Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1212: Bộ chấp hành nhiệm vụ Kính Thần

"Hiệu trưởng, ngài dùng nhìn chúng tôi với ánh mắt này làm gì, chúng tôi chỉ là những sinh viên bình thường thôi!" An Lâm đen mặt mở miệng nói.

Những người ở đây không có ai là ngu ngốc cả, thấy Thiên Đế bỏ chạy, là bọn họ đã lập tức ý thức được hiệu trưởng muốn làm gì rồi.

Hiệu trưởng nghèo túng không có tiền tìm người luyện đan, lại vươn tay về phía các sinh viên đáng yêu!

Cá voi bốn chân híp mắt cười một tiếng, phun bong bóng: Cậu đâu có phải là sinh viên bình thường, cậu là tông chủ của Tứ Cửu tiên tông, tông môn sánh ngang với cửu hoàng thất cơ mà, nhất định là rất lắm tiền!

An Lâm: "..."

Cá voi bốn chân phun bong bóng nói: Người quang minh chính đại là không nói vòng vo, tôi muốn mượn tiền! Yên tâm, tôi sẽ trả lãi rất cao, sẽ không bạc đãi các cậu. Hơn nữa tôi cũng sẽ không mượn quá nhiều tiền.

"Thế hiệu trưởng ngài cần bao nhiêu tiền?" An Lâm hỏi.

Nếu như thật sự không thiếu nhiều tiền lắm, An Lâm có thể suy xét bán cho hiệu trưởng một mối ơn tình.

Tô Thiển Vân nhỏ giọng nói: "Vậy chúng ta đi thôi, chớ để thầy giáo mắng."

Phó hiệu trưởng Ngọc Hoa: "..."

"Đúng rồi đúng rời, nếu còn không đi thì sẽ muộn mất!" Hứa Tiểu Lan lên tiếng phụ họa.

Cá voi bốn chân càng không ngừng phun bong bóng muốn giữ người lại, nhưng bọn hắn còn chả thèm nhìn bong bóng, chỉ để lại cho nó bốn bóng lưng kiên định, nhiệt tình yêu thích việc học tập...

Hứa Tiểu Lan, Hiên Viên Thành và Tô Thiển Vân: "..."

Vương Tiện Ngư bày ra vẻ mặt ưu thương mà phun bong bóng: Tôi nên làm cái gì bây giờ, chẳng lẽ lại phải biến thành cá thật?

Cá voi bốn chân phun bong bóng: Luyện Huyết Phân Hóa Thần Đan cao cấp cần khoảng trên dưới ba trăm triệu, bây giờ tôi có mười triệu rồi, các cậu chỉ cần cho tôi mượn thêm hai trăm chín mươi triệu là đủ rồi.

Vương Tiện Ngư: "..."

"Ôi trời, hình như là sáng hôm nay chúng ta có tiết đúng không?" An Lâm đột nhiên nói.

An Lâm: "..."

Mọi người ăn ý với nhau, đều không quay đầu lại mà bắt đầu bay thẳng tới lớp học.

Vương Tiện Ngư nhìn Ngọc Hoa Thiên Tiên với ánh mắt đong đầy tình cảm, phun bong bóng nói: Tôi thật sự rất khó chịu, rất muốn khóc, ở trong cái thế giới lòng người lạnh nhạt này, cũng chỉ có Ngọc Hoa ông mới có thể khiến cho tôi cảm nhận được một chút ấm áp, chúng ta cùng đi tìm người vay tiền đi!

Hiên Viên Thành nghiêm nghị nói: "Làm lớp trưởng, tôi có nghĩa vụ nhắc nhở các cậu, chúng ta đang trễ tiết rồi! Tình huống rất nghiêm trọng!"

Phó hiệu trưởng Ngọc Hoa: "..."

"Thấy các sinh viên yêu thích việc học như thế, chúng ta làm người lãnh đạo của trường, cũng không thể không biết xấu hổ mà giữ họ lại nhỉ?" Phó hiệu trưởng Ngọc Hoa cảm thán một tiếng.

"Sẽ không đâu, trời không tuyệt đường cá, chúng ta thữ nghĩ những biện pháp khác xem." Phó hiệu trưởng Ngọc Hoa dịu dàng an ủi.

Các sinh viên còn lại, có một số đã nảy ra những suy nghĩ viển vông, phiền muộn gì đó, cảm thán cái gì, đoán là bọn họ cũng có tâm trang giống như đám người An Lâm.

Cái vị hiệu trưởng này... Kiểu gì thì bọn họ vẫn thấy hình tượng chàng mỹ nam phong độ nhanh nhẹn trong tưởng tượng vẫn thoải mái hơn một chút, đẹp hơn tốt hơn một chút... Có đôi khi, một chút tiếc nuối đẹp đẽ vẫn tốt hơn là ảo tưởng tan biến.

Hứa Tiểu Lan dẩu cái miệng nhỏ nhắn lên, vẫn không thể xóa đi ấn tượng ban đầu được.

Không còn tiếc nuối.

Hứa Tiểu Lan khẽ cười nói: "Không bằng, chúng ta đưa cho họ một bữa mỹ thực cao cấp nhất đi? Hình như Thiên Đế và Đế Hậu còn chưa ăn thử món ăn từ cái chảo của chúng ta đâu!"

Lại nói bốn người An Lâm đã đến phòng học, cuối cùng thì niềm tiếc nuối lớn nhất của bốn người bọn họ cũng đã không còn, bọn họ đã được gặp vị hiệu trưởng thần bí chẳng bao giờ lộ diện.

Một đội cường giả với những hình thái khác nhau, mặc trang phục kỳ lạ, đang sưu tầm cái gì đó ở gần đấy.

Phía Đông Nam giới Cửu Châu, mỏ U Minh.

Hai mắt An Lâm sáng ngời, vỗ tay nói: "Tiểu Lan! Đúng là chỉ có em là hiểu anh! Thứ anh muốn tặng đúng là loại quà vừa tiết kiệm tiền, vừa đủ để bày tỏ tấm lòng này!"

Nhưng nói thật ra, tâm trạng lại không quá thỏa mãn, ngược lại còn có chút phức tạp.

"Hội Bàn Đào sắp diễn ra rồi, tông môn chúng ta cũng nên chuẩn bị một chút quà tặng đem đến Thiên Đình." An Lâm suy nghĩ một lúc, đột nhiên mở miệng nói.

"Thiên Đình tuy không cần dựa vào hội Bàn Đào để vơ vét của cải, nhưng vẫn nên mang quà đến." Hứa Tiểu Lan cũng gật đầu.

" Bây giờ tông môn chúng ta còn đang sửa chiến hạm, tài chính lưu thông còn chưa tới mười triệu, có thể nói là nghèo rớt mồng tơi luôn rồi. Về phần mấy thứ như linh đan linh khí, đều được dùng làm phần thưởng cho các đệ tử của tông môn, cũng không dư lại quá nhiều, chúng ta nên lấy gì làm quà tặng đây..." Mặt An Lâm lộ vẻ u sầu.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan ngồi ở trong phòng học, cho đến lúc này vẫn chưa hồi hồn lại.

"Có thể là chú thuật huyết mạch khiến tính tình sinh ra biến hóa. Đợi hiệu trưởng tìm được biện pháp giải quyết, biến lại thành anh chàng đẹp trai tuấn tú, tin chắc rằng hết thảy đều sẽ khá hơn." An Lâm lên tiếng an ủi.

An Lâm biết Hứa Tiểu Lan đang nghi ngờ điều gì, một người hiệu trưởng thích nhổ nước miếng, nói chuyện phải phun bong bóng, ngay cả sinh viên cũng dám vay tiền, hoàn toàn khác xa dáng vẻ đẹp trai chững chạc trong tưởng tượng của bọn họ dáng vẻ.

"An Lâm, anh nói xem, vì sao hiệu trưởng của chúng ta, lại có thể được làm hiệu trưởng?" Hứa Tiểu Lan nâng má, đôi mắt sáng trong veo nhìn lên bục giảng, khẽ khàng lên tiếng trò truyện với chàng trai ngồi bên canh.

Bọn họ vô cùng mạnh, một tiểu đội năm mươi lăm thành viên, trong đó có năm cường giả cảnh giới Hóa Thần, năm mươi cường giả cảnh giới Dục Linh, hơn nữa mỗi cá nhân đều có nhiệm vụ riêng của mình.

Hắc Vũ tộc và Chu Tước tộc chịu trách nhiệm thăm dò trên bầu trời, Xà Linh tộc và Thạch Thông tộc tìm kiếm dấu vết dưới mặt đất, Linh Ngư tộc và Thiên Quy tộc chịu trách nhiệm bói toán và chỉ dẫn, Thánh Vũ tộc và Chân Ma tộc cầm trong tay vũ khí sắc bén, sát khí nghiêm nghị.

Nhân tộc thì lại lấy ra một số vũ khí kì quái, cảnh giác quan sát tình huống bốn phía.

Long tộc rầm rì theo sát các cường giả, phun nước wor xung.

"Graooo!"

Lúc này, cách đó không xa đột nhiên truyền đến một tiếng gầm lên giận dữ.

Một dị thú Tích Dịch Long (rắn mối) đen nhánh được tạo thành từ tinh quặng đột nhiên xuất hiện, hơi thở Hóa Thần hậu kỳ rất mạnh ầm ầm bộc phát, hư không cũng có vô số tinh thể lôi quang lơ lửng, đó là lĩnh vực của nó.

"Thú giữ mỏ xuất hiện, quặng U Minh Chân Nguyên hẳn là ở ngay gần đây thôi!" Cường giả Hóa Thần của Hắc Vũ tộc hưng phấn nói, "Nhiệm vụ của chúng ta cuối cùng cũng có cơ hội hoàn thành! Kết trận!"

Trong nháy mắt, năm sinh linh cảnh giới Hóa Thần và năm mươi sinh linh cảnh giới Dục Linh bắt đầu kết trận.

Sinh linh Long tộc thay đổi sắc mặt: "Nguy rồi, chúng ta bị người khác giành trước một bước rồi!"

Tiến vào cửa động, thấy được một viên nham thạch đen nhánh hình tròn, trên viên đá không có vật gì, chỉ có một lớp tinh thể lóng lánh màu đen như ẩn như hiện, giống như đã bị luồng lực lượng nào đó cắt đứt vậy.

Lúc này các thành viên trong đội đều đi theo ở phía sau.

"Tôi ngửi được khí tức của bảo vật... Cửa động ở nơi này!" Một sinh linh Long tộc cực kỳ nhạy cảm với bảo vật bay trước về phía cửa động khác.

Bây giờ bọn họ đang tìm một loại nguyên liệu quan trọng, cần thiết cho việc cải tiến chiến hạm Tinh Hỏa, quặng U Minh Chân Nguyên, có nó, cho dù không nắm giữ lực lượng Thần Đạo, cũng có thể điều khiển chiến hạm!

Đúng, tiểu đội phối hợp hoàn mỹ này chính là thành viên bộ chấp hành Kính Thần của Tứ Cửu tiên tông!

"Ma Thiên Tru Thần mâu!" Một sinh linh Chân Ma tộc cảnh giới Hóa Thần hét lớn.

Mười vị cường giả Chân Ma tộc đồng thời hội tụ ma lực, ngưng tụ thành Thần mâu ma khí đen kịt, Thánh Vũ tộc gia tăng lực lượng mũi nhọn, Long tộc gia tăng lực lượng lôi đình...

Chỉ một thoáng, uy năng tỏa ra từ Thần mâu ma khí khủng khiếp đến mức ngay cả hư không cũng bắt đầu run sợ.

"Đi!"

Vụt! Thần mâu ma khí xé rách không khí, tựa như lôi quang phủ xuống, trực tiếp đâm trúng ngực Tích Dịch Long tinh quặng. Tiếng xé rách bén nhọn vang lên, lúcTích Dịch Long tinh quặng kêu gào thảm thiết, trường mâu đã xuyên thủng thân thể cứng rắn của nó, năng lượng hủy diệt ầm ầm bộc phát!

Ầm!

Tích Dịch Long tinh quặng Hóa Thần hậu kỳ bị giết chết chỉ trong tích tắc.

Một con người có hơi thở mạnh mẽ tiếp thông bùa truyền âm: "Thần sử Bạch Lăng, đội hai của bộ chấp hành Kính Thần đã giết chết thú giữ mỏ, chuẩn bị tìm kiếm quặng U Minh Chân Nguyên!"

Bên trong bùa truyền âm truyền đến một giọng nữ giỏi giang: "Rất tốt, mong rằng mọi người sẽ hoàn thành nhiệm vụ."

Mặt Tích Dịch Long tinh quặng liền biến sắc, mở rộng hai cánh, đang muốn tiếp tục công kích.

Lôi quang tinh thể và Thủy Mạc Quy Giáp Thuẫn va chạm, tạo thành vụ nổ lớn, tấm chắn lại không hề sứt mẻ.

Xoẹt xoẹt xoẹt...

Trong nháy mắt, Linh Ngư tộc và Thiên Quy tộc liên hiệp kết xuất ra Thủy Mạc Quy Giáp Thuẫn.

"Kết lá chắn!" Tất cả sinh linh đều mang vẻ mặt lạnh nhạt, cùng hô lên.

Lúc này vô số lôi quang kết tinh đã nhanh chóng bắn về phía những kẻ ngoại lai này.

"Rốt cuộc là kẻ nào?" Cường giả Chân Ma tộc giận tím mặt.

Một cô gái Xà Linh tộc phun ra lưỡi lắn đỏ thẫm, thân hình đột nhiên bắn vọt ra ngoài cửa động: "Kẻ địch còn chưa đi xa, đi theo tôi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận