Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1087: Cuộc thi cuối kỳ lần thứ tư

Kỳ kiểm tra cuối năm ấy mà, với loại thân phận như An Lâm, thật sự thì không tham gia cũng chẳng ảnh hưởng gì hết đó

Thế nhưng mà hắn không muốn trở thành người đặc biệt, vậy nên tốt nhất là không đi, nhân tiện cũng có thể bảo vệ các bạn học một chút.

Vùng đất Hắc Trạch cũng không phải vùng đất bình yên gì, bất cứ lúc nào cũng có thể có nguy cơ bộc phát, số sinh viên và giáo viên đã chết trên mảnh chiến trường này quả thực không hề ít.

Tuy cuộc chiến đấu đầy tàn khốc có thể khiến cho sự mạnh mẽ của sinh viên được tăng lên nhanh chóng nhưng An Lâm vẫn quyết định qua bên đó, dùng hết khả năng để trợ giúp các sinh viên gặp phải nguy hiểm.

Phía tây năm giới Cửu Châu, Bảo Châu.

Một tòa thành lớn nằm sừng sững đó là thành Linh Sâm.

Đây là một trong những thành lớn đang có chiến sự kịch liệt nhất với Huyết tộc.

Phía tây cũng là vùng đất đai đen xì vô tận, khắp nơi lan tràn loại ơi thở chết chóc và sự thối nát lờ mờ.

Được chủ nhiệm lớp chiếu cố đặc biệt nhưu vậy, An Lâm còn có thể nói cái gì được nữa, đành phải ngoan ngoãn đồng ý trước chứ sao nữa.

Hiện giờ chắc chắn là Y Đăng Đại Đế vẫn còn đang nổi nóng, nào còn có ai dám quét ngang thành lớn của Huyết tộc đâu chứ, bọn họ vẫn nên từ từ chiến đấu theo chiến lược thì tốt hơn.

An Lâm gật đầu cười nói.

Lần trước hắn dẫn theo sinh viên lớp mình thẳng một đường quét ngang một tòa thành lớn của Huyết tộc, không cẩn thận đã để An Lâm giết chết một vị đại năng Phản Hư, còn dẫn vị đại năng đỉnh phong như thế ra ngoài, việc này đã khiến bọn họ bị dọa sợ tới mất sức, thiếu chút nữa liền tiêu đời luôn rồi.

"Bạn học An Lâm, đừng quên, làm việc gì cũng đừng quá càn rỡ, dù sao thì Y Đăng Đại Đế rất có thể đã nghi ngờ cái của người kia là do cậu gây ra rồi đó."

"Không biết ba người Khả Khả Tư Đế, Mạch Luân, Tháp Bá ra sao rồi, nói là bế quan để tránh đầu sóng ngọn gió, nhưng chắc sẽ không bế quan một lần là bế luôn hơn trăm năm đâu nhỉ?"

Tường thành cao hơn trăm mét, có mấy nghìn quân lính đóng giữ ở đây, công kích từ xa, trinh sát, pháo trận, cận vệ... các loại binh chủng năng lực mạnh mẽ, cần gì là có đó, hình thành nên một bức tường đồng vách sắt không thể phá vỡ.

Sau khi Lăng Tiêu Kiếm Tiên dặn dò xong, ông đứng thêm một lúc nữa mới đi.

"Thầy yên tâm đi ạ, chuyện này em hiểu rõ mà, em sẽ chỉ vẽ vời vẩy nước ở nơi đó thôi, sẽ không gây loạn đâu ạ."

Lăng Tiêu Kiếm Tiên đang nghiêm túc dặn dò An Lâm phải chú ý từng hạng mục công việc một.

Lần này Lăng Tiêu Kiếm Tiên không dám dẫn theo đám sinh viên đi gây sự nữa.

Đối với các đại năng Phản Hư có tuổi thọ vô cùng dài lâu mà nói thì bế quan trên trăm năm chỉ là một chuyện hết sức bình thường, đến cả bế quan trên mấy chục ngàn năm hắn cũng đã từng nghe nói rồi.

Lăng Tiêu Kiếm Tiên thấy dáng vẻ này của An Lâm, có chút bất đắc dĩ thở dài một hơi: "Ừ, dù sao thì điều kiện tiên quyết chính là nhất định phải bảo đảm cho sự an toàn của chính mình, sự tồn tại của em rất quan trọng với Thiên Đình đấy."

"Không đâu, anh An, họ vẫn luôn rất nhớ mong máu của anh, sẽ không nhịn được lâu đến như vậy đâu. Gâu!" Đại Bạch mở miệng nói.

An Lâm vươn người một cái, cưỡi Đại Bạch lên tường thành giải sầu.

An Lâm nhìn về phía vùng đất Hắc Trạch ở phía xa, khẽ thở dài một tiếng thật nặng nề.

Đại Bạch: "..., câu nói này của anh quá ngầu! Gâu!"

Đại Bạch: "..., anh An, tôi phát hiện ra rằng anh nói chuyện càng ngày càng có khí chất lão đại đấy. Gâu!"

An Lâm nằm trên lưng Đại Bạch, đột nhiên ánh mắt hướng về một mảnh đất màu đen xì ở tít tận phía xa, một tay phất lên, gió mây liền cuồn cuộn.

"Anh An, anh nói xem Tam Thánh Tử của Huyết tộc, nếu như đột nhiên làm phản rồi chạy đến Tứ Cửu tiên tông, liệu nhóm Đại Đế Huyết tộc có thể tức chết luôn không nhề? Gâu!" Điểm mà Đại Bạch lo lắng luôn rất đặc biệt, thế nhưng cũng rất là thực tế.

Nơi đây địa hình gập ghềnh, đá lớn chi chít.

An Lâm tỉ mẩn ngẫm nghĩ, tuy rằng không muốn thừa nhận chút nào nhưng câu này của Đại Bạch quả thật quá mẹ nó có lý.

Người đàn ông to con nhận lấy bản đồ, âm thầm sử dụng thuật pháp để thăm dò tường thành ở tít tận phía xa, im lặng so sánh.

Gã cung kính dâng một tấm bản đồ màu vàng cho người đàn ông to con có vóc người như một tòa núi nhỏ đứng trước mặt mình.

"Đồ Lỗ đại nhân, bản đồ canh phòng của thành Linh Sâm đang ở đây, bất luận là địa hình hay mỗi một nơi phân bố lực lượng phòng thủ trên tường thành tôi đều đã vẽ xong hết rồi." Một người đàn ông vóc người nhỏ gầy, tóc màu xám trắng, hai mắt đầy những tia sáng đỏ khát máu cười hì hì, nói.

"Có lẽ sẽ vậy lắm..." An Lâm nghĩ nghĩ, cười rồi tiếp tục nói: "Cho nên chiến hạm Tinh Hỏa phải được đưa ra trước thời gian đó, như thế mới có thể trở thành người hầu đáng yêu của tôi, cung cấp cho mọi người một bến cảng an toàn ấm áp."

"Làm sao vậy, anh An? Gâu?" Đại Bạch phát hiện ra động tác khác thường của An Lâm.

"Không có gì." An Lâm tiếp tục nằm trên lưng Đại Bạch, híp mắt, hài lòng tự tại.

Cùng lúc đó, ở trên một ngọn núi màu đen cách thành Linh Sâm chừng hơn hai mươi dặm.

"Thế sao? Có thể là do di chứng của việc tôi giả ngầu trước mặt một đám lão đại Phản Hư và Hợp Đạo khi trước chăng?" An Lâm mở miệng nói.

"Anh An ơi, nhàm chán quá đi mất, gâu!" Đại Bạch thở dài một tiếng.

Một người một chó vòng quanh tường thành đi lên đến trên đỉnh, nhưng sau khi lượn một vòng nhưng vẫn chưa phát hiện ra cái gì khác thường.

An Lâm cảm thấy không biết làm sao, chẳng lẽ hắn đã giả ngầu đến mức chất ngất luôn rồi sao?"

"Đồ Lỗ đại nhân, vẫn còn phải bổ sung thêm một vài chỗ nữa, có vẻ như số học viên tham gia thử luyện của Thiên Đình hôm nay bắt đầu đến, tổng cộng có 100 người." Gã đàn ông vóc người nhỏ gầy mở miệng nói.

"Ha ha... một đám Đạo Chi Thể, nhiều nhất cũng chỉ có một hai đứa cặn bã cảnh giới Dục Linh mà thôi, không đáng để lo... còn về đám giáo viên cảnh giới Hóa Thần, cứ để ta đối phó là đủ rồi! Các ngươi cố gắng giết nhiều nhiều người một chút, uống thêm được chút máu." Đồ Lỗ cười lạnh, nói.

"Vâng!" Gã đàn ông xoay người, cung kính mở miệng.

Hắn biết, người đàn ông to con trước mắt này chính là cường giả có được thực lực cấp bậc thành chủ! Hơn nữa còn là do bên trên cắt cử xuống, siêu cường giả Hóa Thần hậu kỳ!

Sự xuất hiện của Đồ Lỗ tuyệt đối có thể khiến thành Linh Sâm trở thành vùng đất tốt đầy máu thịt để tẩm bổ cho bọn họ!

"Ha ha, không chỉ có binh lính mà còn có cả đám sinh viên tươi non nữa, đây quả thật là niềm vui ngoài ý muốn. Nghe nói đám sinh viên của Thiên Đình đứa nào đứa nấy đều là con cưng của trời tư chất cực tốt, cuối cùng cũng có cơ hội nhấm nháp một phen rồi..." Đồ Lỗ cười cực kỳ hung ác nham hiểm, còn thè cả chiếc lưỡi dài màu đỏ thẫm.

Gã đàn ông nhỏ gầy ở bên cũng cười theo, cực kỳ phấn khích.

Hắn đã có thể tưởng tượng ra được tương lai đầy kích thích lại vô cùng tốt đẹp này rồi...

Ầm ầm!

Đột nhiên, một luồng sức mạnh vô biên vô tận từ trên trời giáng xuống!

Sức mạnh vô hình bỗng nhiên giáng đến đè xuống thân thể to con của Đồ Lỗ, trực tiếp đập bẹp hắn trên mặt đất.

An Lâm vẫn nằm trên lưng Đại Bạch như cũ, đôi mắt hơi híp lại, ngắm nhìn mây trắng từ từ tản ra trên trời xanh, chậm rãi nói: "Không có gì, đập chết một con muỗi mà thôi."

"Anh An, bên đó xảy ra chuyện gì rồi vậy? Gâu!" Đại Bạch tò mò hỏi.

Lăng Tiêu Kiếm Tiên, Hứa Tiểu Lan, Hiên Viên Thành, Tô Thiển Vân đều đưa mắt nhìn về phía Đồ Lỗ. Đại Bạch cũng có cảm giác mà nhìn về phía ngọn núi đen đen phía xa, nơi đó có sóng năng lượng đang dao động.

Trên tường thành thành Linh Sâm.

Gã đàn ông nhỏ gầy ngây ngốc nhìn người đàn ông to con trước mặt.

Rất yên tĩnh...

Người đàn ông to con đã không còn một dấu hiệu của sự sống nào hết.

Gã đàn ông nhỏ gầy ngẩn cả người.

Vốn dĩ dẫn theo lão Đại Đến thăm dò địa hình, thế mà trong lúc chưa kịp hiểu rõ được chuyện gì đang xảy ra, thì lão đại đã bị đập chết rồi?

Đồ Lỗ chính là cường giả Huyết tộc Hóa Thần hậu kỳ đấy! Thế mà ngay cả một cơ hội gào thảm cũng không có, cứ thế bị đập chết tươi luôn á?

Đây rốt cuộc là thứ sức mạnh gì vậy?

Gã đàn ông nhỏ gầy nhìn về tòa thành hùng vĩ nguy nga ở phía xa, đúng phút giây này, nỗi sợ hãi cứ như thủy triều vọt đến.

Gã hét lên một tiếng, bỏ chạy như điên về phía xa, dọc đường đi ướt nhẹp.

"Đồ... Đồ Lỗ đại nhân?"

Bầu không khí thoáng chốc yên tĩnh.

Thân thể thô to kia lại bị đập thành bộ dạng như tờ giấy cực mỏng, máu thịt lẫn vào nhau.

Nương theo đó là âm thanh máu thịt và xương cốt vỡ vụn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận