Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1084: Bạch Lăng và chiến hạm

Bí cảnh của Tứ Cửu tiên tông.

Trong thế giới nhỏ Phượng Hoàng.

An Lâm tìm được Bạch Lăng ở trong căn biệt thự nằm tại đỉnh núi, vừa thưởng thức trà, vừa tiến hành tính toán một số công thức theo số liệu được phát xạ trên màn chiếu.

"Yo, các chủ Bạch, cuộc sống thế này thật là dễ chịu nha." An Lâm cưỡi gạch bay đến, sau khi nhìn thấy dáng vẻ này của Bạch Lăng liền không kìm được vừa cười vừa nói.

Bạch Lăng liếc qua An Lâm, yên lặng nhấp một ngụm trà, bên trong ngữ khí thanh lãnh mang theo cả một chút lười biếng: "Tôi đang làm việc đây, có chuyện gì không?"

Lúc này An Lâm mới phát hiện ra hai con ngươi của Bạch Lăng như đang không ngừng lóe lên những hạt ánh sáng cực kỳ nhỏ bé, những phân tử ánh sáng đó đại biểu cho lượng số liệu tin tức cực lớn.

Bản thân Bạch Lăng có khả năng tính toán gần như vô địch, tính những phép tính phức tạp dễ như trở bàn tay, căn bản không cần thiết bị phụ trợ cấu hình lớn.

Về phương diện thí nghiệm thì càng có thể tiến hành mô phỏng diễn tả trong đầu. Nói cách khác, một mình cô chính là một căn phòng thực nghiệm siêu lớn, đi đến nơi nào cũng đều có thể làm việc.

Lúc đầu vẻ mặt Bạch Lăng rất không kiên nhẫn nhưng sau khi nhìn thấy chùm sáng này xong, đồng tử bỗng nhiên co rụt lại: "Thủ đoạn không gian thật cao siêu! Loại thủ pháp khai mở không gian này có thể được coi là hoàn mỹ, không nhìn thấy chút tì vết nào, giống như một tác phẩm nghệ thuật hùng hồn do trời tạo ra!"

Bạch Lăng cảm thấy hứng thú: "Chiến hạm kia của anh lớn chừng nào? Tôi sẽ đưa không gian cho anh đặt vào trước."

Cô rất tức giận, cả chuyện sửa thuyền cũng đến tìm cô, thật sự coi cô là công nhân tạp vụ, cái gì cũng đều làm được chắc?

Đây chính là do Thiên Thần Biển Cả tự tay làm, đương nhiên là không có chút tỳ vết nào rồi.

An Lâm vỗ đầu đáp: "À, muốn nhờ cô sửa giúp một chiếc thuyền."

"Nhặt được trong mộ cổ dưới đáy biển." An Lâm vẫn vẻ nhẹ tựa gió mây.

"Đương nhiên là tôi có việc rồi, nếu không có việc thì làm sao tôi lại tới quấy rầy cô làm việc kia chứ." An Lâm vui tươi hớn hở nói.

An Lâm trầm ngâm một lát rồi mới lên tiếng: "Chiều dài ước chừng hơn 100 dặm, chiều rộng khoảng 30 dặm, độ cao chắc là hươn 40 dặm đi..."

Bạch Lăng: "... sửa thuyền thì đi mà tìm người chèo thuyền chứ! Đừng đến phiền tôi!"

"Chuyện gì đây?" Bạch Lăng thu hồi ánh mắt ra khỏi hình chiếu ánh sáng, chuyển ánh mắt về phía An Lâm, hiếu kỳ hỏi.

An Lâm giơ ngón tay cái lên: "Thạo nghề ghê!"

An Lâm có chút xấu hổ.

"Vấn đề ở chỗ nó không phải là chiếc thuyền bình thường, nó chính là chiến hạm ấy! Hay là tôi cứ phóng chiến hạm này ra ngoài trước đã, để cô xem thử một chút." An Lâm thả ra một chùm sáng màu xanh, trôi nổi trong không khí.

Lúc này Bạch Lăng cũng đã phất tay một cái, nắm lấy quả cầu ánh sáng màu xanh lam trong lòng bàn tay, một đầu ngón tay khác duỗi ra, bên trên xuất hiện một khối cầu hình tròn màu đen trắng.

Khóe miệng Bạch Lăng hơi giật giật: "To đến mức có chút không bình thường thì phải... đây là muốn chèn hỏng thế giới nhỏ của tôi đấy hả? Ở đâu mà lại có chiếc thuyền lớn đến như vậy ư?"

Bạch Lăng trợn trắng mắt: "Đừng giả bộ, ánh mắt của anh bán rẻ sự đắc ý của anh rồi đấy."

An Lâm nhìn thấy cảnh tượng này liền tấm tắc thấy lạ: "Loại sức mạnh nắm chặt thế giới trong lòng bàn tay, cải tạo tùy theo ý muốn của mình này, tôi cũng rất muốn thử nghiệm!"

Phía chính diện ngọn núi lớn, vô số thực vật và linh thú nhao nhao di dời, một số núi non sông suối cũng bắt đầu có chuyển biến, cứ như là bị một bàn tay vô hình đánh một chưởng đẩy ra, trải phẳng.

An Lâm: "... Vậy thì cần đến ngày tháng năm nào!"

Ầm ầm!

Trong nhất thời, ánh sáng vô cùng vô tận bao phủ cả một khoảng trời đất.

"Quyền hạn thế giới, khai mở!"

Một con quái vật khổng lồ đột nhiên xuất hiện, che khuất cả bầu trời, nhìn không thấy điểm cuối.

Khắp nơi rung lên bần bật, có gió lốc bao phủ hơn trăm dặm.

Ầm ầm!

Bầu trời nổ vang, cả vùng đất rộng lớn chấn động.

"Đối với người khác mà nói... có lẽ rất khó đợi được ngày đó đến." Bạch Lăng nhìn An Lâm chăm chú, nhẹ nhàng mà kiên quyết nói: "Nhưng còn với anh, tôi tin ngày này cũng sẽ không quá muộn."

An Lâm có chút được sủng ái mà kinh sợ, xem ra chị gái này rất tán thưởng hắn đấy chứ...

Bạch Lăng bắt đầu sử dụng thuật pháp điều khiển quả cầu không gian màu xanh lam, ném nó vào khu vực trống trải kia.

Không quá lâu sau, thế giới Phượng Hoàng liền có thêm một khu vực trống trải rộng lớn mênh mông.

Bạch Lăng gật đầu: "Đương nhiên là thật rồi, thế nhưng tiền đề chính là anh phải tấn thăng lên đến Phản Hư hậu kỳ trước đã, không lĩnh ngộ được sức mạnh Thần Đạo thì sẽ không có quyền hạn khống chế thế giới nhỏ."

An Lâm kích động: "Thật sao?"

Bạch Lăng hờ hững cười một tiếng: "Anh muốn chơi sao? Tôi có thể chuyển quyền hạn của thế giới này vào trong tay anh đó ..."

Họng pháo cực lớn đen kịt nặng nề, hợp kim thiết giáp màu xanh thẫm, giống như uy áp của một con cự thú thời viễn cổ, đều thể hiện rõ rệt được điểm bất phàm của chiếc chiến hạm này.

"Hóa ra, chiếc thuyền mà anh nói lại thật sự lớn đến như vậy..."

Bạch Lăng nhìn về phía chiến hạm Tinh Hỏa, có khi lại hơi thất thần.

"Đợi chút, sao tôi cứ cảm thấy chiếc chiến hạm này có hơi quen quen." Bạch Lăng khẽ nhăn mày.

"Nó là chiến hạm Tinh Hỏa của tộc Linh Ngư." An Lâm mở miệng giải thích.

Bạch Lăng hít sâu một hơi, gắt gao nhìn chằm chằm An Lâm: "Chiến hạm Tinh Hỏa... Nó chính là chiếc chiến hạm kết hợp giữa Thần Đạo và khoa học kỹ thuật đỉnh cao... Vũ khí chiến lược cấp độ này, thế mà cũng bị anh đoạt tới tay cơ đấy?"

"Hiện giờ, nó là vũ khí chiến lược của Tứ Cửu tiên tông chúng ta." An Lâm cười vô cùng tự tin.

Bạch Lăng lại không kìm được nhìn An Lâm nhiều thêm mấy lần.

Thứ vũ khí cấp bậc như chiến hạm Tinh Hỏa này, giá trị của nó quá lớn, thậm chí còn vượt qua cả Thần khí!

"Bạch Lăng, cô đi với tôi một chút đã. Chúng ta triệu tập đồng đội, để thương lượng kỹ càng xem nên giải quyết vấn đề lớn lao này như thế nào! An Lâm dâng lên ý chí chiến đầu sục sôi, mở miệng nói: "Nhiều người thì lực cũng càng lớn, há há..."

Bạch Lăng vui vẻ cười một tiếng, đây mới là trách nhiệm của một tông chủ nên gánh, tự mình giải quyết khó khăn, cũng chỉ có loại mài giũa như thế này mới có thể giúp cho anh chàng này càng trưởng thành nhanh hơn đúng không?

An Lâm hít sâu một hơi: "Được! Việc này cứ giao cho tôi làm đi!"

Thứ đồ tốt thế này đương nhiên là càng nhanh làm xong thì càng tốt.

Không... giá trị của chiếc chiến hạm Tinh Hỏa này còn cao hơn cả Thần khí, hắn tuyệt đối không thể nào buông bỏ được.

Từ bỏ sao?

An Lâm cũng rất có kiên nhẫn đứng đợi một bên.

Không lâu sau, Bạch Lăng liền mở hai mắt ra, cười nói: 'Tính xong rồi, tổng cộng phí sửa chữa cần thiết có lẽ vào khoảng 100 triệu linh thạch, đây là bảng danh sách vật tư sửa chữa cần phải mua."

Ầm ầm!

Một trăm triệu linh thạch!?

Phí sửa chữa giá trên trời này giống như một tia sấm trời bổ thẳng vào đầu An Lâm, cứ thế phát ra tiếng oong oong.

An Lâm ngờ nghệch nhận lấy bảng danh sách, chìm vào trong lặng câm.

"Số linh thạch có thể sử dụng được của tông môn chúng ta hiện giờ, hình như mới vào khoảng 50 triệu đúng không... Số tiền này phải kiếm thế nào?" Hắn có chút khó khăn mở miệng nói.

Bạch Lăng vung cánh tay ngọc lên, ngữ khí bá đạo: "Tôi quan tâm anh làm thế nào làm gì, vấn đề tiền bạc, đây là chuyện mà tông chủ cần phải cân nhắc, thích sửa hay không sửa đây!"

An Lâm nghe thấy vậy liền đau cả đầu.

Nói xong, cô khẽ nhắm hai mắt lại, bắt đầu tiến hành một loại tính toán nào đó.

"Mức độ hao tổn như thế này, độ khó của việc sửa chữa là cực kỳ lớn. Nhìn khắp toàn bộ đại lục này, chỉ sợ cũng không thể tìm ra nổi thợ sửa chữa nào tốt hơn tôi đâu! Hơn nữa còn có tiểu thế giới Tử Tinh này, tôi có thể lợi dụng lực lượng của thế giới đó để tiến hành sửa chữa, tiến độ sẽ nhanh hơn rất nhiều." Bạch Lăng nói cực kỳ tự tin.

"Anh tìm tôi tu sửa chiếc thuyền này, xem ra cũng coi như là có mắt..." Đôi mắt của cô gái mặc váy trắng liền hiện lên vô số ánh sáng, không khí trên trời cuồn cuộn chuyển động như mây, khẽ lướt quanh chiếc chiến hạm cực lớn: "Vỏ thép bọc bên ngoài bị tổn hại nghiêm trọng, phòng điều khiển động lực bị hủy, không gian tăng cường ý niệm Thần Đạo kết tinh bị hủy..."

Bạch Lăng không khỏi nở nụ cười, giống như băng tuyết tan rã, hoa nở ngày xuân, cực kỳ khiến lòng người xem cũng vui vẻ.

Có lẽ, mình thực sự không hề chọn nhầm người.

Thực lực của An Lâm hiện giờ thật ra cũng không được coi là rất mạnh, thế mà lại thu được loại cơ duyên này...

Bạch Lăng: "..."

Một chút vui mừng trong nháy mắt giờ không còn sót lại tí teo gì!
Bạn cần đăng nhập để bình luận