Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1420: Cả đại lục Thái Sơ đều phải hãi hùng

Thiên Đế thật sự bội phục An Lâm.

Có không nhiều tu sĩ có thể làm cho Thiên Đế thưởng thức, nhưng mà người có thể làm cho Thiên Đế chính miệng tán dương trâu bò, đến nay chỉ có một mình An Lâm.

Không có biện pháp, Thiên Đế thật sự không nghĩ ra từ nào chính xác hơn để hình dung, để biểu đạt cảm xúc lúc này của ông, ông không thể làm gì khác hơn là dùng cái từ "trâu bò" này để bày tỏ cảm xúc.

Tuy nói ông và Tử Vi Đại Đế có thể ngăn cản được Phục Thiên Đại Đế và Hắc Y Nhân Đại Đế.

Nhưng tại Tiên Linh Bảo, còn có Y Đăng Đại Đế và Ám Mang Đại Đế, hai vị đại năng Hợp Đạo siêu cấp trấn giữ, cũng có mấy vạn cường giả Huyết tộc, tu vi cao thâm cùng với lượng lớn đại năng Phản Hư Huyết tộc...

An Lâm - một tên tu sĩ cảnh giới Phản Hư, xông thẳng tới đó, đánh bại tất cả, quả thực là quá kinh khủng, sợ rằng nói ra cũng không ai tin mất!

Thiên Đế không hề nghĩ tới rằng, chuyện này lại bị truyền ra ngoài thật.

Cho dù nội bộ Huyết tộc đã quyết định phong tỏa tin tức, nhưng trong số rất nhiều cường giả Huyết tộc tận mắt chứng kiến sự kiện ở Tiên Linh Bảo, cũng có mấy người miệng rộng.

Hắn là người đứng đầu của một tiên tông, hắn cũng là Thánh Tổ Huyết tộc, đến tột cùng thì An Lâm là chính hay là tà?

Vô số tin tức được truyền lưu khắp cả đại lục, cái tên An Lâm và cái tên Tứ Cửu tiên tông, cách không lâu, lại một lần nữa vang danh khắp đại lục!

Đường đường là người đứng đầu tiên tông, lại có quan hệ như thế với người có thế lực trong Huyết tộc ư?

Tiên Linh Bảo Huyết tộc máu chảy thành sông, lý do đích thực phía sau lại chính là như vậy ư? Đàn ông nhìn thấy phải im lặng, phụ nữ nhìn thấy phải rơi lệ...

Đầu đề các trang báo chí lớn của đại lục Thái Sơ, lần nữa bị Tứ Cửu tiên tông chiếm cứ.

Năm trước mới đánh một trận oanh liệt với Đông Hải Long Đình, năm nay suýt đánh sụp Huyết tộc! Có cần phải biến thái như vậy không?

Tin tức cứ thế bị truyền ra ngoài.

Lần này không chỉ là khiến các tu sĩ bình thường phải chấn động, ngay cả rất nhiều thế lực đứng đầu trên đại lục, cũng bị thực lực mà Tứ Cửu tiên tông bày ra khiến cho chấn động.

Khiếp sợ! Tông chủ của tông môn kiểu mẫu ở giới Cửu Châu, lại chính là người như vậy?

An Lâm dẫn theo chiến lực đứng đầu của Tứ Cửu tiên tông, giết xuyên Tiên Linh Bảo của Huyết tộc, tam đại Thánh tử, mười mấy Huyết tộc có chức vị cao đồng thời phản bội... Mỗi một chuyện, đều là tin tức vô cùng bùng nổ.

Tam thánh bái lạy, tứ đế đều phục, một mình thống lĩnh ngàn vạn quân, thiên hạ không có ai như hắn!

Uy vọng của Tứ Cửu tiên tông, trong suy nghĩ các sinh linh ở đại lục, lại cao hơn rất nhiều.

Người đàn ông khiến ba vị thánh tử cho Huyết tộc phải quỳ liếm!

Lúc trước, tất cả mọi người đều cảm thấy đây là một tông môn tu tiên đứng đầu có đủ khả năng để sánh ngang với cửu hoàng thất. Hôm nay, mọi người đã bắt đầu cảm thấy đây là một thế lực hàng đầu của đại lục có thể sánh ngang với tứ đại tiên tông siêu cấp!

Rất nhiều đại năng đều bối rối, thầm nghĩ thực lực của Tứ Cửu tiên tông tăng trưởng cũng quá kinh khủng rồi đấy!

Cũng không phải là không có người nghi ngờ về mức độ chân thật của những tin tức này, nhưng khắp nơi đều tưng bừng truyền đi như thế, những người có chức trách trong Huyết tộc vẫn luôn giữ vững im lặng về chuyện này, mà càng im lặng, càng chứng tỏ nhưng tin tức này là sự thật.

Ngao Mông cùng với đám con cái trợn mắt há hốc mồm đọc tờ báo trước mặt.

Thiên tài tuyệt thế với thực lực có thể sánh ngang với đại năng Hợp Đạo siêu cấp, mặc kệ có phải là đại năng Hợp Đạo hay không, cũng sẽ được đối đãi như đại năng Hợp Đạo, sinh linh ở đại lục Thái Sơ đều thực tế như vậy đấy.

"Lúc anh còn ở cảnh giới Dục Linh, tôi cũng là cảnh giới Dục Linh, lúc anh ở cảnh giới Hóa Thần, tôi vẫn còn là cảnh giới Dục Linh, lúc anh ở cảnh giới Phản Hư, tôi vẫn cứ là cảnh giới Dục Linh, lúc anh treo cảnh giới Hợp Đạo lên đánh, tôi vẫn cứ là cảnh giới Dục Linh... " Cặp mắt to tròn của Ngân Ngư công chúa bỗng đong đầy nước mắt.

Đó là thế lực có đại năng Hợp Đạo siêu cấp trấn giữ, nội tình hết sức thâm sâu, khiến cho bất kỳ thế lực nào nhìn vào cũng phải sợ hãi! Tứ Cửu tiên tông tuy không có đại năng Hợp Đạo siêu cấp trấn giữ, nhưng mà lại có An Lâm cảnh giới Phản Hư trấn giữ đó!

Hắc Vũ tộc lại mở ra hội nghị thường kỳ như bình thường.

Như thế nào thế lực hàng đầu đại lục?

"Không biết chư vị Chân Vương, có ai bằng lòng đồng hành cùng ta, chặn lại An Lâm, cướp lấy kiếm Thắng Tà không?"

"Vì chặn lại An Lâm, cướp lấy kiếm Thắng Tà mà Nguyệt Dạ Chân Vương nhân họa được phúc, bây giờ đang ở thời kỳ mấu chốt của cảnh giới Hợp Đạo, như thế xem ra, thật ra thì nhiệm vụ cướp lấy kiếm Thắng Tà có ẩn giấu đại kỳ ngộ, đại tiên duyên!"

Đế Vương của Hắc Vũ tộc ngồi ngay ngắn ở trên đế tọa, nhìn một đám Chân Vương ở bên dưới.

Chuyện An Lâm treo ngược Y Đăng lên đánh, cũng sắp thành điển cố dân gian mà đứa trẻ nào cũng biết rồi!

Cũng không biết là hận chính mình quá ngu dốt kém cỏi, hay bị tốc độ đột phá cảnh giới của An Lâm kích thích tới.

Long Đình bị dọa cho cụp đuôi, Hắc Vũ tộc cũng bị dọa đến không nhẹ.

Ở trên đại lục lơ lửng.

Đông Hải Long Đình.

Công chúa Ngân Ngư của Long Đình cũng ngẩn ngơ nhìn chàng trai trên tờ báo.

"Truyền lệnh ra cho ta! Bất kể là ai, với bất kỳ lý do gì, nghiêm cấm không được trêu chọc tới Tứ Cửu tiên tông! Phàm là kẻ vi phản, thì đều trục xuất khỏi Long Đình!" Ngao Mông lớn tiếng nói.

"Giả dối, đây nhất định là giả dối, làm sao An Lâm lại có thể giết xuyên Tiên Linh Bảo được?" Ngao Mông cầm tờ báo mà tay run run, rốt cuộc thì ông đã trêu chọc đến cái tồn tại gì đây?

Lời vừa được nói ra, toàn bộ đều chấn động.

Đế Vương Hắc Vũ tộc luôn luôn sợ chết, thế mà lại có ý định tự thân xuất mã, cướp đoạt kiếm Thắng Tà của An Lâm!

Đế Vương Hắc Vũ tộc đứng bật dậy, nói với giọng điệu rất dũng cảm: "Ai muốn đồng hành với ta, đoạt lại thánh vật của tộc ta, kiếm Thắng Tà."

Bên trong cung điện, một đám Chân Vương chần chờ mà nhìn Đế Vương trên vương tọa.

"Tinh Dạ Chân Vương, cậu là người đầu tiên nhận nhiệm vụ giành lại kiếm Thắng Tà, lần này ta sẽ dẫn đội, cậu có bằng lòng đồng hành với ta không?" Hắc Vũ Đế Vương hỏi với giọng rất dũng cảm.

Tinh Dạ Chân Vương nói với chất giọng càng dũng cảm hơn: "Hắc Vũ Đế Vương... Vì tộc của chúng ta, tôi tình nguyện cung cấp trái tim của trời một trăm năm!"

Hắc Vũ Đế Vương: "..."

Vì sao Tinh Dạ Chân Vương có thể từ chối được dứt khoát mà vẫn rất dũng cảm như thế, trong giọng nói lại còn toát lên vẻ đắc ý và tự hào nữa chứ?

"Thiên Dạ Chân Vương, cậu là người mạnh nhất trong các Chân Vương, không bằng cậu đồng hành với ta?" Hắc Vũ Đế Vương cất giọng nói.

Thiên Dạ Chân Vương: "Ha ha."

Hắc Vũ Đế Vương nổi gân xanh lên: "Thái độ đoan chính một chút cho ta!"

Lúc mà khắp nơi còn đang xáo động vì sự kiện ở Tiên Linh Bảo, Tứ Cửu tiên tông đang giăng đèn kết hoa, hoan nghênh thành viên mới của bọn họ.

Hắc Linh Xà cảm giác mình hết được thương yêu rồi.

Rốt cuộc thì tôi là cục cưng ngoan của ngài, hay là An Lâm mới là cục cưng ngoan của ngài?

Sao lại có thể bắt nạt một con rắn như thế chứ?

Hải Tâm cung ở Tây Hải.

Lam Tiểu Nghê cầm tờ báo lên đọc, trong đôi mắt xanh lam tràn ngập ánh sao: "An Lâm lão đại giỏi quá đi mất! Quậy một trận long trời lở đất ở Huyết tộc luôn!"

Lam Tiên Dương cũng tỏ vẻ cảm khái: "Thật không hổ là người có thể đánh bại Lôi Thiên Thần, với cái tốc độ phát triển này, nói không chừng qua không bao lâu nữa, là hắn sẽ có thể thực hiện cái kế hoạch vĩ đại kia, chúng ta cũng phải càng gắng sức hơn nữa!"

Bên trong tiểu ốc Sinh Mệnh.

"Chủ nhân, ngài nhìn, An Lâm lại có thể treo Y Đăng lên đánh, hay là ngài cho tôi đi mài dũa với hắn một phen đi? " Hắc Linh Xà khẩn cầu.

Nữ Oa đang loay hoay ở trước bồn hoa, khẽ cười nói: "Đánh thắng Y Đăng thì có gì lợi hại? Cô cũng có thể đánh thắng mà."

Hắc Linh Xà hỏi: "Thế phải đợi An Lâm mạnh đến mức độ nào, thì ngài mới đồng ý cho tôi tới mài dũa với hắn?"

"Đợi đến khi nào hắn mạnh hơn cô." Nữ Oa trực tiếp trả lời.

Hắc Linh Xà: "..."

Tất cả Chân Vương, đều tình nguyện góp gạch xây dựng quê hương, chứ không ai muốn cùng Hắc Vũ Đế Vương đi cướp kiếm Thắng Tà...

Sau Một phen thảo luận, Đế Vương Hắc Vũ tộc ngồi ở đế tòa trên, rơi vào trong sự ngờ vực của chính bản thân mình: "Ầy... Cô vương thật sự quá cô độc..."

Hắc Vũ tộc Đế Vương: "..."

Vẻ mặt của Thiên Dạ Chân Vương bỗng trở nên nghiêm túc, chân thành nói: "Không đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận