Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1074: Hai tộc so tài

Mọi người vẫn cảm thấy khó thể tiếp nhận hướng phát triển của chuyện này.

"À, đúng rồi, lúc tôi ở trong cổ mổ, còn học được thuật pháp hệ Thủy của Tây Hải Tử nữa." Lam Tiểu Nghê tiếp tục cười nói.

Lúc này, sắc mặt của tất cả mọi người trong Linh Ngư tộc đều trở nên hưng phấn.

"Học được pháp thuật hệ Thủy của tiền bối Tây Hải Tử, học được tất cả luôn à?" Ngư Phi Ngư vô cùng kinh ngạc, vui mừng nói.

"Đúng thế." Lam Tiểu Nghê cười khẽ.

Cô chắc chắn sẽ không nói cho bọn biết, thiếu chút nữa là cô làm thuật pháp Tây Hải Tử truyền lại mất sạch...

Sắc mặt Lam Tiên Dương vô cùng vui vẻ, khen ngợi: "Ha ha ha, Tiểu Nghê, không nghĩ con lại được tiền bối Tây Hải Tử thu nhận, nếu làm tốt, tương lai con sẽ trở thành kì vọng của cả Linh Ngư tộc chúng ta!"

Được Đại Tế Ti truyền thừa pháp thuật, đối với Lam Tiên Dương mà nói, so với các bảo vật vớ vẩn kia thì có giá trị hơn rất nhiều lần.

Còn có một việc, thực ra An Lâm cũng vô cùng để tâm.

Sau đó, ở bên cạnh vị tướng đó lại thản nhiên ăn dưa hóng chuyện, nhắm mắt làm ngơ với lựa chọn của mình, coi như đó là việc bình thường...

Thực ra cô còn có một thu hoạch quan trọng hơn chưa nói ra, nhưng sức mạnh ấy lại liên quan đến nhiều thứ, ma thần Cổ Thiên, đại tộc Tây Hải, nhân tộc... Tất cả mọi thứ đều bị bí ẩn vây quanh.

Thật sự giống như một vị tướng, phái một người tiêu diệt cả một quân đội.

Tất cả mọi người trong Linh Ngư tộc đều vui mừng, bầu không khí vô cùng vui vẻ.

"Ừ, thực ra tôi cũng đã thỏa mãn rồi, pháp thuật Tây Hải Tử truyền lại tuy không có tác dụng gì, nhưng tôi vẫn may mắn được tiền bối Thiên Thần Cơ truyền thụ pháp thuật cho." An Lâm thẳng thắn mở miệng nói.

Anh trai thì cười vui mừng.

Chuyện như thế...chẳng khác gì mắt bị mù sao?

Lam Tiểu Nghê nhìn người thân, tiền bối trước mặt đều đang vô cùng vui vẻ, chỉ cười điềm đạm.

Em trai thì tỏ ra khiếp sợ, không nghĩ chị gái thường làm cá muối của mình lại có tiền đồ rộng mở như thế.

Trước kia người dưới nước muốn Lam Tiểu Nghê tiêu diệt nhân tộc, nhưng An Lâm cũng là nhân tộc, vậy tại sao lúc đó người đó lại không giết luôn hắn?

Lam Tiên Dương: "..."

Trước đó An Lâm đã nói với Lam Tiểu Nghê rồi, bí mật về sức mạnh kia, cứ đợi giải đáp được bí mật trên chiếc mai của Thiên Thần Cơ, rồi mới quyết định có nói ra với mọi người hay không.

Ngư Phi Ngư: "..."

"Cậu bạn An Lâm, cậu cũng đừng quá buồn, chỉ là một số thuật pháp truyền thừa thôi mà, pháp thuật của Tây Hảo chúng ta chắc không hợp với cậu, cậu lấy bảo vật là thích hợp nhất rồi." Cổ Dữ mở miệng an ủi.

Cổ Dữ: "..."

Mọi người vốn cho rằng hai bên ngang sức ngang tài, kết quả Lam Tiểu Nghê không có, nhưng An Lâm lại có. Lam Tiểu Nghê có, An Lâm cũng có...

"Mặt ta có chút đau, xin cậu thu thập được thứ gì, thì cứ sớm nói ra được không?" Cổ Dữ sờ gương mặt già nua của mình, có chút tức giận nói.

"Trước tiên đừng vội, để tôi bấm ngón tay tính toán đã, tìm ra thời khắc phù hợp để nói ra chuyện bí mật này!" Lam Tiên Dương vội vã mở miệng.

"Đừng nói gì nữa, hiện giờ tôi chỉ muốn đánh chết cái tên giả bộ này thôi!" Lam Tiên Dương nghiêm nghị nói.

Lam Tiên Dương và Ngư Phi Ngư nghe vậy không chỉ không tức giận, lại còn yên lặng nhích lại gần.

"Một nhân loại như hắn, cũng có thể được Đại Tế ti Thiên Quy tộc truyền thừa pháp thuật, dựa vào cái gì chứ?" Ngư Phi Ngư kích động nói.

An Lâm lại lần nữa kinh ngạc.

"Tiểu hữu An Lâm, mấy ngày tiếp theo, để tôi đi theo cậu." Ngư Nhi Ngư bơi lại gần An Lâm, trên mặt có ý cười nhẹ, mềm mại êm ái, như một bà chị dịu dàng.

"Đúng, đạo hữu Cổ Dực nói cũng có lý, vậy đến đảo Thiên Tinh của đạo hữu Cổ Dữ cũng không thành vấn đề." Lam Tiên Dương cười ha ha nói.

"Phụ hoàng, đừng mà!" Lam Tiểu Nghê đứng ra chắn.

An Lâm vô cùng kinh ngạc, xem một bí mật đều cần phải tính toán thời gian sao?

Ngư Phi Ngư cũng gật đầu đồng ý nói: "Chính xác, ngày mai mới là ngày tốt nhất, chi bằng mọi người hãy trở về cung Hải Tâm, chờ đợi một lúc, chúng tôi sẽ sắp xếp ổn thỏa để chiêu đãi mọi người."

Cổ Dữ cũng cười mỉanói: "Ha ha ha, đừng hòng gạt tôi ra ngoài, nghĩ tôi ngốc à? Bí mật này do cậu bạn trẻ An Lâm mang ra, khi nào nói ra bí mật, tới phiên các người nhúng tay vào à!"

Bầu không khí bỗng chốc trở nên vô cùng khẩn trương.

Đây chính là việc mà hai Đại Tế Ti trước kia đã nói, tin tức vô cùng quan trọng liên quan đến số phận tương lai của cả hai tộc, sao bọn họ có thể coi thường chứ?

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người trở nên hưng phấn.

"Khụ khụ khụ...tiền bối Cổ Dữ, nếu không chúng ta tìm hiểu một chút về bí mật hai tộc đi?" An Lâm mở miệng nói sang chuyện khác.

Sao lại mặt dày mày dạn như thế chứ?

Mấy người đều có sức mạnh cấp Hợp Đạo siêu cấp mà! Đừng lật mặt nhanh như thế chứ!

An Lâm đã đánh giá thấp sức hấp dẫn của cái bí mật kia đối với các tộc Tây Hải, vì tương lai của chủng tộc, mặt mũi là cái gì chứ?

Bản thân An Lâm cũng không biết nói gì, dù sao bí mật này cũng thuộc về Thiên Quy tộc và Linh Ngư tộc, hắn chỉ muốn biết bí mật nói về cái gì, chứ không muốn giằng co với hai chủng tộc kia.

An Lâm nghĩ như vậy, nhưng cũng không có nghĩa là Thiên Quy tộc cũng nghĩ như vậy.

Cổ Dữ lập tức bùng nổ, dùng bùa truyền âm tìm kiếm giúp đỡ, định dùng vũ lực đánh đuổi mấy cái tiểu yêu này.

Bí mật này đối với hắn mà nói, vô cùng quan trọng!

Lam Tiên Dương thấy thế buồn rầu nói: "Đạo hữu Cổ Dữ, tổ tiên đã nói rồi, bí mật này liên quan đến tương lai và số phận của cả hai tộc. Chúng ta nên cùng tiến cùng lùi, cùng nhau phấn đấu nỗ lực, đạo hữu làm như vậy khác gì làm trái lại lời dặn của tổ tiên ban đầu!"

Cổ Dữ cười lạnh nói: "Đừng có lấy tổ tiên ra dọa tôi, bí mật có thể nói ra, nhưng phải để Thiên Quy tộc xem trước. Nhỡ đâu đó là pháp thuật truyền thừa có thể thống trị Tây Hải thì sao? Người của Thiên Quy tộc tiếp nhận hay người của Linh Ngư tộc tiếp nhận, sự khác biệt này không hề nhỏ đâu!"

Hiện giờ, chính là thời điểm mở ra bí mật!

An Lâm đứng trên bờ biển, nhìn một đám người xung quanh, yên lặng lấy ra một miếng thủy tinh dùng để lưu giữ.

Trăng sáng trên cao, các ngôi sao lấp lánh.

Buổi tối.

Mọi người yên lặng chờ đợi trên đảo nhỏ hai ngày, đợi đến ngày lành đã nói kia.

Chủ nhân của hòn đảo này, bị Lam Tiểu Hoàng tát cho một cái bay mất dạng.

Ôi trời ơi, nghĩ đến đấy thôi mà lòng đã có chút kích động!

Không ai biết được cảm xúc trong lòng An Lâm, trừ Lam Tiểu Nghê.

Lam Tiểu Nghê thấy biểu cảm kia của an Lâm, thì không ngừng đảo trắng mắt.

Thế lực hai phe còn đang cãi cọ.

Cổ Dữ đã muốn đánh nhau cùng Lam Tiên Dương và Ngư Phi Ngư.

Nhưng Linh Ngư tộc lại vô cùng kiên trì, cố gắng sống chết đuổi không đi.

Hai người cấp Hợp Đạo quyết định bám lấy Cổ Dữ, thật sự khiến cho rùa đen vô cùng tuyệt vọng, hoàn toàn đẩy không ra!

Không bao lâu sau, một đám người có thực lực mạnh mẽ của Thiên Quy mới tới, nhưng chỉ có thể đứng một bên tăng cường uy thế, hầu như không làm được gì. Cũng không phải kẻ thù lớn, không thể đánh nhau.

Cổ Dữ không cách nào thoát hai hai cái người dai như đỉa này, không thể làm gì khác ngoài tìm một hòn đảo ở một vùng biển lớn khác, làm cứ điểm bí mật cho cả hai tộc.

Hầy...Thứ tự tầng lớp của Tây Hải trong nháy mắt biến thành, An Lâm, Linh Ngư tộc, Thiên Quy tộc và cuối cùng là lính tôm cua cá của Tây hải

Có vị lão đại thần bí bảo hộ cho Lam Tiểu Nghê, thì tương lai Thiên Quy tộc cũng chỉ có thể làm đàn em của Linh Ngư tộc thôi, mà Lam Tiểu Nghê thì lại là đàn em của An Lâm...

Tiền bối Cổ Dữ, dù có nhìn bí mật trước cũng thua thôi!

Nếu như thật sự về phương diện thống trị Tây Hải...

An Lâm và Lam Tiểu Nghê yên lặng liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt đều có chút cổ quái.

Hắn không dấu diếm ý nghĩ của chính mình, tiếp tục nói: "Việc này có thể quyết định ai làm đại ca, ai làm tiểu đệ, Thiên Quy tộc tuy không muốn tranh giành, nhưng cũng không muốn từ nay về sau bị Linh Ngư tộc đàn áp!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận