Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1110: Đấu với Nguyệt Dạ Chân Vương

Tiểu Tà là vật sở hữu của tôi.

Những lời này, quanh quẩn ở trong hư không.

Nguyệt Dạ Chân Vương nhướn mày, cảm thấy chuyện này hơi khó giải quyết.

Hứa Tiểu Lan nhướn mày, cảm thấy chuyện này cũng không đơn giản.

Đề Na nhướn mày, cảm thấy chuyện này khá là kỳ quái.

Đại Bạch nhướn mày, cảm thấy chuyện này rất thú vị.

Kiếm Thắng Tà cảm động hết sức, chửi ầm lên: "Cậu bị ngu à? Biết cô ta muốn cướp tôi rồi, còn không mau cất tôi đi!"

Lúc này An Lâm mới phản ứng tới, lập tức cất kiếm Thắng Tà vào nhẫn không gian.

Đám sinh viên nghe vậy, đều vô cùng thức thời, lúc này nhanh chóng rút lui về phía sau.

"Anh An, chúng tôi chờ anh bình an trở về!" Miêu Điềm đã sớm bị làm cho sợ hãi đến mức thân thể phát run, vẫn khua lên dũng khí, lớn tiếng hô.

"Mọi người tìm cơ hội chạy trốn, tôi sẽ cầm chân cô ta!" An Lâm hét lớn với mọi người ở phía sau.

"An Lâm cố lên." Tô Thiển Vân yếu ớt cố gắng hô lên.

Nếu muốn cướp đi kiếm Thắng Tà của An Lâm, vậy thì phải xem cô ta có khả năng không đã.

Hắn có sáu loại Thần Hỏa, một loại Thánh Hỏa, cực kỳ phù hợp với hình thức Hỏa Thần, sinh ra hiệu quả 1+1 lớn hơn 2, sớm đã trở thành thủ đoạn bạo thể mạnh nhất hắn thường sử dụng.

Trước kia Kiếm Thắng Tà là của Hắc Vũ tộc, đặt nó ở bên ngoài nói không chừng sẽ xảy ra biến cố biến cố gì, ví dụ như bị Nguyệt Dạ Chân Vương dùng bí pháp nào đó trực tiếp triệu hồi chẳng hạn.

An Lâm không xoay người, chỉ dựng lên ngón cái với những người rời đi.

"Đã như vậy, tôi sẽ phế cậu trước." Nguyệt Dạ Chân Vương khẽ nhăn mày, vươn tay nắm chặt hư không, ánh trăng trên bầu trời đêm sáng rực, ngưng tụ ra một lưỡi hái cán dài tỏa sáng ở trong tay.

Thay vì lo lắng như vậy, chi bằng cho nó trở lại nhẫn không gian.

"An Lâm, anh nhất định phải cẩn thận, tính mạng mới là quan trọng nhất!" Hứa Tiểu Lan khuyên nhủ.

Ngọn lửa bùng lên.

Yêu Cơ là con rối nắm giữ bước nhảy không gian, Đề Na cũng có thành tựu cực cao ở trên phương diện không gian, hai ngườiliên thủ, tuyệt đối có cơ hội phá vỡ không gian phong cấm của Nguyệt Dạ.

Bản thân An Lâm bị hỏa cầu khổng lồ vô cùng nóng rực bao phủ, hóa thành một pho tượng Hỏa Diễm Chiến Thần, thiêu đốt hừng hực trong đêm tối do Nguyệt Dạ Chân Vương phóng Thần Đạo ra tạo thành, cứ như thể mặt trời xuyên phá màn đêm.

Da tay của hắn bắt đầu biến thành vàng ròng, khí thế cũng dần tăng cao.

Ầm!

An Lâm tung ra thuật Thần Giám, miễn cưỡng bắt được quỹ tích công kích của Nguyệt Dạ Chân Vương, một tay che ở lưỡi hái xẹt qua phía trước hắn, một tay nắm chặt năm ngón, tung một quyền về phía cô gái trước mặt!

Một luồng cảm giác nguy cơ xưa nay chưa từng có bao phủ toàn thân, làm cho An Lâm nổi đầy gai ốc.

Đồng thời, một quả đấm khác của An Lâm đã hoàn toàn rơi xuống!

"Thực lực của cậu rất mạnh, nhưng đối với tôi mà nói, thì cậu vẫn còn quá yếu." Nguyệt Dạ cao ngạo hếch cằm, đạp mạnh bước chân trong hư không, thân thể lập tức biến mất tại chỗ!

Mái tóc đen của Nguyệt Dạ Chân Vương bị quyền kình nhấc lên, bay múa như mực vẽ, thân thể yểu điệu khẽ cong, bị một quyền mang theo lực lượng kinh khủng của An Lâm trực tiếp đuổi bay hơn một ngàn mét!

Nguyệt Dạ không để ý đến những người chạy trốn, mục tiêu của cô, vẫn luôn là kiếm Thắng Tà trong nhẫn không gian của An Lâm, loại suy nghĩ này vẫn không hề thay đổi.

Tay An Lâm run rẩy, cánh tay trái bị rạch ra một lỗ thủng, đang không ngừng chảy máu.

Thật ra thì không phải vậy.

Hai người đối chiến hiệp thứ nhất, chợt nhìn, cứ như thể cân sức ngang tài.

Bước nhảy không gian!

Ầm!

Âm thanh kinh thiên động địa vang lên.

Trong nháy mắt nắm đấm bộc phát năng lượng, tạo thành dư chấn đến hơn mười dặm, khiến cho cả vùng đất đều rạn nứt, cây cối đột ngột mọc lên từ mặt đất, lại bị cơn lốc cuồng bạo cuốn đổ.

Trong nháy mắt tiếp theo, Nguyệt Dạ Chân Vương đã vọt tới trước mặt An Lâm tước, lưỡi hái ánh trăng lấy tốc độ cực kỳ khủng khiếp chém về phía bên hông An Lâm!

Lưỡi hái chém trúng cánh tay An Lâm, máu tươi bắn ra.

Sắc mặt Nguyệt Dạ biến hóa, hai tròng mắt trắng đen rõ ràng hiện lên vầng trăng tròn, ở thế công như vũ bão, hướng mặt sang một bên, tránh thoát vị trí quyền kình đáng sợ nhất.

Quả đấm màu vàng ròng mang theo lực lượng kích nổ, nơi quả đấm đi qua, không gian vặn vẹo, cảm giác bị áp bách cường đại thậm chí còn khiến cho hơi thở cách mấy ngàn thước ở phía trước cũng bị hoá lỏng.

Mặc dù Nguyệt Dạ Chân Vương bị đánh bay rất xa, hơi thở có một chút rối loạn, nhưng không hề bị thương...

Rất rõ ràng, lần giao chiến này, An Lâm rơi vào thế yếu.

Cái đệch mợ! Suýt chút nữa thì cánh tay đã bị lưỡi hái chặt đứt...

An Lâm yên lặng cảm thán trong lòng một phen, lại nhìn cô gái váy đen bồng bềnh ở nơi xa, không khỏi nhức đầu một trận, không biết nên phá vỡ cục diện như thế nào.

Nguyệt Dạ Chân Vương hề không dừng lại, bóng dáng của cô lần nữa biến mất ngay tại chỗ.

Đây chính là điểm khó chơi nhất của bước nhảy không gian, không có thành tựu không gian cực cao, thì bạn sẽ không biết đối phương xuất hiện ở nơi nào, khởi xướng tiến công từ nơi nào cũng không biết.

An Lâm dùng toàn lực thúc dục thần thức, đồng thời vẫn duy trì thuật Thần Giám, làm cho mình có thể kịp thời phản ứng được công kích của kẻ địch nhanh nhất có thể.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, hắn lại không biết phải làm sao.

Bởi vì ở trong hư không, đột nhiên xuất hiện bốn hơi thở giống Nguyệt Dạ Chân Vương như đúc.

Công kích của Nguyệt Dạ Chân Vương cũng rơi xuống ở khoảnh khắc này.

Nếu như có thể, hắn thật sự không muốn dùng chiêu thức này, nhưng hắn không nghĩ ra được biện pháp gì khác, có thể ngăn cản một kích kia của Nguyệt Dạ Chân Vương.

An Lâm từng thí nghiệm thuật pháp này qua một lần, sau khi thấy được hiệu quả, hắn không khỏi ngẩn ngơ, suýt nữa lập tức cách không bay tới chỗ Thiên Thần Cơ chửi mắng một trạn.

Một chiêu Đóa Quy Quy này, chính là thuật pháp quan trọng nhất mà Thiên Thần Cơ đã truyền thụ cho An Lâm bên trong cổ mộ Vẫn Thần dưới đáy biển, thuật pháp mà một vị đại năng Hợp Đạo của Thiên Quy tộc tự hào nhất...

Mọi người ăn dưa: "..."

Trong nháy mắt, đầu và tứ chi của hắn đều rút vào trong mai rùa.

Mặt Nguyệt Dạ Chân Vương liền biến sắc.

Ngay cả các sinh viên chạy trốn tới nơi xa, cũng nhìn mà ngây người.

Hứa Tiểu Lan thì thào mở miệng nói: "An Lâm hắn... xanh thật!"

Đúng, ánh sáng màu lục cực kỳ chói mắt, cực kỳ đậm bộc phát ra từ trên người An Lâm.

Ngay sau đó, chuyện càng làm cho mọi người kinh ngạc xảy ra.

Những luồng sáng màu lục rất đậm kia ngưng tụ thành thực chất trong nháy mắt, hóa thành một bộ giáp xác, bao vây toàn thân An Lâm, chỉ lộ ra đầu và tứ chi.

Đúng, bộ giáp xác kia chính là xác rùa đen!

Ở khoảnh khắc ấy, đám sinh viên đều rơi vào trầm mặc...

An Lâm nổi giận gầm lên một tiếng: "Đóa Quy Quy!"

Trong lúc bất chợt, hào quang cực kỳ chói mắt chiếu sáng cả không gian.

An Lâm phát ra một tiếng thở dài.

"Aizzz..."

Đây chính là lĩnh ngộ lực lượng Thần Đạo, điểm đáng sợ của đại năng thực lực Phản Hư đỉnh phong. Thuật pháp thiên biến vạn hóa, khó lòng phòng bị, hơn nữa mỗi một chiêu đều có thể khiến hắn bị thương nặng, thậm chí là giết chết hắn!

Một chiêu này, An Lâm cũng trốn không được!

Các cô đều cầm trong tay lưỡi hái ánh trăng sắc nhọn đến cực điểm, chém tới các bộ phận khác nhau của An Lâm, phong tỏa mọi đường lui của An Lâm!

Bốn nhát nguyệt trảm sắc bén đến cực điểm, từ bốn phương hướng bất đồng, rơi xuống mai rùa xanh mượt kia, phát ra tiếng va chạm cực kỳ bén nhọn!

Lực lượng ánh trăng Thần Đạo khủng khiếp bộc phát, gây khuấy động cả bầu trời đêm.

Giống như mũi mâu mạnh nhất, bất chấp hết thảy đâm về phía lá chắn cứng nhất!

Răng rắc...

Rốt cuộc mai rùa cũng có dấu hiệu nứt vỡ.

Nhưng vào giờ khắc này, độ mạnh của trảm kích kia của Nguyệt Dạ Chân Vương đã hoàn toàn biến mất.

Mai rùa chặn lại công kích của Nguyệt Dạ Chân Vương!

An Lâm núp ở bên trong mai rùa, lông tóc vô thương!
Bạn cần đăng nhập để bình luận