Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1266: Hai vị sát thần

Đọa Thiên Minh Vương nhìn quả đấm đang rơi xuống, lần đầu tiên trong lòng hắn xuất hiện cảm xúc sợ hãi.

"Luân Hồi Huyết công!"

Hắn hét lớn một tiếng, huyết mạch toàn thân bắt đầu khởi động, một cái bàn quay đẫm máu đang xoay tròn xuất hiện ở trước người, hào quang màu đỏ chiếu sáng cả không gian.

Bàn quay là thể năng lượng mờ ảo, ẩn chứa lực lượng Thần Đạo của Đọa Thiên Minh Vương, đồng thời có chân ý giết chóc cực mạnh và đang liên tục xoay tròn.

Ầm!

Quả đấm của An Lâm rơi vào trên bàn quay đang xoay tròn, sức mạnh từ nắm đấm liền khiến lực lượng tỏa ra từ vòng xoay liên tục của bàn quay giảm đi bảy tám phần.

Đọa Thiên Minh Vương mượn cơ hội này điên cuồng lùi lại, đồng thời quát to: "Mau! Các ngươi mau tranh thủ cơ hội cho ta!"

Hắn thật sự sợ, thực lực của vị tông chủ của Tứ Cửu tiên tông này vượt xa ra khỏi tưởng tượng của hắn.

Thuật pháp lấy khống chế và phong trấn chiếm đa số, hiển nhiên bởi vì Hứa Tiểu Lan là người mà Đọa Thiên Minh Vương nhìn trúng, thế nên cũng muốn bắt sống trước, mới bắt đầu dạy dỗ một phen cho ra trò.

Cùng thời khắc đó, tiếng Chu Tước hót vang và Chân Long gầm thét quanh quẩn ở trên cả đại điện.

Nơi bầy rắn kim sắc đi qua, hư không đều hé ra từng cái khe nhỏ, bên trong răng nanh của lũ rắn ẩn chứa độc tố cực kì khủng bố, chỉ cần bị rắn cắn, độc tiến vào bên trong cơ thể, thì ngay cả đại năng Phản Hư trung kỳ cũng sẽ tê dại kinh mạch, toàn thân xụi lơ nằm trên mặt đất.

Hứa Tiểu Lan liếc về phía ông ta, kiếm Long Tước tức khắc ra khỏi vỏ.

Thực lực của An Lâm là không thể nghi ngờ, nhưng bên phía Hứa Tiểu Lan, người có cảnh giới cao nhất cũng mới chỉ là Phản Hư sơ kỳ, bọn họ hoàn toàn có cơ hội bắt được, thế nên mới quyết định như vậy!

Cái gì mà người con gái mềm yếu dễ bắt nạt.

Mười sáu vị trưởng lão nghe được hiệu lệnh của Đọa Thiên Minh Vương, lúc này đều xông lên cả loạt.

Gần như mọi người đều cảm nhận được một luồng khí thế kinh khủng khó nói nên lời, giống như đang đối mặt với con thú dữ đáng sợ nhất trên thế giới, cao cao tại thượng, quan sát vạn vật chúng sinh như con kiến hôi.

"Ha ha ha... Các ngươi trốn không thoát!" Mái tóc vàng của Hương Lăng đột nhiên hóa thành vô số con rắn, nhe nanh độc bổ nhào tới cắn về phía Hứa Tiểu Lan.

Song, phần lớn các trưởng lão đều lựa chọn đánh về phía đám người Hứa Tiểu Lan.

"Trốn? Ta cần trốn sao?"

Lúc này, thanh kiếm trong tay Hứa Tiểu Lan đã tỏa ra từng vòng tròn kiếm quang, kiếm khí sắc nhọn đến cực điểm, Thánh Hỏa Chí Tôn đốt cháy vạn vật khuếch tán ra bốn phía như vòng tròn.

Dư trưởng lão kia cũng hiển đủ loại thần thông, lao nhao thi triển ra đủ loại thuật pháp kinh khủng.

Tất cả các thuật pháp, đều như con hổ giấy mỏng bốc cháy tan tành dưới một kiếm này!

