Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1114: Tử Vi Đại Đế ban thưởng

Trời ạ!

Mình mới nghe cái gì đó?

Thế mà Tử Vi Đại Đế chủ động ban thưởng cho mình ư?

Ông ta tốt bụng như vậy sao? Chẳng phải thích cho roi cho vọt à?!

An Lâm kinh ngạc!

Tử Vi Đại Đế nhìn thấy bộ dạng khiếp sợ của An Lâm thì không khỏi buồn bực trong lòng, tức giận nói: "Làm sao? Tôi muốn ban thưởng cho cậu, mà cậu còn không vui?"

"Không có! Không, tôi đang rất vui!" An Lâm cố gắng nặn ra nụ cười vui vẻ giả dối.

Khi phần thưởng mà hắn luôn nghĩ đến đột nhiên đến, trái lại hắn có một loại cảm giác hoang tưởng không chân thật, cứ cảm thấy đây có phải là một cú lừa hay không...

Lúc đầu ông không muốn ban thưởng cho An Lâm, nhưng ông lại tới đây, không làm được cái gì cả, rất mất mặt, chẳng thà bổ sung phần thưởng đã thiếu trước đó, làm thế thì không chỉ có thể hóa giải xấu hổ, cũng có thể xây dựng hình tượng.

"Tôi là chủ nhân của các ngôi sao, được gọi là Vạn Tượng Tông Sư, quản lý Thiên Kinh Địa Vĩ, nắm giữ ngàn ngàn vạn vạn tiên thuật, nhưng thứ tôi hài lòng nhất, vẫn là thuật thôi diễn Tinh Thần, tôi có thể truyền thụ cho cậu truyền thừa nòng cốt này."

Tử Vi Đại Đế nhìn thoáng qua nụ cười của An Lâm, cười giả rõ ràng như thế...

Ông đưa tay ra, một chùm sáng màu trắng bắt đầu xuất hiện trong lòng bàn tay.

Nói không chừng, Tử Vi Đại Đế đã tiểu nhân đâm sau lưng An Lâm nhiều lần.

Mọi người nghe vậy thì đều hít vào một ngụm khí lạnh, ngay cả An Lâm cũng mờ mịt một chút.

Dù sao, phần thưởng này, là nhờ đánh Tử Vi Đại Đế tơi bời mới lấy được.

"Đương nhiên, thuật thôi diễn Tinh Thần đòi hỏi thiên phú, lĩnh ngộ được bao nhiêu, thì phải xem vận mệnh của cậu rồi."

Đừng nghi ngờ lòng dạ hẹp hòi của Tử Vi, dù sao hệ thống sẽ không nói dối.

Lần đầu tiên An Lâm nổi danh ở Thiên Đình, thậm chí nổi danh trên đại lục Thái Sơ, hình như cũng bắt đầu từ việc đánh Tử Vi Đại Đế tơi bời. Đường đường là Chân Thần Hợp Đạo, lại bị tu sĩ Hoá Thần cảnh đánh tơi bời, dù cho là ở nơi đặc biệt như tháp Tiên Linh, thì đó cũng là một chuyện kỳ lạ...

Đại Đế trầm ngâm trong chốc lát, quyết định không so đo nụ cười giả của An Lâm.

Thuật thôi diễn Tinh Thần, có thể nói là một trong những tryền thừa quan trọng nhất của Tử Vi Đại Đế!

Đây là đang trào phúng sao? Hay là nói, đây là khiêu khích?

Phần quà lớn này, có thể nói là thuật pháp mà vô số đại năng đều tha thiết ước mơ!

Hít...

Phần truyền thừa này... Ra tay hào phóng thật!!

Thật sự giống như một người vất vả khổ cực thắt lưng buộc bụng, đột nhiên nhìn thấy hai người đang tán gẫu.

Đám người Miêu Điềm, Tông Vĩnh Ngôn, nghe phần ban thưởng này, mà cả người mờ mịt.

Mặc kệ tâm lý không ổn định của các bạn học.

Tử Vi Đại Đế rất hài lòng với vẻ mặt của mọi người, khẽ mỉm cười nói: "Đừng vội kích động, tôi còn có lựa chọn thứ hai, đó chính là đưa cho cậu một tiên đan nhị phẩm, thứ đó giúp rất nhiều trong việc tu hành."

Đầu tiên, thuật thôi diễn Tinh Thần của Tử Vi Đại Đế, không chắc là có được trăm phần trăm, vẫn phải xem ngộ tính, lỡ như ngộ tính kém, chỉ có thể mò mẫm tính mệnh, lừa gạt một vài kẻ ngu ngốc, vậy thì không có ý nghĩa gì rồi.

Cho dù không có thiên phú gì, nhưng học sơ sơ thì cũng vô cùng thực dụng.

Nhưng mà... An đại gia bây giờ không thiếu tiền, muốn tiên đan gì chẳng lẽ không tự mua được sao? Có vô số cơ hội mua tiên đan, nhưng để cơ hội Tử Vi Đại Đế ra tay thì rất có thể chỉ có một lần mà thôi!

Nếu như lựa chọn tiên đan, nếu như so với thực tế thì không ai ngại tiên đan nhiều cả.

Lại nói, thuật Thần Diễn của An Lâm cũng là thuật thôi diễn cực kỳ mạnh, tuy phải trả giá lớn, nhưng thắng ở độ cực kỳ trâu bò, thật ra hai loại thuật pháp này xung đột với nhau.

Tiên đan nhị phẩm, ít nhất thì cũng phải trên trăm vạn linh thạch, thậm chí còn lên tới trăm vạn linh thạch!

Sau khi An Lâm nghe hai lựa chọn của Tử Vi Đại Đế, nói không động lòng là không thể nào.

Một cái là truyền thừa thuật pháp, một cái ban thưởng vật chất.

Chuyện này thật sự là một lựa chọn vô cùng khó.

Bọn họ thật sự sống cùng một thế giới với An Lâm sao?

Hất bàn! Tôi đã làm sai cái gì, tại sao phải để tôi thấy chuyện này?!

Người kia thì rất buồn phiền, không biết nên chọn sao...

Một người lạnh nhạt nói: "Tôi dạy cho cậu một bộ Hàng Long Thập Bát Chưởng, hoặc là tôi sẽ cho cậu một tỷ, cậu chọn đi."

Cứ như vậy, An Lâm nói ra một câu mà tất cả mọi người không ngờ được.

An Lâm: "Tử Vi Đại Đế, tôi không chọn cái nào cả!"

Tất cả mọi người trợn tròn mắt, nghi ngờ mình nghe lầm.

Cậu suy nghĩ nửa ngày, kết quả nói không muốn cái nào hết?

Tử Vi Đại Đế cũng mờ mịt một chút: "Cậu nói cái gì?"

Hứa Tiểu Lan thì càng gấp gáp mà nói: "An Lâm, anh bình tĩnh một chút, thứ này không cần thì phí đó! Chẵng lẽ trước đó anh bị quả bom siêu cấp của mình nổ hỏng đầu rồi?!"

Suy đoán này có lý có chứng.

Khóe miệng của An Lâm không nhịn được mà có hơi run rẩy, mở miệng giải thích: "Ý của anh không phải là không cần, anh muốn nói, Tử Vi Đại Đế có thể đổi phần thưởng khác hay không. Anh muốn Tử Vi Đại Đế giúp anh một chuyện."

Tử Vi Đại Đế hứng thú: "Ồ, cậu nói thử xem, muốn tôi giúp gì?"

Tử Vi Đại Đế nhìn Thần Vật trước mặt, vẻ mặt trở nên có chút ngu ngơ.

Đá Kim Dương Hỗn Độn, Cây Hải Tinh Nguyên, Tử Hoàng Cốt, một giọt Hữu Tình Lệ, ngọc bội Thiên Địa, đá Hải Tâm.

Nói xong, nhẫn không gian trên tay hắn lóe lên, từng món Thần Vật tỏa ra dao động năng lượng cực mạnh bắt đầu xuất hiện, đủ loại hình thái bắt đầu phủ kín trời đất.

An Lâm mỉm cười nói: "Bây giờ tôi sẽ lấy Thần Vật ra cho ngài xem."

Đây chính là món đồ được bốn đại tông ở Cửu Châu xem là bảo vật trấn tông!

Tiên Khí vốn lợi hại, thế mà bây giờ bọn họ đang bàn luận về Thần Khí trong truyền thuyết!

Vừa rồi suýt chút ôngđây đã bị An Lâm làm cho mờ mịt.

Không muốn tiên đan, còn mở miệng nói muốn Thần Khí, thật sự coi ông là một tên ngốc dễ gạt sao? Còn may là nói thêm tự chuẩn bị nguyên liệu, lúc này mới hợp lý.

Nếu chỉ ra sức chế tạo, đại khái chỉ tốn mấy trăm vạn linh thạch, nằm trong phạm vi có thể chấp nhận.

Nhưng rất nhanh, đồng tử của ông lại hơi run rẩy, cả kinh nói: "Cậu... Cậu đã góp nhặt nguyên liệu chế tạo Thần Khí sao? Nên biết rằng, nếu thiếu Thần Vật..."

Thần Vật quý giá cỡ nào, đó là món đồ mà ngay cả đại năng siêu cấp Hợp Đạo cũng thèm nhỏ dãi không thôi.

Một tu sĩ Hóa Thần lại gom đủ đồ chế tạo Thần Khí?

Chuyện này thật sự dấy lên sóng gió to lớn trong lòng Tử Vi Đại Đế.

An Lâm quá trẻ tuổi, cũng quá đáng sợ!

Không chỉ có Tử Vi Đại Đế kinh ngạc, ngoại trừ Tiểu Lan ra thì tất cả bạn học, đều mang vẻ mặt mờ mịt.

Lúc này Tử Vi Đại Đế mới lấy lại tinh thần.

"Đương nhiên, nguyên liệu là do tôi tự chuẩn bị, ngài chỉ cần ra sức giúp tôi chế tạo là được rồi." An Lâm lại bổ sung.

Mặt của Tử Vi Đại Đế có hơi run rẩy: "Cái gì?"

"Tôi muốn ngài giúp tôi chế tạo một món Thần Khí." An Lâm thẳng thắn.

Vẻ mặt của Tử Vi Đại Đế lạnh nhạt, gật đầu nói: "Đúng."

An Lâm cười nói: "Tôi biết, ngài còn có một thân phận tiếng tăm lừng lẫy khác, đó chính là Luyện Khí Sư đứng đầu Thiên Đình, tôi không nói sai chứ?"

Sau chốc lát hòa hoãn, ông mới không nhịn được mà đưa tay chạm Thần Vật trước mặt, mặt lộ vẻ si mê và nói: "Thần Vật thật tinh khiết, tuy tôi cảm nhận được hơi thở của thời gian của chúng nó, nhưng lại cực kỳ hoàn hảo, có lẽ trước đó chúng nó được bảo quản rất tốt?"

An Lâm khẽ gật đầu, những thứ này là Thần Vật do hai Đại Tế Ti của Thiên Quy tộc và Linh Ngư tộc góp nhặt không biết bao nhiêu năm mới có được, luôn được giữ cẩn thận trong cổ mộ. Không chỉ như thế, chúng nó còn dùng cách đặc biệt nào đó để nuôi dưỡng, đương nhiên là tinh khiết.

"Tử Vi Đại Đế, ngài cảm thấy nếu dùng những Thần Vật này thì có thể tạo ra Thần Khí ra sao?" An Lâm tò mò nói.

"Để tôi xem trước một chút."

Tử Vi Đại Đế không kịp chờ đợi mà sờ soạng Thần Vật!
Bạn cần đăng nhập để bình luận