Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1312: Thiên Đế khó chịu

Lâm Quân Quân đang 'say sưa ngon lành' thưởng thức cuộc thi giám định của những người dự thi này.

Lúc này ánh mắt của Thiên Đế nhìn về phía cô ta.

Đáy lòng cô ta cảm thấy hơi hoảng hốt, chẳng lẽ bị lộ tẩy sao?

Hẳn là không, cô cũng không nói chính xác là cây tiên đào nào, cho dù Thiên Đế nghi ngờ, thì có thể nghi ngờ cái gì chứ?

"Tiểu Tử, hình như con có tâm sự?" Thiên Đế đột nhiên mở miệng nói.

Thân thể mềm mại của Lâm Quân Quân run lên, lập tức lắc đầu phủ nhận nói: "Không, con đâu có tâm sự gì, chỉ là đang nghĩ một số vấn đề tu đạo mà thôi."

Thiên Đế nhìn tiên nữ mặc áo choàng màu trắng cách đó không xa, lại hỏi: "An Lâm chọn cách này tìm Bàn Đào, có phải là con..."

"Hả? Không phải con, không phải, cha đừng nói mò!"

Đối với bộ dạng vui vẻ của Lam Tiểu Nghê, tâm tình của đa số sinh linh lại không giống nhau.

Nhưng chẳng lẽ chỉ có An Lâm là có tuệ nhãn, còn bọn họ là mắt mù sao?

Trong Vạn Quả Viên.

Đã nói Tuệ nhãn tìm châu, thì chính là có được một đôi mắt nhìn thấy vạn vật, nhìn ra được khác biệt của vạn vật, có thể nhìn thấy sự khác nhau của Bàn Đào.

Chẳng hiểu tại sao, Thiên Đế đột nhiên cảm thấy trong ngực có chút khó chịu, thật vất vả nuôi dưỡng con gái khiến mình yêu quý nhất khôn lớn, vẫn là cánh tay thò ra bên ngoài sao?

"Ôi chao, tôi phát hiện ra một quy luật, bốn quả tiên đào của An Lâm, đều là tìm được ở trong trái cây màu tím..."

Lâm Quân Quân thuận miệng liên tục phủ nhận.

Bây giờ cộng thêm tiên đào của Hắc Linh Xà, một nửa tiên đào đã bị hái rồi.

Nhưng, Thiên Đế không biết rằng, cánh tay của con gái cũng không phải thò ra bên ngoài, cô chỉ là vì ăn mà hố cha mà thôi...

Thiên Đế: "..."

An Lâm liên tục đánh ra bốn bạo kích, đã đả kích sâu sắc đến các đại biểu các thế lực.

"Hẳn là vậy, ngươi không thấy hắn vẫn luôn đi đến những trái cây màu tím sao? Tuyệt đối là như vậy, chúng ta cũng đi."

"An Lâm lão đại thật sự quá lợi hại, một phát liền tìm được bốn tiên đầo, chúng ta cũng phải cố gắng lên." Lam Tiểu Nghê nhìn người con trai cách đó không xa, nét mặt lộ ra ý cười không che giấu nổi.

"Đi, cùng đi!"

Bọn họ đã không còn nhiều thời gian!!!

"Ngươi nói là, xác suất tiên đào giấu ở bên trong trái cây màu tím cao hơn sao?!"

Tiên đào của Hắc Linh Xà là dứa màu vàng, như vậy có thể loại bỏ màu vàng.

Đỏ cam vàng lục lam chàm tím, trong trái cây màu tím đã hái được bốn tiên quả, căn cứ nguyên tắc cùng hưởng ân huệ, mỗi một màu phải có ít nhất một tiên quả, rõ ràng trong trái cây màu tím đã không còn rồi!

Tại sao chúng tôi vừa phát hiện ra chút gì thì ngươi liền dùng tốc độ ánh sáng vả mặt chúng tôi chứ?

Một số người thông minh đều tránh đi những cây mà An Lâm đã từng nhìn, áp dụng phương pháp bài trừ.

Đây là tâm tình rất kỳ quái, giống như bị sợ bị ngược đãi vậy.

Một số đại biểu tự cho rằng đã phát hiện ra quy luật, bắt đầu đi đến chỗ cây có quả màu tím, quan sát những quả đó có gì khác biệt không.

Sau đó, có thể loại bỏ trái cây màu xanh lam rồi!!!

An Lâm cười giơ ngón tay cái lên với cô.

Lam Tiểu Nghê cầm một quả hình trái tim màu lam, cảm nhận được ánh mắt của An Lâm,... giơ quả lên quơ quơ, nụ cười trong sáng tươi đẹp.

An Lâm nhìn thấy bộ dạng này của bọn họ, không nhịn được cười ra tiếng.

"Chúc mừng đại biểu Lam Tiểu Nghê của Liên Minh Tây Hải thu hoạch được một quả Bàn Đào cấp tiên."

Phía trên bầu trời lại vang lên giọng nói của Thiên Đế.

Vừa nghe thấy minh chủ của Liên Minh Tây Hải lấy được, đại biểu của các thế lực dù gì cũng thở dài một hơn, vẫn còn may không phải là An Lâm của Tứ Cửu Tiên Tông kia lấy được, vẫn còn cảm giác mình còn có hi vọng...

Còn lại, cũng là trong những quả màu khác thôi.

Một màn này khiến những đại biểu của các thế lực trước đó vì phát hiện mà đắc chí trợn tròn mắt lên.

An Lâm bắt đầu di chuyển, mục tiêu của hắn lại xảy ra biến hóa, không tìm trái cây màu tím nữa.

Vậy tìm từ những quả mà đỏ cam lục lam chàm vậy!

Hắn bắt đầu tìm từ bốn màu đỏ cam lục chàm, bắt đầu điên cuồng tìm kiếm.

Lam Tiểu Nghê nhìn thấy An Lâm vẫn đang tiếp tục phấn đấu, nói: "Cảm ơn hai vị thôi diễn Đại Tế Ti, các ngươi cũng đi tìm Bàn Đào đi, không cần bởi vì đối phương là ai mà nương tay."

Cổ Dữ và Ngư Phi Ngư nghe thấy vậy thì gật đầu, tiêp tục dùng đại pháp thôi diễn tìm Bàn Đào.

Những người còn lại của Tứ Cửu Tiên Tông cũng không nhàn rỗi, rối rít lộ ra bản lĩnh.

Hai mắt của Tiểu Sửu như bóng đèn bật công suất lớn nhất, phàm là đối tượng nhìn thẳng vào nó đều sẽ bị hiện ra... không, đây không phải trọng điểm, trọng điểm là trái cây nào có sự khác biệt, đều không có chỗ che chắn dưới ánh sáng cường độ cao này!

Hai mắt của Hứa Tiểu Lan một vàng một trắng, màu vàng là mắt của chân long, màu trắng là mắt của thánh hỏa, đồng thời giám định hai lần, hiệu quả rất mạnh, nhưng tốc độ chậm một chút.

Dường như Hiên Viên Thành có thể nối liền với hoa quả.

"Ngươi có phải Bàn Đào không?"

Hoa quả lắc lắc.

"Lạc đà gầy vẫn còn lớn hơn ngựa béo, huống chi người ta một phát tìm được bốn quả Bàn Đào, chỉ một thành tựu này, đại năng nào ở đây đuổi kịp, các ngươi nói lời chua vậy cũng vô dụng thôi."

"Trước đó có thể là vận khí khá tốt thôi?"

"Tông chủ An Lâm dường như không được rồi, sau khi một hơi thu hoạch được bốn quả Bàn Đào cấp tiên, sau đó không tìm được quả Bàn Đào tiên cấp nào nữa rồi."

"Xong, chỉ còn lại hai quả Bàn Đào cấp tiên, chúng ta phải tranh thủ."

Bây giờ chỉ trái cây màu đỏ và trái cây màu xanh lục nữa thôi.

Áp lực của An Lâm lớn như núi đổ.

Tiêu Đồ thì giống như một lão nông dân, vừa đi vừa nghỉ, tùy tiện lật tìm, cũng không biết nhìn ra gì không...

Đỏ cam lục chàm.

"Chúc mừng đại biểu Hiên Viên Luân của Vạn Linh Tiên Tông thu hoạch được một quả Bàn Đào cấp tiên."

Giọng nói của Thiên Đế xuất hiện lần nữa bên trong Vạn Quả Viên, gây nên một trận xôn xao nữa.

Hiên Viên Luân vừa mỉm cười vừa cầm một quả màu cam: "Cảm ơn."

Cũng không lâu lắm.

"Chúc mừng Phong Yêu đồng tử của Thiên Hàn Linh Điện thu hoạch được một quả Bàn Đào cấp tiên."

Một quái vật có bộ dạng của một bé con loài người, lại mọc ra hai cái đầu và một đôi cánh có màu sắc rực rỡ, hi hi ha ha ôm một trái cây màu chàm.

Thiên Hàn Linh Điện là một tông môn đỉnh phong tên là tộc Phi Linh ở bên cạnh điện Sáng Thế.

Hai mắt của Bạch Lăng hiện lên vô số hạt vàng, dường như đang tính toán cái gì rất kinh khủng.

Một nơi khác.

Hoa quả lắc lắc...

"Ngươi lớn lên thật đẹp, có phải là Bàn Đào giả dạng không?"

Một quả khác cũng lắc lắc.

"Ngươi thì sao? Có phải Bàn Đào không?"

Đại biểu các thế lực, vừa bàn tán vừa tiếp tục tìm kiếm.

Lúc đầu An Lâm muốn thu hết mười quả, nhưng bây giờ cho thấy hiện thực và lý tưởng kém xa nhau, hắn rất hoảng hốt.

Nhưng cuối cùng, hắn dừng bước trước một trái cây hình hồ lô màu đỏ.

Sau lưng có sinh linh khác đi theo, hắn không nói hai lời liền hái hồ lô mà đỏ xuống!

"Chúc Mừng đại biểu An Lâm của Tứ Cửu Tiên Tông thu hoạch được một quả Bàn Đào cấp tiên!"

Giọng nói của Thiên Đế rơi xuống lần nữa, đầu tiên trong Vạn Quả Viên yên tĩnh lại, sau đó xôn xao lên.

Cuối cùng, An Lâm thể hiện sức mạnh rồi!

An Lâm lại một lần nữa dùng sự thật trần trụi chứng minh chính mình, dùng thực lực nhìn ra tiên đào, còn chưa đến phiên những người khác chê cười!

"Còn một tiên đào cuối cùng, mình phải cố gắng lên!" An Lâm động viên chính mình.

Đồng thời, đa số đại biểu của các thế lực đều có suy nghĩ giống như vậy.

Nhưng không đến hai phút đồng hồ, một giọng nói lại đột ngột vang lên.

"Chúc mừng đại biểu Hứa Tiểu Lan của Tứ Cửu Tiên Tông thu hoạch được một quả Bàn Đào cấp tiên!"

Giọng nói của Thiên Đế, khiến đại năng trong Vạn Quả Viên tuyệt vọng.

Bàn Đào cấp tiên cuối cùng, lại thuộc về Tứ Cửu Tiên Tông!!!

An Lâm nhìn về một hướng, nơi đó có một cô gái đang đứng nhìn về phía hắn.

Hai người cứ nhìn nhau như vậy.

Hai tay của Hứa Tiểu Lan cầm một trái cây hình đèn lồng màu xanh lục, cười vô cùng rực rỡ, còn có một chút đắc ý nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận