Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1367: Bàn quay vận mệnh

Xuân Hoa cung.

Một cái tin tức được lan truyền nhanh chóng.

Truyền lưu ở một phần tẩm cung của phi tử.

Trừ một số phi tử bị cố ý che giấu, không ít phi tử đều đang bàn tán nghị luận.

"Này, cô nghe nói chưa? Thượng tiên áo trắng một lần nữa xuất thế."

"Thật á? Lúc này mới hơn một tháng thôi, hắn không muốn sống nữa sao?"

"Nghe nói lần này, hắn hô tô khẩu hiệu 'Muốn giải phóng vận mệnh của những cô gái bị áp bách', muốn tiến hành một hoạt động lớn..."

"Hoạt động lớn gì?"

Trong bức thư chỉ có một câu: Bây giờ muốn rời khỏi đây chứ? Tôi dẫn cô đi. Chờ tôi xử lý xong chuyện vương phủ Lang Đằng, tôi sẽ tới Xuân Hoa cung dẫn cô đi!

Kích động, nhưng trong lòng cũng tràn ngập nỗi hoang mang.

Xuân Hoa cung có hơn ba ngàn vị mỹ nhân, trong đó có hai ngàn ba trăm vị mỹ nhân đột nhiên nhận được một phong thư thần bí, sau khi đọc xong nội dung, dòng chữ trên bức thư liền biến mất hoàn toàn không còn chút dấu vết nào.

Thượng tiên áo trắng muốn tới cứu các cô!!!

"Sao hắn dám làm thế được? Sao hắn có thể làm được chứ?"

Đã từng là đế quốc Lang Đằng, hôm nay đã trở thành khu Lang Đằng của đế quốc Thần Nguyên.

"Giải phóng Xuân Hoa cung!"

Phong thư này, rốt cuộc là thật, hay có người đang giở trò đùa dai?

Rất nhiều phi tử đều tỏ vẻ không tin, nhưng một hạt giống đã vô hình gieo xuống ở trong lòng của các cô.

"Hizz... Chắc không phải đâu..."

Sau khi thấy một câu kia, Gần như trái tim tất cả phi tử đều chợt nhảy lên thình thịch, một loại tình cảm khác thường nảy sinh ở trong lòng, thậm chí có người còn đỏ cả mặt.

Tại vương phủ Lang Đằng của Thiên Lang Vương – người thống ngự cả vùng đất này. Mặc dù đang ở đế quốc Lang Đằng, nhưng hắn không phải là người sói, mà là một con người có vóc dáng to con, tu vi cao thâm.

Những chữ viết kia trông rất tuấn dật, kiên định quả quyết, cực kỳ giống chàng trai áo trắng chói mắt như mặt trời giữa trời đêm vào ngày hôm đó.

Đồng thời, hắn cũng là tu sĩ được công nhận ở đại lục Thần Nguyên, sau khi giết chết một vị Thiên Lang thượng tiên xuất thần nhập hóa, hắn đã được tôn vinh thành cường giả hàng đầu tại đại lục Thần Nguyên.

Giờ phút này, ở phía đông của đế quốc Thần Nguyên.

Nơi này là vùng đất mà hai chủng tộc có trí tuệ cao là người sói và loài người cúng sinh sống.

Bàn quay nhanh chóng chuyển động, ca kỹ còn đang ca hát, vũ nữ còn đang nhanh nhẹn nhảy múa.

Cô gái bị chỉ run rẩy toàn thân, sắc mặt tái nhợt, run lẩy bẩy chậm rãi đứng dậy.

"Ha ha ha... Dĩ lại là chặn chân tay, vận may của cô cũng không tệ đâu." Thiên Lang Vương vỗ tay cười nói, "Cuối cùng vẫn giữ được một mạng..."

Hắn ngồi ở trên vương tọa da sói, vô số vũ nữ và ca kỹ đứng ở hai bên, có cô nàng đút trân quả, có cô nàng đang ân cần mời rượu, cũng có cô gái đang lạnh run quỳ ở một bên.

Máu tươi bắn ra, tứ chi dứt gãy, cô gái thê lương thét gào thảm thiết, vang dội cả hành cung.

Giờ phút này Thiên Lang Vương đang vui vẻ trong nội cung của vương phủ.

"Người đâu, kéo ả đàn bà này vào chuồng heo, tiếp tục chăn nuôi..."

Đợi đến khi cô gái sắp ngất đi, một luồng thuật pháp trị liệu đánh vào người cô gái.

Thiên Lang Vương híp mắt, nghe tiếng ca của ca kỹ cùng với tiếng kêu thảm thiết của cô gái, trên mặt hiện ra biểu cảm cực kỳ hưởng thụ, hình như là đang hưởng thụ khoái cảm khi được ngược đãi người khác.

Thiên Lang Vương cười ha ha, chỉ về phía cô gái đang quỳ dưới đất nói: "Bây giờ đến lượt cô đó, đi chuyển động cái bàn quay vận mệnh kia đi!"

Cô gái xoay người, đôi môi run rẩy, đang muốn nói cái gì đó.

Trong lúc bất chợt, hai cánh tay và hai chân của cô xuất hiện một vết máu, sau đó đứt lìa!

"A a a a a a...!"

Dưới áp lực đến từ chàng trai ngồi trên vương tọa, cô chỉ có thể yên lặng đi tới trước một cái bàn quay lớn, duỗi tay chuyển động bàn quay.

Cô gái chuyển động bàn quay thấy ba chữ này, sắc mặt liền trắng toát như tờ giấy, không còn một chút máu nào, cũng sắp phát khóc lên rồi.

Cuối cùng, bàn quay ngừng lại, cây kim chỉ vào ô vuông có ba chữ: Chặt chân tay.

Thiên Lang Vương vừa hưởng thụ sự chăm sóc ân cần của các mỹ nữ, vừa cười híp mắt nhìn bàn quay chuyển động.

Thiên Lang Vương khoát tay áo, tiếp tục nói: "Người tiếp theo."

Hắn nhìn về quỳ một đám thiếu nữ sợ đến mức lạnh run, ngâm nga một khúc nhạc, chỉ vào một người trong đó: "Chính là cô."

Lại có một cô gái áo xanh bị chỉ định.

Cô gái tràn đầy tuyệt vọng đứng dậy, đi về phía bàn quay, chuyển động bàn quay.

Cô không thể không làm như vậy, bởi vì cô biết, một khi kháng lệnh, kết quả sẽ thảm đến cỡ nào, đó là sống không bằng chết thật sự. Từ đầu đến cuối các cô đều là đồ chơi của Thiên Lang Vương, vận mệnh đã sớm bị đối phương cầm nắm ở trong tay, triệt để rơi vào hắc ám, không thể nhìn thấy tới tương lai.

Bàn quay chuyển động, sau đó dừng lại.

Cô gái áo xanh nhìn phương hướng cây kim chỉ tới, nơi đó chỉ có hai chữ: Độc hủ! (hạ độc, thối rữa)

"Không cần... tại sao lại như thế..." Trong nháy mắt, gương mặt cô gái lộ ra vẻ hoảng sợ và tuyệt vọng, càng không ngừng lắc đầu, giống như gặp phải cái gì kinh khủng đến tột cùng.s

Độc hủ, sẽ do độc sư chuyên nghiệp ở khu Lang Đằng tự mình hạ độc chú, người trúng chú sẽ phải thừa nhận nỗi thống khổ vạn độc phệ tâm, cho đến khi thân thể hư thối, xương cốt hư thối, thần hồn hư thối, người trúng chú mới có thể thật sự chết đi!

Thần hỏa từ trên trời giáng xuống, thiêu đỉnh chóp hành cung thành hư vô.

Ầm!

Bất kể là độc sư, hay là Thiên Lang Vương, đều có cảm giác bị đại năng tối cao quan sát.

Ngay sau đó, một trận thần thức cực kì khủng bố bao phủ thiên địa.

Mặt Thiên Lang Vương lại càng biến sắc: "Làm sao có thể, kết giới vương phủ của ta sao có thể bị phá được?"

Độc sư khựng hai tay lại, nhìn lên đỉnh chóp hành cung, như có thể xuyên thấu qua đỉnh chóp nhìn tới tình huống bên ngoài.

Một sinh linh khoác hắc bào, chìm trong sương đen, tựa như là u linh chậm rãi bay tới.

Hắn chính là độc sư số một của khu Lang Đằng, đồng thời cũng là một vị thượng tiên, am hiểu nhất chính là làm cho đối phương thưởng thức nỗi thống khổ kinh khủng nhất trước khi chết.

"Tới, thưởng thức thống khổ đi..." Giọng nói khản đặc của độc sư truyền đến.

Cô gái áo xanh rơi lệ đầy mặt, nhưng ngay cả động một ngón tay cũng không làm được..

Những cô gái quỳ trên mặt đất đều không đành lòng chứng kiến cảnh này, lao nhao quay đầu đi.

Cái thế giới này chính là cái dáng vẻ này, trật tự duy nhất chính là Tiên Vương thống trị, ngoài cái đó ra, lực lượng chính là duy nhất, không có lực lượng thì chỉ có thể làm thịt cá mặc người chém giết.

Độc khí u ám đã càng lúc càng gần.

Cô gái áo xanh tuyệt vọng nhắm hai mắt lại.

Đang lúc này, một tiếng vang bạo liệt đột nhiên truyền khắp thiên địa!

Thiên Lang Vương nở nụ cười đầy biến thái: "Truyền độc sư."

"Chậc chậc chậc, cô chẳng may mắn tí nào quả, chẳng qua là chính cô xoay bàn quay, thì dù có khóc cũng phải thừa nhận cái vận mệnh này..." Thiên Lang Vương đưa mắt đánh giá toàn thân cô gái, nhếch miệng nở nụ cười, "Đáng tiếc cho cái túi da đẹp đẽ này, sẽ phải hương tiêu ngọc vẫn rồi, làm sao bây giờ, ta đây càng thấy hưng phấn..."

Toàn thân cô gái tựa như bị đóng băng, giọt lệ hoảng sợ vẫn còn giữ nguyên trên má.

Nhưng vào lúc này, không gian đột nhiên bị giam cầm.

"Không cần!" Cô gái gần như phát điên, hô to một tiếng, một tay vận chuyển nguyên khí, đâm thẳng đến trái tim của mình, cô ta đang muốn tự sát.

Đây là chuyện còn khổ hơn cả chết!

Một chàng trai áo trắng toàn thân bao phủ thần hỏa, bước đi trong không trung, tựa như mặt trời trên cao, trở thành tồn tại chói mắt nhất trên thế gian này.

Bất kể là những cô gái quỳ trên mặt đất, hay là Thiên Lang Vương ngồi trên vương tọa, sau khi thấy cái bóng dáng ở trong thần hỏa kia, đều liên tưởng đến một người.

Cô gái áo xanh kinh ngạc nhìn chàng trai trên trời cao, cái chàng trai đột nhiên xuất hiện kia, mang cho cô vô vàn hi vọng, cô lẩm bẩm nói: "Tựa như mặt trời rực lửa giữa màn đêm, áo trắng phất phơ... Hắn là thượng tiên áo trắng!"

Sắc mặt Thiên Lang Vương cực kỳ nghiêm trọng: "Anh là thượng tiên áo trắng?"

"Đúng thế." Chàng trai gật đầu.

"Lang Đằng cung tôi nước giếng không phạm nước sông, anh tới đây là muốn làm cái gì?" Thiên Lang Vương cả giận hỏi.

An Lâm nhìn Thiên Lang Vương: "Hiển nhiên là tới xử lý ngươi rồi!"

Dứt lời, hắn liền giơ tay đánh ra một chưởng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận