Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1197: Lời mời của bảy nàng tiên đưa tiền

Hiện tại là thời gian được nghỉ, không cần phải đến trường lên lớp.

An Lâm nhanh chóng đè xuống cõi lòng đang xao động, dùng đạo tâm tích cực hơn nữa để đi khiêu chiến với tương lai sắp tới, cửa hàng mỹ thực của Thần bếp Thiên Đình An Lâm lại một lần nữa được khai trương rồi!

Sau khi hắn giao 95 triệu linh thạch cho Hằng Nga xong, trong nhẫn không gian chỉ còn lại đúng hơn 50 triệu linh thạch, chút tiền ấy thực sự quá ít ỏi, hắn cần phải tiếp tục cố gắng kiếm tiền mới được.

Tuy rằng danh tiếng của thần bếp Tiểu Lan đang rất nổi trên Thiên Đình, nhưng mà An Lâm cũng không kém, danh tiếng bên trong giới tiên bếp trên Thiên Đình vẫn đứng thứ nhất, ngay ngày khai trương đã có không ít tiên nhân muốn đến ăn một bữa no nê.

Cuối cùng, vòng đấu giá cuối kết thúc, thức ăn của ngày hôm đó được thất tiên nữ đưa tiền dùng giá cao 320 nghìn viên linh thạch giành được.

Các cô gọi món Biến Chuyển Từng Ngày, sau đó ăn ngay trong quán, líu ríu trò chuyện giết thời gian.

An Lâm đứng trong bếp thuần thục sử dụng cái chảo để làm đồ ăn, lục đại Thần Hỏa, nhất đại Thánh Hỏa xoay chuyển càng lúc càng tự nhiên, càng thuần thục hơn trên lòng bàn tay.

"Món Biến Chuyển Từng Ngày mà mọi người gọi đến rồi đây!"

"Vậy thì em muốn cái gậy vàng này!"

An Lâm nhìn thấy bộ dạng này của các cô liền thấy buồn cười, cách ăn cãi nhau ầm ĩ, chỉ một lát mà các tiên nữ đã quần áo không chỉnh tề, không cẩn thận để lộ ra cả mảng xuân quang trắng như tuyết, thật đúng là không coi hắn như người ngoài mà...

Ồ... Giây phút này, bảy tiên nữ như sói hệt hổ mà nhào về phía mâm thức ăn.

Các tiên nữ hoàn toàn không còn giữ được phong thái nữa, tranh nhau chen lấn để được thưởng thức món ngon này.

Nắp vừa được mở ra, thần quang phát tán, hiện tượng lạ lan tràn.

"Bởi vì món này có tên là Biến Chuyển Từng Ngày mà, nếu như còn giống ý xì món lúc trước, vậy chẳng phải là đã làm nhục cái tên này rồi sao?" An Lâm đáp lại với lý lẽ hào hùng.

An Lâm nâng một cái mâm đựng đồ ăn xinh đẹp được đậy kín, từ từ đi tới.

Chỉ một lát, đồ đã ăn xong, các tiên nữ vẫn nằm trên ghế với vẻ mặt còn chưa đủ thỏa mãn, tùy ý chỉnh trang lại quần áo, có người còn chẹp chẹp cái miệng nhỏ.

Dưới tiếng kinh hô của các tiên nữ, hương thơm của mỹ vị cùng cực lan tỏa khắp cả cửa hàng mỹ thực, khiến cho mọi người không kìm nổi nữa mà nhào về phía mâm thức ăn kia.

Mấy vị tiên nữ nhất thời trở nên kích động, nhìn đồ ăn trên bàn với đôi mắt phát sáng.

"Á... Đừng đẩy mà..."

"Món ăn này cũng giống như cậu vậy đấy, biến chuyển từng ngày."

"Đừng có giành với chị! Tiểu Lục, quả trứng này là của chị!"

"Đúng đấy, đúng đấy, mỗi ngày đều gây ra tin náo động, quả nhiên là trong chớp mắt mà anh đã không còn giống cũ nữa rồi."

"An Lâm này, sao món Biến Chuyển Từng Ngày lần này cậu làm lại không giống món Biến Chuyển Từng Ngày lần trước thế?" Thiên Thọ tiên nữ chống má, híp mắt cười hỏi.

Cả nhóm tiên nữ đều không nhịn được cười.

An Lâm cũng không đuổi người, mà để cho các cô bàn luận với nhau.

Sau khi bảy tiên nữ ăn no xong liền rỗi việc, bắt đầu nhiệt tình bàn luận về An Lâm ngay trước mặt hắn.

Hắn còn chưa từng được tham dự bữa tiệc thịnh soạn trong truyền thuyết của Thiên Đình này lần nào đâu, bởi vậy nên cũng có không ít hứng thú.

"Chỉ bàn về mỗi độ nổi tiếng thôi, cả Thiên Đình này ngoại trừ năm vị đế vương và sát thủ tiên nữ Dương Tiễn, sát thủ tiên nam Hằng Nga ra, có vẻ như người tiếp chính là An Lâm."

An Lâm khẽ vuốt cằm, tò mò hỏi: "Số chỗ ngồi tứ đại tông môn nhận được là bao nhiêu?"

"Lần đầu gặp mặt mới chỉ là một tu sĩ nhỏ có chút danh tiếng, hiện giờ đã thành nhân vật lớn người người nghe nhiều đến thuộc cả rồi..."

Lâm Quân Quân trợn trắng mắt: "Tuyệt đối đừng có đánh giá thấp giá trị và sức ảnh hưởng của một đại năng siêu cấp Hợp Đạo, bởi vì có đại năng siêu cấp Hợp Đạo mà tứ đại tông môn mới vươn mình lên thành thế lực đứng đầu đại lục Thái Sơ, cũng không chịu sự quản chế của Thiên Đình."

"Nhiều vậy sao?" An Lâm chấn kinh luôn rồi: "Chúng ta và tứ đại tông môn hơn kém nhau gấp tận 2 lần?"

"Ba mươi." Lâm Quân Quân đáp.

"Đúng đúng đúng... Dù sao An Lâm cũng là thần bếp, già trẻ lớn bé đều cân tuốt..."

"Có lẽ là khoảng hai tháng sau." Lâm Quân Quân chớp chớp đôi mắt sáng: "Đến lúc đó Tứ Cửu tiên tông cũng sẽ nhận được thiệp mời, thế nhưng chỉ có mười chỗ thôi."

"Ít vậy sao?" An Lâm tính sơ sơ liền phát hiện số chỗ ngồi này không đủ để chia cho đám người bọn họ.

"Không ít đâu, tôi đã bỏ ra không ít công sức mới tranh thủ được chỗ danh sách này rồi. Đây là đại hội Bàn Đào của cả đại lục Thái Sơ, chín đại hoàng thất của giới Cửu Châu, mỗi hoàng thất cũng mới chỉ có mười tám chỗ mà thôi, tôi cố gắng tranh thủ cho mấy người được mười chỗ đã không dễ dàng gì rồi..." Lâm Quân Quân nhìn An Lâm bằng ánh mắt hơi tủi thân.

Ba cô gái có thể tạo thành một vở kịch, bảy tiên nữ thế này đoán chừng cũng có thể thành luôn một bộ phim được rồi.

"Đại hội Bàn Đào?" Hai mắt An Lâm sáng lên, kích động nói, "Bao giờ tổ chức?"

"Đúng rồi, An Lâm, chúng tôi đang chuẩn bị cho đại hội Bàn Đào, anh có ý tưởng gì hay ho không?" Lâm Quân Quân mỉm cười nhìn về phía An Lâm.

Đâu còn cách nào, mấy cô gái này nói chuyện êm tai quá mà, quá chân thực luôn, An Lâm rất thích nghe.

"Thiên Vũ đại tiên nữ... Nhà chúng ta cũng sắp sửa có cao thủ cảnh giới Hợp Đạo rồi, cô cũng biết đấy thôi... Hay là cố dàn xếp thử một chút, điều chỉnh số chỗ ngồi nhiều thêm một tí..." Hai mắt An Lâm phát sáng, vẻ mặt khẩn cầu.

"Ái chà chà..."

Trong cửa hàng truyền đến một loạt âm thanh hoặc là ghét bỏ, hoặc là thích thú của các cô tiên.

Sắc mặt Lâm Quân Quân càng thêm đỏ bừng, tức giận nói: "An Lâm, anh đừng có mà lôi kéo làm quen với tôi... Tôi, mặc dù thôi là trưởng lão của Tứ Cửu tiên tông, nhưng mà anh cũng đâu thể gọi là nhà chúng ta được..."

"Hâm hấp à, tông môn mình chính là một đại gia đình mà." An Lâm nói cực kỳ khẳng khái đầy lý lẽ.

Khuôn mặt trắng nõn của Lâm Quân Quân dần ửng hồng, giận dỗi: "Hừ, không nói với anh về chuyện này nữa, nhưng mà anh cứ nhất định muốn tăng thêm chỗ, cũng không phải không có cách."

Hai mắt An Lâm sáng lên, kích động nói: "Cách gì vậy?"

"Khụ khụ..." Lâm Quân Quân hắng giọng một tiếng, giống như đang làm ẩm họng.

Chị cả Thiên Thọ tiên nữ ở một bên đã không kìm được nữa mà chen miệng vào: "Chỉ cần anh làm cho bảy chị em chúng tôi mỗi người một món ăn..."

Chị hai Thiên Dương tiên nữ liền tiếp lời: "Như thế Tứ Cửu tiên tông liền có thể nhận được hai mươi suất!!"

An Lâm: "..."

"Đây mới là mục đích thực sự mà các cô tới đây đúng không?" An Lâm đen mặt.

An Lâm bị dọa đến mức đặt bộp mông xuống đất, kinh ngạc nói: "Má nó, mấy người muốn lấy cái chết ra để ép? Có tin là trước khi mấy người chết thì ông đây sẽ bị Thiên Đế giết trước luôn không hả?!"

"Bụp!"

"Chị em đồng lòng, sắc bén đến mức chém được cả vàng!" Bảy tiên nữ cùng đồng thanh hô lớn.

(*) Hai câu thơ trong bài thơ "Ly Từ Ngũ Thủ kỳ tú" của Nguyên Chấn.

Khóe miệng An Lâm hơi giần giật: "Cho dù cô có khen thôi đến mức đó thì tôi cũng sẽ không mềm lòng đâu. Hơn nữa..."

Hắn chuyển mắt sang nhìn Thiên Vũ tiên nữ: "Đây chính là thứ mà cô nói sẽ cố gắng giúp tôi? Vậy thì, từ mười suất có thể biến thành hai mươi suất là cái quỷ gì vậy?"

"Bởi vì, về phía cá nhân tôi mà nói đã là cố gắng lắm rồi. Thứ sau đó cần phải làm, không phải là thứ mà một mình tôi có thể hoàn thành được." Lâm Quân Quân day day trán, tiếp tục nói: "Muốn để mười suất của Tứ Cửu tiên tông biến thành hai mươi suất, phải cần cả bảy chị em chúng tôi hợp lực hoàn thành!"

An Lâm nhìn thất tiên nữ trước mặt bằng vẻ mặt khiếp sợ: "Các cô định làm cái gì?"

Thiên Thọ tiên nữ hơi uốn vòng eo thướt tha, dịu dàng nói: "Nũng nịu với cha mẹ!"

Thiên Dương tiên nữ đỏ cả vành mắt, nước mắt tí tách rơi xuống: "Khóc nháo với cha mẹ!"

Thiên Khánh tiên nữ lấy ra một cái chén bể mà gõ gõ: "Tuyệt thực hoặc là cạp đất kháng nghị!"

Thiên Hiển tiên nữ cũng rút trường kiếm ra đặt ngang trên cổ, giọng nói lạnh lùng: "Nếu như còn không đồng ý tăng thêm cho Tứ Cửu tiên tông hai mươi chỗ, chúng tôi sẽ lấy cái hết ra bức ép!"

"Đã vượt biển xanh không ngại nước, Mây Vu chỗ khác chẳng phải mây.(*) Sau khi ăn xong đồ ăn làm, tất cả những thức ăn khác tôi đều sẽ không công nhận đó là cơm!" Ngũ muội Thiên Hiển tiên nữ cuồng nhiệt nói.

"Nói cứ như là mấy người không có cơm ăn vậy ấy." An Lâm ê răng.

"Tiền tiêu vặt bị khấu trừ hết cả rồi, chúng tôi chỉ có thể thông qua phương thức này để kiếm cơm thôi, xin anh đó, thần bếp An Lâm, tặng chút cơm ăn đi mà!" Lục muội Thiên Khánh tiên nữ khẩn cầu bằng vẻ mặt đáng thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận