Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1335: Bổ Thiên và Trảm Thiên của An Lâm

Câu trả lời uyển chuyển của An Lâm khiến cho năm vị đại đế cảm thấy rất tủi.

"Thật xin lỗi, thật ra nếu như tôi sử dụng quá nhiều thứ sức mạnh cực kỳ trâu bò kia thì sẽ chết." An Lâm giải thích.

Năm vị đại đế nghe xong đều gật đầu cực kỳ đồng ý, hiển nhiên là đã tin lời An Lâm nói.

"Haiz, tôi còn muốn bảo cậu gia nhập Bổ Thiên bang, nếu như An Lâm tiểu hữu nghĩ thông suốt thì có thể nói với tôi. Nếu như cậu tới, Bổ Thiên bang vĩnh viễn sẽ có một vị trí dành cho cậu." Thiên Đế mở miệng nói.

Bổ Thiên bang đã không còn là bí mật giữa năm vị đế vương từ lâu, cho nên Thiên Đế cũng nói luôn ngay tại đây.

An Lâm gật đầu đồng ý trước.

Bang Phá Thiên nói là giữ lại vị trí cho hắn, Bổ Thiên bang cũng nói để lại vị trí cho hắn.

Vì sao cả hai bên đều coi trọng hắn đến vậy?

Trường Sinh Đại Đế lắc đầu cười khổ: "Ông cảm thấy sau chuyện của Tử Tinh kia, liệu Thiên Đạo còn có thể có ý nghĩ như vậy nữa sao?"

"Khả năng xấu nhất? Coi Thiên Đạo như kẻ địch sao?" An Lâm tò mò hỏi.

Thiên Hoàng Đại Đế thở dài một tiếng: "Đã không còn đơn giản chỉ là có địch ý nữa rồi, tôi cảm cảm thấy nó như kiểu thề không đứng chung chiến tuyến, nhất định phải tiêu diệt bằng được tộc chúng ta thì mới ngừng!"

"Chúng ta nhất định phải chuẩn bị cho khả năng xấu nhất." Thanh Hoa Đại Đế lên tiếng.

"Những gì An Lâm tiểu hữu đã trải qua tại Tây Hải chúng tôi đều biết đại khái, cũng biết đến sự tồn tại của Thiên Thần Biển Cả, và cả kế hoạch của nó."

Thiên Đế đưa ra cách nhìn khác hoàn toàn.

"Còn bây giờ chúng ta nói đến chuyện của Phong Thiên Thần đi." Thiên Đế lên tiếng.

"Đúng vậy, chúng ta không còn lựa chọn nào khác nữa rồi, không phải sao?" Mặt Thanh Hoa Đại Đế lộ vẻ bất đắc dĩ: "Chúng nó muốn giết chúng ta, vậy thì chúng ta chỉ có thể bất chấp tất cả mà phản kháng lại."

"Qua hai chuyện của Thiên Thần Biển Cả và Phong Thiên Thần, chúng ta có thể thấy rằng những quyền năng được Thiên Đạo sinh ra có tự có ý thức của chính nó, và còn có địch ý cực kỳ lớn đối với con người." Thiên Đế chậm rãi lên tiếng.

Nhắc đến Phong Thiên Thần, vẻ mặt mọi người liền trở nên nghiêm túc.

Tử Vi Đại Đế giữ im lặng.

Những gì Thiên Đế nói kỳ thực cũng chính là quan niệm đạo lý xuyên suốt của Bổ Thiên bang.

Tử Vi Đại Đế lắc đầu: "Thật ra cũng không thể vơ đũa cả nắm được, chúng ta có thể thấy được, mỗi một quyền hành của Thiên Đạo đều có ý thức độc lập, cókhi cũng không phải là bài xích sự tồn tại của con người đâu?"

Nếu như không bổ sung lại chỗ thiếu hụt trên trời, vậy thì không chỉ có Nhân tộc gặp phải tai ương, mà sợ rằng tất cả sinh linh trên thế giới này đều sẽ gặp phải tai họa ngập đầu, bước theo gót cổ vực Thái Sơ.

"Thật ra thì, vẫn còn một lựa chọn khác nữa."

"Sở dĩ quyền năng của Thiên Đạo muốn giết Nhân tộc là bởi vì chúng nó cảm nhận được lực uy hiếp cực lớn của Nhân tộc đối với sự ổn định của thế giới. Vậy thì chúng ta liền đền bù lại sai sót trong quá khứ, bổ sung lại chỗ thiếu hụt của Thiên Đạo, tin rằng nó cũng sẽ thay đổi thái độ trước đó."

Mấy vị đại đế còn lại cũng đều nhìn về phía An Lâm bằng ánh mắt sáng rực.

An Lâm: "..., mấy vị lão đại à, các ông nhìn tôi như vậy làm gì? Tiếp tục nói chuyện đi chứ!"

Thiên Đế nói xong vẫn không quên giơ ngón tay cái lên.

"Ông cho rằng quyền năng của Thiên Đạo cứ nói chém là có thể chém được sao? Năm người chúng ta cũng không thể đánh lại một thứ!" Thiên Đế nghe thấy vậy mặt cũng liền đen luôn.

Móa chứ, thế này thì ngay cả chút thân tình nhựa dẻo* cũng còn chẳng được tính nữa là!

"Bổ Thiên..." Thiên Hoàng Đại Đế thì thào mở miệng: "Thứ đồ chơi này quá mức mơ hồ, còn không bằng chém đứt toàn bộ quyền năng của Thiên Đạo..."

An Lâm hết cách, đành phải lôi thanh kiếm Thắng Tà sau lưng ra, mở miệng hỏi: "Tiểu Tà, Tiểu Tà, nhóc có thể vá được bầu trời của đại lục Thái Sơ không?"

"Về phần chém trời ấy mà, người của Thiên Đình cũng đều biết cả rồi, An Lâm tiểu hữu cứ thản nhiên chọn đi. Biết vá trời, lại còn biết cả chém trời, xuất sắc đến mức này thì còn cần gì phải giấu diếm nữa?" Tử Vi Đại Đế vui mừng nói.

*chế giễu thứ tình thân giả dối, kéo dài nhưng dai như nhựa dẻo (plastic)

Nói đến đó, không biết tại sao mà tất cả mấy vị đại đế đều đưa mắt nhìn sang An Lâm.

An Lâm mở trừng hai mắt.

Đậu mè em đấy, Tiểu Lan!!

Chỉ với một quả Đào tiên nghìn năm mà đã bán đứng anh được rồi?

"Khụ khụ... đối với chuyện này An Lâm tiểu hữu cảm thấy thế nào?" Thiên Đế hạ thấp giọng, mở miệng nói.

"Ha ha... An Lâm tiểu hữu đừng giả vờ nữa." Thiên Đế tươi cười hớn hở: "Tôi cho Tiểu Lan một quả Đào tiên nghìn năm, Tiểu Lan đã kể lại hết toàn bộ mọi chuyện xảy ra tại cực Thái Sơ Cổ Long rồi... Một kiếm vá trời a... quá trâu bò!! Cậu chính là người được chỉ định trong số mệnh của Bổ Thiên bang!"

"Mấy vị đại đế ơi, những gì các ông thảo luận, một cái là vá trời, cái còn lại là chém trời, tôi đều không biết gì hết luôn!" Hắn co rụt đầu, vẻ mặt tủi thân, cất tiếng.

An Lâm cảm thấy được sủng ái mà kinh sợ, run lẩy bẩy hệt như một con cừu non.

Tiểu Tà: "Không thể."

An Lâm không cam tâm: "Vì sao vậy? Rõ ràng nhóc có thể vá được lỗ hổng trên trời của vực Thái Sơ Cổ Long mà."

"Bầu trời của vực Thái Sơ Cổ Long bị vỡ nát là do kết cấu của chính nó không ổn định, sau đó có thể ngoại lực mà ép nó bị phá ra tạo thành con đường thông giữa hai giới. Nhưng chỗ thiếu hụt của đại lục Thái Sơ lại là do Thiên Đạo không hoàn chỉnh, hai thứ này không có chung khái niệm với nhau." Giọng nói non nớt lạnh lùng của Tiểu Tà vang lên, đả kích không chút lưu tình.

"Xem đi, tôi thật sự không biết vá trời mà." An Lâm cất kỹ kiếm Thắng Tà, bất đắc dĩ xòe hai tay.

Vốn dĩ hắn cho rằng sau khi năm vị đại đế biết được sự thật này thì sẽ cảm thất mất mát.

Không ngờ tới hai mắt Thiên Đế lại tuôn ra ánh sáng vô tận: "Tốt, tốt, tốt! Thật không hổ là chiến thần Thiên Đình, quả nhiên có thể vá trời!!"

An Lâm: "???"

"Sửa kết cấu là sửa, sửa Thiên Đạo cũng là sửa... Bây giờ cậu có thể sửa được kết cấu, vậy thì dựa vào cái gì cậu lại không thể sửa được Thiên Đạo? Lỡ như về sau có thể làm được thì sao?" Vẻ mặt Thiên Đế cực kỳ kích động.

Thanh Hoa Đại Đế vuốt râu, cười nói: "Ha ha ha, thật đáng mừng, An Lâm tiểu hữu có được một năng lực đặc biệt đối với trời, còn chúng tôi thì không có cách nào. Về phần lĩnh vực vá trời này nhé, cũng theo như cách nói kia, hiện giờ cậu có thể nói được ngôn ngữ Thái Sơ, vậy tức là có cơ hội học được ngôn ngữ cổ xưa kia! Còn chúng tôi thì không giống vậy, chúng tôi chính là kiểu mù tịt."

Câu nói này rất được lòng An Lâm.

"An Lâm tiểu hữu cứ thuận theo tự nhiên là được rồi, nên ăn thì ăn, nên chơi thì chơi, dù sao thì chuyện của cậu có gấp gáp cũng chẳng có tác dụng gì." Thiên Đế vẫy tay tạm biệt An Lâm.

"Đúng rồi, các ông đều có việc cần phải làm, vậy tôi có cần phải làm một vài thứ gì đó không?" An Lâm đột nhiên nghĩ ra Thiên Đế vẫn chưa sắp xếp gì cho hắn cả.

Sau khi thông báo xong xuôi tất cả, An Lâm mới đứng dậy cáo từ.

Tiếp theo đó, Thiên Đế lại sắp xếp một vài công việc để ứng đối với sự thay đổi của thế giới.

Rất rõ ràng, một cảm giác nguy cơ như kiểu gió mưa sắp sửa kéo đến đang bao phủ ngay trên đỉnh đầu bọn họ.

Thế nhưng An Lâm cũng không nói hay tranh luận thêm gì cả. Có lẽ vào thời điểm tuyệt vọng không tìm được lối thoát, có được một nơi để trông mong và hi vọng như thế, cũng chẳng phải là chuyện gì xấu.

"Đúng rồi, việc thẩm vấn tộc Phong Ma đã xong xuôi cả rồi." Tử Vi Đại Đế nói: "Có thể chắc chắn rằng chúng nó chính là sinh mệnh được Phong Thiên Thần bồi dưỡng ở ngoại vực đại lục Thái Sơ, tuy nói là cường giả được Phong Thiên Thần bồi dưỡng ra, nhưng những sinh mệnh đó lại vốn tồn tại trên một tinh cầu khác."

An Lâm đã hiểu: "Nói đơn giản hơn thì chính là đám đàn em do Phong Thiên Thần thu được ở bên ngoài."

"Đúng vậy, trong mắt chúng nó Phong Thiên Thần chính là Thần. Điểm quan trọng chính là những đứa đàn em kia không bị sức mạnh của đại lục Thái Sơ làm yếu đi!" Tử Vi Đại Đế nghiêm túc nói.

An Lâm biến sắc.

Tin tức này rất quan trọng, Thiên Thần Biển Cả từng tự tay sáng tạo ra đại boss Ma Thần Cổ Thiên, vốn dĩ là dùng để hủy diệt Nhân tộc, nhưng còn chưa kịp ra được khỏi Tây Hải thì đã bị xử lý.

Nguyên nhân lớn nhất của bi kịch này thật ra chính là so sức mạnh của Ma Thần Cổ Thiên, sau khi tiến vào đến đại lục Thái Sơ, nó sẽ phải chịu sự áp chế cực mạnh của Thiên Đạo. Nói như vậy, chỉ cần không phải là cường giả do nhóm quyền năng của Thiên Đạo tạo ra thì cũng sẽ đều không bị suy yếu?

"Tuy sức mạnh điều khiển năng lực của Phong Thiên Thần bị Thiên Đạo áp chế, không còn mạnh được như trước kia, nhưng chỉ riêng chuyện này cũng rất đáng để cảnh tỉnh chúng ta." Thiên Đế lại nói.

Tâm tình của mọi người đều bắt đầu trở nên nặng nề.

An Lâm kinh ngạc phát sốc, như thế mà cũng có thể quay lại vấn đề cũ được, hắn thực sự phục luôn!

Mấy vị đại đế không ngừng lên tiếng khen ngợi, bầu không khí ngập tràn vui mừng.

"An Lâm tiểu hữu cậu cừ lắm!"

"May mắn của Thiên Đình cả."

"Đáng khen ngợi!"

"Quá tuyệt vời!"

An Lâm cười nói: "Tạm biệt."

Cuộc trò chuyện ngắn ngủi kết thúc, hắn sắp sửa chào đón một cuộc sống mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận