Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1332: Bí mật lớn của hệ thống

"Ồ, đại anh hùng An Lâm của em vừa mới trèo ra từ trong quan tài đấy à, cũng có tinh thần phết nhỉ?" Hứa Tiểu Lan tựa lưng lên cửa, nhìn về phía An Lâm đang thưởng thức điệu múa của hai cô gái xinh đẹp bằng vẻ mặt cười như không cười.

Đôi tay đang muốn vỗ của An Lâm đột nhiên ngừng lại giữa không trung, vẻ mặt xấu hổ.

"Ấy... Cái này, Tiểu Lan em nghe anh giải thích đã! Tiểu Hồng và Tiểu Cốt cho rằng anh sống không được bao nhiêu lâu nữa, cho nên mới múa một điệu cho anh xem..." An Lâm vội vàng giải thích.

Tiểu Hồng và Tiểu Cốt ngừng điệu nhảy, nhìn về phía An Lâm bằng vẻ mặt kinh ngạc.

"Chúng tôi cho rằng anh sống không được bao nhiêu lâu nữa?"

"Không phải chính anh nói mình không thể sống được nổi một năm nữa sao?"

"Hóa ra là anh gạt chúng tôi!"

"Aaaa!! Đồ xấu xa! Lãng phí tình cảm của chúng tôi!"

"Mặt mũi sưng húp, đây là di chứng để lại sau khi sử dụng bí pháp sao?" Hiên Viên Thành phỏng đoán.

Tóm lại, sau đó lại là một hồi giải thích, rồi mới khiến đám thú sủng và bạn bè yên lòng.

Chỉ một lát sau, từ ngoài cửa đã có thêm một nam một nữ nữa chạy vào.

Sau khi nhà anh sử dụng bí pháp thì sẽ bị sưng húp mặt mũi đấy hả?

An Lâm bị hai cô gái đánh ngã trên mặt đất.

An Lâm khẽ gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

Tiểu Hồng và Tiểu Cốt cùng hét lên một tiếng, giương nanh múa vuốt nhào về phía An Lâm.

Hiên Viên Thành nói: "Trường học của chúng ta nghỉ mười ngày, nói là muốn sửa sang lại, ừm, đến giờ là đã được ba ngày rồi. Hiện giờ chúng ta đang ở trong một tòa đình viện lớn bên cạnh Dao Trì của Thiên Đình."

Hứa Tiểu Lan vẫn tựa người vào cửa như cũ, thờ ơ lạnh nhạt, khẽ nhếch miệng: "Hừ, đàn ông."

Binh binh binh... Bang bang bang... Cốp cốp cốp... Bụp bụp bụp...

An Lâm: "..."

"Thế nhưng Thiên Đế cũng nói rằng nếu như sau khi anh hồi phục rồi thì hãy chọn một ngày nào đó đến Đế cung, mọi người sẽ cùng nhau bàn bạc chuyện kế tiếp." Hứa Tiểu Lan bổ sung thêm.

"Ô... bạn học An Lâm... sao cậu lại biến thành cái bộ dạng này thế?" Tô Thiển Vân nhẹ giọng hỏi, trên mặt là vẻ lo lắng và kinh hoảng.

Mọi người nghe thấy vậy lại đồng loạt kinh ngạc hô.

Hứa Tiểu Lan cười nói: 'Tin tức anh đã tỉnh lại, chắc hẳn những người khác đều biết cả rồi. Nhưng vì sự tĩnh dưỡng thanh tịnh của anh, nên em đã giúp anh từ chối tất cả những lời đến thăm hỏi của giáo viên bạn bè và của các tiên nhân trên Thiên Đình rồi, nếu không thì chỉ với cái tòa đình viện lớn chừng này sẽ không chứa nổi bọn họ mất."

Hiện giờ hắn chính là tiên nhân nổi bật nhất, đứng đầu ngọn gió của Thiên Đình, những người quan tâm và sùng bái hắn quả thật quá nhiều, người người đến thăm hỏi nối liền không dứt, khiến cho hắn không có lấy một chút thời gian tự do nào.

Chỉ với mỗi cái hành động muốn tiêu diệt Nhân tộc kia của Phong Thiên Thần thôi cũng đã có thể để cho những dị tộc có mưu đồ mượn đề tài này để nói đến chuyện của mình, rồi mang đến tai vạ cho Nhân tộc.

"Nghe nói rằng chuyện Phong Thiên Thần đột kích lần này đã bị Thiên Đình phong tỏa tin tức triệt để, những người có thể biết rõ về chuyện này sợ rằng cũng chỉ có những nhân vật ở tầng lớp cao nhất có giao hảo với Thiên Đình." Hiên Viên Thành nhấp một ngụm trà, từ tốn nói: "Những người còn lại cũng nhao nhao thề rằng sẽ không để lộ chuyện này ra."

"Không sao đâu, nói theo cách của Thiên Đình thì người mà mọi người muốn xắt ra thành miếng không phải là nhóc, mà chính là An Lâm." Hứa Tiểu Lan an ủi Tiểu Tà.

"Ha ha, chuyện này để sau hãy nói." An Lâm khoát tay áo, có vẻ như không hề để trong lòng.

An Lâm thì lại bày ra vẻ mặt tủi thân.

Họ biết câu nói này có ý nghĩa như thế nào. Ở trong mắt của năm vị đế vương trên Thiên Đình, có lẽ An Lâm đã được xếp tương đương với bọn họ, có tư cách cùng ngồi bàn chuyện!

Nói xong, hắn liền chuyển mắt nhìn sang Tiểu Tà bên cạnh nhìn, lại duỗi ma trảo ra: "Ở cái thế giới tình người lạnh lùng này, hai chúng ta mang trên người bí mật cực kỳ lớn, cũng chỉ có thể ôm lấy nhau mà sưởi ấm lẫn nhau được thôi..."

"Lớp trưởng, ngay cả anh cũng trêu chọc tôi..." An Lâm thở một hơi thật dài: "Tôi cảm nhận được ác ý cùng cực đến từ cái thế giới này rồi..."

Hiên Viên Thành cười ha ha, nói: "Về sau nếu bạn học An Lâm ra ngoài mà còn vác thêm cả kiếm Thắng Tà theo, đây chính là liên hợp giữa mạnh và mạnh, xắt miếng trào phúng lớn đến không giới hạn, hai người phải cẩn thận đối với mỗi một bước đi rồi nhé!"

Nhóm thú sủng và bạn bè cùng ngồi xuống một nơi có khung cảnh xinh đẹp trong đình viện, vừa thưởng thức trà, lại vừa tán gẫu về những chuyện khác.

An Lâm: "???"

Tiểu Lan à, em nói câu này xong, lương tâm có thấy đau không thế?

Quả thật thì Tiểu Tà cũng được an ủi thành công rồi, chớp chớp đôi mắt, cười hì hì nhìn An Lâm.

"Quả thật chuyện này cũng liên quan đến rất nhiều thứ, không nên để lộ ra quá nhiều." An Lâm khẽ gật đầu, cực kỳ đồng ý với cách xử lý phong tỏa tin tức của Thiên Đình.

Tiểu Tà trợn trắng mắt: "Quen rồi? Trước đây là do họ bị dung mạo của tôi mê hoặc đến thần hồn điên đảo, còn hiện giờ lại chỉ nghĩ đến chuyện xắt miếng tôi ra như thế nào, chuyện này có thể giống nhau được sao?"

An Lâm không kìm được mà vươn tay nhéo khuôn mặt phấn nộn của Tiểu Tà, cho đến tận lúc nhóc ta nhìn hắn bằng ánh mắt căm tức thì hắn mới hậm hực thu tay lại, cười nói: "Vốn dĩ có rất nhiều người cảm thấy hứng thú với nhóc mà, có thêm mấy người nữa thì đã sao, không phải đã sớm quen rồi đấy sao."

"Nhưng mà có vẻ như rất nhiều người cảm thấy hứng thú với tôi rồi này." Một cô nhóc áo đen thân hình tròn vo đang thưởng thức trà hơi bất đắc dĩ lên tiếng.

Ma trảo đã đáp trúng lên khuôn mặt tròn vo trắng nõn nà theo đúng ý nguyện, này thì nhéo nhéo này, quá sảng khoái luôn!

"Có thể ngừng ngay được không hả!" Đến lúc này thì Tiểu Tà cũng bùng nổ rồi, nhấc kiếm Thắng Tà lên gắt gao đuổi theo An Lâm.

"Tiểu Lan cứu mạng, kiếm linh tạo phản rồi!" An Lâm lớn tiếng kêu cứu.

"Tiểu Tà làm tốt lắm, đàn ông đều là một lũ móng heo." Tiểu Lan nói.

An Lâm: "..."

Mọi người ngồi trong đình viện tâm dự, hi hi ha ha nhốn nháo, bất tri bất giác đã lại qua thêm một ngày.

Nói thật chứ, khi nhìn thấy Tiểu Tà bị Phong Thiên Thần đập tan bằng một chưởng, cả người An Lâm cũng đều bùng nổ rồi. Cũng may là thể chất của kiếm linh đặc biệt, sau khi bị đập tan còn có thể trở về trong kiếm rồi nuôi dưỡng lại một lần nữa, sau khi An Lâm nổ tung thân thể rồi sử dụng thuật pháp trị liệu ở mức cao nhất thì rất nhanh đã chữa khỏi cho Tiểu Tà.

Náo loạn cả một ngày.

Ngày hôm sau.

Phải chăng nó có liên quan với thể chất Thiên Minh Đạo của hắn?

Vậy thì mối liên quan giữa hệ thống và thiên đạo là cái gì mới được đây?

Điều đó là không thể nào!!

Chẳng lẽ hệ thống còn đỉnh hơn cả Thiên Đạo?

Tuy rằng An Lâm đã sớm biết cái hệ thống thích hố của mình rất trâu bò, nhưng mà ngay cả sức mạnh của Phong Thiên Thần mà nó cũng có thể cướp đi được, kiểu trâu bò đến trình độ này cũng khiến hắn thấy hơi sợ rồi đấy...

Dù vậy nhưng về phương diện đạo gió này, sự tăng trưởng về thực lực của hắn cũng đã trở nên cực kỳ khủng bố!

Đây là một bí mật của hắn.

Một bí mật mà tất cả mọi người không một ai biết tới.

Hắn có được sức mạnh của Phong Thiên Thần.

Nói một cách chính xác hơn thì, hắn đã hấp thu được sức mạnh của Phong Thiên Thần!

Giao diện hệ thống, mục công pháp.

Công pháp hệ Phong, vốn dĩ là tầng thứ hai, hiện giờ đã trực tiếp biến thành tầng thứ chín!

Lời giải thích của hệ thống chỉ có đúng một đoạn: Tầng thứ chín - Phong Linh, đạo gió đã cực hạn, bản chất của đạo gió chính là điều khiển Thiên đạo!!

Đây là chế độ hack siêu cấp!

Chẳng qua hắn mới chỉ sử dụng một chút ít quyền điểu khiển gió mà thôi, còn chưa sử dụng hết mà sức mạnh trong toàn thân hắn đã khô kiệt rồi, rõ ràng là hắn vẫn chưa đủ thực lực để sử dụng được.

Thậm chí hắn còn có một loại cảm giác rằng nếu như mình hất văng ngọn gió trên đầu ngón tay này ra, có khi còn có thể cuốn bay tòa Thiên Đế Các trước mặt đi mấy chục nghìn dặm...

An Lâm cảm nhận được từng làn gió mang theo cả chút khí lạnh, hắn vươn một ngón tay ra, có một ngọn gió quấn lấy đầu ngón tay hắn, linh động, như có như không, lại có vẻ như rất phù hợp với đại đạo của đất trời...

Hắn bước từng bước một lên trên theo từng bậc thang xếp trong mây.

An Lâm nhìn tòa lầu các trắng tinh đến thánh khiết này, nó lơ lửng bên trên những đám mây, còn có cả từng vòng ánh sáng thần thánh bao phủ, để lộ ra một vẻ hư vô thánh khiết.

Có một số việc hắn nhất định phải đối mặt rồi.

Cuối cùng An Lâm cũng đi tới Thiên Đế Các.

An Lâm phát hiện ra trên người mình có vô số bí ẩn chồng chất, những bí ẩn này có những mối liên quan cực kỳ quan trọng, hắn hoàn toàn không dám tiết lộ cho những người khác biết, nếu không trong lúc mình còn chưa tìm ra được bí ẩn thì đã bị người ta giết chết rồi mổ xẻ ra xem luôn rồi!

"Phù... Tóm lại cứ xem thử xem mấy vị Thiên Đế kia có phát hiện gì cái đã."

An Lâm đi đến trước cửa Thiên Đế Các, khẽ thở ra một hơi, sau đó mới đẩy cửa bước vào...
Bạn cần đăng nhập để bình luận