Uy áp huyết mạch điên cuồng cuốn tới, khiến cho thân thể của bọn họ đều không tự chủ mà run rẩy lên.

Đây rõ ràng chính là một con thú dữ Viễn Cổ khiến người người phải sợ hãi!

Một giọng nói trong trẻo cũng vang lên vào giờ khắc này:

Kiếm khí thổi quét, đánh thẳng vào bụng của cô, làm cho cô phun ra một ngụm máu tươi, ngã ngược trên mặt đất, may mà tu vi của cô cao thâm, nên mới không bị chém thành hai nửa.

Sau một chiêu này, tất cả trưởng lão đều sợ rồi, chỉ còn lại nỗisợ hãi vô tận.

Thậm chí có trưởng lão còn chưa kịp kêu lên, thân thể đã lập tức tan biến, mất đi sự sống.

"Hãy ăn một gậy của Minh Tôn lão tổ đây!"

"Không!" Có vị trưởng lão thê lương kêu to, thân thể bị chém thành hai đoạn.

Bốn vị trưởng lão lao nhao đánh ra thần thông.

"Giết t t t t...!"

"An Lâm, chắc chắn hôm nay ngươi phải chết!"

Thực lực của Hương Lăng là Phản Hư trung kỳ, những con rắn độc biến ra từ mái tóc vàng kim của cô cũng bị một kiếm chém đứt, toàn bộ mái tóc vàng xinh đẹp bị đốt rụi, kêu thảm điên cuồng rút lui.

Hạng Thanh Nhã cũng kinh ngạc nhìn Hứa Tiểu Lan, trên mặt hiện vẻ mê say. Quả là vô cùng tao nhã, thật sự làm cho người ta phải hướng tới!

Cùng lúc đó, bốn trưởng lão trong số mười sáu vị trưởng lão liều mạng đánh về phía An Lâm, cố gắng tạo cơ hội chiến đấu cho Đọa Thiên Minh Vương.

"Vô liêm sỉ, dừng tay!"

Nhưng tóc đã không còn, cô biến thành một người đầu trọc.

Cô chỉ mới rút kiếm ra khỏi vỏ, trong mười hai trưởng lão đánh tới phía cô, đã khiến tám trưởng lão chết đi, bốn trưởng lão bị thương nặng! Những lời này của cô, không ai dám đáp!

Hứa Tiểu Lan vẫn còn dư sức, đứng ngạo nghễ ở trung tâm Thánh Hỏa, như thần nữ hạ phàm, xinh đẹp không gì sánh được, đồng thời khiến cho một đám trưởng lão tim đập thình thịch.

"Chỉ bằng vào đám vứt đi các ngươi, cũng xứng để khiến cho ta phải trốn ư?"

An Lâm xoay người, gồng cơ bắp lên, dưới hình thức Hỏa Thần, đơn giản đánh ra một quyền.

Rầm rầm!!!

Mặt trời kéo xuống, hư không vặn vẹo, vạn vật tan tành!

Tất cả mọi thứ, bao gồm cả chiêu thức của các trưởng lão cùng với thân thể của bọn họ, đều bị một quyền này bóp bể thành phấn vụn.

Mấy vị trưởng lão may mắn còn sống sót, thấy một màn như vậy, đã sợ tới mức nói không ra lời.

Nữ đã kinh khủng, nam càng kinh khủng hơn!

Tại sao tông môn bọn họ lại có hai tên sát thần xông vào thế này?

Đọa Thiên Minh Vương mượn khe hở xông về phía sau vách tường của đại điện, đập mạnh một phát về đường vân hình tròn trên vách tường.

Ầm!

Chỉ trong nháy mắt, An Lâm liền đưa ra quyết định, thả ra chín viên minh châu từ trong nhẫn không gian!

Hắn đang muốn sử dụng thuật Thần Giám, phá vỡ lực lượng của đại trận, lúc này, chín viên minh châu bị luyện hóa trong nhẫn không gian lại chấn động mãnh liệt, một luồng suy nghĩ trong đầu muốn xông ra ngoài, không ngừng truyền đạt cho An Lâm.

Lần đầu tiên An Lâm có một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm, Phong Thiên Minh Vương được tạo thành từ cái đại trận trước mặt này, có đủ lực lượng để giết chết hắn!

Dứt lời, xiềng xích kim sắc trên hai cánh tay của Phong Thiên Minh Vương vừa được triệu hoán ra bắt đầu chuyển động.

Đọa Thiên Minh Vương nhìn An Lâm với vẻ mặt oán độc, khẽ gầm lên: "An Lâm... Chẳng bao giờ có ai dám khiêu khích ta như thế, bây giờ ngươi hối hận cũng không còn kịp nữa rồi. Ta sẽ cho ngươi được trải nghiệm hành hạ còn khổ sở hơn tử vong gấp vạn lần!"

Một tiếng gầm như Ma Thần vang lên, khiến cho mọi người như rơi xuống địa ngục.

Đọa Thiên Minh Vương nửa quỳ trên mặt đất, bàn quay đẫm máu không ngừng xoay tròn ở phía sau.

"Đọa Thiên cung nghênh Phong Thiên Minh Vương!"

Hắn quát to một tiếng, năng lượng của đại trận bị thúc dục một cách điên cuồng.

Trước mặt Đọa Thiên Minh Vương, một cái bóng đen dần dần hóa thành thật.

Bóng đen trở nên chân thật, một chàng trai có làn da màu đồng bắt đầu xuất hiện.

Hắn có hai tròng mắt đen nhánh giống như có thể hấp thu hết thảy lực lượng, hai cánh tay có xiềng xích kim sắc quấn quanh, thần quang ngập tràn, một luồng khí thế như muốn hủy diệt mọi thứ điên cuồng càn quét tới.

Tất cả các đại năng có ở đây đều bị khí thế của chàng trai trước mắt dọa sợ.

Hắn bá đạo đến cực điểm, còn cao hơn cả trời, muốn lấy thúng úp voi, hai tay chặn ngày!

"Phàm là kẻ phạm người của Thần Minh Đạo tông ta, thì đều phải chết!"

"Dù sao cũng chính là đại trận cấp bậc Hợp Đạo, hiển nhiên là uy lực rất đáng sợ! Cho dù An Lâm có mạnh đến mức nào, cũng không thể ngăn cản uy lực của đại trận này. Lần này, hắn chết là điều không thể chối cãi!"

"Thật là tốt quá, Đọa Thiên Minh Vương khởi động đại trận hộ tông, đây chính là lực lượng tích lũy từ lực lượng đại địa trên vạn năm của tòa Thần Sơn, một khi uy năng được thả ra, coi như là đại năng cảnh giới Hợp Đạo, nói không chừng cũng sẽ bị thương!"

"Là đại trận hộ tông Minh Vương của Thần Minh Đạo tông!"

Bốn trưởng lão vẫn còn sống, thấy một màn như vậy lập tức dâng lên hi vọng.

Cả Thần Sơn cũng run lên bần bật theo, lực lượng vô cùng vô tận bắt đầu hội tụ ở dưới chân, trong nháy mắt, đường vân đen nhánh hiện đầy cả tòa Thần Sơn vô cùng khổng lồ!

Lực lượng khuếch tán.

Chín viên minh châu với chín sắc thái bất đồng, đồng thời xuất hiện ở trong hư không, di chuyển rất nhanh, những sợi năng lượng nhỏ nối chúng lại với nhau, mơ hồ tạo thành một cái trận pháp đặc biệt.

Ngay sau đó, một luồng thần quang hắc sắc từ trên trời giáng xuống, rơi ở trên người An Lâm.

Minh quang hóa thành quần áo, ma âm xông thẳng lên trời.

Vô số thần phù màu đen bắt đầu trôi nổi trên hư không, bay múa xung quanh An Lâm mặc trang phục minh quang.

Ngay sau đó, dưới ánh mắt kinh hãi của một đám đại năng Thần Minh Đạo tông, Phong Thiên Minh Vương bắt đầu cử động, sau đó nửa quỳ trên mặt đất, khẽ cúi đầu nói: "Phong Thiên Minh Vương - linh hồn đại trận, bái kiến Minh Vương của tân Thần Minh Đạo tông!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận