Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1338: Hằng Nga chuyển phát nhanh

Cô gái kia mặc trên người bộ váy lụa màu xanh nhạt, dưới ánh trăng làn váy bay bay như múa, hệt như một đóa sen thần nở rộ giữa bầu trời đêm. Dung nhan cô tinh xảo hoàn mỹ không tỳ vết, không hề dính chút phàm tục, làn da trắng trong suốt như bạch ngọc, như vầng trăng sáng trong, dưới ánh năng này, cô chính là nữ thần thực thụ, xinh đẹp tuyệt trần.

Ừm, cô chính là người con gái xinh đẹp nhất Thiên Đình, Hằng Nga tiên tử.

An Lâm tấm tắc lấy làm kỳ lạ, cảm khái: "Đã sớm nghe kể về truyền thuyết Hằng Nga bay theo mặt trăng nhưng vẫn chưa từng được nhìn thấy cho nên vẫn luôn cảm thấy tiếc nuối. Không ngờ tới hôm nay tôi lại được chứng kiến cảnh Hằng Nga bay cùng trăng mà mình chưa từng được thấy, lại được thấy kỳ cảnh Hằng Nga đáp xuống từ mặt trăng."

Vị nữ thần dưới ánh trăng nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh An Lâm, mang theo một làn gió thơm mát thanh u, sau khi ngửi kỹ còn có thể cảm nhận được cả mùi hương hoa quế không màng danh lợi.

"An Lâm, cậu ngửi đủ chưa?" Giọng điệu của Hằng Nga lạnh lùng, có vẻ ghét bỏ mà khẽ lườm chàng thanh niên, cứ như là đang muốn nói, cậu nhìn đức hạnh của cậu mà xem!

"Ha ha... Hoan nghênh cung chủ Hằng Nga đến nhân gian chỉ thị làm việc, tiểu nhân không tiếp đón từ xa được, mong tiên tử thứ tội." An Lâm vui vẻ hớn hở chào hỏi.

Nhìn thấy dáng vẻ cười đùa tí tửng không chút khách khí nào của An Lâm, Hằng Nga đành phải bất đắc dĩ hếch cái miệng nhỏ nhắn lên, nói: "Tôi nào dám chỉ thị cho Chiến thần Thiên Đình làm việc đâu, tôi chỉ là một tiên nữ bình thường nhất, trời sinh đã có số mệnh khổ cực..."

"Được rồi được rồi, hai chúng ta cũng đừng trêu chọc lẫn nhau nữa, nói thử xem, sao chị lại đến tìm tôi thế này?" An Lâm khá tò mò dò hỏi.

Sao mà mới đoán có một lần đã đúng thế này chứ!!

Hằng Nga lấy một viên Thần đan từ trong nhẫn không gian ra.

Cô gái cảm thấy hơi mất mát, tại sao tình tiết lại không giống như cô nghĩ thế này.

"Chúc mừng người khổng lồ An Lâm, cuối cùng cũng có cơ hội tấn thăng lên cảnh giới Phản Hư rồi." Đề Na cũng rất vui vẻ, bay vòng vòng quanh An Lâm cười hì hì chúc mừng.

An Lâm trừng mắt nhìn: "Là đến đưa Thần đan à?"

Đột nhiên, viên thần đan rung lắc mạnh mẽ, dường như muốn tránh thoát khỏi tay Hằng Nga.

Trong ấn tượng của hắn, đây là lần đầu tiên Hằng Nga chủ động đến tìm hắn.

Thần đan vừa xuất hiện, ngay lập tức liền có bảy luồng thần quang bảy sắc màu bay thẳng lên không trung, thần tính cực kỳ mạnh mẽ như sóng triều mãnh liệt, khiến An Lâm sinh ra một loại cảm giác kinh hãi.

Hằng Nga: "..., cậu đoán đúng rồi..."

Trên khuôn mặt xinh đẹp không tỳ vết của Hằng Nga hiện lên một nụ cười, nói: "Cậu đoán xem?"

"Ha ha, Hằng Nga, chị lợi hại quá! Tôi chờ giây phút này đã lâu lắm rồi!" An Lâm vui vẻ nhảy dựng lên, không kìm được lớn tiếng reo hò.

An Lâm nhận lấy viên Thần đan được bao bởi ánh sáng thần thánh chói lòa kia từ bàn tay nhỏ mềm mịn như ngọc của Hằng Nga, trích một giọt máu ra, nhỏ lên phía trên viên Thần đan.

Chẳng phải là An Lâm nên đoán sai mấy lần, sau đó đáng thương cầu xin cô, sau đó cô mới đại từ đại bi công bố đáp án sao?

Sau khi viên Thần đan rung lắc mạnh mẽ một đợt liền ngoan ngoãn nằm trong lòng bàn tay An Lâm.

"Đây chính là Thất Thải Thần Đạo Đan?" Mặt An Lâm lộ vẻ sợ hãi xen lẫn vui mừng.

"Cậu nhanh nhanh nhỏ máu luyện hóa nó đi, chỉ có trở thành chủ nhân của nó rồi thì mới có tư cách ăn được nó!" Hằng Nga gấp giọng nói.

Tác dụng phụ của Thất Thải Thần Đạo đan không phải đáng sợ bình thường thôi đâu, chỉ cần vô ý một chút là bộ nghê thường bảy màu bên trên viên Thần đan sẽ bám vào trên người An Lâm, muốn bỏ ra cũng không được.

"Đúng rồi, trước khi uống viên Thất Thải Thần Đạo đan này thì phải ăn viên tiên đan này đã, nếu không thì cậu sẽ biến thành tiên nữ An Lâm đấy." Hằng Nga lại đưa một viên tiên đan cho An Lâm.

"Đừng nghe những gì cái tên mập kia nói mò, tôi ăn Thần đan chỉ là vì chúc mừng mình có thể tấn thăng lên Phản Hư mà thôi." An Lâm mở miệng giải thích.

Thần đan thấy chủ nhân đang nhìn nó, không khỏi ngượng ngùng cúi đầu xuống.

"Đúng rồi, chừng nào thì cậu tấn thăng lên Phản Hư, tôi cũng đến tham gia náo nhiệt một chút." Hằng Nga cười nói.

Bộ váy nghê thường bảy màu mờ ảo xuất hiện từ viên Thần đan, quẩn quanh trên khuôn mặt bóng bẩy của nó, cả thân hình nó sáng trong trơn bóng, bộ nghê thường như làn sương mờ ảo, vừa nhìn qua một chút trông cực kỳ giống nàng tiên mặc bộ Nghê thường được xuất hiện trong cảnh xuân.

"Ngày mai độ kiếp." An Lâm nói.

Đây là cô nàng trạch nữ bị thơ ca nhập mà hắn biết sao?

An Lâm thấy hơi ngoài dự kiến, đây là lần đầu tiên hắn thấy Hằng Nga quan tâm đến chuyện của người khác như thế đấy, đương nhiên là ngoài trừ Tô Thiển Vân ra, nhưng điều này cũng đủ để khiến cho người ta phải thấy ngạc nhiên rồi.

Ò, nó không có đầu, chỉ có mỗi thân hình tròn tròn căng căng là đan nghiêng xuống dưới thôi.

Hằng Nga: "..., sao tôi lại cứ có cảm giác lời cậu nói lại càng giống nói mò hơn nhỉ?"

Dù là Hằng Nga – người có tính cách lạnh lùng không dễ thân cận với người khác, giờ phút này cũng không kìm được mà liếc mắt nhìn An Lâm, trong lòng nói thằng nhóc này đang tính gạt ai thế?

An Lâm cũng hết cách, cũng đâu thể nói ra cách thức mình muốn tấn thăng thì là phải ăn Thần đan, tay cầm Thần khí được? Nói ra rồi người khác cũng sẽ không tin ấy chứ!

An Lâm cảm kích nhận lấy.

Móa chứ, tổ sư đan đạo, tu hành dùng đan, đây là tình tiết muốn ép buộc tăng thêm danh hiệu cho tôi đấy à!

An Lâm nghe thấy vậy, suýt nữa phun máu ra luôn.

"Thật sự không hiểu nổi, sao cậu muốn thăng lên Phản Hư thì lại phải ăn Thần đan nữa, chẳng lẽ cậu thật sự là tổ sư đan đạo gì kia mà Doãn Hỉ nói, đang đạt đến đỉnh cao về phương diện tu hành dùng đan à?" Hằng Nga cực kỳ nghi hoặc hỏi.

"Được, vậy chúng ta ngày mai gặp." Hằng Nga dịu dàng cười một tiếng.

Nụ cười rất đẹp rất đẹp, dưới ánh trăng càng khiến cho người khác phải hoa mắt mê mẩn.

Cho dù là người thường gặp tiên nữ cấp cao như An Lâm cũng không khỏi thất thần một lát.

"Ngày mai gặp, nhất định phải đến nhé, Hằng Nga tỷ tỷ đến trợ trận, tỷ lệ độ kiếp thành công của tôi ít nhất cũng có thể tăng thêm được một tầng!" An Lâm tràn đầy nhiệt tình.

"Được rồi, bớt nói một chút đi, đi đây." Hằng Nga đạp mạnh gót sen, thân hình nhẹ nhàng bay lên, bay về phía vầng trăng sáng bên trên, làn váy lụa xanh nhạt lay động như sen trắng đang múa.

Ánh trăng long lanh trong suốt, chiếu ra thần quang màu trắng bạc.

Bóng hình xinh đẹp dần dần thu nhỏ, biến mất bên trong ánh trăng.

An Lâm ngẩng đầu, lẳng lặng ngắm nhìn cảnh tượng Hằng Nga bay lên trăng kia, cảnh tượng y hệt mộng ảo này khiến hắn cực kỳ si mê và thỏa mãn, cảm thấy đã đạt thành được một mơ ước trong cuộc đời.

Đêm nay, hắn được chứng kiến cả cảnh Hằng Nga đáp từ mặt trăng xuống lẫn cảnh Hằng Nga bay theo vầng trăng, quả thực là vô cùng phong phú!

An Lâm không khỏi chuyển mắt sang viên Thần đan trong tay, trong lòng thấy hơi cảm động. Hằng Nga làm người chuyển phát nhanh, từ trên mặt trăng tự tay đưa viên Thần đan này tới, điều này đã đủ để biểu đạt thái độ của cô rồi.

"Hằng Nga, tôi nhất định sẽ không khiến chị thất vọng đâu!"

"Còn nữa, Thất Thải Thần Đạo đan, nhóc chính là thần đan cho chính tay Hằng Nga luyện chế ra đấy, cũng không thể khiến tôi thất vọng đâu nhé."

An Lâm mỉm cười nói với viên Thần đan trong tay mình.

Có vẻ như Thần đan nghe được lời nói của An Lâm, thân hình mềm mại khẽ run lên, bộ nghê thường mềm mịn trên thân hình trắng nõn bóng loáng hơi co lại, có vẻ như đang thẹn thùng.

"Dáng vẻ của Thần đan đáng yêu như thế, người khổng lồ An Lâm nhất định phải ăn nó vào sao?" Đề Na cảm thấy không đành lòng.

"Thần đan có thể ăn được mới đáng yêu, Thần đan không thể ăn, không ai yêu cả." An Lâm không chút lưu tình moi móc.

Đây là một câu nói vô cùng hiện thực, Thần đan không thể ăn mà chỉ có thể nhìn sẽ chỉ khiến cho người ta phát điên mà thôi. Vất vả cực khổ mãi mới có thể luyện chế ra được cũng đâu phải chỉ để bày xem thôi đâu.

Sáng sớm ngày hôm sau.

Một thông tin trong nháy mắt đã truyền ra khắp toàn bộ trường học như một cơn lốc.

Chưa đến một canh giờ, ngọn núi cao nguy nga nhất của đại học Liên Hiệp Tu Tiên, bên ngoài dãy núi Bàn Long.

Ở nơi này tập trung tấp nập toàn người là người.

Gần như tất cả giáo viên sinh viên trong trường đều tập trung tại nơi này.

Bọn họ đến đây cũng chỉ có đúng một mục đích, chính là đến xem An Lâm độ kiếp lên Phản Hư!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận