Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1360: Kế hoạch xoát thiện cảm cứu cung nữ

Dương Linh Thiến ngước đôi mắt đẹp nhìn trần nhà, không biết là đang suy nghĩ cái gì.

Một giọng nói bỗng nhiên vang lên ở bên tai.

"Yên tâm đi, tôi vẫn luôn ở bên cạnh cô mà."

"Tiên Vương không thể nhanh hơn tôi được đâu."

Giọng nói đột nhiên vang lên, khiến Dương Linh Thiến bị làm cho sợ đến suýt nữa hét ầm lên.

Một bàn tay đột nhiên xuất hiện, bụm miệng cô lại.

Dương Linh Thiến thấy chàng trai xuất hiện trước mặt, nỗi kinh hãi trong mắt biến thành vui sướng khó có thể che dấu.

An Lâm vươn tay ra dấu đừng lên tiếng, đợi Dương Linh Thiến ngoan ngoãn gật đầu, hắn mới chậm rãi thả tay che miệng cô gái ra.

Dương Linh Thiến bị làm cho sợ đến mức rụt người lại: "Thật sự xin lỗi!"

"Không có chuyện gì, xem cô bị dọa đến mức nào kìa." An Lâm đưa một miếng ngọc bội màu lam cho Dương Linh Thiến, lúc này mới nói, "Tôi muốn đi dò xét hoàn cảnh trước đã, tôi đã rót một luồng lực lượng thần hồn vào trong ngọc bội rồi, có việc gì thì cô lập tức bóp nát cái ngọc bội này, tôi sẽ lập tức chạy tới."

Mặt Dương Linh Thiến càng đỏ hơn, như một quả táo chín, chớp chớp mắt nhìn An Lâm: "Thì... thì chuyện đó đó, bây giờ là anh có thể xong rồi..."

Gần nhất không chỉ có hệ thống có ý kiến với thằng em bé bỏng của hắn, mà ngay cả cô gái trước mặt này cũng tồn tại hiểu lầm đối với thằng em bé bỏng của hắn, An Lâm cảm thấy bản thân phải tìm một cái cơ hội để thằng em bé bỏng của mình có thể xưng danh rồi!

"Chẳng phải là tôi sợ thôi ư..." Mặt Dương Linh Thiến hơi đỏ lên, lại nói: "Đúng rồi, chuyện anh cần làm thế nào rồi, lúc nào chúng ta có thể đi?"

"Anh đừng khinh thường, chỉ riêng trong hậu cung hơn ba ngàn người này, đã có năm vị thượng tiên Phản Hư..." Dương Linh Thiến gấp giọng nói, "Mà ở Tiên Vương cung... Nghe nói hàng năm đều có trên trăm vị thượng tiên cảnh giới Phản Hư thần phục Tiên Vương..."

"Rốt cuộc thì anh cũng tới rồi!" Dương Linh Thiến cười nói.

Dương Linh Thiến nắm chặt ngọc bội ở trong lòng bàn tay, gật đầu nói: "Anh phải cẩn thận đấy."

Mặt An Lâm đều đen rồi: "Cô bảo làm chuyện gì mà mười mấy phút có thể xong?"

An Lâm im lặng nhìn cô gái tự nhiên cười nói: "Lúc này mới khoảng mười mấy phút đồng hồ, mà cô đã bày ra dáng vẻ xa cách lâu ngày mới được gặp lại rồi."

Thấy cô gái tựa như nai con giật mình hoảng hốt, An Lâm cũng ngại phát giận.

"Yên tâm đi, cho dù gặp phải Tiên Vương, tôi cũng thể xử lý xong chỉ với một kiếm!" An Lâm hừ lạnh nói.

An Lâm sửng sốt một chút, lấy lại tinh thần, giận tím mặt: "Cô đang xỉ nhục tôi ư!"

"Ừm, An Lâm thượng tiên lợi hại nhất." Dương Linh Thiến gật đầu cười, nhưng trong lòng lại nói, xem đi, lại bắt đầu khoác lác đấy, mình vẫn phải giả vờ hùa theo một chút.

"Nơi này còn chưa có ai có thể làm gì được tôi." An Lâm cười nói.

Trong lòng cô, An Lâm chính là một vị thượng tiên cảnh giới Phản Hư khá là trâu bò mà thôi, đứng trước Tiên Vương với lực lượng vô cùng khủng bố, thì vẫn còn quá mức nhỏ bé, vì vậy cô mới lộ vẻ mặt lo lắng.

Bây giờ là ban đêm, ánh tà dương phủ xuống.

Dương Linh Thiến cảm nhận được nhiệt độ truyền đến từ mu bàn tay, hơi luống cuống, gật đầu theo bản năng nói: "Được... Tôi tin tưởng anh."

Không đúng, cho dù bây giờ phải cứu ra hai ngàn hậu cung, hơn nữa làm cho các cô ấy sinh ra thiện cảm với mình, thì vẫn khó như lên trời, phải nghĩ ra biện pháp tốt mới được.

Dương Linh Thiến sợ hết hồn, sắc mặt có chút tái nhợt, kích động nói: "Mục tiêu của anh là cái thiên thạch kia ư? Anh có biết những năm gần đây, vì thiên thạch này mà đã có bao nhiêu cường giả đứng đầu mất mạng không?"

An Lâm đi dọc theo con đường, lập tức gặp được hơn ngàn tu sĩ có tu vi từ cảnh giới Dục Linh trở lên, thậm chí còn có ba vị đại năng Phản Hư. Hậu cung vốn là ở trong khu vực trung tâm, nơi còn quan trọng hơn cả hậu cung, phải là cấm địa mà Tiên Vương Phong Vô Nhai tu hành!

"À, đúng rồi, nếu như cô qua lại với những cô gái khác ở trong cung, thì có thể thử thăm dò tin tức liên quan đến thiên thạch rơi xuống đế quốc Côn Luân..." An Lâm lại nói.

An Lâm kéo dài sử dụng thuật Thần Giám, vì chính là cẩn thận nhìn xem xung quanh có cấm chế hay trận pháp nào không, giờ phút này có một đại trận màu lam hình cầu bao phủ lên một cái kiến trúc màu đen hình vuông.

Nhưng rất nhanh, hắn lập tức dừng lại.

"Cái tòa tháp tam giác cao gần ngàn trượng ở giữa kia, chắc hẳn là khu vực nghị sự của Tiên Vương cung, phía sau nó có rất nguyên khí dày đặc dao động, lượng lớn linh vận của đất trời tập trung... Nơi đó chính là nơi mà Tiên Vương tu hành." An Lâm lấy trạng thái sương trắng chậm rãi tới gần.

An Lâm cầm bàn tay thoáng run rẩy của Dương Linh Thiến, chân thành nói: "Hãy tin tưởng tôi!"

An Lâm vừa nghĩ, vừa lặng lẽ đi tới khu vực quan trọng nhất của Tiên Vương cung.

Thứ quan trọng như mảnh vỡ thiên đạo, chắc chắn là sẽ bị giấu ở nơi bí ẩn nhất.

Người tu hành lui tới Tiên Vương cung rất đông, xuyên qua trên không trung.

An Lâm lại hóa thành sương mù, bay ra từ cửa sổ.

Hậu cung ba ngàn người, nhưng hệ thống muốn hắn cứu ra hai ngàn mỹ nữ, xem ra là đã loại trừ những cô gái thật sự muốn bò lên giường của Tiên Vương rồi. Nếu như thật sự đào đi tất cả hậu cung, thì độ khó cũng sẽ tăng lên lên vô số lần.

An Lâm không rảnh rỗi mà đi thưởng thức cảnh sắc, nhiệm vụ thiết yếu của hắn bây giờ là tìm được mảnh vỡ thiên đạo, nhiệm vụ thứ hai là cứu ra hai hơn hai ngàn mỹ nữ bị nhốt.

Tiên Vương cung và Xuân Hoa cung giăng đèn kết hoa, cả vườn xuân sắc ở ban ngày, tới ban đêm đã biến thành đèn đuốc sáng trưng, làm cho người ta mê muội.

Năng lượng dao động cực kì khủng bố phát ra từ chính cái kiến trúc hình vuông kia.

"Đây không chỉ là một cái màn chắn ngăn cách, mà còn là một sát trận... Không chỉ có thế, một khi trận pháp bị phá, nó còn có thể truyền báo động đi khắp cả Tiên Vương cung với tốc độ cực nhanh..." Sắc mặt An Lâm bắt đầu trở nên nghiêm trọng, "Ngoài ra, cái đại trận này còn hội tụ cả lực lượng của địa mạch thành Côn Luân, đây chính là lực lượng của cả một quốc gia, khi mà uy năng bộc phát, thì thật khó có thể lường được."

Không phải là hắn không thể phá vỡ đại trận, nhưng một khi mạnh mẽ phá vỡ đại trận, thì hắn sẽ bị Tiên Vương Phong Vô Nhai phát hiện ngay lập tức, đến lúc đó sẽ không thể tránh được một cuộc đại chiến. Rồi sau đó, biến số về nhiệm vụ hậu cung sẽ rất lớn.

Ngoài điểm ấy ra, Phong Vô Nhai còn có vô số đám tay chân ở Tiên Vương cung, An Lâm cũng không thể bảo đảm là mình sẽ chiến thắng một cách dễ dàng, tốt nhất là hắn phải kéo ra khỏi phạm vi Tiên Vương cung, sau đó mới đánh một trận.

"Bây giờ ra tay, không phải là thời cơ tốt."

An Lâm trầm ngâm chốc lát, sau đó đưa ra một cái kết luận.

Trung lúc hắn đang quan sát cảnh vật xung quanh, đại trận màu lam đột nhiên rung động kịch liệt, sau đó mở ra một cái lối đi ở một vị trí, luồng lực lượng làm cho người ta hít thở không thông điên cuồng vọt tới.

Một người con trai mặc hắc bào, vóc người thon gầy, làn da hơi có vẻ tái nhợt từ từ đi ra.

Cái hơi thở làm cho người ta phải sợ hãi mới vừa khuếch tán kia, lập tức thu liễm lại, mỗi một bước giẫm trên mặt đất, đều kết xuất ra một đóa hoa sen màu đen, một bước một đóa sen, yêu dị mà duy mỹ.

Bên người chàng trai có hai thượng tiên Phản Hư.

Một người là người đàn ông trung niên mặc chiến giáp màu sắc rực rỡ, hơi thở hùng hồn mênh mông.

Người còn lại là một cô gái xinh đẹp, dung mạo tuyệt sắc.

Cô gái vừa vươn tay khẽ vạch hư không, rất nhiều bức họa lập tức xuất hiện ở trên hư không.

"Tiên Vương tu luyện cực khổ, thiếp thân cố ý chọn lựa mười mấy người mới có khí chất không tầm thường cho ngài, mong ngài có thể vượt qua một buổi tối vui vẻ." Cô gái cười khanh khách nói.

Chàng trai híp hai mắt lại, nhìn về phía những bức họa trên hư không, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở trên ba bức họa.

An Lâm thầm kinh ngạc, hắn phát hiện một trong bức họa kia, lại có cả bức họa của Dương Linh Thiến!
Bạn cần đăng nhập để bình luận