Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1359: Vô số cái nón xanh

"Trước hết chúng ta cứ làm việc theo như con đường của Lưu Bằng, như thế thì sẽ không bị người ta dễ dàng phát giác, còn có thể thăm dò tin tức, yên tâm đi, tôi sẽ bảo vệ cô." An Lâm nhỏ giọng nói.

"Được, tôi nghe lời anh." Dương Linh Thiến biết điều gật đầu.

An Lâm tới Tiên Vương cung, chính là vì tìm kiếm mảnh vỡ của thiên đạo rơi xuống. Nếu như có thể lấy đi mảnh vỡ thiên đạo một cách bí mật, thần không biết quỷ không hay, không phát sinh xung đột, thì hiển nhiên là tốt hơn.

Suy cho cùng, là đại năng cảnh giới Hợp Đạo siêu cấp, ai lại không yêu nghiệt đến cực điểm, rất nhiều lá bài ẩn, có ai là dễ đối phó? Đại lục Thần Nguyên, nghe nói có hơn ngàn đại năng cảnh giới Phản Hư, lúc này chỉ mới xuất hiện một cường giả cảnh giới Hợp Đạo, có thể thấy cảnh giới Hợp Đạo là tồn tại hi hữu đến mức nào.

Hắn còn chưa bao giờ chân chính giao thủ với đại năng cảnh giới Hợp Đạo siêu cấp, cho dù tự tin hơn nữa, cũng không dám bảo đảm là sẽ có thể đánh thắng đại năng cảnh giới Hợp Đạo, chẳng qua là hắn không sợ hãi mà thôi.

Thế nên, trộm đi mảnh vỡ thiên đạo, là nhiệm vụ ưu tiên mà An Lâm muốn làm.

Tâm trạng của Dương Linh Thiến càng trở nên thoải mái hơn không ít, thầm nghĩ An Lâm thượng tiên không phải là kẻ điên muốn chết, biết tiến biết lui, những lời hắn nói lúc trước đều là dọa cô thôi...

Sứ giả của Tiên Vương cưỡi Điểu Sư (*) trở về, cũng có mấy kẻ dẫn theo mỹ nữ trở lại, An Lâm đi theo phía sau của bọn họ, là có thể tìm được đường đến hậu cung.

"Ha ha ha... Người tôi mang đến cũng chỉ bình thường thôi, dạo này Tiên Vương chán mấy kiểu thôn quê này rối, muốn nhân tộc làm phi tần cơ. Nhớ năm đó, Tiên Vương vẫn thích mỹ nữ Hồ tộc nhất..." Nguyên thú kia cảm thán một tiếng, vừa hâm mộ vừa liếc mắt nhìn An Lâm một cái.

An Lâm hít vào một hơi, cái tên này không chỉ là bạo quân, mà còn là một con chó Teddy ngày ngày động đực?

Hồ nữ lắc lư cái đuôi màu trắng, khi nhìn An Lâm vẫn không quên vứt ra một cái ánh mắt quyến rũ, hơi uốn éo dáng người thướt tha.

Lúc này Dương Linh Thiến mới truyện âm nói: "Tiên Vương Phong Vô Nhai không chỉ có tính cách thô bạo, lại càng hoang dâm vô độ. Ở toàn bộ trong phạm vi đại lục, phàm là những mỹ nữ có thân thể gần giống với Nhân tộc, thì hắn đều cảm thấy hứng thú. Hậu cung ba ngàn phi tần, từng có rất nhiều phi tần đều không phải là người, nào là hồ ly tinh, nhân ngư, Xà Linh tộc, Thái Cổ nữ yêu, linh hồn cây Sinh Mệnh... Hắn đều thích..."

"Gruuu! Lưu Bằng đạo hữu, tiểu thiếp mà anh mang đến cho Tiên Vương, thoạt nhìn rất đẹp đó nha!" Một con nguyên thú đầu chim ưng thân hổ, đứng thẳng người đi lại, cất giọng nói với vẻ mặt hâm mộ.

Một cô gái có dáng vẻ cực kỳ xinh đẹp, đang ghi chép cẩn thận về những cô gái được đưa đến.

(*) Điểu Sư: là một sinh vật huyền thoại với thân, đuôi và chân sau của sư tử; đầu và cánh của đại bàng và móng vuốt đại bàng ở chân trước. Vì theo truyền thống sư tử được coi là vua của các loài thú và đại bàng là vua của các loài chim, điểu sư được xem là một sinh vật đặc biệt quyền lực và cao quý. Điểu sư cũng được coi là vua của mọi loài sinh vật.

Thật là đáng sợ, dâm đãng đến mức không phân biệt chủng tộc ư?

An Lâm nhìn nguyên thú bên cạnh một cái, cũng cười nói: "Hồ nữ mà anh mang đến, cũng rất có vị đó..."

Dương Linh Thiến là người xinh đẹp nhất trong mấy mỹ nữ ở đây, vì vậy đã thu hút không ít ánh mắt.

An Lâm nghe thế có phần ngạc nhiên.

Dương Linh Thiến khẽ khom lưng hành lễ: "Tiểu nữ Dương Linh Thiến, con gái của thành chủ thành Vĩnh Dương, Lang Gia quốc."

Nhìn ra được, chắc hẳn đây là loại nhân vật chủ động mới tới hậu cung của Tiên Vương để tranh thủ tình cảm.

"Có còn tấm thân xử nữ không?" Cô gái lại hỏi.

An Lâm đi một đường về phía trước, đi tới trước một tòa kiến trúc lớn hình tam giác cao hơn một ngàn mét.

Khi cô nhìn thấy Dương Linh Thiến mà An Lâm đưa đến, hai tròng mắt sáng ngời: "Cô tên là gì?"

Giao diện của hệ thống lâu rồi mới sáng lên, An Lâm kích động mở ra hệ thống giao diện.

Đang lúc này, trong đầu đột nhiên vang lên một trận âm thanh.

Nhiệm vụ thất bại: Tôi còn cần cây "gậy sắt" này làm gì? Bệnh liệt dương một trăm năm.

"Tốt, rất tốt." Cô gái mừng rỡ gật đầu, chuyển ánh mắt về phía An Lâm, "Lưu Bằng, lần này anh làm tốt lắm, nhiệm vụ tìm kiếm phi tần, tôi sẽ cho anh điểm tối đa."

Vì sao lúc nào hệ thống cũng muốn dùng "thằng em nhỏ" của mình để ra nhiệm vụ vậy?

Khuôn mặt Dương Linh Thiến đỏ lên, nhưng vẫn gật đầu nói: "Còn."

Cho Tiên Vương Phong Vô Nhai đội hai ngàn cái nón xanh ư?

Còn có yêu cầu cứu hơn hai ngàn mỹ nữ trong hậu cung ra, lại còn phải nhận được thiện cảm của hai ngàn mỹ nữ, ẩn ý trong nhiệm vụ này, chẳng lẽ là...

"Thằng em nhỏ" của hắn cũng đâu có trêu chọc gì đến hệ thống chứ!

An Lâm làm ra vẻ như rất mừng rỡ, hành lễ nói: "Đa tạ nương nương coi trọng!"

Chú thích: Thời hạn nhiệm vụ, một tháng, nhiệm vụ này vụ không thể từ chối.

An Lâm: "..."

An Lâm thấy cái hệ thống này, liền tức đến mức muốn ói máu.

"Leng keng!"

Nhiệm vụ thành công: Đạt được thuật Thần Uy tầng hai, đại thuật Thần Uy.

Chiến Thần chân chính nên coi giải cứu muôn dân là nhiệm vụ của mình, hiện tại phát hiện có hơn hai ngàn cô gái bị buộc nhốt ở thâm cung, hãy giải cứu ít nhất hai ngàn cô gái, cũng thu được thiện cảm của hai ngàn mỹ nữ, thì nhiệm vụ sẽ hoàn thành.

Kiểm tra đo lường thấy kí chủ đã đến gần Xuân Hoa cung, hiện tại ban hành nhiệm vụ đặc biệt như sau:

Có cần phải kích thích như vậy không?

