Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1375: Mục đích ước chiến thực sự

Tiểu Tà vốn có thực lực Phản Hư đỉnh phong, sau lại thăng cấp thành thần khí, lĩnh ngộ lĩnh vực thần khí, rồi ở sau khi An Lâm thăng cấp lên Phản Hư, lực lượng lại gia tăng thêm một bước, giờ phút này hoàn toàn cho thấy lực lượng vượt xa cấp bậc Phản Hư đỉnh phong.

"Cút ngay!" Đối mặt với lực lượng của Tiểu Tà, Phong Vô Nhai vẫn không hề di chuyển, duỗi tay muốn dùng tay không nghiền nát kiếm quang của Tiểu Tà, kết quả lại bị kiếm chiêu của Tiểu Tà đánh lui vài trăm thước.

Ở ngoài đài Trảm Tiên.

Một đám tu sĩ vây xem đã sớm bị cảnh tượng trước mắt khiến cho kinh ngạc đến mức không biết nên nói gì, vốn tưởng rằng thượng tiên áo trắng sẽ thua một cách đầy tiếc nuối, lại không ngờ rằng từ trong bội kiếm của hắn, lại đột nhiên xuất hiện một cô bé mặc váy đen có thực lực sâu không lường được, thay đổi chiến cuộc ở thời khắc mấu chốt...

Cô bé này là cái quỷ gì vậy?

"Không phải là đài Trảm Tiên chỉ cho phép hai người tiến vào thôi à? Vì sao nữ tiên nhân cũng có thể đi vào?"

"Tôi nghe thấy cô nhóc kia nói mình là Kiếm Linh."

"Kiếm Linh? Kiếm Linh có thể biến thành cơ thể thật ư? Đây là cái tình huống gì vậy?"

Trong lòng Phong Vô Nhai đột nhiên hiện lên dự cảm không ổn, hắn đang muốn tránh né, đóa sen trắng trước người đã bắt đầu bị ăn mòn, trong phút chốc trước ngực nở rộ một đóa hoa sen đen.

Đóa hoa sen đen trước người hắn, như gặp phải một đòn trùng kích trí mạng, đã bắt đầu rạn nứt.

Hắn lập tức biến sắc: "Đây là ảo giác, hay là..."

Sau đó, chuyện càng làm hắn khiếp sợ đã xảy ra.

Tiểu Tà ngưng tụ hai tròng mắt, biết Tiên Vương Phong Vô Nhai muốn sử dụng chiêu Sinh Tử Liên Sát kia để giết chết An Lâm, lập tức cuốn mũi kiếm, lĩnh vực thần khí như hắc ám tuyệt đối nuốt thiên diệt địa, ngay lập tức tràn ngập khắp đài Trảm Tiên, cũng bao phủ thế giới Hắc Liên của Phong Vô Nhai ở bên trong.

Hoa sen đen vỡ vụn, lồng ngực Phong Vô Nhai nở rộ ra đóa hoa máu xinh đẹp.

"Thượng tiên áo trắng tu vi thông thiên, kiếm của hắn sao chúng ta có thể đo lường được..."

Răng rắc...

Trong khoảnh khắc này, Phong Vô Nhai đánh mất cảm giác với thiên địa và không gian, ngay cả mặt đất dưới chân đài Trảm Tiên cũng trở thành hắc ám hư vô.

Thời điểm các tu sĩ và cường giả đang bàn tán sôi nổi ở bên ngoài, Tiên Vương Phong Vô Nhai lần nữa ngưng kết ra một đóa sen trắng đầy thánh khiết ở trên hư không.

Đây là do thiên địa phán định, một chiêu này đã có thể uy hiếp được tính mạng của hắn!

Sắc mặt Tiểu Tà hơi tái nhợt, hiển nhiên là do sử dụng một chiêu trước đó, vì có thể khiến Phong Vô Nhai bị thương, mà đã phải tiêu hao lực lượng của bản thân, tuy là như thế, Tiểu Tà vẫn duy trì lĩnh vực được phóng ra.

"Lăng Thiên Thắng Tà, ăn mòn!" Tiểu Tà cầm kiếm Thắng Tà trong tay, mũi kiếm dung nhập vào lĩnh vực thần khí rồi biến mất hoàn toàn, cách không vung kiếm lên.

Phong Vô Nhai cũng không hổ là đại năng cấp bậc Hợp Đạo, ánh sáng Hắc Liên Thần Đạo bao phủ toàn thân, lồng ngực bị đánh tóe máu, khôi phục với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.

Rầm rầm!

Hắn đóa hoa máu nở rộ trước ngực với vẻ mặt khó có thể tin nổi, tựa như một cơn ác mộng khủng khiếp nhất, hoàn toàn không thể tin được rằng mình sẽ bị thương.

Nói cô nắm giữ hết thảy cũng không quá đáng.

"Ngươi sẽ không cho là, chính mình biến thành da đen, là ta sẽ không nhìn thấy ngươi đấy chứ?" Tiểu Tà khẽ cười một tiếng, khi chỉ quan sát bằng mắt thường, Phong Vô Nhai đen như mực, ở bên trong lĩnh vực, đích xác là hắn như đã biến mất, nhưng nơi này chính là lĩnh vực của Tiểu Tà cô đó!

Phong Vô Nhai nắm chặt dạng sự vật nào đó, đồng thời tung một quyền lên thân thể của Tiểu Tà.

"Sinh Tử Liên Sát tầng thứ hai, Liên Tự Thân (biến thân thành hoa sen)!"

Tiểu Tà hao tổn quá nhiều lực lượng, giờ lại bị thương nặng, hơi thở đã bất ổn, không cách nào tiếp tục sử dụng chiêu thức Lăng Thiên Thắng Tà, chỉ có thể lấy một chiêu Tà Kiếm Thức chém về phía lồng ngực của Phong Vô Nhai.

Hoa sen vốn có liên quan đến lực lượng sinh tử, hắn chính là đại năng cấp bậc Hợp Đạo, đã sớm có cả năng phục hồi sức khỏe cực kỳ biến thái, cho dù là trái tim bị nổ cũng không là cái gì.

Một tiếng vang truyền đến.

"Bây giờ toàn thân ta đã hóa thành Thiên Địa Hắc Liên có phòng ngự tuyệt đối, sao ngươi có thể chém được ta?" Phong Vô Nhai nở nụ cười tàn nhẫn, chợt tung một quyền về phía Tiểu Tà.

Không ngờ mũi nhọn cấp bậc thần khí rơi xuống ngực Phong Vô Nhai, lại cứ như thể va chạm với một kiện thần khí khác, phát ra âm thanh cực kỳ bén nhọn, tia lửa văng ra khắp nơi, nhưng không cách nào chém xuống lớp da thịt!

Trên đỉnh đầu Phong Vô Nhai đột nhiên xuất hiện một đóa sen đen, hoa sen đen không ngừng xoay tròn, bắn ra những giọt nước màu đen, tưới lên toàn thân của hắn, khiến thân thể hắn đen nhánh cứng rắn.

Ầm Ầm! Lực lượng khủng khiến gây chấn động đến cả mười dặm, điên cuồng xé rách lĩnh vực không gian.

Thân thể mềm mại của Tiểu Tà bị sức lực đánh bay, cả người đập lên vách tường kết giới.

Phong Vô Nhai cười ha ha, mặt lộ tàn bạo vẻ, lần nữa đánh tới phía Tiểu Tà.

Mỗi một hạt bụi trong này cô cũng có thể cảm giác được, làm sao có thể không thấy được Phong Vô Nhai đang ở chỗ nào.

Hắn nhếch miệng cười một tiếng, trong không gian tối đen lộ ra hàm răng trắng tinh: "Bây giờ ta chính là Thiên Địa Hắc Liên, có thể kết nối với thiên địa, cuối cùng thì ta cũng cảm nhận được kiếm của ngươi rồi..."

Nhưng lúc này, Phong Vô Nhai đã bắt đầu chuyển động, tốc độ nhanh đến cứ như thể ánh sét lóe lên, trong phút chốc đã chớp lóe đến trước mặt Tiểu Tà, nắm chặt hư không, cố định một vị trí nào đó trong hư không.

Chẳng qua cô cũng biết, thuật pháp của Phong Vô Nhai chắc hẳn sẽ không đơn giản như thế, cô không thèm nghĩ ngợi gì nhiều, lại chém thêm một kiếm về phía chàng trai kia!

Tiểu Tà lần nữa bị đánh bay, dán trên bức tường kết giới.

Lần này, ngay cả lĩnh vực thần khí cô cũng không thể duy trì, hắc ám rút đi.

Hiện tại, chỉ còn hơn vạn đóa sen đen nở rộ trên mặt đất, phóng ra ra tia sáng yêu dị.

"Ha hả, thấy không, rác rưởi tới nhiều hơn nữa cũng vô dụng, chỉ là kéo dài thời gian mà thôi... Dù sao đến cuối cùng, chỉ có ta mới có thể đi ra khỏi đài Trảm Tiên mà thôi... " Phong Vô Nhai bẻ cổ, toàn thân hắn như bị hoa sen đen đổ bê-tông, không gì có thể phá được.

Hắn đi từng bước về phía Tiểu Tà, thầm tính toán trong lòng xem mình nên hành hạ con nhóc này như thế nào.

Đang lúc này, miếng bùa truyền âm mới vừa được thay mới chợt sáng lên.

Phong Vô Nhai khẽ cau mày, chiến đấu dưới loại tình huống này, theo lý mà nói hắn là không thể lãng phí thời gian để tiếp truyền âm, nhưng đây là do La Viêm - thống lĩnh sứ giả Tiên Vương truyền âm tới.

Lúc này còn dám truyền âm tới cho hắn, chắc là có cái chuyện gì vô cùng quan trọng.

Phong Vô Nhai nhận truyền âm, hỏi: "Chuyện gì?"

"Tiên Vương đại nhân, việc lớn không tốt!" Giọng nói hốt hoảng vội vàng của La Viêm truyền đến, còn có tiếng "Rầm rầm rầm" nổ mạnh.

"Đã xảy ra chuyện gì? " Sắc mặt Phong Vô Nhai lại à biến đổi, trong lòng hiện lên dự cảm xấu.

"Có một cường giả mạnh mẽ xông tới bí địa Tinh Vẫn, chúng ta không ngăn được a a a...!" La Viêm lớn tiếng kêu lên, "Cái cường giả đứng đầu kia có thực lực vượt qua cả đại trưởng lão Phó Hạo Thương, mục tiêu của hắn, chỉ sợ là cái thiên ngoại vẫn thạch kia..."

Đầu óc Phong Vô Nhai "Ầm" một tiếng nổ tung.

Sao tình huống lại giống với lần trước thế cơ chứ, lần trước ước chiến, hắn đến nơi này, thượng tiên áo trắng len lén chạy tới hậu cung của hắn đưa đi hơn hai ngàn phi tử...

Lần này ước chiến, hắn học khôn, thấy thượng tiên áo trắng xuất hiện ở đài Trảm Tiên mới đến chỗ hẹn.

Hai người tiến vào đài Trảm Tiên, cho đến khi một người chết đi, mới có thể coi là kết thúc.

Hắn còn tưởng rằng, lần này không còn sơ hở gì nữa.

Lại không ngờ rằng đối phương vẫn còn có đồng bọn tới trộm nhà hắn, mục tiêu lại chính là cái thiên ngoại vẫn thạch hắn trân quý nhất kia!

Ầm! Thần quang hủy diệt bộc phát toàn thân.

Phong Vô Nhai lần nữa không khống chế được mình, tức giận như muốn đè sập cả bầu trời.

"A...!!! Tên thượng tiên áo trắng súc sinh này!"

"Bổn vương chiến đấu với ngươi, ngươi lại dám phái người tới trộm nhà ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận