Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1405: Y Đăng Đại Đế vô cùng vui mừng

Hỏa tiễn cực lớn dùng tư thế sét đánh không kịp bưng tai rơi xuống mặt đất.

Đám đại năng Huyết tộc thậm chí còn có thể nghe được tiếng cầu cứu của người đáng thương bị cột trên hỏa tiễn kia.

Hỏa tiễn va chạm vào mặt đất, lập tức nổ đoàng.

Năng lượng màu vàng óng tràn ra ngoài, phá hủy tất cả những gì nó gặp phải!

Năng lượng hủy thiên diệt địa chấn động hơn trăm dặm, trên mặt đất dâng lên đám mây hình nấm đồ sộ, đại trận phòng ngự của bảo địa Tiên Linh lập tức bị kích động, hấp thu năng lượng phá hoại tùy ý.

Nhưng tất cả những thứ này đều quá muộn rồi.

Mấy vạn Huyết tộc bị ảnh hướng đến, thương vong vô cùng nghiêm trọng.

Công trình kiến trúc của cả một khu vực rất lớn bị san thành đất bằng.

"Phương thức xuất hiện này thật là dọa người mà." Có cường giả Huyết tộc cảm khái nói.

Cưỡi một hỏa tiễn tự nổ rồi tiến hành tập kích kiểu tự nổ là có ý gì?

Họ biết mình đã đoán đúng mở đầu, hoa lệ và rung động đều đã có, còn về phần khiến cho người ta ngóng trông gì gì đó... Quả thực không ngóng trông nổi mà!

Thánh Tổ ở trong suy nghĩ không phải là kiểu chân đạp mây bảy màu mà đến, thì ít ra cũng phải là cưỡi ngựa chạy tới mới đúng chứ!

Họ đều từng mường tượng ra phương thức xuất hiện của vị cường giả kia, nhất định sẽ rất hoa lệ, rất rung động, khiến cho lòng người ngóng trông.

"Má nó, Bạch Lăng đúng là đồ độc ác, lúc bảo mình dùng hỏa tiễn phóng đi cũng không thèm nói với mình là hỏa tiễn còn có thể tự nổ! Cái này thì được coi là gì chứ? Quả boom thân người à?!"

Hầu như tất cả Huyết tộc đều biết người tới là ai, chỉ sợ chính là kẻ thù mà đám Đại Đế đang chờ đợi.

Trên mặt đất bắt đầu xuất hiện đường vân trận pháp màu đỏ, lập loè liên tục, sức mạnh mênh mông tựa như biển hút kéo như vực sâu, hấp thu toàn bộ dư âm nổ mạnh của hỏa tiễn.

Nhưng nhìn qua đám mây hình nấm có uy năng kinh khủng kia.

Thánh đồ núp ở bên trong đám cường giả Huyết tộc thì càng biết rõ, người đến có khả năng lớn chính là Thánh Tổ!

"Không, đây chắc chắn không phải là người đó, nhất định là giả." Có đại năng lộ vẻ mặt vẻ hoài nghi, không tin một cảnh tượng trước mắt này là thật.

Bản thân hắn cũng không biết hỏa tiễn sẽ nổ tung ra, nếu không phải là hắn da dày thịt béo thì chỉ sợ vừa ra trận đã toi mạng, còn cứu người cái be*p.

"Khụ khụ khụ... Ôi trời ơi, đây là ném quả boom về phía bảo địa Tiên Linh của chúng ta sao?" Chàng trai Huyết tộc vác một bầu rượu lớn ở sau lưng, dung mạo nhìn qua rất hiền lành vỗ vỗ bụi bặm trên mặt, đầy mặt phàn nàn nói.

Điều khiến hắn không ngờ tới là, phương thức xuất hiện của mình quả thực đã đạt tới hiệu quả khiến cho thân thể và tinh thần của kẻ địch đều bị đả kích.

Bụi mù cũng bị một nguồn sức mạnh xua tan, một chàng trai mặc áo trắng, tóc bị nổ tới quăn tít lại, liên tục thở hổn hển giữa cái hố sâu.

Tâm trạng của An Lâm vô cùng xấu, không ngừng trèo lên trên miệng hố, vẻ mặt tức giận phàn nàn nói.

Khóe miệng Y Đăng co lại, ý cậu nói đến dạo chơi chính là ngồi lên hỏa tiễn chạy tới nổ tung nhà của người khác ư?

Lần trước vị Đại Đế Huyết tộc này còn mang binh đuổi giết hắn nữa cơ.

An Lâm thừa nhận thân phận ở trước mặt mọi người, tiếp tục gây lên sóng to gió lớn giữa đám cường giả Huyết tộc ở bảo địa Tiên Linh.

An Lâm ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện một người đàn ông mặc đế bào màu máu, khuôn mặt uy nghiêm, khí thế vô cùng kinh khủng đang vô cùng khiếp sợ nhìn mình.

"Nhất định là có sai sót ở đâu rồi, giả dối, tất cả đều là giả dối!" Tông chủ của Huyết Luân tông cũng khó có thể tiếp nhận sự thật này, thút thít khóc lên.

Đặc biệt là Y Đăng Đại Đế đang ngồi trên ghế ở nơi cao, giật mình đến suýt chút nữa là nhảy dựng lên, hét lớn: "Cậu là... Cậu là An Lâm! Tại sao cậu lại ở đây chứ!?"

Hắn lại đưa mắt nhìn sang cung điện màu máu sau lưng Y Đăng Đại Đế, đăm chiêu suy nghĩ.

An Lâm không để ý đến cảm xúc thay đổi của đám cường giả Huyết tộc này, thần trí của hắn lập tức bao phủ bảo địa Tiên Linh, phát hiện chỉ có duy nhất một vị siêu cấp đại năng cảnh giới Hợp Đạo ở đây, xem ra kế hoạch của Thiên Đình đã thành công.

Ngả Đạt - một trong Ba vị kim thánh hộ pháp, cũng lộ vẻ mặt kinh hãi, nói thầm: "An Lâm, tông chủ của Tứ Cửu Tiên tông... Không ngờ hắn lại chính là Thánh Tổ mà Hắc Y Nhân kiêng kỵ nhất? Rõ ràng là hai thân phận mà quăng tám sào cũng không dính tới mà..."

Ừm, là người quen cũ.

Đặc biệt là mấy Thánh đồ núp ở bên trong nhóm đại năng Huyết tộc, lần đầu tiên nhìn thấy Thánh Tổ trong truyền thuyết, kết quả không ngờ Thánh Tổ lại là con người? Loại đả kích này không thua gì sét đánh giữa trời quang!

Bọn họ vẫn luôn cho rằng Thánh Tổ là một vị đại năng Huyết tộc ẩn thế!

"Không thể nào, Thánh Tổ mà tôi vẫn luôn mong nhớ từng ngày, người có được dòng máu hoàn mỹ nhất, hẳn phải là một quý công tử có mái tóc vàng bồng bềnh, con mắt màu đỏ như máu mới đúng, sao lại là con người được chứ?" Có một đại năng Huyết tộc dung mạo xinh đẹp, lệ rơi đầy mặt mà mở miệng nói.

An Lâm cười nói: "Thế nào, tôi rảnh rỗi đến phát chán cho nên muốn tới nơi này dạo chơi, không được sao?"

"Là tôi, tôi tới cứu Thánh tử Thánh Huyết giáo của tôi, biết điều thì mau cút ngay cho tôi!" An Lâm cũng không phủ nhận chuyện này, mọi chuyện đã bại lộ rồi, cái thân phận này cũng không còn ý nghĩa che giấu nữa.

Suy đoán này vô cùng vớ vẩn, nhưng tất cả những thứ bày ở trước mắt này lại không thể không khiến Y Đăng Đại Đế nảy sinh ra một loại suy đoán như vậy.

Rất nhanh, ông ý thức được một sự thật khiến ông khó có thể tin được: "Chẳng lẽ... chẳng lẽ cậu chính là Thánh Tổ mà bọn họ nhắc đến?!"

Xem ra, lối vào của thánh địa Huyết tộc, ngay trong cung điện ở sau lưng Y Đăng Đại Đế?

Y Đăng Đại Đế đã hồi thần từ trong khiếp sợ, trên mặt bắt đầu hiện lên một nụ cười tàn nhẫn: "Ha ha ha... Cậu chính là Thánh Tổ? Tuy rằng rất khiến người ta không ngờ tới, nhưng mà cũng rất khiến người ta cảm thấy vui vẻ nha!"

Hắn chợt từ đứng dậy khỏi ngai vàng, lực lượng Thần Đạo màu máu xông thẳng lên trời.

Lực lượng kia mang theo ý cảnh điên cuồng và thô bạo, điên cuồng phóng thích ra bên ngoài, giống như có vô số núi thây biển máu hiển hiện ở trên hư không, mùi máu phiêu đãng, ngay cả không khí cũng biến thành một loại sền sệt không chịu nổi.

"Tôi từng lập lời thề, chờ sau khi cậu Phản Hư mới có thể giết cậu. Hôm nay cậu đã Phản Hư rồi, tôi còn chưa đi tìm cậu báo thù, cậu lại tự mình đưa tới cửa, đây đúng là ông trời cũng muốn giúp tôi!" Y Đăng Đại Đế tươi cười thoải mái, trong lòng đã nghĩ ra ngàn vạn loại phương thức tra tấn lăng nhục An Lâm.

Ba vị kim thánh hộ pháp đứng yên ở tại chỗ bất động.

Tình huống vặt vãnh này vẫn chưa đến mức bọn họ phải ra tay, cứ để cho Y Đăng Đại Đế báo thù đi.

Y Đăng Đại Đế đã thăng lên cảnh giới Hợp Đạo nhiều năm rồi, thực lực sâu không lường được.

An Lâm chỉ cần cảm thụ khí thế của ông, đã cảm thấy Y Đăng Đại Đế con mạnh hơn nhiều so với đại địch Phong Vô Nhai mà hắn gặp phải trước đó...

"Còn Thánh Tổ ư? Không biết trời cao đất rộng chạy đi tìm chết, tôi sẽ thành toàn cho cậu!" Y Đăng Đại Đế không nói nhảm nữa, trực tiếp nắm chặt hư không về phía An Lâm.

Hư không đột nhiên tuôn ra hơn chục nghìn con hung thú mặc huyết giáp, gầm thét đánh về phía An Lâm. Khí tức của bọn chúng vô cùng mạnh mẽ, ẩn chứa lực lượng Thần Đạo của cấp bậc Hợp Đạo, móng vuốt sắc bén xẹt qua hư không, có thể khiến không gian vang lên từng đợt rung động và rít gào.

"Thổ Kê Ngõa Cẩu." An Lâm cầm kiếm Thắng Tà trong tay, trong khoảnh khắc nguyên khí Hắc Minh bộc phát, khí thế liên tục tăng vọt, đồng thời một kiếm chém về bốn phía.

Kiếm quang hóa thành một màn đen, lập tức cắn nuốt chục nghìn con hung thú mình mặc huyết giáp giống như thủy triều.

Đồng thời, hai mắt An Lâm cũng biến thành một màu vàng óng, thần văn màu vàng cũng hiện ra ở giữa trán, uy thế chí cao vô thượng hiện lên gợn sóng màu vàng khuếch tán ra mấy trăm dặm, bao phủ cả một khoảng trời đất.

Một câu nói inh tai nhức óc, lập tức vang dội ra toàn bộ đất trời.

"Thánh Tổ của Thánh Huyết giáo ở đây, Thánh đồ ở nơi nào?!!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận