Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1159: Thế giới đang trên đà huỷ diệt

Một thân thể cực kì khổng lồ màu đen tuyền nằm uốn lượn dưới đất, khí thể đáng sợ toả ra từ trên người nó đủ để nghiền nát khí thế của chư thiên, khiến không gian chung quanh gần như đóng băng.

Đó là một con Hắc Long kích cỡ vô cùng to lớn.

Tại sao hộp Không Gian Ma lại phát nổ?

Tại sao sau khi hộp Không Gian Ma bị nổ tung, lại có một con Hắc Long khổng lồ xuất hiện chứ?!

An Lâm nhớ lại tin tức ngày trước mình dùng thuật Thần Giám để giám định món bảo vật này, lúc vừa chiếm được nó ở ở quê hương của Tiêu Trạch:

[Hộp Không Gian Ma: con bài sống lại thứ chín của Tiêu Đồ, sau khi chết ông ta có thể lần nữa sống lại bên trong hộp Ma, ngoài ra khi dốc hết sức sử dụng nó, còn có thể tạo thành hiệu quả giam cầm không gian.]

2

An Lâm trừng to hai mắt, nhìn về phía con Hắc Long đằng xa, hít sâu một hơi, mới mở miệng hỏi: "Ông, ông là Tiêu Đồ à?"

"Đúng vậy, cậu đoán không sai chút nào, tôi chính là con Hắc Long đã mạnh mẽ phá vỡ lớp lá chắn từ bên ngoài để tới nơi này, con mẹ nó, đúng là xúi quẩy hết sức, không ngờ vừa mới tới nơi này, đã bị cô gái đó giết chết." Tiêu Đồ nhe răng, như đang biểu đạt sự bất mãn tận cùng của minh.

Cái khe bị nứt ra trên bầu trời dần không ngăn cản nổi sức mạnh từ bên ngoài, những vết rạn đang lan tràn với tốc độ cực kì nhanh.

"Đúng vậy, chính là ông ta, đại năng tu luyện đạo thuật Bất Tử Bất Diệt của Long tộc, Tiêu Đồ." An Lâm nhìn con Hắc Long trước mặt, nghiêm túc vạch trần thân phận của ông ta.

Đằng xa, chín mươi chín cột ánh sáng đâm thẳng lên trời ngày càng sáng, như thể muốn đâm xuyên qua cả thế giới này vậy.

Mẹ nó chứ, ai muốn có duyên phận gì đó với ông hả, rõ ràng là ông tự mình chạy tới đây, còn làm hỏng một món bảo vật của tôi mà! Ờ thì tuy rằng món bảo vật đó vốn cũng là của ông.

"Chúng định lợi dụng chỗ thiếu hụt sẵn có của đại lục Thái Sơ, máu thịt của tôi, nhân cơ hội lớp lá chắn thế giới vỡ tan, để cưỡng ép tạo ra một con đường đi thông tới đại lục Thái Sơ!" Tiêu Đồ nghĩ tới đây, con giận lại trào dâng trong lòng ông, sát khí dày đặc toả ra chung quanh, gần như muốn cô động cả không gian.

Hắc Long nằm dài trên mặt đất, thở hổn hển, đôi mắt vàng nhìn về phía An Lâm, lập tức toả sáng: "Ha ha ha hoá ra là An Lâm tiểu hữu đấy à, chúng ta thật là có duyên nhỉ, vậy mà cũng có thể gặp lại nhau ở đây!"

Một quy tắc nào đó đang trên đà huỷ diệt, lớp lá chắn hạn chế bị sụp đổ, những cơn gió hỗn độn tràn vào từ cái khe bị vỡ, sức mạnh huỷ diệt đất trời đang lan tràn ra khắp thiên điạ.

Hứa Tiểu Lan tỏ ra vô cùng ngạc nhiên: "An Lâm, ông ta chính là Tiêu Đồ vẫn luôn muốn chết nhưng không thành, cuối cùng bị anh giết chết đó à?"

Nghe tiếng cười hào phóng sang sảng này, khoé miệng An Lâm co rút vài cái, mặt hiện lên vẻ bất đắc dĩ.

Lúc họ đang nói chuyện, trời đất đột nhiên rung lên thật mạnh.

"Hừ! Tuy rằng một phần thân thể của tôi đã rơi vào trong tay chúng, nhưng muốn thành công à? Phải hỏi xem Tiêu Đồ tôi có đồng ý không nhé!" Thân thể con Hắc long run lên kịch liệt, nói xong nó bay thẳng lên trời.

Hứa Tiểu Lan nhì về cái kẽ nứt trên bầu trời đằng xa, lại nhìn về phía con Hắc Long đang ở trước mặt mình, mặt lộ ra vẻ hoảng sợ không dám tin.

"Ông còn định chạy qua đó đánh nhau cơ à? Số lượng của chúng khổng lồ tới như vậy, chúng ta không tạm thời lẩn tránh được à?" An Lâm cảm thấy cách làm của Tiêu Đồ có hơi quá cực đoan.

An Lâm cảm thấy chuyện này có hơi bất thường, thế là hắn chỉ về hướng cái khe hỏi: "Rốt cuộc thì bọn Tà Long đó tính đi chỗ đó làm cái quái gì?"

"Chắc hẳn chúng đã thành công rồi nhỉ?" Hứa Tiểu Lan nhìn về hướng cái khe, hỏi.

Tiêu Đồ lộ ra vẻ mặt không còn gì để nói nhìn cả hai, thầm nghĩ trong lòng, nói cho đường hoàng vậy, thật chất là hai người chỉ sợ chết thôi chứ gì?

"Những chuyện cực kì tàn ác, thương thiên hại lý như thế này, dù là ai cũng phải ngăn cản tới cùng!" An Lâm tức tối nói.

Cường giả của Long Đình Đông Hải và cường giả của Long Lâm phương Tây, đều nhận ra, cũng đều ý thức được vấn đề này.

"Hẳn là hai cô cậu đã sử dụng cách thức giống như cách tiến vào đại lục Thái Sơ để đến nơi này, ánh sáng triệu hồi còn chưa kịp giáng xuống, mà thế giới này đã bị huỷ diệt trước rồi, vậy các cô cậu nghĩ mình còn đi được nữa không hả?"

"Điên rồi, anh thật sự đã điên rồi!"

"Các cô cậu có nhìn thấy mảng trời đang tan vỡ đó không, " Tiêu Đồ chỉ lên cái khe với những vết rạn đang không ngừng lan rộng trên bầu trời, mở miệng nói tiếp: "Nếu cứ để mặc nó phát triển tiếp, vậy thì thế giới này sẽ bị huỷ diệt đấy!"

Tất cả sinh linh trên lục địa đều luống cuống, một số thì chạy tán loạn khắp nơi, một số thì co quắp lạnh run, một số thì ngẩn người ngơ ngác nhìn về phương hướng bắt đầu huỷ diệt, bầu không khí tử vong và tận thế bao trùm lên toàn bộ trời đất.

Cho dù là những sinh linh bị vây nơi phía cuối thế giới, cũng có thể nhìn thấy hiện tượng vỡ tan đằng phía cuối chân trời, như thế mọi thứ trên thế gian này đều đang hỏng mất, cả thế giới đều sắp sửa nghênh đón sự chung kết của mình.

Lúc này đây sự tan vỡ của lớp lá chắn, là mang tính toàn thế giới.

Những lời này của Tiêu Đồ, giúp An Lâm và Hứa Tiểu Lan hoàn toàn tỉnh ngộ.

Chúng nhìn về phía chín mươi chín cột ánh sáng phóng cao lên tận trời đằng xa kia, cùng với những kẽ nứt đang nhanh chóng lan tràn ra khắp nơi, chỉ chần chừ một chốc, ngay sau đó, chúng lập tức lao thẳng về phía đó.

"Hades, anh đi chậm thôi, nếu anh đi quá nhanh sẽ bị lửa vồ tới đấy!"

"Không còn kịp nữa rồi, nơi này không có sông Acheron, nếu tôi chết thì sẽ chết thật sự, bị lửa vồ tới thì đã sao, nó có bản lĩnh thì cứ xông tới đánh chết tôi!"

"Bảo vệ vùng đất tổ của Long tộc, tôi làm sao có thể chối từ!" Hứa Tiểu Lan cũng tỏ ra vô cùng kiên quyết, nói.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan cũng đuổi theo ông ta ngay.

"Chuyện này không thể chậm trễ thêm nữa, phải lập tức đi ngăn chặn kế hoạch của bọn Tà Long đó mới được!" Tiêu Đồ tức điên lên, ông gầm lên một tiếng thật to, rồi lao thẳng về phía những cây cột ánh sáng chọc trời.

Nhưng sợ chết không phải chuyện gì mất mặt cả, nói tới việc sợ chết, ông ta mới là kẻ đứng đầu trong số ba người đang có mặt ở đây.

Một cậu thiếu niên mặt mày thanh tú, một mình đứng trên bình nguyên, ngẩn người nhìn về phía chân trời đằng xa xa, không biết đang suy ngẫm chuyện gì đó.

"Không chỉ đất đai quê nhà mình đang dẫm dưới chân bị năm tháng vùi chôn, mà cả cái thế giới này, cũng sẽ bị triệt để biến mất trong dòng sông dài mang tên năm tháng à?" Cậu thiếu niên ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời cao đang vỡ ra thành từng mảng, nước mắt đảo quanh hốc mắt.

"Mình có thể làm gì để tay đổi tình trạng này đây? Đạo Phòng Ngự của ta có thể giúp gì được trong tình cảnh này đây?"

"Không, sai rồi, mình còn có việc phải làm, mình nhất định phải sống sót! Chỉ khi mình còn sống sót, thì mọi chuyện sau này mới có khả năng xảy ra được."

Đôi mắt ảm đạm không ánh sáng của cậu thiên niên dần dàng sáng lên, tựa như cậu đã hiểu ra được đạo lý gì đó.

Núi sông thoát phá, quy tắc biến mất, sông Ngân sụp đổ, thế giới hủy diệt.

Trong vùng đất trời chỉ còn lại tuyệt vọng và huỷ diệt.

Một thiếu niên đang dần đứng thẳng người dậy, đi từng bước, từng bước một về nơi ngọn nguồn làm xảy ra tất thảy những chuyện này.

Từng ngọn sét có thể xoá tan hư không toả sáng rồi dập tắt, sau mỗi ngọn sét, bước chân của thiếu niên lại càng ổn định hơn.

Chính giữa khu vực bao quanh bởi chín mươi chín ngọn núi khổng lồ.

Thứ xuất hiện trước mặt Cổ Long Đế, là một cây mâu hai đầu có thể xuyên thẳng qua hai thế giới.

Ánh sáng thần thánh quấy trộn bóng đen tuyệt đối dưới tận cùng, năng lượng tan biến bên trên lại bị một đại trận tạo thành từ chín mươi chín cột sáng ngăn cản.

Bên trong đại trận, không khí cực kì im lặng, vẻ điên cuồng vốn có ngày xưa, nay lại im lặng tới lạ thường.

Mấy chục ngàn con Tà Long mặt đầy vẻ lo lắng, nhìn chằm chằm vào lốc xoáy.

"Sao mình cứ thấy có gì đó không đúng lắm nhỉ" Cổ Long Đế chuyển mắt nhìn về một phương hướng nào đó, đôi mắt màu đỏ híp lại, trong đầu lại ngẫm nghĩ: "Tại sao con Hắc Long đó sống lại được? Huyết tế đã biểu hiện là thành công, nhưng mà..."

Đúng lúc này, viên bảo thạch màu tím đeo bên hông của Cổ Long Đế sáng lên

Cổ Long Đế: "Nói đi, có chuyện gì?"

Ám Dạ Xoa: "Trong số những kẻ đã đi vào khu vực cảnh giới trong phạm vi ngàn dặm, có mười hai đại năng cảnh giới Phản Hư, năm mươi mốt cường giả cảnh giới Hoá Thần, trong đó có 5 đại năng thuộc cảnh giới Phản Hư hậu kì."

"Có thể xử lý nổi không?" Cổ Long Đế hỏi.

"Đã xác định được mục tiêu một cách chính xác nhất." Ám Dạ Xoa lên tiếng đáp.

"Giết sạch cho ta." Cổ Long Đế lạnh lùng mở miệng.

Cường giả của hai khu vực Long Đình Đông Hải và Long Lâm phương Tây không chỉ có những kẻ này thôi, chính vì thế chúng phải giết sạch đám cường giả đầu tiên xuất hiện bằng bất cứ cách nào, trước khi đám cường giả tiếp theo đến đây!

Cũng chính vì như thế, nên bọn An Lâm, Hứa Tiểu Lan và Tiêu Đồ còn chưa tới gần khu vực bị phá vỡ của lớp lá chắn thì đã gặp được hai con Tà Long có khí tức cực kì mạnh mẽ và đáng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận