Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1177: Thuận theo ý trời và đi ngược lại ý trời

Lại thêm một lần nữa Cổ Long Đế bị Ngao Tiểu Vũ đánh bay

Sau khi Ngao Tiểu Vũ đi ngủ, sức mạnh của cô tăng lên đáng kể, mỗi một chiêu mỗi một thức đều ẩn chứa sức mạnh thần đạo gần như có thể hoà hợp vào với ý trời, thế cho nên một cái quyền nhìn như bình thường nhưng thực tế thì mạnh tới khó tin.

Nếu chỉ so về đánh cận chiến, Cổ Long Đế không cách nào có thể đánh thắng được Ngao Tiểu Vũ!

"Rõ ràng cô đã ngủ say, tại sao lại có thể tìm được vị trí của ta chính xác tới như vậy?" Cổ Long Đế không cách nào hiểu nổi, lớn tiếng hỏi ra.

Ngao Tiểu Vũ không mở miệng trả lời câu hỏi của Cổ Long Đế, có lẽ cô nghe được, có lẽ là không nghe thấy, vì cô vẫn nhắm nghiền hai mắt, hơi thở ngày càng kéo dài hơn, như một thiếu nữ điềm tĩnh ngoan ngoãn bình thường vậy.

"Lộp bộp,"

Tiếng bước chân đạp xuống vang lên.

Sắc mặt Cổ Long Đế lập tức thay đổi, sức mạnh thần đạo màu vàng tức khắc bao bọc toàn thân cô ta.

Bởi vì chẳng mấy chốc thuật pháp Nỗi Đau Xé Thịt của cô ta đã không còn tác dụng với Ngao Tiểu Vũ, rõ ràng là sức mạnh hiện thực, rõ ràng là vết thương chân thật, lại trở nên mờ ảo như cảnh trong mơ, tựa như mọi thứ đều rơi vào khoản không mờ mịt.

Hai tay Cổ Long Đế chồng lên trước người mình, đỡ lấy một quyền này, người cô ta bị đánh bay ra xa mấy ngàn mét, sức mạnh đáng sợ từ trên cánh tay truyền vào thân thể, thậm chí cả nội tạng trong người cô ta cũng bị một quyền này đánh cho rách tơi tả.

Lần này phần tay áo màu đỏ của Ngao Tiểu Vũ cũng bị cắt nát, lộ ra nguyên cánh tay trắng nõn như ngọc ngà. Một vết cắt xuất hiện trên cánh tay cô, rướm máu, làm cô hơi chau mày, hình như cảm nhận được đau đớn.

Một lần nữa nắm tay của Ngao Tiểu Vũ lại giáng xuống.

Nắm tay trắng nõn xuyên qua thần đạo Nỗi Đau Xé Thịt, chỉ trong nháy mắt bị chém trứng hơn một ngàn vết.

"Không thể tiếp tục lãng phí thời gian ở đây nữa, phải tốc chiến tốc thắng!"

Nỗi Đau Xé Thịt!

"Sức mạnh của cô ta càng trở nên đáng sợ hơn, lúc nãy còn có thể nói chuyện, hẳn là đang trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, bây giờ đã rơi vào trạng thái ngủ thật sự rồi à?" Sắc mặt Cổ Long Đế cực kì ngưng trọng.

Lúc trước An Lâm đã bị chiêu này của Cổ Long Đế phá huỷ một cánh tay.

Quả nhiên, ngay giây tiếp theo, Ngao Tiểu Vũ lần đã đi tới trước mặt Cổ Long Đế một lần nữa, vươn tay đấm ra một quyền.

"Hóa thật chất thành hư vô à?" Cổ Long Đế hết cả hồn.

"Nghịch long!" Cổ Long Đế chủ động đánh về phía Ngao Tiểu Vũ, cô ta vung nắm tay ra, như thương long rời bến, uy thế khiến đất trời phải chùng xuống, lại ẩn chứa đạo ý muốn phá hỏng lá chắn của trời đất.

Nhưng chuyện xảy ra ngay sau đó lại làm đôi mắt đẹp của Cổ Long Đế trừng to, không dám tin tưởng.

Ngao Tiểu Vũ vẫn mơ mơ màng màng ngủ say, vung nắm tay ra, chống lại nắm tay của Cổ Long Đế.

"Hoá thật chất thành hư ảo cũng chỉ mang tính tương đối, khi sức mạnh đủ mạnh, vậy thì nó chính là chân thật, không ai có thể thay đổi được."

Lúc này đây Cổ Long Đế trực tiếp thả ra ánh sáng thần thánh bảy màu của mình, mỗi một màu của ánh sáng thần thánh đó đều đại diện cho một nỗi khổ, bảy màu ánh sáng hợp lại cùng một chỗ, sẽ bộc phát ra sức mạnh có thể vượt qua cả một chủng tộc!

