Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 133: Cuối cùng cũng tốt nghiệp

Nhóm An Lâm đi bộ về thành Định An, tổng cộng hết mất năm ngày.

Sau khi mọi người thu hoạch được truyền thừa, thực lực liền tăng vọt, trên đường đi không ngừng tự mình thích ứng và khai quật sức mạnh của huyết mạch.

Nói thật, huyết mạch truyền thừa mà Bạch Lăng chọn cho mọi người đều vô cùng phù hợp với võ đạo của mỗi người bọn họ.

Tôn Thắng Liên thu được truyền thừa hệ Kim, kiếm thuật có được bước tiến rất lớn, lại có thêm truyền thừa của huyết mạch KIếm Long, giúp lúc cô xuất kiếm cũng tự mang theo long uy, lực chiến đấu trực tiếp tăng lên gấp đôi.

Truyền thừa Ngân Thỏ của Miêu Điềm giúp bản thân cô càng trở nên linh hoạt hơn, bất luận là dùng dao găm hay phi luân đều càng thêm nhanh nhẹn, trí mạng.

Còn Tông Vĩnh Ngôn, hắn vốn dĩ nghiên cứu tiên pháp hệ Gió, truyền thừa của Phong Dứu đơn giản mà thô bạo nâng cao uy lực thi triển tiên pháp của hắn, hiệu quả vô cùng rõ ràng.

Truyền thừa Ma Viên của Lạc Tử Bình thì càng giúp cô trở nên mạnh mẽ hơn!

Ừm, chính là như vậy.

Còn truyền thừa của Tiểu Hồng nữa, nó cũng đã để lộ ra một chút, nói cái gì mà tác dụng quang hợp rồi cả ánh sáng mặt trời gì gì đó, một vệt sáng đánh ra liền phóng hỏa thiêu đốt được cả khu rừng.

Cứ như vậy, mọi người cùng náo nhiệt quay trở về thành Định An.

Tin rằng không bao lâu nữa, bọn họ cũng có thể thuận lợi đột phá đến Kỳ Dục Linh.

Pháp thuật Tiểu Hồng sử dụng có liên quan đến huyết mạch truyền thừa của Kim Ô, về phần truyền thừa Kính Hợp khác, nó vẫn còn chưa hiểu rõ.

Mà có thể xếp được ở top giữa, ngoại trừ Hiên Viên Thành Tô Thiển Vân ra, cũng chỉ có bốn người An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Lộ Chiến, Lục Ức Tình.

Mà bây giờ, tiểu đội của An Lâm dã săn giết được 512 con dị thú, xếp vị trí thứ nhất trong hai mươi tiểu đội, việc này khiến chủ nhiệm lớp có phần ngạc nhiên.

Theo cẩm thụ trực quan của An Lâm, thực lực của bọn họ cũng đã năm trong khoảng top trên của Tiên Bảng trường học.

Trong đình viện, đám An Lâm báo cáo thành quả của những ngày này với Lăng Tiêu Kiếm Tiên.

Hiện giờ thực lực của bọn họ có thể đạt đến được cấp bậc kia hoàn toàn là nhờ vào sức mạnh của những truyền thừa này.

Phải biết rằng, trong cuộc chiến tự do lúc trước, lớp bọn họ cũng chỉ có mười mấy người lọt vào được Tiên Bảng.

Cuối cùng đám An Lâm vẫn phải tuân theo nguyên tắc chung sống hài hòa với thiên nhiên, dùng tiên pháp để ngưng tụ mưa to, trải nghiệm làm nhân viên chữa cháy một lần.

Lăng Tiêu Kiếm Tiên nhìn qua đám An Lâm, gật đầu cười: "Xem ra lần này các cô cậu thu hoạch được rất nhiều."

Về phần truyền thừa Ám Thần của Tiểu Sửu, ngay chính bản thân hắn cũng không thể nói rõ là có thay đổi gì, nhưng mà hắn có thể cảm nhận được nhờ có truyền thừa này mà hắn đã chạm đến được thềm cửa của Kỳ Dục Linh kỳ cuối rồi.

"Đó là đương nhiên, xem ra vị trí quán quân thuộc về tiểu đội chúng em rồi!" Không để ý rằng trong lời nói của chủ nhiệm lớp có hàm ý, An Lâm đắc ý mở miệng trả lời.

Bài kiểm tra cuối năm của lớp bọn họ dựa theo chỉ tiêu 3000 con dị thú, một tiểu đội chỉ cần hoàn thành 150 con dị thú là đủ.

Thế nhưng rất nhanh chủ nhiệm lớp đã hiểu ra, An Lâm và Tiểu Sửu đã là Kỳ Dục Linh, giành được chiến tích loại này cũng là điều bình thường, thêm nữa, khí tức của những đội viên còn lại dường như cũng có mấy phần không giống trước đây.

Không thể không nói, thực lực vẫn có tác dụng cực kỳ quan trọng trong cuộc kiểm tra này.

Tiểu đội Lộ Chiến bởi vì tigm được một sào huyệt loài Nhện toàn dị thú cho nên xếp thứ hai.

Đương nhiên cũng có liên quan đến dự nỗ lực của các sinh viên, ngoại trừ số rất ít như tiểu đội Cá Ướp muối ra, phần lớn các đội ngũ khác đều hăng hái không chịu thua kém.

Hai ngày cuối cùng của cuộc kiểm tra cuối năm, đám An Lâm chỉ tiến hành săn giết dị thú ở thành Định An, cũng không đặc biệt xâm nhập vực Vạn Sơn.

Rất nhanh, mọi người đã lại về đến đại học Liên Hiệp Tu Tiên của Thiên Đình.

Báo cáo chiến tích xong xuôi, thành viên trong tiểu đội của An Lâm liền rời khỏi đình viện, tự quay trở về nơi ở của chính mình.

Thổ hào An cũng không phải quá để ý đến những phần thưởng này, cho nên đều phân phát hết cho các thành viên trong đội.

Tiểu đội của An Lâm nhận được rất nhiều phần thưởng loại này.

Lớp học của bọn họ thu được thành tích cực kỳ khả quan, phó hiệu trưởng Ngọc Hoa tổ chức khen ngợi trước toàn trường, còn phát cho rất nhiều phần thưởng, những phần thưởng này đều là một số đan dược, linh thạch, tài nguyên luyện khí.

Dù vậy, sau khi kết thúc cuộc kiểm tra cuối năm, chiến tích của tiểu đội An Lâm vẫn giữ vững vị trí đầu tiên.

Lăng Tiêu Kiếm Tiên vô cùng hài lòng với kết quả này, cho nên lúc trở về đến đô quận Thạch Long châu liền miễn cho các sinh viên hạng mục ngày đi nghìn dặm.

An Lâm nghe được tin tức này, thật ra lại có chút thất vọng.

Hắn còn muốn biểu hiện kỹ xảo phi hành cưỡi gạch siêu đẹp của mình nữa cơ, không nghĩ tới anh hùng không đất dụng võ, chỉ có thể đi theo các bạn học dạo bước tiến lên.

Sau đó là đến tiểu độ của Hiên Viên Thành, Tô Thiển Vân và Hứa Tiểu Lan.

Trong chuyện này có một phần rất lớn là nhờ công của đợt thú triều.

Lớp bọn họ giết được tổng cộng hớn 5100 con dị thú, vượt xa chỉ tiêu mà trường học đưa ra

Tiếp nữa, tiểu đội Cá Ướp Muối của Vương Tiểu Bạch không có gì bất ngờ thu được chiến tích thứ nhất từ dưới đếm lên, thành công kso tụt chỉ tiêu của lớp học xuống, nghe nói đội trưởng còn bị chủ nhiệm lớp đánh cho một trận.

Các đội viên vô cùng cảm động, nhao nhao bày tỏ rằng về sau nhất định chỉ theo anh An.

Điều đáng nhắc tới chính là, lớp một năm tư cũng nhận được thông cáo khen ngợi trước toàn trường.

Nghe nói lúc ở đại địa Hắc Trạch, trong một cuộc chiến với Huyết tộc, lớp học của bọn họ có mười mấy sinh viên gặp được tuyệt cảnh.

Trong cuộc chiến đấu đó, Vương Huyền Chiến đột phá đến Kỳ Hóa Thần, giết được hai tên Huyết Thần, đánh lùi quân đội Huyết tộc, thay đổi được thế cục.

Chuyện này khiến hắn lại rạng danh Thiên Đình thêm lần nữa, được các sinh viên truyền thành giai thoại.

Học kỳ mới vừa qua, các sinh viên năm thứ năm đại học bắt đầu phải rời khỏi trường.

Một bộ phận sinh viên lựa chọn ở lại nhận chức tại Thiên Đình.

Đương nhiên cũng có một bộ phận sinh viên lựa chọn trở về gia tộc hoặc tông môn của mình.

Đối với những sự lựa chọn này, cho đến giờ trường học đều không can thiệp vào.

Đầu tiên nên làm cái gì thì được nhỉ?

Một tháng này cũng là thời gian nghỉ của các sinh viên, An Lâm cũng tận dụng thật tốt kỳ nghỉ dài một tháng này.

Đại học Liên Hiệp Tu Tiên bắt đều kỳ nghỉ, tính đến lần khai giảng tiếp theo còn đến tận một tháng.

Thật ra thì như vậy cũng tốt, không phải vậy thì An Lâm cũng không biết giải thích về chuyện Thiên Đạo Nhất Chỉ như thế nào.

Nhưng mà Trần Trần lại thật sự không để tâm đến, cho tới tận lúc tốt nghiệp cũng không đụng mặt An Lâm lấy một lần.

Dù sao hắn cũng chỉ dùng một lần mà đã bị An Lâm học trộm được rồi, thần kinh có lớn đến đâu cũng không thể nào không để tâm được đúng không.

Cho nên hắn không còn là Tiểu Sửu xấu đến mức dọa người nữa mà là Tiểu Sửu xâu xấu moe moe.

Những lúc nhàm chán Tiểu Sửu lại ghé vào trên vai An Lâm để nghỉ ngơi.

Đương nhiên, càng nhiều thời điểm, hắn sẽ lên núi Vọng Nguyệt tu luyện một mình.

Nguyên khí tại đại học Liên Hiệp Tu Tiên còn nồng đậm hơn ở Hoa Quả Sơn rất nhiều, cho nên hắn vô cùng thích nơi này.

Rất nhanh, cuộc sống của năm nhất đã kết thúc.

Các học trưởng học tỷ năm thứ năm đại học đã sắp sửa rời khỏi trường.

An Lâm cũng cố ý hỏi thăm về hướng đi của Trần Trần, nge nói hắn rời khỏi Thiên Đình.

Không có một ai biết về tông môn, gia tộc của hắn, cũng không có người nào quan tâm đến, vì thế nên sai khi hắn rời khỏi Thiên Dình đi đến địa phương nào, thật sự chính là một điều bí ẩn.

An Lâm còn tưởng rằng bởi vì chuyện Thiên Đạo Nhất Chỉ mà Trần Trần sẽ chủ động tìm hắn nói chuyện.

Ưu điểm duy nhất chính là sau khi thân thể hắn thu nhỏ lại, khuôn mặt cũng biến thành nhỏ hơn.

Đôi mắt to đùng như bóng đèn, lỗ mũi hếch lên trời, cái miệng lệch cùng với tàn nhang đã trở thành tiêu chí của hắn, bất kể có biến thân thành thế nào cũng đều không thay đổi.

Hắn biến thành một con khỉ con chỉ to chừng khoảng lòng bàn tay, tuy nhiên con khỉ con hắn biến thành cũng rất xấu.

Tiểu Sửu cũng đi theo An Lâm vào trong trường học.

Ừm... Nghĩ thôi cũng thấy kích động.

Hiện giờ An Lâm không cần nghĩ đến những chuyện quá xa, suy nghĩ duy nhất của hắn lúc này chính là hắn sắp trở thành học trưởng rồi, có rất nhiều học muội yêu kiều sắp nhập học!

Hắn chợt nhớ đến một chuyện, ánh mắt lập tức sáng lên.

Đi cung Đâu Suất thôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận