Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1286: Thánh thiên sứ bạo thể

Xử lý Tuyết Lỵ Nhĩ trước, là vì tránh cho cô vào những lúc quan trọng đánh lén họ.

Như kiểu anh Thành vậy, đột nhiên xông ra chơi một chiêu tự nổ, cũng có thể trở thành mấu chốt để xoay chuyển tình thế cuộc chiến.

Hiện giờ chỉ còn lại có mỗi một mình Mễ Già Lặc, họ có thể tập trung đối địch rồi!

Mễ Già Lặc nhìn thấy Tuyết Lỵ Nhĩ bị đào thải, sắc mặt hắn hoàn toàn không thay đổi gì cả.

Chỉ cần hắn còn ở nơi này, như vậy cơ hội để Bạch Vũ tộc đạt được bàn đào lớn nhất vẫn còn đó.

"Tôi phải thừa nhận, trước đây tôi đúng là đã quá coi thường mấy cô cậu rồi."

"Tuy rằng đối với mấy cô cậu thì như vậy có hơi không công bằng, nhưng tiếp theo đây tôi sẽ sử dụng thân thể Thánh Linh của mình để đánh với các cô cậu."Đằng sau lưng Mễ Già Lặc, sáu đôi cánh hoàn toàn mở hết ra, từ sáu đôi cánh toả ra ánh sáng thần thánh rực rỡ, mỗi một sợi lông trên cánh đều ẩn chứa ánh sáng màu trắng thuần, làm người ta phải loá mắt không thôi.

Những âm thanh thần thánh bắt đầu vang lên, như một vị thần linh đang dẫn đường thế nhân đi về phía thiên đường.

An Lâm cảm nhận được khí tức ngày càng đáng sợ của Mễ Già Lặc, đừng nói là những sinh linh đại năng cấp bậc Phản Hư cũng không thể thắng được hắn, mà những sinh linh siêu cấp đại năng cấp bậc Hợp Đạo, hắn cũng có thể đánh ngang tay!

Các sinh linh trong Bạch Vũ tộc, đều tỏ ra vô cùng kích động hưng phấn.

Vốn thì Mễ Già Lặc chỉ định tuỳ tiện ra tay vung vẫy vài cái là thôi, nhưng sau khi gặp được An Lâm, hắn muốn nghiêm túc đánh một trận!

Cung điện bên trên vòm trời.

"Nè, làm vậy có hơi quá đáng rồi đó... anh làm vậy có khác gì đang xài tool hack đâu chứ!" Theo bản năng, An Lâm nhanh chóng kéo ra một khoảng, lo lắng nhìn Mễ Già Lặc mở miệng nói.

"Cho dù là còn lại siêu cấp đại năng cảnh giới Hợp Đạo tới nơi này, cũng chưa chắc sẽ là đối thủ của Thánh thiên sứ Mễ Già Lặc trong trạng thái Thánh Linh đâu."

Vào lúc này, hắn như vị thần linh cao nhất trên thế giới này.

"Oa...! Thánh thiên sứ Mễ Già Lặc đã dùng tới sức mạnh của thân thể Thánh Linh rồi kìa, kích động quá đi mất!" Các nữ tu sĩ xinh đẹp của Bạch Vũ tộc phấn khởi la hét ồn ào.

Thân thể Thánh Linh là đạo thể trời sinh cực kì hiếm thấy của Bạch Vũ tộc, một khi người sở hữu nó dốc hết sức khởi động sức mạnh ẩn chứa bên trong, thì có thể sử dụng sức mạnh Thánh Linh khắc hẳn với nguyên khí bình thường.

Ầm ầm! Khí tức của Mễ Già Lặc bắt đầu tăng lên, hắn đã đột phá cảnh giới Hợp Đạo, tiến vào một trạng thái cực kì huyền diệu.

Rất có thể Mễ Già Lặc chính là kẻ địch mạnh nhất hắn gặp được trong lần thi đấu này.

Trận chiến lần này giữa An Lâm và Mễ Già Lặc, không chỉ hấp dẫn cơ hồ một nửa đại năng có mặt ở hiện trường, và gần như không một vị đại năng nào nghĩ rằng An Lâm có thể chiến thắng được Mễ Già Lặc trong trạng thái Thánh Linh cả.

Sử dụng sức mạnh của thân thể Thánh Linh lực lượng, sức mạnh Thánh Linh cộng thêm nguyên khí, không chỉ đơn giản là một cộng một mà thôi. Sau khi hai thứ sức mạnh này dung hợp lại với nhau, nó tương đương với một kiểu bạo thể khác, có thể chúc phúc để tăng tối đa uy lực của sức mạnh này!

Vài vị đế vương trên Thiên Đình, cũng dồn hết sự chú ý của mình lên trận chiến giữa An Lâm và Mễ Già Lặc.

"Cho dù An Lâm có mạnh tới mấy, cũng không thể nào cản lại được thế công của Thánh thiên sứ đại nhân đâu. Xem ra lần này, cuối cùng chúng ta cũng loại trừ được một đối thủ cạnh tranh cực mạnh rồi!"

Cảnh tượng này, cho dù là đám tu sĩ nam trong Bạch Vũ tộc nhìn cũng thấy vô cùng sôi sục, ai nấy đều ra sức bàn tán.

Thiên Đế thì lại vô cùng tức tối, ông vốn đang định nhân vụ cá cược này để kiếm thêm mấy trái bàn đào nữa mà.

Thiên Đế: "..., Mễ Già Lặc mạnh tới thế, vậy mà anh vẫn cược là An Lâm thắng à?"

Thực lực của Mễ Già Lặc ít nhiều gì cũng có thể so sánh với thực lực của siêu cấp đại năng như ông, ông phải chừa lại mặt mũi cho mình nữa chứ.

"Trường Sinh Đại Đế, không thì chúng ta thử cá cược nhé, cá xem trận đấu này là An Lâm thắng hay là Mễ Già Lặc thắng?" Thiên Đế híp đôi mắt của mình lại, khẽ nói.

"Xoẹt roẹt!" Tiếng không khí bị chém rách vang lên rất rõ ràng.

Nhưng quan điểm giữa họ đã nảy sinh khác biệt, cả đám đại năng nhìn chăm chăm An Lâm, lòng đầy chờ mong, trong lòng họ đang nghĩ thử xem An lâm sẽ dùng cách nào để đánh bại Mễ Già Lặc.

Giây phút này lông tơ trên người An Lâm dựng đứng hết cả lên, kiếm khí tối đen đột ngột dâng lên, chiêu thức Thái Thượng Vô Dạ được hắn sử dụng một trăm phần trăm, hắn chém một kiếm xuống, như thể màn đêm kéo tới, cắn nuốt lấy ánh sáng chung quanh.

Hắn không hề dùng những chiêu kiếm hoa hoè loè loẹt, đường kiếm này của hắn chỉ đơn thuần là dung hợp sức mạnh Thánh Linh và nguyên khí vào bên trong, đường kiếm chém ra chỉ là một đường thẳng đơn giản tới không thể đơn giản hơn.

Sau lưng Mễ Già Lặc vang lên tiếng không khí nổ tung, thân thể hắn lấy một tốc độ cực kì đáng sợ lao thẳng về An Lâm, thanh kiếm ánh sáng trong tay hắn vẽ ra một đường kiếm cực kì thuần tuý và cũng cực kì mạnh mẽ!

"Hay lắm, tôi cá là An Lâm sẽ thắng, tiền cược là năm miếng bàn đào trăm trăm." Trường Sinh Đại Đế vuốt ve chòm râu trắng như tuyết của mình, vô cùng vui vẻ mở miệng nói.

Vào lúc này, trong vòng chiến Càn Khôn Ngộ Đạo.

"Cậu sử dụng kiếm, vậy tôi sẽ chơi kiếm với cậu."

Mễ Già Lặc bình tĩnh nói, vào lúc này trông hắn như một vị thần linh không có bất kì cảm xúc nào, một thanh kiếm ánh sáng chẳng biết từ lúc nào đã hội tụ lại trên tay hắn.

"Thôi nào, tôi đâu có bị ngu, An Lâm làm ra những chuyện khiến chúng ta ngoài ý muốn còn ít à? Ngoài ý muốn quá nhiều, tức là đã có một sự đương nhiên nào đó rồi." Trường Sinh Đại Đế nheo mắt lại, đôi mắt thâm sâu khó lường, như thể đang suy nghĩ chuyện gì đó vậy.

"Tôi cá cậu ta sẽ không thẳng được Mễ Già Lặc." Thiên Đế ngẫm nghĩ một lát, mới quyết định mở miệng nói.

Tử Vi Đại Đế từng bị An Lâm đánh cho bầm dập, vô cùng tự tin với sức chiến đấu biến thái của An Lâm.

"Cá xem ai thắng ai thua vầy rất nhàm chán, hay là chúng ta cá xem An Lâm sẽ đánh thắng Mễ Già Lặc trong thời gian bao lâu đi." Tử Vi Đại Đế đột nhiên nói chen vào: "Tối lấy năm trái bàn đào trăm năm ra cược, trong vòng mười phút An Lâm sẽ giải quyết Mễ Già Lặc!"

Ngay sau đó.

Ánh sáng thần thánh đã xé rách màn đêm thăm thẳm.

Đường kiếm của Mễ Già Lặc va chạm vào đường kiếm của kiếm Thắng Tà, hai đường kiếm phát ra tiếng kêu rền vang giữa không trung!

An Lâm chỉ thấy kiếm khí từ kiếm ánh sáng như sóng thần ồ ạt tuôn ra, sức mạnh đáng sợ khiến lòng bàn tay hắn thả lỏng, người cũng bị kiếm khí thần thánh đó đánh cho bay ngược ra sau, đụng vào vách đá đằng sau.

Ầm ầm!

Một tảng đá bị An Lâm va vào nát hơn phân nửa.

Huyết khí trào dâng lên, khoé miệng của hắn thấm ra máu tươi.

Sức mạnh thân thể Chiến Thần của hắn đã bị trấn áp, năng lực phòng ngự của hắn hiện giờ không đủ để ngăn cản đòn tấn công của Mễ Già Lặc.

Lần đầu tiên An Lâm và Mễ Già Lặc đánh nhau, An Lâm gần như hoàn toàn rơi vào thế yếu!

Thánh thiên sứ Mễ Già Lặc: "???"

"Con mẹ nó, cái cách di chuyển của Thẩm Phán thiên sứ Khải Nhĩ này thật đúng là quái dị, vậy mà có thể tránh thoát được ánh sáng chung cực của tôi cơ đấy!" Một giọng nói cực kì dễ nghe vang lên.

Mễ Già Lặc phản ứng lại cực nhanh, hắn sử dụng thân pháp vô cùng kì lạ, tránh thoát ra khỏi phạm vi tấn công của cột sáng.

Ngay lúc hắn do dự có nên sử dụng tới chiêu kia không, thì một cột sáng ẩn chứa năng lượng cực kì mạnh đột nhiên đánh ngang qua trời cao, đánh thẳng về phía Mễ Già Lặc!

An Lâm được Hiên Viên Thành giúp đỡ kéo dài thời gian, cuối cùng cũng tranh thủ được thời gian nghỉ ngơi.

Hiên Viên Thành: "..."

Rầm rầm ầm...

Tiếng năng lượng phát nổ, rồi sóng năng lượng lan ra khắp nơi, tạo thành một vụ nổ rung trời làm da dầu ai nấy đều run lên.

Mễ Già Lặc thở phào một hơi đầy nhẹ nhõm, may mà hắn nhanh chân trốn kịp, không thì đã trúng phải chiêu này rồi.

Hắn chuyển mắt nhìn về phía thanh niên tuấn tú có dung nhan không kém cạnh gì hắn, đang đứng ở đằng xa kia.

"Có thể sử dụng đạo thuật nổ tung rồi lợi dụng sự bí ẩn của trận pháp để bố trí trên hư không, tôi phải nói, cậu đúng là một thiên tài đấy!" Mễ Già Lặc mở miệng khen ngợi.

An Lâm nghe mà hết hồn.

Gì? Thiên tài đặt nổ ấy à?

Hiên Viên Thành nghe vậy tức tối lên tiếng sửa đúng: "Tôi không phải thiên tài bộc phá, cái này cũng không phải là đạo thuật nổ tung gì hết, nó là quả cầu diễn hoá ra từ sức mạnh phần dương của Vạn Linh Thái Cực Đạo!"

"Ồ." Mễ Già Lặc chỉ gật đầu qua loa, phụ hoạ một tiếng, hiển nhiên không tin lời Hiên Viên Thành nói.

Hoá ra trên đường bay cũ của hắn, bỗng nhiên xuất hiện một đống quả cầu màu vàng, chưa để hắn nhận ra đó là gì, thì những quả cầu màu vàng đã nổ tung toé.

Đột nhiên, hắn biến sắc, lập tức thay đổi đường bay của mình.

Đôi cánh trắng của Mễ Già Lặc rung lên, hắn lướt người ngang qua trời cao, tiếp tục đuổi theo An Lâm.

Một bóng người màu trắng bị đường kiếm thần thánh đó đánh cho bay ngược ra sau thêm một lần nữa.

Xoẹt roẹt! Đường kiếm thần thánh chém mặt đất nứt ra làm đôi.

Còn chưa chờ An Lâm lấy lại tinh thần, Mễ Già Lặc đã nhắm về phía An Lâm thêm một lần nữa, đường kiếm mang theo ánh sáng thần thánh tiếp tục chém xuống.

Thẩm Phán thiên sứ Khải Nhĩ là ai?
Bạn cần đăng nhập để bình luận