Sau đó cô lại vung ra mấy nắm tay trong lúc ngủ mơ màng.

Cổ Long Đế đã thử kết hợp sức mạnh của Nỗi Đau Tàn Sát vào trong nắm tay của mình, nếu là một đại năng Phản Hư bình thường, một khi trúng phải quyền này của cô ta, vậy chắc chắn máu trong người kẻ đó sẽ sôi lên sùng sục, ngay đó thân thể sẽ nổ tung tại chỗ.

Theo thời gian trôi qua, cô ngày càng ngủ sâu hơn, hơi thở ngày càng mờ mịt hư ảo, rất khó nắm bắt lấy, cách thức chiến đấu cũng ngày càng trở nên cao thâm hơn...

Cổ Long Đế nhân lúc mình chiếm ưu thế, điên cuồng truy kích, liên tục ra quyền, muốn giết chết Ngao Tiểu Vũ, không cho cô cơ hội đánh trả.

Trong nháy mắt đó khí tức toàn thân Ngao Tiểu Vũ đều sinh ra sự biến đổi khó tin.

Lần này, tới phiên Ngao Tiểu Vũ bị một quyền Nghịch Long này của Cổ Long Đế đánh bay ra ngoài, thậm chí hình như cô còn bị thương nữa.

Ngao Tiểu Vũ lại tiếp tục cử động, lần này cô dùng thân pháp cực kì lạ thường tránh thoát những nắm tay của Cổ Long Đế, hai ngón tay cô biến thành kiếm đâm về phía trái tim của Cổ Long Đế.

Cổ Long Đế không còn cảm nhận được khí tức của Ngao Tiểu Vũ nữa, thay vào đó là một luồng khí tức vô cùng lạ kì gần như hoà hợp vào với khí tức của tự nhiên, rất khó để tìm ra nó, như thể nó gần như đã dung hoà vào trong vạn vật của thiên địa rồi...

Một dao động vô hình lan toả ra khắp không gian.

Ngao Tiểu Vũ vẫn không ngừng đỡ đòn, cho dù bản thân đã rơi xuống thế yếu, cô vẫn tỏ ra vô cùng bình tĩnh, có thể ứng đối chính xác từng quyền của Cổ Long Đế, phản ứng vô cùng nhanh chóng, không hề bối rối, hệt như một con người máy.

Cổ Long Đế càng đánh càng sợ hãi, cô ta đã phát hiện ra hình như mình không thể đánh chết Ngao Tiểu Vũ được.

Đúng lúc này, đột nhiên có một giọng nói vang lên.

[ Leng keng, Tiểu Vũ đã ngủ say, tiến vào hình thức treo máy một trăm phần trăm.]

Nhưng sau khi Ngao Tiểu Vũ trúng phải một quyền này, thân thể cô đã tự điều chỉnh một cách nhanh chóng nhất, thế cho nên khuôn mặt xinh đẹp của cô chỉ hơi ửng đỏ lên, thì coi như đã xong rồi.

Nhưng cô không hề lộ ra vẻ mệt mỏi hay là có vẻ gì như muốn tỉnh lại cả.

Chưa đầy một phút sau, người Ngao Tiểu Vũ đã trúng hơn mười nắm đấm, mặt mũi bầm dập hết cả.

Cổ Long Đế xem như hết cách, đành phải dùng những đòn tấn công đơn giản và bạo lực nhất.

Ánh kiếm sắc nhọn trên đầu ngón tay cô vô cùng lạ kì, bảy luồng ánh sáng thần thánh của Cổ Long Đế lần lượt bị đâm xuyên qua.

Hai ngón tay đó, mang theo uy thế của cả trời đất đâm tới!

Cổ Long Đế xem như đã hiểu, nếu như nói đạo của cô ta là cái đạo chống lại ý trời sau khi nhìn thấy bộ tộc của mình nhận hết những tra tấn áp bách của trời đất, thì đạo của Ngao Tiểu Vũ, chính là thuận theo ý trời, ẩn chứa đạo của vạn vật trong trời đất!

Trước khi chìm vào trong giấc ngủ, Ngao Tiểu Vũ đã để lại một chấp niệm cho thiên địa.

Chấp niệm đó chỉ có một chỉ lệnh duy nhất, đó chính là giết chết Cổ Long Đế, sau đó cô giao thân thể mình cho trời đất, để trời đất khống chế thân thể mình, và nhờ cậy trời đất thực hiện chấp niệm này của cô!

Hiện giờ, cô đã giao ra một trăm phần trăm quyền chủ đạo thân thể, ý nghĩ muốn giết chết Cổ Long Đế của Ngao Tiểu Vũ, đã trở thành toàn bộ trời đất đều muốn giết chết Ngao Tiểu Vũ, toàn bộ trời đất giễu đang gúp Ngao Tiểu Vũ giết Cổ Long Đế!

"Sao trên đời này lại tồn tại một thần đạo biến thái khó lường tới thế này?" Trái tim Cổ Long Đế bị hai ngón tay của Ngao Tiểu Vũ đâm xuyên qua, bao gồm cả không gian đằng sau lưng cô ta cũng bị hai ngón tay xuyên qua, kéo dài vô hạn.

Trong lúc máu tươi bắn ra tung toé, Cổ Long Đế vội vàng lùi ra sau, hai mắt trở nên sáng bừng.

Cổ Long Đế không e ngại, mà ngược lại sắc mặt càng thêm hưng phấn và nón lòng muốn thử: "Ta vốn là đi ngược lại ý trời mới được như hôm nay, cô lại thuận theo ý trời mà đi, hôm nay chúng ta gặp nhau, ta sẽ dùng cô để chứng minh đạo của ta!"

Cổ Long Đế vừa nói vừa dùng ánh sáng thần đạo màu xanh tẩm bổ cơ thể, trái tim cô lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, mấp máy vài cái rồi lành lại.

Lần này Cổ Long Đế tiếp tục chủ động tấn công Ngao Tiểu Vũ, như đã hiểu rõ được điều gì đó, khí thế trên người cô ta không ngừng tăng lên, sức mạnh cũng mạnh hơn hẳn bình thường, có thể đánh ngang tay với Ngao Tiểu Vũ đang trong trạng thái ngủ say hoàn toàn.

Ba con Tà Long trong lúc đốt cháy sinh mệnh của mình, thì cũng đồng thời chọn cách hiến tế huyết mạch của bản thân!

Nhưng ngay giây tiếp theo, An Lâm mới nhận ra mình đã sai rồi.

An Lâm cười lạnh một tiếng quát: "Chỉ bằng hai con rồng bọn mi cũng đòi cầm chân bọn tao à?"

Tà Long Mân Côi hét lớn.

"Sức mạnh đáng sợ quá, hai con cọp cái nổi khùng lên, không có chỗ cho kẻ thứ ba chen vào." An Lâm nhìn nhìn trận chiến đại diện cho Phản Hư đỉnh phong, vô cùng xúc động mở miệng nói.

"Không phải cọp cái, là rồng cái! Hai con rồng cái nổi khùng càng đáng sợ hơn!" Hứa Tiểu Lan đứng bên cạnh vừa chém liên hồi vào Tà Long Mân Côi, vừa mở miệng chỉnh lời An Lâm.

"Sau này em cũng sẽ biến thành giống họ à?" An Lâm có hơi hoảng, hắn dùng cánh tay Kỳ Lân tức giận nện cho Tà Long Mân Côi mấy cái, trong lòng hơi sợ hãi hỏi.

"Vậy thì phải xem biểu hiện của anh rồi, " Hứa Tiểu Lan nở nụ cười thật khẽ, đôi mắt bừng sáng nhìn về phía An Lâm, dùng giọng nói bao hàm đầy ẩn ý nói: "Nếu mà người nào đó làm ra chuyện gì có lỗi với em, vậy đừng trách sao em hoá thân thành rồng cái nhé..."

An Lâm nghe câu này, trán đổ hết cả mồ hôi hột.

Hiện giờ bên phe họ đã chiếm hết ưu thế, tâm trạng của hắn đương nhiên tốt hơn nhiều, nên còn rảnh vừa đánh nhau vừa tám chuyện thế này.

Nhưng đúng lúc này, ba con Tà Long cũng nhận được tín hiệu.

"Tà Long Độc Bạo và Tà Long Vô Tư không chống đỡ nổi nữa rồi!"

"Tôi và Tà Long Luân Ngục cầm chân họ lại, Tà Long Huyễn Mộng trong số chúng ta tốc độ của anh là nhanh nhất, mau qua đó giúp đỡ đi!"

Trận chiến giữa các cô đã khiến cho đại đạo trong thiên địa phải chấn động, dao động năng lượng huỷ diệt thậm chí muốn triệt để phá tan vùng đất này=.

Một kẻ thuận theo ý trời mà đi, một kẻ lại chống lại ý trời, đi ngược lại.

Nó đã không còn có thể dùng những từ như kinh thiên động địa để hình dung nữa.

Cuộc chiến giữa hai cô gái, càng đáng sợ hơn bất kì cuộc chiến nào đang diễn ra trên chiến trường lúc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận