Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1101: Duyên, tuyệt không thể tả

Rốt cuộc Y Đăng Đại Đế cũng khám phá ra thân phận của An Lâm!

Tất cả đầu mâu đều chỉ về phía chàng trai mang tên An Lâm, tông chủ của Tứ Cửu tiên tông! Một tên cường giả rõ ràng là tu sĩ cảnh giới Hóa Thần, nhưng lại địch nổi đại năng đứng đầu Phản Hư hậu kỳ!

Đúng rồi, nếu như là hắn, thì hết thảy mọi quy tắc đều phải sửa lại!

hơi thở kinh khủng màu đỏ sậm lần nữa thổi quét tới, khiến cho không gian cũng thoáng trở nên vặn vẹo.

Hô hấp của An Lâm và Hứa Tiểu Lan đồng thời hơi chậm lại, toàn thân thoáng căng thẳng, nhìn chằm chằm Y Đăng Đại Đế như muốn ra tay.

Mặc dù Y Đăng Đại Đế không có chứng cớ chứng thật phỏng đoán của mình, nhưng mà căn cứ theo nguyên tắc thà rằng giết lầm, cũng không bỏ sót, An Lâm và Hứa Tiểu Lan chắc chắn phải chết ở chỗ này.

Đang lúc này, một tiếng gầm đột nhiên vang lên.

"Thì ra cậu chính là An Lâm, dám can đảm giết chết người anh em Tân Phổ Sâm của tôi, hôm nay tôi sẽ vì báo thù vì người anh em đã chết của tôi!!" Tháp Bá gào lớn một tiếng, giơ tay lên ném ra một chiếc thần ấn màu đỏ.

"Ở trong không gian ma sát của tôi, tôi là vô địch!" Tháp Bá cười ha ha một tiếng.

Y Đăng Đại Đế nhìn hư không trống rỗng, cùng với Thần Lệnh Phong Thiên Tỷ cố định ở trên hư không, sững sờ chỉ trong chốc lát, lúc này mới giận tím mặt nói: "Hai người kia điên rồi sao? Để bọn họ ở bên ngoài, một cái tát của tôi là có thể chụp chết bọn họ!!!"

Khả Khả Tư Đế thấy thế cũng là giận dữ quát lên một tiếng, cầm kiếm đâm về phía An Lâm: "Vô liêm sỉ! Trả lại mạng của Ngả Lệ Toa, chị em tốt của tôi đi!"

Lực lượng không gian bí bảo bộc phát, bốn người đồng thời bị hút vào trong Thần Lệnh Phong Thiên Tỷ!

Ngọc tỷ màu đỏ đột nhiên trở nên to lớn, hơi thở của Huyết Tổ dần khuếch tán.

Về phần có phải là anh em tốt hay chị em tốt không, hắn cũng không biết...

Đây là di vật của Huyết Tổ hắn vô tình lấy được ở trong thánh địa Huyết Tổ sau khi đột phá tới Phản Hư hậu kỳ, Thần Lệnh Phong Thiên Tỷ! Cũng là bí bảo lúc trước hắn định dùng để trấn sát đại năng!

Chẳng qua, hắn cũng có thể hiểu cách làm của hai Thánh tử kia.

Tháp Bá ngự Thần Lệnh Phong Thiên Tỷ, xông về phía An Lâm.

"Không gian ma sát!" Tháp Bá hét lớn một tiếng, lập tức ra tay.

Trong chớp mắt.

"Ngu xuẩn!"

Ầm! Vòng sáng màu đỏ ẩn chứa lực lượng không gian cực kì khủng bố, từ trong Thần Lệnh Phong Thiên Tỷ dâng lên, bao phủ Tháp Bá, Khả Khả Tư Đế, An Lâm và Hứa Tiểu Lan.

Không có Tháp Bá dẫn dắt Thần Lệnh Phong Thiên Tỷ, coi như là Y Đăng Đại Đế cũng không cách nào tiến vào không gian ma sát, hắn chỉ có thể chửi ầm lên một câu, tiếp theo chẳng thể làm gì khác...

Bởi vì đúng là Ngả Lệ Toa và Tân Phổ Sâm đã chết đi, có một chút giao tình với Khả Khả Tư Đế và Tháp Bá.

Nhưng chuyện nóng lòng muốn tự ra tay báo thù, đều có nguyên do hết cả.

Mà giờ khắc này, sinh linh bị hút vào cái không gian này, đang ngồi ở trên ghế, hưởng thụ cái chủ nhân của không gian này đấm chân xoa bóp phục vụ.

Đây là một mảnh không gian hắc ám, cả vùng đất đều hóa thành biển máu, tựa như một không gian chết chóc.

Gương mặt mỹ lệ kia của Khả Khả Tư Đế hơi đỏ lên, khó có khi lại lộ ra vẻ lúng túng và ngại ngùng, giải thích: "Đây không phải là... tôi tưởng ngài sắp từ dã cõi đời này, đột nhiên ngài lại bị giết, thế nên tôi rất tức giận..."

Bên cạnh Đại Đế, còn có đại thôi diễn sư Phong Vô Ngôn, toàn bộ hành trình đều tỏ vẻ mờ mịt, chuyện phát triển có hơi vượt ngoài dự liệu của hắn.

Trình độ trung thành của hai người, khiến cho hắn hết sức cảm động.

Đúng, Y Đăng Đại Đế chỉ có thể ngây ngốc mà chờ ở bên ngoài, đợi kết quả chiến đấu ở bên trong.

An Lâm đưa hai tay ôm mặt: "Đây là cái kịch bản quỷ quái gì đây!"

Khả Khả Tư Đế và Tháp Bá lúng túng mà không mất lễ phép gật đầu.

"Thế nên, các ngươi vì báo thù cho An Lâm, dùng hết ri toàn lực đuổi theo giết chết An Lâm?" Hứa Tiểu Lan cả kinh nói.

Cùng lúc đó, trong không gian ma sát.

Tháp Bá lên tiếng thừa nhận: "Là tôi chủ trương không tiếc dùng bất cứ giá nào, báo thù cho ngài!"

Khả Khả Tư Đế mấp máy cánh môi đỏ mọng, có phần tủi thân và tự trách nói: "Là tôi tìm đến đại thôi diễn sư Phong Vô Ngôn và Y Đăng Đại Đế."

An Lâm: "..."

Huyết khí và ma khí đậm đặc tràn ngập, chủ nhân của cái không gian này, có thể mượn lực lượng không gian ma sát, tiến hành không ngừng chèn ép và trấn sát liên tục đối với sinh linh bị hút vào cái không gian này.

"Ặc..."

Tháp Bá yên lặng đưa mắt nhìn sang Khả Khả Tư Đế.

"Tháp Bá, mặc dù chiêu này của anh rất cơ trí, tạm thời tránh thoát tiến công của Đại Đế, nhưng đừng tưởng rằng bây giờ xoa bóp cho tôi lập tức xong việc, các người là lúc phải giải thích cho tôi, chuyện gì đã xảy ra?" An Lâm hừ lạnh mở miệng nói.

Bị thú sủng và đồ đệ lừa bịp còn chưa tính, bây giờ ngay cả người hầu cũng muốn lừa bịp hắn!

Trực tiếp dẫn siêu cấp đại năng Hợp Đạo tới... thế này còn chơi cái rắm á!!!

Ánh mắt Khả Khả Tư Đế dịu dàng, sắc mặt hơi đỏ nói: "Nhưng mà, Thánh chủ, đây không phải là một loại duyên phận sao? Thế mà chúng ta lại có thể gặp nhau với một loại phương thức như thế, đây mới thật là quá kỳ diệu!"

An Lâm co giật khóe miệng: "Có phải hay cô có hiểu lầm gì đó về hai chữ "kỳ diệu" này không? Chúng ta đây là nghiệt duyên đó! Nghiệt duyên có hiểu hay không? Chúng ta lập tức phải chết ở chỗ này rồi!"

"Sẽ không đâu, Thánh chủ, cho dù có phải liều cái mạng này của tôi, tôi cũng sẽ không khiến anh chết ở chỗ này!" Khả Khả Tư Đế vỗ bộ ngực lớn, đưa ra lời thề son sắt.

"Thánh chủ, Thần Lệnh Phong Thiên Tỷ của tôi là vật do Huyết Tổ để lại, không gian ma sát trong nó, nếu không có lệnh của tôi, coi như là Y Đăng Đại Đế cũng không cách nào mạnh mẽ tiến vào, chúng ta có thể ở chỗ này kéo dài thời gian!" Giờ phút này Tháp Bá cũng lên tiếng an ủi.

"Có thể kéo kéo dài bao lâu?"

"Hai mươi phút!"

An Lâm thở phào nhẹ nhõm.

"Thánh chủ, tôi cũng yêu anh!" Khả Khả Tư Đế kích động nói.

Khả Khả Tư Đế và Tháp Bá thấy cảnh tượng sinh ly tử biệt như thể, cũng rất là xúc động.

An Lâm và Tiểu Lan ôm nhau thật chặt, hưởng thụ này khoảnh khắc cuối cùng của sinh mệnh.

"An Lâm, em cũng yêu anh!"

"Tiểu Lan, anh yêu em!"

Có hi vọng sao?

Cái vấn đề này vô cùng mấu chốt!

Tháp Bá: "Người Bình thường thì không thể, chẳng qua đại năng lĩnh ngộ lực lượng Thần Đạo, có thể mạnh mẽ mang đi, nhưng không cách nào thu vào nhẫn không gian."

Hứa Tiểu Lan: "..."

An Lâm: "..."

"Nói cách khác, bây giờ chỉ có thể xem xem Y Đăng Đại Đế có phải là một tên thiểu năng trí tuệ hay không thôi?"

"Lỡ đâu ông ta có chút thông minh, di chuyển bị trí của Thần Lệnh Phong Thiên Tỷ, vậy thì Đế Vương Thiên Đình lập tức không tìm được vị trí của chúng ta rồi?" An Lâm đen mặt nói.

Tháp Bá gật đầu nói: "Có thể nói như vậy..."

Hiện trường lần nữa rơi vào trong tĩnh lặng.

Đánh cuộc với trí thông minh của một siêu cấp đại năng Hợp Đạo, con mẹ nó chứ...

Hứa Tiểu Lan không nhịn được nói: "Tôi có một cái vấn đề muốn hỏi, Thần Lệnh Phong Thiên Tỷ có thể bị mang đi không?"

"Chẳng qua ngài cũng đừng lo lắng, ít nhất thì Đế Vương Thiên Đình cũng có thể cảm nhận được vị trí mà khí cơ xuất hiện ở một giây cuối cùng, hẳn là có thể lần theo tìm tới nơi này!" Tháp Bá gấp giọng bổ sung.

An Lâm cảm giác mình lại bị lừa!

An Lâm: "..."

"Ặc... Của cái không gian bí bảo này của tôi vô cùng đặc biệt, có thể ngăn cách hơi thở. Coi như là Thiên Đình Đế Vương, cũng không nhất định có thể cảm giác được khí cơ định vị phóng ra sau khi cậu bóp nát bùa cầu cứu." Tháp Bá đột nhiên lại nói.

"Hai mươi phút là đủ rồi, đại lão Thiên Đình hẳn là có thể chạy tới ở trong khoảng thời gian này."

"Thánh chủ, tôi cũng yêu cậu!" Hốc mắt Tháp Bá đỏ bừng.

"Cút!"

An Lâm không muốn nói chuyện cùng với bọn họ nữa, chỉ có thể trừng mắt lườm bọn họ một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận