Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1418: Uy lực khủng khiếp của Phong Kiếm

Tiên Kiếm đột nhiên vỡ vụn, khiến cho tất cả mọi người đều sửng sốt.

Phải biết rằng tiên khí được làm từ nguyên liệu cực kỳ rắn chắn, coi như là đại năng cảnh giới Hợp Đạo siêu cấp cũng khó mà đánh vỡ vụn được, thế nên tiên khí đột nhiên vỡ vụn khiến cho không ít người phải hoảng hốt.

Bọn họ vừa kinh ngạc vừa đưa mắt nhìn sang An Lâm.

An Lâm chính là người khiến tiên khí vỡ vụn.

Mọi người còn chưa kịp phản ứng, dị biến đã diễn ra.

Có cuồng phong phất qua ba ngàn dặm!

Lấy An Lâm làm trung tâm, xung quanh xuất hiện chín mươi chín cái vòi rồng, chúng như Cự Long gầm thét, vặn vẹo thân thể, xé rách vạn vật trên thế gian.

Cuồng Ngục Tu La không hề có ý định cho An Lâm làm phép, trực tiếp đánh về phía An Lâm đứng ở cách đó không xa, tám cánh tay cầm binh khí như cuồng ma loạn vũ, vẽ ra từng chiêu thức huyết khí ngập trời, chém tan hơn mười cái vòi rồng.

"Cẩn thận!" Hứa Tiểu Lan hoảng hốt hô lên một tiếng.

Thời điểm đại đao rơi xuống trước mặt An Lâm, một đóa hoa sen màu đen nở rộ ở trên hư không, ngăn cản một kích kinh thiên động địa này!

Mảnh vỡ Thái Hòa Tiên Kiếm hóa thành phấn vụn màu trắng, phất phới ở trước người An Lâm, sau đó dần dần hóa thành một cơn gió không ngừng sinh sôi, giống như tồn tại vĩnh hằng.

"Ầm!"

Một thanh tiên khí cứ thế bị phá hủy, nỗi thống khổ khi bị cắn trả này chẳng khác nào trái tim bị dao cắt qua!

An Lâm dùng một tay nắm chặt hư không, cơn gió trong suốt hội tụ ở lòng bàn tay tựa như một thanh kiếm. Nó tung hoành thiên địa ba trăm dặm, sinh ra từ trong tuyệt cảnh, vĩnh hằng bất diệt.

"Grừ! Chết chết chết!" Cuồng Ngục Tu La một đường vượt qua một loạt vòi rồng, không ngừng tới gần An Lâm.

Phong Vô Nhai lấy lực lượng Thần Đạo rèn thanh tiên khí này ba ngàn năm, rốt cuộc giờ phút này cũng hoàn toàn bộc phát lực lượng kia ra, hóa thành Thiên Địa Hắc Liên bảo vệ An Lâm!

Mấy triệu linh thạch đấy!

Trên mặt An Lâm có vẻ thống khổ, không có nguyên nhân nào khác, đều là bởi vì bị cắn trả khi làm phép.

Cuồng Ngục Tu La phá tan tất cả vòi rồng, đã nhào tới trước mặt An Lâm, đại đao khổng lồ nhuốm máu như khai thiên tích địa chém xuống thẳng mặt hắn!

An Lâm cầm Phong Kiếm ba trăm dặm trong tay, chém về phía Cuồng Ngục Tu La cao đến ngàn trượng ở trước mặt.

Tinh hoa của tiên khí được thả ra triệt để, đó là uy năng phong lực được tích lũy vô số năm!

Cơn gió mang theo uy lực xé mở thiên địa, vô tình rơi xuống.

"Gió nổi lên."

"Vân Lạc!"

Song, sức sống của Huyết tộc cực kỳ mạnh mẽ. Thân thể bị cắt thành hai nửa kia, chợt bắt đầu ngọa nguậy, vết thương bắt đầu có dấu hiệu khép lại.

Phong Kiếm ba trăm dặm cứ như thể muốn chém thế giới ra thành hai nửa, rơi thẳng xuống đầu của nó, cắt ra làn da cứng rắn của nó, chặt đứt cái đầu còn cứng hơn sắt nung của nó... Một đường như thế chẻ tre, trong phút chốc, kể cả thân thể vô cùng khổng lồ của nó, cũng bị cắt thành hai nửa!

Một chiêu Phong Kiếm này của An Lâm, đã hoàn toàn vượt ra khỏi tưởng tượng của bọn họ. Kia hoàn toàn không phải là kiếm pháp bình thường trên thế gian này, nơi nào sẽ có loại kiếm pháp cần một thanh Tiên Kiếm để tế trời, thì mới có thể dùng được?

Nhưng Phong Kiếm trong tay An Lâm như vĩnh viễn sẽ không tan biến, bất kể gặp bao nhiêu lần oanh kích thô bạo, nó vẫn không ngừng sinh sôi, không ngừng lưu chuyển.

Thật ra, các cường giả Huyết tộc đến nơi này, đã rất khó tăng lên ý chí chiến đấu gì đó.

Cuồng Ngục Tu La còn đang chiến đấu theo bản năng, nó cảm nhận được luồng lực lượng kinh khủng trước mặt này, tám chuôi thần binh trên tay lập tức bộc phát ra thần quang cực kỳ mạnh mẽ, tựa như nổi điên bổ tới Phong Kiếm của An Lâm.

An Lâm nhìn thoáng qua Cuồng Ngục Tu La vẫn giãy giụa trên mặt đất, khẽ cau mày.

"Thánh Tổ đại nhân!" Các thánh đồ đều dùng ánh mắt nóng bỏng mà nhìn chàng trai trên bầu trời.

Hắn thấy dáng vẻ của An Lâm, như thấy một vị Chiến Thần trời giáng, đứng ngạo nghễ trên vòm trời, cao lớn vĩ ngạn, không thể chiến thắng.

"Graoooo!" Cuồng Ngục Tu La tuyệt vọng gào lớn một tiếng.

"Một kiếm chém Cuồng Ngục Tu La, đây chính là thực lực chân chính của Thánh Tổ mà bọn họ theo đuổi sao?"

"An Lâm cứu ba vị thánh tử ra từ Thánh Địa Huyết Tổ, chẳng phải là ngay cả Ám Mang Đại Đế, cũng không thể ngăn cản bước đi của hắn ư?"

"Thật sự không thể nào ngờ được, An Lâm lại thật sự có thể khuấy đảo tại nơi thần thánh nhất, quan trọng nhất trong Huyết tộc của chúng ta."

Cuối cùng Cuồng Ngục Tu La hét thảm lên, thân thể bị cắt thành hai nửa, rơi xuống mặt đất, máu tươi phun trào thành sông, cảnh tượng cực kỳ thê thảm.

Lúc trước, khi chiến đấu với Y Đăng Đại Đế, An Lâm luôn rơi vào hoàn cảnh xấu, hôm nay lại có thể đánh tan thân thể Y Đăng Đại Đế chỉ với một chiêu!

Một màn này, khiến cho tất cả Huyết tộc ở Tiên Linh Bảo đều bị dọa sợ.

Nhưng Phong Kiếm vẫn chưa dừng lại, hóa thành hàng vạn hàng nghìn lưỡi đao gió sắc bén cực kì khủng bố, còn đang điên cuồng chém lên thân thể Cuồng Ngục Tu La!

Hắn phát hiện sức sống của Cuồng Ngục Tu La vẫn cực kỳ tràn đầy...

"Khó giết chết như vậy sao?" An Lâm thở dài một hơi, xoay người cất cao giọng nói nói với đám đại năng Huyết tộc ở Tiên Linh Bảo: "Tất cả thánh đồ nghe lệnh, cùng theo ta trở về Tứ Cửu tiên tông!"

"Vâng! Thánh Tổ đại nhân!" Tất cả thánh đồ đều nhìn hắn bằng ánh mắt nóng bỏng, vẻ mặt phấn khởi.

Bọn họ biết những lời này của An Lâm có ý gì, điều này chứng tỏ Thánh Tổ đã chính thức công nhận bọn hắn, coi Thánh Huyết giáo bọn họ như một thành viên trong đại gia đình!

An Lâm cũng không phải là người tùy tiện, chiến đấu ở Tiên Linh Bảo lần này, cũng chính là thời cơ tốt nhất để nghiệm chứng độ trung thành của các thánh đồ. Kết quả là có thể thấy, tất cả Thánh Đồ đều có thể vì hắn vượt lửa qua sông, ôm quyết tâm liều chết đối kháng trực tiếp với Đại Đế Huyết tộc Hợp Đạo.

Chuyện này, đã có thể chứng minh rõ độ trung thành của bọn họ.

An Lâm đạp mạnh bước chân, đi tới trước mặt Hứa Tiểu Lan.

"Tiểu Lan, em không sao chứ?" An Lâm nhìn chiếc váy xanh nhuốm máu của Tiểu Lan, trong lòng ngập tràn nỗi đau đớn và tức giận khó tả.

"Em không sao, chúng ta mau lúc rời đi thôi." Hứa Tiểu Lan vươn tay ngọc lôi kéo An Lâm nói.

An Lâm gật đầu: "Một chiêu vừa rồi của anh không thể giết chết Y Đăng Đại Đế, một khi lực lượng Táng Kiếm biến mất, năng lực tự lành kinh khủng kia của ông ta, sẽ khiến cho ông ta nhanh chóng khôi phục chiến lực, đến lúc đó chúng ta muốn chạy trốn cũng sẽ rất khó!"

"Người khổng lồ An Lâm, chúng ta đi tới phi thuyền mẹ chứ?" Đề Na hỏi.

"Hả?" An Lâm sửng sốt một chút, lúc này mới phản ứng tới, gật đầu.

Nhân vật phi thuyền mẹ như Liễu Thiên Huyễn, đã tiến sâu vào lòng người như thế sao?

Đề Na vỗ hai tay, thần quang không gian màu trắng khuếch tán, lực lượng không gian cực mạnh lập tức tống đến trên boong tàu chiến hạm Tinh Hỏa.

Đám người Khả Khả Tư Đế thấy Hứa Tiểu Lan bị thương, vội vàng chạy về phía trước, cảm kích nói: "Tiểu Lan thánh nữ, thật không nghĩ tới, vì cứu chúng tôi, ngài cũng đích thân đến nơi này."

"Còn khiến cho ngài bị thương, chúng tôi có tội!"

Đám người Khả Khả Tư Đế vừa xấu hổ, vừa cảm động nói.

"Được rồi, đừng khách sáo." Hứa Tiểu Lan cười khanh khách cất giọng nói.

Đồng thời trong lòng cũng thầm bổ sung một câu, tôi tới nơi này là vì lo lắng cho An Lâm, chứ không phải là vì lo lắng cho các người. Cái đám xinh đẹp các người suốt ngày muốn quyến rũ An Lâm, còn lâu tôi mới muốn cứu các người!

"Mọi người đến đông đủ chưa? Tôi đi ra nhé!" Liễu Thiên Huyễn cười hì hì nói.

Rốt cuộc cũng có thể rời xa cái tên điên Y Đăng kia rồi, cô rất vui vẻ.

Bạch Lăng, Hứa Tiểu Lan, Tiêu Trạch, Đề Na, Khả Khả Tư Đế, Mạch Luân, Tháp Bá, cùng với mười thánh đồ Huyết tộc cấp bậc Phản Hư còn sống, giờ phút này đều tụ tập ở trên phi thuyền.

An Lâm mỉm cười nói: "Đi thôi, chúng ta về nhà!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận