Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1407: Sức mạnh thật sự của Đề Na

Chiêu thức của An Lâm và Y Đăng Đại Đế va chạm với nhau khiến cho mặt đất trong phạm vi trăm dặm đều bị chấn động.

Sau đợt tấn công này, An Lâm và Y Đăng Đại Đế đều đồng thời lùi về sau mấy bước.

Mặt Y Đăng Đại Đế lộ ra vẻ ngạc nhiên: "Không ngờ là sức mạnh của cậu sau khi lên Phản Hư lại mạnh như thế, khó trách Thiên Đế lại đồng ý chỉ cần cậu lên Phản Hư thì mặc tôi báo thù."

An Lâm khẽ mỉm cười, không chỉ có nguyên khí Hắc Minh vây quanh cả người mà còn có Thần Hỏa Thánh Viêm bao phủ.

Đúng vậy, hắn không chỉ sử dụng nguyên khí Hắc Minh mà còn dùng đến chiêu thức theo Thần Hỏa, nếu không căn bản sẽ không đỡ nổi một đòn của Y Đăng Đại Đế.

Ở một chiến trường khác.

Mười hai vị thánh đồ đang chiến đấu với mấy chục ngàn cường giả Huyết tộc, vẫn chiếm không ít lợi thế.

Bọn họ có sức mạnh kinh khủng, vừa không sợ chết lại giống như những tín đồ cuồng nhiệt nhất, chỉ muốn cháy lên ánh sáng và nhiệt huyết của mình trước mặt Thánh Tổ. Những tên cường giả Huyết tộc còn lại ở bảo địa Tiên Linh căn bản không có suy nghĩ này giống như bọn họ, phần lớn đều chỉ chạy đến để xem chùa, sao có thể liều chết với bọn họ được?

Đây chính là chiêu thức Liên Hóa Nhất Giới sau khi Đề Na đẩy kiếm Tâm Liên Băng lên đến mức cao nhất!

"Chất lỏng Thái Kim của ta có thể chặt đứt mọi thứ, làm tan biến một thế giới, chỉ là một thế giới hoa sen thì làm sao có thể ngăn được? Chết đi!" Kim Linh dùng hết sức mạnh toàn thân, vũ khí gào thét kéo đến ùn ùn.

Những cường giả Huyết tộc vô tình bị cuốn vào trong thế giới này, có kẻ kêu thảm thiết rồi bị đóng băng, có kẻ còn bị lưỡi dao băng cắt thành mấy chục khúc, sau đó lại bị đông lạnh.

Có trường kiếm màu vàng sắc nhọn kinh người, cũng có cái chùy lớn như núi, lại có trường thương có thể phá không... Mỗi một loại vũ khí đều có sức mạnh rất kinh khủng, có thể dễ dàng chẻ những lưỡi dao băng trong thế giới hoa sen ra. Mà vũ khí đâm về phía Đề Na lại có hàng trăm loại, số lượng gần như lên đến không giới hạn!

Một bông hoa sen băng to lớn bắt đầu hiện lên trên mặt đất, bao trùm trăm dặm trên mặt đất.

Bề ngoài của nó chiếu ngược lại vô sỗ vũ khí đang lao tới, từng trận sóng năng lượng màu vàng xao động, ngay sau đó có rất nhiều vũ khí xuất hiện từ trong đó, giống y như đúc hình dáng cũng như số lượng của những vũ khí kia.

Cứ như vậy, đội quân Huyết tộc bắt đầu bỏ chạy liên tiếp.

Đôi mắt đẹp xanh biếc của Đề Na lóe lên ánh sáng: "Vạn Ban Giai Nhược Tượng, thần thuật, Kính Tượng Thần Tạo!"

Hễ là thế giới bị sen băng chạm đến đều trở lên lạnh giá rất nhanh, tuyết bay tán loạn, gió lớn hóa thành những lưỡi dao băng, kiếm khí xẹt qua ngang dọc như ánh sáng đoạt mệnh.

Ầm!

"Thái Kim Vân Mộng!" Kim Linh đạp chân lên một đợt sóng lớn màu vàng, đợt sóng này hóa thành hàng ngàn vũ khí.

Vô số vũ khí bắn ra khỏi cái gương trước mặt Đề Na, va chạm với hàng trăm nghìn vũ khĩ của Kim Linh, tạo ra từng tiếng nổ ầm ầm kinh khủng.

Ngay cả Ngả Đạt và Kim Linh có tu vi cao nhất khi ở nơi này hành động cũng trở nên chậm rãi.

Phi kiếm địch lại phi kiếm, trường thương đánh với trường thương, mỗi lần va chạm đều lấy mạng đổi mạng.

Cô vỗ hai tay một cái, một mặt gương bằng băng màu xanh da trời xuất hiện trước mặt mọi người.

"Vèo vèo vèo..."

Cô ta ngàn lần không thể nghĩ đến được Đề Na có thể hòa người vào trong thuật pháp mà quỷ không biết thần không hay chỉ trong một thời gian rất ngắn, giống như kẻ ám sát đột nhiên đến gần cô ta.

Một thanh phi kiếm sao chép phi kiếm từ chất lỏng Thái Kim va thẳng vào phi kiếm bản chính vỡ tan tành, sau đó dễ dàng lao thẳng một đường phá hủy trên trăm loại vũ khí khác, giống như một lưỡi dao sắc bén nhất!

Châm Phá Hồn Thần Sát có tốc độ rất nhanh, ánh sáng vừa lóe lên đã đâm vào phi kiếm đang bay tới.

Nhưng cô còn chưa ra chiêu tiếp theo, đã phát hiện tinh linh ở trước mặt bỗng nhiên biến mất.

Phi kiếm nổ tan thành những giọt nước màu vàng.

"Còn có thể sao chép hoàn toàn sức mạnh của tôi sao? Có thuật pháp cao cấp như vậy ở trên đời này à?" Sắc mặt của Kim Linh trở nên rất nghiêm trọng, cổ tay trắng muốt di chuyển, một cái châm dài màu vàng liền xuất hiện ở trong tay.

Nói cách khác, châm Phá Hồn Thần Sát chỉ đâm trúng một cái xác vô dụng mà thôi.

Trong nháy mắt đó Kim Linh đã biết, vào lúc châm Phá Hồn Thần Sát đâm trúng phi kiếm, Đề Na đã hóa thành hơn mười ngàn không gian độc lập, giấu mình bên trong một không gian trong số đó.

Một giọt nước trong đó bắn về phía Kim Linh, bên trong giọt nước, có một bóng dáng bé nhỏ đang dần phóng to.

Trong lòng cô không khỏi giật mình, một cảm giác vô cùng nguy hiểm lan ra khắp người.

Ầm!

Phi kiếm nổ tung!!

Nhưng tình huống Đề Na bị nổ hiện nguyên hình, hình thần đều bị tiêu diệt trong tưởng tượng của Kim Linh không hề xuất hiện.

"Là cô! Lấy người hóa kiếm?" Kim Linh kêu lên một tiếng, phi kiếm đã ở ngay trước mắt!

Đâm một cái châm này ra, từ căn nguyên đến cả thần hồn của kẻ địch đều tan vỡ!

Châm Phá Hồn Thần Sát, là tiên khí cao cấp.

Sau khi Kim Linh sợ hãi một lát, bỗng nhiên cười một tiếng nhẹ nhàng, bắn cái châm dài màu vàng trong lòng bàn tay ra!

Giới tử nạp tu di...

Cần phải có lực lượng không gian mạnh đến mức nào mới có thể làm được điều này chứ?

Đề Na nhảy khỏi giọt nước, cầm lưỡi kiếm màu xanh thẳm trong tay, đôi mắt hiện lên ánh sáng lạnh lẽo, rất dứt khoát chém về phía Kim Linh.

Dùng tốc độ nhanh như thế ở một khoảng cách gần. Kim Linh vừa mới ra chiêu xong căn bản không có sức để cản lại một kiếm này!

Xoẹt!

Lưỡi kiếm chém đứt đôi cơ thể của cô gái mặc áo choàng đen ra!

"Kim Linh!" Một tiếng hét vang lên cách đó không xa.

Ngả Đạt cầm dao găm trong tay đâm về phía Đề Na.

Cô vốn dĩ muốn nhân lúc Kim Linh đang chiến đấu với Đề Na mà tìm cơ hội cho Đề Na một đòn chí mạng, lại không ngờ được Đề Na lại tấn công mãnh liệt như thế, chỉ mới hai ba chiêu mà đã đánh bại Kim Linh, làm cô không thể phản ứng kịp trong thời gian ngắn!

Tốc độ đâm của Ngả Đạt rất nhanh, mang theo lực lượng Kim Thuộc Thần Đạo của thần thánh tối cao, còn có thêm cả sát ý như có như không. Cô là kẻ ám sát đứng đầu Huyết tộc, cũng là một kẻ ám sát thích quang minh chính đại đứng trước mặt người khác mà nói tôi muốn giết cô.

Hành động này đã cho thấy tự tin chỉ cần một đòn là giết được!

Mũi nhọn của dao găm còn chưa đến, không gian ở phía trước đã mở ra một lối đi, mặt đất cũng bị sát ý kia xé rách thành một cái rãnh dài đến mười mấy dặm.

Đề Na cười nhạt, tay cầm tiên kiếm xoay nhanh người, lưỡi kiếm lấy một góc độ rất khéo léo đánh trúng một bên của dao găm, một sức mạnh kì lạ khiến cho mũi nhọn của dao găm phải lệch đi.

Đây cũng là nguyên nhân chính để Đề Na quyết định đến Huyết tộc chiến đấu cùng với An Lâm!

Sau khi Đề Na thăng cấp lên Phản Hư và trở thành thần sáng thế ra thế giới Thần Kính, đã có được sức mạnh tạm thời sánh ngang được với Phản Hư hậu kỳ. Bây giờ cô lại dựa vào sự thăng cấp của thế giới Thần Kính, đột phá lên Phản Hư đỉnh phong, sức mạnh của bản thân thế nào, sợ rằng trừ cô ra sẽ không có ai biết được.

Cô cứ như thế mà lướt qua Đề Na...

Không đúng!

Chẳng biết từ bao giờ, một cái tay khác của Đề Na đã cầm thêm một cái tiên kiếm nữa, dùng tốc độ rất nhanh lúc lướt qua vai nhau mà chém xuống sau lưng Ngả Đạt!

Xoẹt! Một ánh kiếm trắng như tuyết tỏa ra khắp đất trời.

Mặc dù Ngả Đạt đã nhanh chóng dùng Kim Quang Thần Đạo bảo vệ cơ thể, nhưng vẫn bị chém thành một vết máu sau lưng, máu tươi tràn ra, sau đó lại bị đông lạnh thành những tinh thể máu.

Cô mặc kệ vết thương, điên cuồng kéo dài khoảng cách.

Ngả Đạt đã từng được coi là người số một từ cảnh giới Hợp Đạo trở xuống của Huyết tộc, bây giờ đang thật sự sợ hãi. Trong một thời gian ngắn mà tinh linh nhỏ này lại có thể đánh bại được cô và Kim Linh là hai Phản Hư đỉnh phong, sức mạnh này thật không thể tưởng tượng nổi!!

"Chị, chúng ta không đánh lại được cô ta đâu!" Kim Linh sau khi bị chém thành hai nửa, vất vả lắm mới ghép được cơ thể của mình lại, cũng đang nhanh chóng rút lui cùng lúc đó.

"Tôi còn tưởng các cô mạnh lắm chứ, bây giờ nhìn lại cũng chỉ thế thôi." Trên mặt Đề Na có một nụ cười nhạt, bước từng bước về phía hai người đang chạy trốn, nhìn như chậm rãi, nhưng thật ra đang không ngừng tiến lại gần.

Cho dù là mũi nhọn thực chất hay là sát ý, đều đồng thời bị vặn vẹo!

Đây là lần đầu tiên Ngả Đạt cảm giác được mình không còn nắm được dao găm của mình ở trong tay nữa, giống như con dao găm này có suy nghĩ của chính mình, đâm về phía bên cạnh người Đề Na.
Bạn cần đăng nhập để bình luận