An Lâm đột nhiên cảm thấy đau lòng thay cho Phong Vô Nhai rồi...

"Có ai không, dẫn Dương Linh Thiến vào Xuân Hoa cung đi." Cô gái có dáng vẻ diễm lệ kia nói.

Dương Linh Thiến hướng ánh mắt cầu về phía An Lâm.

An Lâm len lén truyện âm nói: "Yên tâm, tôi sẽ âm thầm bảo vệ cô."

Dương Linh Thiến gật đầu, theo đó đi theo thị nữ về một phương hướng khác.

An Lâm rời khỏi tòa kiến trúc hình tam giác màu trắng, đi tới một nơi không có ai, thân thể hóa thành mây mù biến mất tại chỗ, Hóa Vụ Tiên Hành!

Một trận mây mù phất quá, đuổi theo Dương Linh Thiến đang đi ở phía trước, hất lên mái tóc đen của cô, nhưng cô hồn nhiên không biết, còn đang thấp thỏm mà nhìn bốn phía.

Người có tu vi cao nhất ở nơi này, chính là cô gái xinh đẹp chịu trách nhiệm ghi chép về các phi tần mới tới ở ngoài cửa, cảnh giới Phản Hư trung kỳ, căn bản là không cách nào phát hiện ra hành tung của An Lâm.

Đi chưa được bao lâu, một cánh cửa lớn lập tức xuất hiện ở trước mắt.

Trên cửa có những chữ to màu vàng óng ánh, Xuân Hoa cung!

Dương Linh Thiến đi vào Xuân Hoa cung, An Lâm giữ nguyên trạng thái mây mù, lén lút đi theo bên cạnh Dương Linh Thiến, cũng lẫn vào Xuân Hoa cung.

Đơn giản mà nói, An Lâm đã lẻn vào hậu cung của Phong Vô Nhai rồi.

An Lâm tò mò đánh giá bốn phía, phong cảnh rất đẹp đó nha, trăm hoa đua nở, muôn tía nghìn hồng, cảnh sắc cực kỳ diễm lệ, mười bước một cảnh, đi tới chỗ nào cũng có cảnh sắc cực kỳ tinh xảo.

Con gái yêu hoa, bố trí như thế rất là phù hợp.

Trừ cảnh sắc ra, chính là một cung điện hình tam giác, trông khá là hài hòa.

Thỉnh thoảng lại có giọng của những cô nàng như oanh như yến truyền đến, dễ nghe mà vui tai.

Thậm chí An Lâm còn nhìn thấy một phi tử bạch tuộc, tuy rằng cô ta cũng có dáng vẻ của con gái, nhưng trên làn da bóng loáng da thượng còn có một đống giác hút rất to. Một màn này thực sự khiến hắn phát khiếp, thầm cảm thán khẩu vị của Phong Vô Nhai ở trong lòng, mặn thật đấy.

"Sau này cô ở đây đi, bình thường có thể thường xuyên qua lại cùng những chị em khác." Một cô thị nữ áo trắng cười nói.

Một thị nữ áo trắng khác cũng nói: "Tôi sẽ truyền bức họa của cô đi, nếu như Tiên Vương cảm thấy hứng thú với cô, đến đây lâm hạnh cô, như vậy cô sẽ thể hưởng vinh hoa phú quý vô tận."

"Cảm ơn chị." Dương Linh Thiến ngoan ngoãn hành lễ.

Thị nữ áo trắng mỉm cười gật đầu: "Dù so với các phi tần trong hậu cung, tướng mạo của cô vẫn rất xuất chúng, chắc chắn là ngày này sẽ đến rất sớm!"

Tiễn hai thị nữ áo trắng xong, lúc này Dương Linh Thiến mới nằm ngã xuống giường, không để ý dáng vẻ mà sải chân sải tay nằm bẹt trên giường, khuôn mặt xinh đẹp có vẻ tủi thân, lẩm bẩm nói: "Cũng không biết là lúc nào An Lâm thượng tiên mới tới cứu mình, nếu như anh ta tới chậm, Phong Vô Nhai tới nhanh hơn hắn, mình nên làm cái gì bây giờ..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận