Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1196: Đều chưa chuẩn bị tốt

"Tôi cảm thấy cái nhìn về tình yêu của Tử Vi Đại Đế ông hơi bị có vấn đề rồi đấy, liên quan đến việc có xứng hay không này, chỉ cần có tình yêu là được rồi mà..." An Lâm không kìm được mà mở miệng nói.

Tử Vi Đại Đế nghe thấy vậy lại lắc đầu: "Thân phận khác biệt, tư chất khác biệt, độ nông sâu về đạo mình đi theo không giống nhau, sẽ tạo thành ranh giới khác biệt vô hình nhưng đủ để phân cách hai người."

"Tư chất của tôi tuyệt đỉnh, ba tuổi là Đạo Chi Thể, mười sáu tuổi là cảnh giới Dục Linh, hai mươi tuổi lên Hóa Thần, năm mươi tuổi thành Phản Hư, hơn một nghìn đã là Hợp Đạo..."

"Lúc luận đạo với những người cùng tuổi, lời nói của tôi bọn họ không hiểu, lời họ nói tôi lại cảm thấy quá ấu trĩ, căn bản không thể chơi cùng với nhau được... Từ cách biệt về cảnh giới, vòng tròn giao tiếp cũng sẽ thay đổi. Tôi lớn mạnh rất nhanh, những người xung quanh không ngừng thay đổi, nhưng đâu có ai có thể cùng tôi vượt qua?"

"Tôi thực sự quá xuất sắc, những tu sĩ nữ bên cạnh, hoặc là kính ngưỡng mà xa cách tôi, hoặc lại tiếp cận tôi vì mục đích riêng, làm gì có cái thứ được gọi là tình yêu đích thực?"

Vẻ mặt Tử Vi Đại Đế cực kỳ cô độc, trong thần sắc mang theo vài phần phiền muộn.

An Lâm: "..."

"Sau khi tôi hợp đạo xong thì sẽ càng thảm hơn nữa, tuổi thọ tiến tới vô hạn, nếu như đạo lữ của tôi không phải Hợp Đạo, vậy thì biết làm thế nào mới tốt? Nếu như tôi thích cô ấy, muốn ở bên cô ấy, nhưng về sau sẽ phải trơ mắt nhìn cô ấy chết đi, đây là một chuyện đau đớn đến nhường nào?"

An Lâm mặt ngoài mỉm cười phụ họa, nhưng trong lòng lại cười lạnh.

"Vậy tôi chúc Tử Vi tiền bối việc trong suy nghĩ thành sự thật." An Lâm mỉm cười nói.

"Không, tôi đã biết tại sao ngài lại vẫn cứ độc thân rồi." An Lâm nghiêm túc nói: "Tử Vi Đại Đế, bởi vì ngài quá xuất sắc cho nên mới độc thân!"

"Nhưng mà tôi cũng không phải không có hi vọng, Hằng Nga của Nguyệt cung đã sắp sửa Hợp Đạo rồi, nếu như tôi và cô ấy có thể lưỡng tình tương duyệt, có được một chuyện tình tốt đẹp, nói không chừng sẽ có thẻ kết thúc vận mệnh độc thân đã lâu của tôi..." Mặt Tử Vi Đại Đế lộ vẻ mong đợi mà cảm khái.

An Lâm đen mặt: "Cho nên, đây chính là lý do mà ông độc thân đến tận bây giờ?"

Bi kịch lớn nhất thế gian cùng lắm cũng chỉ đến thế này mà thôi...

"Thiên đạo bất công, tư chất chưa đủ, bất luận có cố gắng như thế nào cũng đều không có cách nào hợp đạo được... Vậy thì bạn đời lý tưởng của tôi chỉ có thể tìm trong số những người cảnh giới Hợp Đạo thôi."

Mặc dù hắn đang mỉm cười nhưng trong lòng lại cực kỳ đồng tình.

Tử Vi Đại Đế chắp hai tay sau lưng, khí tức tuyệt thế cô lang lại một lần nữa tràn ra ngoài: "Cậu còn nhỏ, có một vài suy nghĩ hơi ngây thơ, điều này rất bình thường. Chờ đến khi cậu trải qua nhiều chuyện hơn thì sẽ có thể hiểu được cảm nhận của tôi rồi."

"Tôi bấm ngón tay nhẩm tính, những con người có cảnh giới Hợp Đạo có vẻ như đều là đàn ông... Nhưng tôi là trai thẳng, hơn nữa còn là người kiên quyets phản đối chuyện yêu đương vượt chủng tộc!" Tử Vi Đại Đế nói cực kỳ nghiêm túc.

Cái con người đần độn này, đáng đời cả kiếp làm chó độc thân nhé!

An Lâm cảm thấy cái vị Tử Vi Đại Đế này cũng quá thú vị luôn rồi, trước kia sao lại không biết ông ta có cái nhìn kỳ lạ về tình yêu như thế nhỉ? Cũng may còn có cô bé con Tử Lăng này, thế nên ông ta mới may mắn bước chân được vào thế giới tình cảm!

Vẻ mặt Tử Vi Đại Đế khẽ ngây ra, sau đó liền trở nên dịu dàng hơn, cứ như là đã tìm được tri âm vậy: "An Lâm tiểu hữu... Cậu tóm lại cũng quá hay rồi!"

"Thật ra còn có một việc cũng cản trở chuyện lớn tìm bạn lữ của tôi." Tử Vi Đại Đế lại nói.

Tử Vi Đại Đế ngài là thẳng năm, nhưng Hằng Nga lại là lesbian đó!

Trừ phi bẻ cong chính mình, nếu không thì ngài cứ cả một đời độc thân đi nhé!

"Nhưng mọi người đều không để ý mà xem, đó chính là bởi nhiều cặp vợ chồng có tu vi quá chênh lệch, cho nên mới càng khó sinh ra con nối dõi!" Mặt Tử Vi Đại Đế lộ vẻ sầu khổ: "Ví dụ như tôi, tinh trùng quá mạnh, nếu như giao phối với một tu sĩ nữ khác, sức mạnh cực lớn này của tinh trùng có thể khiến trứng nổ tung vỡ vụn! Đúng vậy, trứng quá yếu cũng không thể tiếp nhận nổi sức mạnh từ tinh trùng của tôi, tinh trùng của tôi quá mạnh mẽ, quá xuất sắc!"

"Người có tu vi cao thâm đặc biệt khó sinh ra con nối dõi, chuyện này mọi người đều biết cả, bởi vì tinh trùng và trứng của cường giả đều ẩn chứa sức mạnh cường đại, chúng nó sẽ va chạm với nhau, cho nên sẽ vô cùng khó dung hợp." Tử Vi Đại Đế giải thích.

Nói xong, ông ta còn nhìn An Lâm bằng ánh mắt đầy thâm ý.

"Cậu biết không, nếu như chênh lệch về cảnh giới quá lớn, ngay cả con cái cũng không thể sinh được." Tử Vi Đại Đế nói, "Đây cũng là một nguyên nhân nữa khiến tôi vẫn luôn độc thân."

"Cố lên ấy ạ, anh trai nhỏ An Lâm, cố gắng tu luyện, tranh thủ sớm ngày công phá được tường ngoài của quả trứng mạnh mẽ của người yêu!" Một giọng nói trong trẻo lại đặc sệt chất giọng non nớt bỗng nhiên vang lên.

An Lâm có hơi không muốn nghe rồi, nhưng nghĩ đến việc Tử Vi Đại Đế đã độc thân nhiều năm như vậy, nỗi khổ trong lòng không được thổ lộ ra với người yêu, cho nên vẫn cố gắng nâng tinh thần mình, phối hợp: "Ầu, chuyện gì vậy?"

Mặt Tử Vi Đại Đế thì càng lộ ra vẻ hoảng sợ, giữ chặt hai vai Tử Lăng, không ngừng lay lay, gấp giọng nói: "Quên nó đi! Mau quên hết sạch những lời vừa nãy cha nói, đây không phải là chuyện mà con nên biết khi ở độ tuổi này! Mau quên nó cho cha!"

An Lâm nhìn về cô bé con đáng yêu đang ôm thanh kiếm cổ kia, kinh ngạc đến mức không thốt ra nổi lời.

Bầu không khí xung quanh thoáng chốc tĩnh lặng.

"Hả?" Lần này thì An Lâm thực sự chấn kinh rồi.

An Lâm suýt nữa phun máu luôn, chỉ muốn phẫn nộ mà đánh người thôi: "Cờ mờ nờ, ông nhìn tôi bằng cái ánh mắt này làm gì?

Tử Vi Đại Đế không hề tức giận, vẫn dùng vẻ mặt từ ái vỗ vỗ bả vai An Lâm: "Cố lên!"

An Lâm: "..."

An Lâm gật nhẹ đầu, ở cái giới tu tiên này chỉ cần có lòng muốn tìm hiểu thì đều sẽ biết cả.

Nghe lời Tử Vi Đại Đế nói xong, kiểu gì vẫn cứ cảm thấy có đến chục nghìn con thần thú đang phi nước đại trong lòng, thật muốn móc mảy quá, nhưng lại không biết nên nói cái gì.

Nghe lời Tử Vi Đại Đế nói xong, kiểu gì vẫn cứ cảm thấy có đến chục nghìn con thần thú đang phi nước đại trong lòng, thật muốn móc mảy quá, nhưng lại không biết nên nói cái gì.

An Lâm: "..."

Tử Vi Đại Đế bị dọa đến mức hành động cứ như điên rồi.

Vào thời khắc ông nói ra những lời này vậy mà lại quên mất tiêu con gái nuôi vẫn đang đứng bên cạnh, im lặng lắng nghe...

An Lâm cũng quên luôn, cho nên lúc hắn nghe thấy Tử Lăng nói cậu này, cả người đều đớ hết cả ra.

"Tại sao lại phải quên ạ? Con cảm thấy cha nói rất có lý mà... Mở mang cho con nhiều nhiều lắm ý..." Giọng nói giòn tan của Tử Lăng cất lên.

Kiểu người tự luyến đến mức như Tử Vi Đại Đế, đứa bé mà ông coi trọng sao có thể bình thường được đây?

Có thể nói Tử Lăng là một đứa trẻ có tư chất nghịch thiên lại cũng cực kỳ thông minh, cho nên chẳng những có thể hiểu rõ được những lời mà Tử Vi nói, mà còn có thể suy luận ra rất nhiều chuyện qua những lời nói đí, ví dụ như tình cảnh quẫn bách của An Lâm...

Ngay lúc này, ánh mắt của cô bé nhìn về phía An Lâm đều mang theo sự đồng tình.

Cái ánh mắt đồng tình này đúng là gặp quỷ mà!

An Lâm không ngờ tới sẽ "được" một cô bé con thương hại, hơn nữa lại còn là thương hại về cái phương diện kia... Không còn nghi ngờ gì nữa, hắn cũng muốn gia nhập vào trong đội hình muốn Tử Lăng quên sạch sành sang chuyện này...

Rời khỏi Tử Vi Các đã là lúc chạng vạng tối.

An Lâm và Tử Vi trao đổi một chút về cái nhìn đối với tình yêu, quả quyết coi Tử Vi là một ví dụ phản diện, thời thời khắc khắc cảnh tỉnh chính mình, thế nhưng hắn cũng không phải không có chỗ lo lắng.

Ví dụ như, Tử Vi Đại Đế lý luận về việc chênh lệch cảnh giới sẽ gây trở ngại ảnh hưởng cho việc sinh sản...

Điều này quả thực quá đả kích đến ham muốn nâng cao cảnh giới của An Lâm, một người đàn ông... tuyệt đối không thể "không được" trong cái loại chuyện này!

"Tiểu Lan, chờ anh, anh nhất định sẽ đuổi kịp em!"

An Lâm lại cháy bừng ý chí chiến đấu tu tiên, một lần nữa bước lên hành trình chinh phục!
Bạn cần đăng nhập để bình luận