Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1189: Vụ mùa bội thu

Tiêu Đồ thành công lập khế ước thầy trò với An Lâm, trong lòng vui vẻ vô cùng.

Nhưng không lâu sau đó, ông chợt nhận ra hình như có gì đó sai sai...

"Chờ chút đã, sao bây giờ lại đột nhiên biến thành tôi xin làm đồ đệ của cậu rồi?" Tiêu Đồ khiếp sợ nói.

"Đồ đệ ngoan, điều này chứng minh con cuối cùng cũng nhận rõ thực tế, làm ra lựa chọn sáng suốt nhất đời này." Nụ cười của An Lâm không thay đổi chút nào, vẻ mặt hiền hòa dễ gần nói.

Tiêu Đồ che ngực, cảm thấy co một đám thần thú đang chạy loạn trong ngực mình.

Ông hít sâu mấy cái, sau đó mới thở ra một hơi.

"Chuyện này, sư... sư phụ, cậu để tôi yên tĩnh một chút được không?" Khi Tiêu Đồ nói ra hai chữ "sư phụ" này, đã gần sụp đổ.

Lão yêu quái sống vài chục vạn năm lại có ngày gọi một nhân loại mới hơn hai mươi tuổi là sư phụ! Có thể không điên đầu được sao?!

Long Vương Ngao Mông của Đông Hải Long Đình càng không ngừng lẩm bẩm hai từ "Xong rồi, xong rồi", trông bộ dáng hiển nhiên là bị kích thích không nhẹ.

"Cái này có lẽ là thiên phú của kẻ mạnh đi, chúng ta muốn so cũng không so được."

Xung quanh là ánh mắt kính ngưỡng kinh ngạc như thấy người trời của tất cả đại năng Long tộc.

"Người này sao lại có thể kinh khủng như vậy!"

Nghe vậy Tiêu Đồ gật đầu một cái, một mình một cõi bắt đầu nghỉ ngơi.

Trong lần thu đồ đệ này của An Lâm, công lao của Tiêu Trạch quá là vĩ đại.

"Được, đồ nhi ngoan ngoãn à, bây giờ vi sư để cho con yên tĩnh một chút, chờ lát nữa có chuyện gì cũng có thể nói với vi sư, đừng nghẹn ở trong lòng." Trên mặt An Lâm vẫn là nụ cười như gió xuân như cũ.

Một đám đại năng Long tộc hoặc khiếp sợ hoặc hâm mô bàn luận sôi nổi với nhau.

An Lâm trở lại trên gạch đen, thần thái như thường, làn gió nhẹ nhàng cuộn lên góc áo trắng, phiêu dật xuất trần.

Hắn nhấn mạnh hai từ đồ đệ và sư phụ, thông qua nhiều lần nhấn mạnh khiến Tiêu Đồ hình thành nên thói quen, sau khi quen rồi, sau này nghe đến sẽ không thấy mới lạ nữa.

"An Lâm này rốt cuộc là ai, quá đáng sợ, thu một Long tộc Thái Cổ sống vô số năm làm đồ đệ nhưng trên mặt lại không có một chút cảm xúc nào, giống như đây là chuyện đương nhiên vậy!"

"Trẻ nhỏ dễ dạy, cậu chính là đồ đệ xuất sắc nhất của tôi." An Lâm trấn an.

Trong chớp mắt đã có thể thu một đại năng Long tộc đỉnh cấp làm đồ đệ, hành động này đã khiến mọi người giật mình, khiến họ cảm thấy như đang nằm mơ.

Hứa Tiểu Lan câm nín nhìn thầy trò hai người này đứng khen ngợi thổi phồng lẫn nhau.

An Lâm lại nhìn sang Tiêu Trạch đang đứng ở một bên, gật đầu khen ngợi: "Tiểu Tiêu làm tốt lắm."

"Hì hì, sư phụ, những câu ấy của con đều là lời nói thật lòng, con chỉ giúp ông ấy nhận rõ sự thật này thôi." Tiêu Trạch vô cùng khiêm tốn mở miệng nói.

Cái đáng quan tâm lần này là nhẫn không gian của thần sấm Zeus và thần Trác Mã.

Nhẫn không gian của Long tộc Hóa Thần Cảnh tổng cộng có năm cái, bên trong cũng không có thứ gì đặc biệt có ích, chỉ có một ít Linh khí, linh đan, châu báu vàng chói lọi cùng với một ít đồ đặc sản của Long tộc.

Một tia ý thức xâm nhập vào trong nhẫn, sau đó... hắn suýt bị đống đồ vật ánh vàng chói lọi kia sáng cho mù mắt.

Tất cả mọi thứ khôi phục lại sự yên tĩnh trước đó.

"Đạo hữu An Lâm, anh quá đáng quá rồi, đang yên đang lành bày tự dưng làm ô nhiễm cảnh vật làm gì?!" Ngao Tiểu Vũ đang ngủ giật mình ngồi dậy, đầy mặt tức giận phàn nàn một lần, sau đó mới tự mình đeo miếng bịt mắt lên tiếp tục ngủ.

Thời gian từ từ trôi qua.

"Trời ạ, lại là tiên khí cao cấp! Bảo bối tốt mà!"

Cầu Chân Dương Thần Lôi: cầu Thần Lôi dung hợp với thái dương mạch lực, có tính hòa hợp rất cao, có thể dung nhập vào thuật pháp hệ lôi, giúp tăng mạnh uy lực cho thuật pháp, là tiên khí cao cấp.

An Lâm cũng bị tia sáng này dọa sợ hết hồn, lập tức luyện hóa vật này, sau đó sử dụng thuật Thần Giám.

An Lâm nằm trên gạch đen, yên lặng kiểm kê chiến lợi phẩm đạt được trong chuyến đi lần này.

"Sss... Đây là cái quái gì thế?"

Trong nhẫn không gian lại có một quả cầu sấm sét màu vàng kim vô cùng nhức mắt, hình như có thể thay đổi sáng tối theo nhịp thở, lúc sáng lên còn chói lọi hơn cả mặt trời, nhưng lúc tối đi lại giống như hoàn toàn tan mất vào trong hư không.

An Lâm lấy quả cầu lớn cỡ bàn tay kia ra khỏi nhẫn, ánh sáng lóe lên trong nháy mắt tựa như mặt trời chiếu rọi, khiến đại năng Long tộc xung quanh giật mình.

Đáng nhắc tới là linh thạch có đến tổng cộng ba trăm hai mươi vạn viên, rất khả quan.

An Lâm cười một tiếng, vui vẻ phấn khởi luyện hóa nhẫn không gian.

"Xem cái nhẫn đáng thương của Zeus trước vậy."

Bọn họ là đại năng Phản Hư hậu kỳ đỉnh tiêm, còn là chủng tộc thích cướp đoạt và tự giấu bảo tàng nhất trong số rất nhiều chủng tộc, trình độ giàu có chắc chắn rất khả quan!

Đôi mắt An Lâm sáng lên, không nhịn được thốt lên.

Một một tiên khí đều có giá trị liên thành, tiên khí cao cấp càng là chỉ có thể gặp mà không thể cầu! Đặc biệt là quả cầu Chân Dương Thần Lôi này còn cực kỳ phù hợp với năng lực của hắn!!

Kiếm lớn rồi, đây mớ thật sự là kiếm lớn rồi.

Bây giờ nghĩ lại, tên Zeus kia cũng đáng thương quá chứ, lực lượng thần đạo là thuộc tính lôi thì cũng thôi đi, ngay cả vũ khí bí mật này lại cũng là lôi... Bi kịch thay tên kia lại gặp phải An Lâm, ngay cả dũng khí để lôi quả banh này ra cũng không có...

An Lâm tiếp tục vùi đầu vào khám phá nhẫn không gian của Zeus.

Thấy nguyên thạch và linh thạch chất đống thành núi ở bên trong, hắn không nhịn được lại hít vào một hơi khí lạnh.

Nếu đổi hết thành linh thạch, chỗ này có chừng mười hai triệu viên!!

"Rồng có tiền, thật sự là phúc..."

Hắn đưa mắt nhìn sang, tiếp tục thống kê những bảo vật khác.

Lại qua thêm một thời gian.

Vừa nghĩ đến đây, trong lồng ngực An Lâm lại tuôn trào vạn trượng hào hùng.

Giờ chỉ cần luyện ra thần đan và thần khí thì hắn có thể bước vào Phản Hư Cảnh!

Kiếm Thắng Tà đã thành công sinh ra Linh thể, toàn bộ điều kiện để mở ra công pháp Phản Hư Cảnh hắn đều đã hoàn thành!

Không chỉ bội thu về mặt tài sản mà còn được màu về mặt thực lực nữa.

Lần này đi đến khu vực của nhóm Thái Sơ Cổ Long, hắn thật đúng là bội thu.

"Lại là tiên khí hệ ám sát à... Cũng thật là hiếm thấy." An Lâm gật đầu một cái, nụ cười trên mặt sắp không duy trì nổi luôn rồi.

Vị Trác Mã đẹp đẽ này cũng có không ít linh thạch, khoảng chừng chín trăm vạn.

Tiên đan lại càng nhiều, có đến hơn trăm miếng, tiên quả cũng có chín trái...

Trúng lớn rồi, thực sự trúng lớn rồi!

"Quả nhiên, Long tộc không những toàn thân đều là báu vật mà ngay cả bảo vật trong nhẫn không gian cũng nhiều đến mức làm kẻ khác lứu lưỡi, đánh một trận giàu một đời mà!" An Lâm ha ha cười to.

Sau khi thống kê xong, hắn lại kiểm tra sơ qua linh thạch trong nhẫn không gian của mình.

Một trăm năm mươi triệu!!!

An Lâm run cả người, cảm giác hạnh phúc tràn đầy thân thể, chạy thẳng lên não.

Một lúc lâu sau, hắn lại ngẩng đầu lên, phiền muộn than thở: "Tiền lại nhiều hơn... Muốn coi chúng là con số cụ thể nào đó ư? Không! Chúng vĩnh viễn sẽ không biến thành con số, chúng chính là suối nguồn vui vẻ của chính bản thân ta!"

Băng Thần Tiêu: được tinh luyện từ nguyên dịch hạch tâm của tiên mạch Thái Âm mà thành, ẩn chứa lực lượng âm hàn cực mạnh, tốc độ nhanh vô cùng, là tiên khí trung cấp hệ ám sát.

Một món tiên khí Hỉ Đề.

Quả nhiên, Trác Mã cũng không khiến hắn thất vọng.

An Lâm lại tiếp tục luyện hóa nhẫn không gian của Trác Mã.

Giá trị của những loại tài sản này thật sự còn nhiều hơn tài sản của mấy đại năng Phản Hư bị Bố Lai Tư giết chết lúc trước!

Ba viên tiên đan, năm viên tiên quả, mấy chục món linh khí, hơn trăm viên linh đan...

Giữa đất trời truyền ra dao động, lực lượng triệu hồi đột nhiên xuất hiện.

Trên cơ thể mọi người cũng xuất hiện một điểm sáng vàng.

"Tiêu Đồ, đồ nhi ngoan của vi sư, đừng nghịch nữa, mau lại đây, chúng ta trở về!" An Lâm hiền lành nhã nhặn hô lên.

Tiêu Đồ: "..."

Tiêu Đồ đi tới, kéo tay An Lâm, trong nháy mắt cũng cảm thấy có gì đó đang kêu gọi mình.

Cuối cùng, bắt đầu có sinh linh hóa thành điểm sáng kim sắc, biến mất khỏi mảnh trời đất này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận