức tượng Tây Hải Tử lại vui mừng nói: "Thực sự là cặp đôi ăn ý hòa hợp, không cần thảo luận gì cả, thật thần giao cách cảm! Bên trai còn tặng quà cho bên gái, như thế rất có lợi cho việc tình cảm hai bên tăng cao, rất tuyệt!"

Lam Tiểu Nghê đã quen với áp lực này, không cần thi triển thuật pháp bảo vệ, hoàn toàn cảm thấy thoải mãi, thân thể đều trở nên dễ chịu.

An Lâm suy nghĩ một chút, lựa chọn quang cầu màu lam.

Hai con ngươi màu xanh bích của cô hiện lên một luồng sáng nhạt, ngạc nhiên nói: "Chúng ta xuống đến đáy biển sâu rồi, lần này là thế giới dưới nước?"

Đang lúc không gian biến hóa.

An Lâm biến sắc, sử dụng chân nguyên hộ thể theo bản năng.

An Lâm bơi theo hướng Lam Tiểu Nghê chỉ, ở giữa đường gặp phải quái thú dưới biển sâu, nhưng đều bị Lam Tiểu Nghê khéo léo giải quyết, đến cơ hội tiếp cận bọn họ cũng không có.

Dứt lời, Lam Tiểu Nghê lại duỗi tay sang hướng khác, cẩn thận dòi hỏi: "... Thủy lực bên kia mạnh hơn, chúng ta có thể đi đến đo nhìn xem?"

An Lâm hứng thú, đẩy cửa cung điện ra.

Lam Tiểu Nghê gật đầu nói: "Khoảng 53060 mét."

Bốn phía là một mảnh quỷ dị hắc ám, sâu không thấy đáy. Ở sát hai bên cung điện, có tấm bảng huyền phù, mặt trên có mười mấy hải quái dáng dấp khác nhau, trong tay nắm vũ khí.

An Lâm nhìn thoáng qua màn đen xung quanh, cùng với những con sóng lớn không ngừng ập tới, gật đầu nói: "Xem ra đã xuống đáy biển, từ áp lực này có thể đoán chừng độ sâu cũng khoảng 50000 mét?"

Đã hơn 10000 thước.

Từ bên ngoài nhìn thấy cung điện khoảng 1000 thước, nhưng giờ chỉ cần mỗi cây cầu gỗ,

"Cái cung điện này thật sâu, rất không hợp lý?" An Lâm có chút kinh ngạc mở miệng nói.

Cô là nhân ngư, đối với phương diển biển cả có nhận biết vô cùng mạnh.

Nhưng mà, khiến hắn không ngờ, sau cửa là cảnh tượng hoàn toàn khác nhau!

Một cấm chế màu xanh nhạt hiện ra chắn trước mặt hắn, trận pháp vọng ra các vằn nước.

Trung tâm lá chăn, có một chiếc cầu gỗ, kéo tới xa tít vô hạn.

Nhìn xem cho dù đến đáy biển, cũng không có một chút khí nào chất của công chúa nhân ngư, An Lâm không khỏi buồn cười gật đầu nói: "Đi."

"Lẽ nào quái vật sau cùng, ở trong cung điện?"

Đi về phía trước không được bao lâu, một cung điện màu trắng bắt đầu xuất hiện trước tầm mắt, mái vòm bạch ngọc, dùng cột đá khắc hình cá chỗng đỡ, vô cùng hoàn mỹ, xa hoa.

An Lâm tỉ mỉ quan sát, phát hiện dưới biển sâu thực lực của Lam Tiểu Nghê ở mọi phương diện đều tăng lên, xem ra cũng phụ thuộc vào địa điểm.

"Có thể cung điện này, cũng là một bí cảnh độc lập." Lam Tiểu Nghê yên lặng đi về phía trước, hình như có cảm giác, có một luồng chắn màu xanh nhạt. Nhưng luồng chắn như vậy, chỉ cần sờ vào có thể đi qua.

"Hả? Đây là tường nước à?" An Lâm có chút suy nghĩ, cũng đi theo hướng luồng nước chắn.

Uỳnh!

Thân thể An Lâm dán chặt tại lá chắn, bị lực đẩy lui về sau hai bước.

Lam Tiểu Nghê có chút khó hiểu nhìn An Lâm.

An Lâm cũng là vẻ mặt khó hiểu.

Hắn đánh một đòn vào lá chắn nước kia.

Ầm ầm!

Lần thứ hai bị phản lực dội lại, liên tục lùi mấy bước, lá chắn không hư hại chút nào.

Lam Tiểu Nghê thỏa mãn cười một trận, lúc này mới hài lòng, quay sang An Lâm phất tay: "An Lâm, đây là số mệnh! Tôi đi đây, bảo vật này tôi không khách khí đâu, tạm biệt."

Rốt cuộc phải chịu bao uất ức, hiện giờ mới cười hài lòng đến vậy!

An Lâm khiếp sợ nhìn cô gái trước mặt: "Người này... điên rồi à?"

Lam Tiểu Nghê cười vô cùng sung sướng, cuối cùng còn hát ca dao của tộc Nhân Ngư: "Dân chúng của ta... Hôm nay thật vui vẻ! La la la la la..."

"Ha ha ha... Ha ha ha..."

"Đại Tế Ti, phụ hoàng, ca ca, đệ đẹ, các linh môn của tộc nhân ngư, tôi không phụ lòng mọi người rồi, Lam Tiểu Nghê tôi đã làm được!"

An Lâm kinh ngạc, đây không phải trận pháp ngăn cấm gì cả, hoàn toàn là hợp thể của sức mạnh.

Đây hoàn toàn là thuật phòng ngự, không tìm được kẽ hở.

Lam Tiểu Nghê thấy bộ dáng khổ não của an Lâm, hai con mắt dần dần tỏa sáng: "Chẳng lẽ là... chỉ có huyết thống cao quý như tôi mới có tư cách tiến vào?"

Mặt An Lâm đen lại: "Xin chú ý lời nói của cô!"

Lần đầu tiên Lam Tiểu Nghê nở nụ cười, cười tươi như hoa, cười đến đặc biệt hài lòng, cười vô cùng thoải mái.

"Ha ha ha... An Lâm cũng có ngày hôm nay, đây là thiên ý!"

Cô vô cùng kích động nắm eo nhỏ, nhìn An Lâm vô cùng đắc ý.

"Giờ đây, bảo vật là của tôi!"

"Đợi lâu như vậy, rốt cuộc cũng tới cơ hội của tôi!"

Năng lượng dày đặc kinh khủng hiện lên trước mắt, tầng tầng lớp lớp, tạo nên lá chắn không thể phá vỡ.

Thần giám thuật!

An Lâm hít sâu một hơi, hai mắt hiện lên ánh sáng trắng.

Đôi mắt đẹp của Lam Tiểu Nghê mở to: "Anh không vào được?"

Lam Tiểu Nghê : "..."

An Lâm: "..."

Dứt lời, Lam Tiểu Nghê để lại cho An Lâm một bóng lưng tiêu sái.

An Lâm vẻ mặt bất đắc dĩ, không có biện pháp gì.

Cấp độ bảo vệ của vằn nước này không phải cấp bức phản hư hóa thần, mà nói một cách hợp lý chính là lá chăn nước! Nói cách khác, đây chính là do Đại Ti Tế của tộc Nhân Ngư cố ý tạo ra, sau đó dùng làm cánh cửa cho hậu bối.

Lam Tiểu Nghê đã nói, huyết thống cao quý, từ một số phương diện mà nói, quả thật không sai...

An Lâm còn có thể làm gì? Hắn cũng đang rất tuyệt vọng đây!

Nhưng mà, An Lâm vẫn còn một hy vọng.

Hắn nhìn bóng lưng rời đi của Lam Tiểu Nghê, mỉm cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận