Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1376: Uy lực đan đạo của Doãn Hỉ

Tiên Vương cung.

Những tiếng nổ chấn động cả đất trời liên tục vang lên.

"Ha ha ha... Đều tránh ra hết cho ta!"

Một tên béo huênh hoang tiến vào như vào chỗ không người, hễ có cường giả Tiên Vương cung chặn đường thì đều bị nổ thành tro bụi.

Hắn tựa như máy ủi đất, đẩy thẳng một đường đi tới bí cảnh Vẫn Tinh.

La Viêm vết thương chồng chất toàn thân hét lớn một tiếng, lần nữa xông về phía tên mập.

"Phần Thiên Hóa Cốt Trảo!" hắn vươn một tay ra chộp, ngọn lửa đỏ rực ẩn chứa lực lượng Thần Đạo, hóa thành long trảo đủ để thiêu trụi hư không, chợt đánh về phía thân thể của tên mập.

"Đan Đạo Nhuyễn Manh Manh!" Tên mập hô to một tiếng, sắc mặt không chút sợ hãi, dùng cái bụng tròn trịa vọt tới Phần Thiên Hóa Cốt Trảo của La Viêm.

Hắn và An Lâm chia làm hai đường, An Lâm chịu trách nhiệm kéo Phong Vô Nhai, Doãn Hỉ thì chịu trách nhiệm trộm đồ, cướp mảnh vỡ thiên đạo đi.

"May là sư phụ đã sớm chuẩn bị trước, cho mình vật này..."

Tên mập hừ một tiếng: "Chỉ bằng ngươi, cũng dám chặn đường của Hỉ gia ư?"

"Tòa kiến trúc màu đen ở phía trước kia, chính là nơi cất giữ mảnh vỡ thiên đạo rồi... Thậm chí còn có đại trận cấp bậc Hợp Đạo ngăn cách... " Doãn Hỉ khẽ hừ một tiếng, lấy ra một tấm bài gỗ cổ quái từ trong nhẫn không gian, phía trên có khắc thần phù.

Phần Thiên Hóa Cốt Trảo lại có một phần lực lượng thay đổi phương hướng.

Doãn Hỉ cảm nhận được hàn lực nặng nề áp chế.

Rầm rầm! Phần Thiên Hóa Cốt Trảo chụp trúng bụng tên mập, khiến cái bụng lõm xuống.

Hắn đang muốn ném thần phù ra.

"A...!" La Viêm kêu thảm một tiếng, toàn thân bị viêm lực bắn ngược trùng kích, phun ra một ngụm máu tươi, ngã văng tới phía bí địa Vẫn Tinh.

La Viêm còn chưa kịp vui vẻ, thì một luồng lực lượng cực kì khủng bố đã bắn ngược ra từ vị trí bị lún, cuối cùng phóng mạnh về phía thân thể của hắn.

Không ngờ trận chiến này của An Lâm, không chỉ khiến Tiên Vương Phong Vô Nhai đi khỏi, mà ngay cả Lục Thần Côn Luân cũng chạy theo tới Thiên Sơn rồi, đây đúng là cơ hội tuyệt hảo, làm sao Doãn Hỉ có thể bỏ qua cho được?

Nhị trưởng lão Vương Thần hóa thành bóng đen, cầm dao găm trong tay giống như một con rắn độc, nhanh chóng tới gần Doãn Hỉ, thừa dịp Doãn Hỉ bị hai vị trưởng lão áp chế, tung ra một chiêu trí mạng.

Người xông vào Tiên Vương cung, chính là đệ tử của Đạo Đức Thiên Tôn - Doãn Hỉ chân nhân!

Ba vị trưởng lão phối hợp, có thể nói là cực kỳ hoàn mỹ.

"Dừng tay lại cho ta!" Tam trưởng lão Công Tôn Bích Ngọc quát một tiếng, người đi theo kiếm, dáng người như hoa tuyết, vung kiếm lên, hàn lực vô tận liền tràn ngập thiên địa, đông cứng hư không trong phạm vi hơn mười dặm.

Lúc này, đại trưởng lão Phó Hạo Thương ở phía sau hóa ra một tòa núi cao vạn trượng, lực lượng nghiền áp vô cùng vô tận, đánh lên người Doãn Hỉ, lực lượng kia có thể bóp một thượng tiên Phản Hư thành thịt vụn trong nháy mắt.

Doãn Hỉ há to miệng ra, chợt phún ra bảy viên đan dược lòe lòe phát ra năng lượng kim sắc về phía các cường giả xung quanh, đan dược kia ẩn chứa đan lực không biết hắn đã tích tụ trong thời gian bao lâu.

Nhìn từ đàng xa, tựa như một viên đan dược khổng lồ mới vừa ra lò, đan khí cực kỳ đậm đặc hóa thành thực chất không ngừng đánh thẳng vào Công Tôn Bích Ngọc và Phó Hạo Thương.

Doãn Hỉ quát to một tiếng, trong lúc bất chợt, Tiên Vương cung như có bảy vầng mặt trời dâng lên.

Nhưng Doãn Hỉ hoàn toàn không né tránh, vỗ mạnh lên cái bụng của mình, lớn tiếng nói: "Thất Hỉ Khoái Nhạc Đan, Đan Đan Tạc Phiên Thiên!"

Đây là lực lượng nổ tung của đan dược, coi cho dù đứng cách một trăm dặm để theo dõi, thì vẫn chói mắt khủng khiếp, làm cho lòng người sợ hãi, trông cứ như thể muốn lật tung cả trời đất lên vậy.

Các thượng tiên bình thường khác thấy tình huống như thế, thì đều sợ hãi run rẩy.

"Chậc chậc chậc, đã nói rồi, các ngươi đừng có cản ta, ai bảo không nghe cơ. Phải biết rằng ta chính là Hỉ gia, ngay cả chín cường giả Phản Hư đỉnh phong mạnh nhất dưới trướng Nữ Oa cũng bị ta đánh bại đó!" Doãn Hỉ không thèm để ý đến bọn họ nữa, lấy tư thế của một bậc vương giả, đi từng bước về phía bí địa Vẫn Tinh.

Nhị trưởng lão Vương Thần đánh tiên phong là thê thảm nhất, liền trúng ba viên Khoái Nhạn đan, nửa chết nửa sống mà nằm trên mặt đất lên, hoàn toàn đánh mất lực lượng chiến đấu.

Sau khi trận nổ tản đi, Phó Hạo Thương và Công Tôn Bích Ngọc đã nửa quỳ trên mặt đất, toàn thân chảy máu đầm đìa, có chỗ còn cháy đen một mảnh, hiển nhiên là đã bị nổ không nhẹ.

Dứt lời, bụng của hắn đột nhiên bộc phát ra hào quang chói mắt.

Đùng đùng đùng đùng đùng đùng đoàng!!!

Trong phút chốc, những trận nổ kinh thiên động địa liên tiếp xảy ra.

Thiên địa cũng biến sắc, năng lượng kim quang vô tận thổi quét phá hủy cả Tiên Vương cung.

Vương Thần đang sử dụng gai nhọn cũng bị đan lực trùng kích.

"Thất Hỉ Khoái Nhạc Đan, Đan Đan Tạc Phiên Thiên... Nổ!"

Kim đan xuyên thấu hết thảy, bay về phía ba vị trưởng lão.

Doãn Hỉ dùng cách luyện đan và ăn đan để nhập đạo, ăn đan dược vào không những trở nên mạnh mẽ, mà còn có thể thông qua thân thể tích tụ, một lần nữa phun ra, đây chính là Thần Đạo của hắn!

"Làm sao bây giờ, hắn quá mạnh, căn bản là chúng ta không ngăn được hắn... " Công Tôn Bích Ngọc lau đi máu tươi ở khóe miệng, nói với vẻ mặt lo lắng.

"Không có chuyện gì." Đại trưởng lão Phó Hạo Thương vẫn cực kỳ trấn định, "Đại trận của bí địa Vẫn Tinh chính là đại trận mạnh nhất trên toàn bộ đại lục, do chính Tiên Vương của chúng ta tỉ mỉ bố trí, coi như là Lục Thần Côn Luân có ở chỗ này đánh một ngày một đêm, cũng không cách nào phá vỡ, cái tên mập mạp kia muốn phá vỡ đại trận trong thời gian ngắn, quả thực là người si nói mộng."

"Chúng ta chỉ cần đợi Tiên Vương giết chết thượng tiên áo trắng trở về, chính là thời điểm kết thúc của hắn!"

Doãn Hỉ không để ý đến lời của đại trưởng lão, trực tiếp đi tới đại trận trước mặt.

"Phá Trận phù, đi."

Hắn ném tấm bài gỗ khắc thần phù về phía đại trận cấp bậc Hợp Đạo kia.

Thời điểm tấm bài gỗ va chạm với đại trận phòng ngự, đại trận lập tức bộc phát ra lực lượng cực kì khủng bố, cố gắng đem đánh vỡ tấm bài gỗ. Nhưng thần phù trên tấm bài gỗ bất chợt sáng lên, thần quang tỏa sáng, đồng thời bộc phát ra một luồng lực lượng mênh mông sâu thẳm.

Nó sống ở trong hỗn độn, nhưng có thể khiến cho vạn vật thế gian biến thành hư vô.

Rầm rầm! Một tiếng nổ cực lớn vang lên.

Hơi thở kinh khủng hơn trước đó gấp mấy lần bắt đầu khuếch tán.

Nhưng mà, trừ hình thức Hỏa Thần ra, hắn còn có điểm bất đồng rõ ràng, trên thân xuất hiện hình vẽ ánh sao dài hẹp sáng chói rõ ràng, minh khí màu đen quanh quẩn quanh cơ thể...

An Lâm một thân áo trắng bay bay, giờ phút này, lỗ máu khổng lồ trước ngực đã bị làn da trắng nõn thay thế, thần hỏa cuồn cuộn bao phủ toàn thân, hiển nhiên là đã dùng tới hình thức Hỏa Thần.

"Thượng tiên áo trắng!" Phong Vô Nhai nghiến răng nghiến lợi hô.

Ngay một khắc này, một bóng dáng đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Tiểu Tà với tốc độ vô cùng quỷ dị, gắt gao túm chặt lấy hai tay của Phong Vô Nhai.

"Chết đi!" Hai tay Phong Vô Nhai đen nhánh như sắt, chợt chuyển hướng về phía cánh tay trắng noãn của Tiểu Tà.

Doãn Hỉ đi về phía kiến trúc hình vuông, đẩy ra cánh cửa lớn.

Đập vào mi mắt là một đóa hoa sen vô cùng khổng lồ, hoa sen là do linh ngọc màu trắng chế tạo thành, thoạt nhìn xa hoa, nhưng phía trên hoa sen lại không có vật gì.

"Kỳ quái, mảnh vỡ thiên đạo ở đâu rồi?"

Doãn Hỉ buông thả thần thức cẩn thận cảm nhận, nhưng vẫn không tìm được những đầu mối khác.

Cùng lúc đó, trên Thiên Sơn cao gần mười vạn trượng.

Trên trăm vạn tu sĩ lần nữa bị thao tác của An Lâm làm cho giật mình, đây quả thật là một lớp đã san bằng, một lớp khác lại lên, vốn tưởng rằng thượng tiên áo trắng đã không còn lá bài ẩn nào nữa, kết quả là hắn vẫn còn cất giữ một lá bài ẩn khác.

Nhìn dáng vẻ của Tiên Vương Phong Vô Nhai, cứ như một người rất mạnh nào đó phối hợp với thượng tiên áo trắng. Chuyện này làm cho bọn họ bắt đầu tò mò về thân phận của vị cường giả thần bí kia.

Trên đài Trảm Tiên.

Phong Vô Nhai giận dữ đến phát điên, bắt đầu mãnh liệt đánh về phía Tiểu Tà, bày ra vẻ muốn xé xác cô.

Phó Hạo Thương: "..."

Tam trưởng lão trừng trừng đôi mắt đẹp: "Đây chính là đại trận đệ nhất thiên hạ anh nói?"

Nhị trưởng lão trọng thương sắp chết suýt nữa tắc thở.

Đại trưởng lão há hốc miệng.

Doãn Hỉ cứ thế nghênh ngang đi vào trong lỗ thủng.

Đại trận bao quanh bí địa Vẫn Tinh bị tấm bài gỗ nổ ra thành một cái lỗ thủng lớn.

Ở trong hai mắt của An Lâm chợt hiện lên hàng vạn hàng nghìn ngôi sao, hắn thản nhiên nói: "Kết thúc, bây giờ ta muốn ứng phó toàn lực, đánh ngươi như một con chó!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận