Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1239: Cuồng Long Tà Quân

An Lâm và Tiểu Tà đi chưa được bao lâu thì nhìn thấy một cửa động kỳ quái.

Cửa động nằm ngay bên cạnh hồ nước cách vùng đất Minh Ma không xa, đường kính khoảng mười trượng, không nhìn thấy rõ bên trong sâu nhường nào, bóng tối cùng với hơi thở sa đọa lan rộng, giống như là cửa lớn thông với địa ngục vậy.

"Tôi mới dùng thần thức thăm dò một chút, chiều sâu của động này phải hơn ba nghìn mét, thần thức của tôi không có cách nào tra rõ được chiều sâu cụ thể của nó..." Vẻ mặt của An Lâm nghiêm túc mà mở miệng nói.

"Có phải là con đường thông với nơi sâu nhất của vực sâu Vạn Ác không? Gâu!" Đại Bạch nói một cách suy đoán.

Tiểu Tà nghe thấy vậy thì vui vẻ lại gần: "Chúng ta đi thôi, bên trong nhất định có rất nhiều yêu ma!"

An Lâm im lặng liếc nhìn Tiểu Tà ở trước mặt một cái, trong lòng cảm thấy hơi lo lắng, cô bé này chém yêu ma đến nghiện rồi, ngộ nhỡ chỉ muốn ở đây chém yêu ma không muốn trở về nữa thì phải làm sao?

"Chúng ta đi." Tiểu Tà dẫn đầu nhảy vào bên trong động.

"Đại Bạch, đi nhanh." An Lâm thúc giục nói.

"Mẹ nhà nó, chỗ này sâu quá? Rốt cuộc thông đến nơi nào chứ? Gâu!" Đại Bạch lè lưỡi, mở miệng phàn nàn mà chửi bậy một câu.

Lại tiếp tục bay xuống hơn năm mươi nghìn mét nữa, lúc này mới phát hiện có một cái cửa ra.

Mãi đến khi Đại Bạch không nhịn được hắt xì hơi một cái: "Hắt xì!!!"

Dưới đáy vực sâu Vạn Ác, xem ra còn sâu hơn so với tưởng tượng!

Không có ánh sáng, không có âm thanh, không có sinh mệnh, không có đích đến...

An Lâm đốt Đại Nhật Viêm trong tay, ánh sáng chói mắt chiếu sáng phạm vi hơn nghìn trượng. Không còn nhìn thấy vách đá gì cả, chỉ còn mặt đất gồ ghề cùng với không gian vô cùng rộng lớn.

Đại Bạch nhìn thấy bóng lưng không thể chờ đợi được nữa của Tiểu Tà, lúc này cũng ve vẩy cái đuôi, mở hình thức bay phản lực của chó, dùng tốc độ cực nhanh đuổi theo bước chân của Tiểu Tà.

Tiểu Tà đã đứng ở lối ra chờ bọn họ.

An Lâm có một loại cảm giác mình đang không ngừng đi vào trong bóng đêm vô tận, giống như sắp tan biến khỏi thế gian vậy.

Mọi người nhanh chóng bay xuống dưới, không gian thâm sâu u ám, tĩnh mịch im ắng.

"Bây giờ chúng ta đã đi sâu vào trong năm mươi nghìn mét nhưng vẫn không nhìn thấy điểm cuối, thật sự sâu." An Lâm cũng không nhịn được nói.

Tiểu Tà nhăn nhăn cái mũi xinh đẹp, tỉ mỉ cảm ứng một lát, sau đó chỉ một hướng: "Chúng ta đi về phía bên kia!"

Âm thanh hắt xì vang vọng bên trong động, lan truyền khắp không gian vô hạn.

An Lâm không có ý kiến, hồ Âm Phách và yêu ma vô cùng mạnh mẽ mà hắn muốn tìm, trên bản đồ không đánh dấu, chỉ có thể tùy duyên mà tìm thôi.

"Hừ.. Lối ra bên ngoài thật lớn! Gâu!" Đại Bạch ra khỏi động, kinh ngạc mở miệng nói.

"Nơi này giống như một không gian kép dưới lòng đất, có một thế giới khác!" An Lâm cũng cảm thấy ngạc nhiên thú vị. Lúc đầu hắn cho rằng đây là lòng đất nhỏ hẹp, cũng không nghĩ rằng dưới đáy của vực sâu Vạn Ác lại rộng lớn và thần kỳ như vậy!

Vẻ mặt An Lâm vô cùng nghi hoặc: "Xác định vị trí như thế nào?"

"Tôi không tùy tiện phóng uế, anh xây một cái nhà cầu cho tôi sao, gâu!" Đại Bạch trợn mắt.

Đại Bạch cười ha ha: "Đúng vậy, nơi này lớn như vậy, cũng tối như vậy, tôi đi tiểu ở chỗ này, vậy sẽ không quên đường trở về được, gâu!"

An Lâm quay người, lại nhìn thấy Đại Bạch nhấc một chân lên, chất lỏng không rõ cứ như vậy mà "Ào ào" rơi xuống.

An Lâm đi về phía mà Tiểu Tà chỉ dẫn.

"Chờ tôi một chút, gâu!" Đại Bạch đột nhiên mở miệng nói.

Đột nhiên vang lên tiếng các hạt sắt ma sát với nhau.

"Vèo vèo vèo..."

Không bao lâu sau.

"Mẹ nó, Đại Bạch, cậu thật quá đáng, lại dám tùy tiện phóng uế như vậy!" An Lâm quá mức sợ hãi.

Khóe miệng của An Lâm hơi co lại, nhưng cũng không biết phải nói gì.

Chưa có ai có thể đi tiểu bừa bãi mà có thể nói hùng hồn, tự hào đắc ý như vậy.

Nước tiểu của Đại Bạch dần thấm xuống mặt đất, tạo thành một gợn sóng đặc thù, Đại Bạch hít sâu một hơi, lộ ra vẻ mặt say mê, sau một hồi giám định, hài lòng gật đầu nói: "Không còn chuyện gì nữa, chúng ta đi thôi, gâu!"

"Hơn nữa, tôi đi tiểu cũng không phải là đi tiểu thông thường, nó cũng là một phương thức để xác định vị trí!" Đại Bạch tiếp tục nói.

"Đây là một phương pháp phòng lạc đường rất tốt." Tiểu Tà nghiêm túc nói.

An Lâm khiếp sợ: "Cách hơn một nghìn dặm cũng có thể ngửi được vị trí mình đã từng đi tiểu sao? Lợi hại đấy!"

"Là vậy! Đối với dịch thể mà tôi bài xuất ra ngoài, khứu giác của tôi vô cùng mẫn cảm, chúng có thể hóa thành tín hiệu đặc thù lan rộng ra bốn phía, cách hơn một nghìn dặm tôi cũng có thể ngửi được vị trí chính xác của nó!" Đại Bạch tự hào nói.

Ba bóng đen đồng thời nhào về phía đám người An Lâm, khí tức kinh khủng đè nén khiến không khí cũng phải biến dạng!

Tiểu Tà cầm kiếm Thắng Tà trong tay, trong nháy mắt vạch ra một đường kiếm đen nhánh, tốc độ nhanh đến mức mà mắt thường An Lâm khó mà nhìn theo được.

Một giây sau, bóng đen đang vây đánh họ thi nhau nổ tung!

"Một kiếm lập tức giết chết ba yêu ma cấp bậc Hóa Thần, lợi hại!"

An Lâm đứng treo máy một bên, vỗ vỗ tay tỏ vẻ khen ngợi.

Tiểu Tà hấp thu năng lượng của yêu ma, tiếp tục tiến lên.

Đi được chừng hơn trăm dặm, bọn họ đi đến một nơi trên hư không bay phấp phới những vật thể sền sệt, thật dường như chất lỏng thể thạch của không gian bị ô nhiễm đang đầy rẫy ở đây vậy.

Một bóng hình đen kịt mở ra hai con ngươi đỏ tươi, chậm rãi rút ra một thanh kiếm to lớn từ phía sau.

Ầm ầm!

Sau lưng, thân thể của Cuồng Long Tà Quân bi thảm bị phân thành hai nửa!

Chẳng biết từ lúc nào Tiểu Tà đã xuất hiện ở sau lưng Cuồng Long Tà Quân, một gối hơi trùng, hai tay vẫn duy trì tư thế giơ kiếm.

Trong chớp mắt, lưỡi kiếm mà Hắc Long tấn công của Cuồng Long Tà Quân bị phân thành hai.

Thân thể nhỏ nhắn đạp lên mặt đất, phản lực khiến mặt đất chấn động như thiên thạch rơi xuống.

Thế kiếm vô cùng bá đạo phóng lên tận trời, như Thần Vương thân chinh, chí cao vô thượng.

"Thuật Tà Kiếm, Ngự Thần Vương!"

Trong chớp mắt ấy sắc mặt của yêu ma hình người biến đổi, đồng thời vung kiếm lên với tốc độ cực nhanh.

Một tiếng nổ vang, nổ tung không gian trong phạm vi trăm trượng.

Yêu ma vội lui về phía sau hơn một nghìn mét, hai tay run rẩy, trên thanh kiếm to lớn xuất hiện một vết nứt cực rõ.

Sắc mặt của nó trở nên vô cùng nghiêm nghị: "Chiêu kiếm thật đáng sợ... Rốt cuộc ngươi là người phương nào?!"

"Có thể ngăn cản được một kiếm của Tiểu Tà, thằng cha này lợi hại hơn nhiều so với tên yêu ma tự xưng là Ma Đế đó." An Lâm vô cùng hứng thú mà nhìn một cảnh tượng trước mắt này.

Tiểu Tà không trả lời câu hỏi của Cuồng Long Tà Quân, dùng thân pháp vô cùng quỷ mị đến gần nó một lần nữa.

"Không biết tốt xấu!" Cuồng Long Tà Quân giận tím mặt, chém ra một đường kiếm, như Thiên Long gào thét, ánh kiếm ngưng tụ thành Hắc Long tấn công, những nơi nó đi qua đều bị làm bẩn thành những mảng đục ngầu sền sệt.

Tiểu Tà không trốn không né, từ một tay cầm kiếm biến thành hai tay cầm kiếm, đồng thời một thần phù xuất hiện trên lưỡi kiếm, khiến lưỡi kiếm hóa thành một sự hắc ám thuần khiết nhất.

An Lâm phóng tầm mắt nhìn cũng chỉ có thể nhìn thấy bóng tối vô tận.

Lưỡi kiếm nhiếp hồn, vẽ ra một đường quỹ tích của sấm chớp trong hư không.

"Thuật Tà Kiếm, Phá Hồn!"

Yêu ma còn chưa nói xong, Tiểu Tà đã phóng đến, trong tay cầm kiếm Thắng Tà chém xuống!

"Ta chính là Cuồng Long Tà Quân, trông coi hàng tỷ..."

Yêu ma hình người từng bước từng bước lao về phía đám người An Lâm, bóng mờ của Tích Dịch Long màu đen tàn bạo xuất hiện phía sau bọn họ, khí tức của yêu ma xen lẫn khí tức của Long tộc phương Tây cùng ép lên đám người An Lâm.

Khí tức kinh khủng, cuốn đến giống như biển động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận