Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1449: Cái chết của An Lâm

Một cuộc chiến đấu cuối cùng cũng hạ màn.

Đầu óc của hơn trăm triệu Tuyết Nữ đều chết lặng.

Tuy rằng Thiên Thần Thời Gian đã bị tiêu diệt, nhưng các Tuyết vẫn không vui cho nổi, bởi vì An Lâm cứu các cô đã chết rồi, Nữ Đế của các cô chết rồi, Đại Tế Ti Mộng Chi và Thượng Quan Nghệ các cô kính yêu cũng chết rồi.

Ừm, Thiên Đế cũng đã chết.

Thiên Thần Thời Gian đồng quy vu tận, mang đi tất cả những người quan trọng.

Các Tuyết Nữ không kiềm chế nổi, rơi vào trong sự tĩnh lặng và bi thống.

Yến Hoa đứng ở giữa mảnh đất hoang tàn, ngẩng đầu, bất giác đỏ vành mắt, nhìn hư không trống rỗng, hô lớn: "An Lâm! Mau trở lại đi! Còn có hàng tỉ gia sản của Tuyết Nữ chờ anh tới thừa kế kia kìa!"

Âm thanh quanh quẩn trong không gian trống trải, không có ai đáp lại.

Lời này vừa được nói ra, các Tuyết Nữ bắt đầu lập tức tỏ ra nghiêm trang.

Yến Hoa bình thường chua cay, mạnh miệng, hôm nay lại khóc lóc thảm thương, nức nở nói: "Chắc chắn là họ vẫn có thể trở lại, đúng không? Giống như lúc họ bị hút vào Thiên Niên kiếm, chắc chắn là sẽ có người phá vỡ, cứu bọn họ ra tới, có đúng không?"

Các Tuyết Nữ khác: "..."

Giờ phút này, các cung chủ là Nhu Cốc, Tô Tĩnh Hương cũng đi tới trước mặt Yến Hoa, an ủi cô.

Các Tuyết Nữ khác đều nhìn cung chủ Thánh cung cách đó không xa, đều lộ ra vẻ buồn bã thảm thiết.

Bây giờ, phải chăng đám người An Lâm đã bị vây ở một địa phương nào đó, nói không chừng đã bị nổ thành tro bụi rồi.

Cô chảy nước mắt nói: "Nếu anh còn không trở lại, tôi sẽ bội ước đấy..."

"Đúng, không sai, Yên Hoa, cô cũng đừng khổ sở." Tô Tĩnh Hương nói với vẻ mặt đau lòng.

"Đúng rồi, vì sao Yến Hoa cung chủ gọi An Lâm, mà không gọi Nữ Đế?" Một Tuyết Nữ đột nhiên lên tiếng.

Song, đáp lại cô, chỉ có gió rét lạnh lùng như đao.

Vị Tuyết Nữ lên tiếng chất vấn Yến Hoa, lại càng xấu hổ đến mức muốn đào một cái hố để trốn, đỏ vành mắt nói: "Tôi sai rồi, tôi không nên hiểu lầm Yến Hoa cung chủ, An Lâm tông chủ, tôi thật sự xin lỗi anh, hu hu hu hu..."

Có lẽ, suy đoán của Yến Hoa, cũng có thể trở thành một cái hy vọng để mọi người ký thác.

Một Tuyết Nữ tương đối lớn tuổi đứng dậy: "Đó là bởi vì, An Lâm không thuộc bộ tộc Tuyết Nữ chúng ta, nhưng vẫn đứng ở đây, cứu vớt chúng ta, dâng ra tính mạng của mình! Hắn là anh hùng của bộ tộc chúng ta, chúng ta cũng sẽ vĩnh viễn kính trọng hắn, khắc ghi hắn!"

Ảnh hưởng từ sự kiện này đang lên men.

Các cô đều biết, Thiên Niên kiếm chỉ là một chiêu thức mà thôi, sao có thể so sách với Thiên Thần Thời Gian lấy sinh mệnh ra để tự phát nổ.

Chẳng qua, sống thì thấy người, chết phải thấy xác.

Hứa Tiểu Lan sửng sốt, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông mềm mại trắng tinh của Tuyết Trảm Thiên, cười nói: "Đừng có nói đùa, An Lâm chình là kỳ nam đệ nhất thiên hạ đấy, ngay cả Phong Thiên Thần mà cũng không làm gì được anh ấy cả, sao có thể chết được!"

"Tiểu Thiên, rốt cuộc cậu cũng trở lại. An Lâm còn nói muốn đi tìm cậu đấy, anh ấy không trở về với cậu ư? " Hứa Tiểu Lan ở trong Viêm các, thấy quả cầu lông trắng xuất hiện trước mặt, liền nở nụ cười sáng rỡ.

"Tôi không nghe! Cậu cút cho tôi!!!"

Ngọc bài của Thiên Đế đột nhiên rạn nứt, tứ đế chấn động.

Đồng thời, Thiên Đế, An Lâm và Trần Trần, cũng đều được cử hành tang lễ long trọng.

Bên trong đế cung của Thiên Đình.

Có người không tin, có người khóc lóc lau nước mắt, cũng có người hoảng hốt.

Chuyện lớn thế mà có thể nói là vạn năm khó gặp, ảnh hưởng tạo thành lại càng kinh thiên động địa.

Tin tức về tang lễ vừa được tiết lộ, đã gây nên chấn động cực lớn trên toàn bộ đại lục Thái Sơ.

Tứ Cửu tiên tông.

Tin tức này không dấu được, bất kể là cái chết của Thiên Đế, hay là cái chết của An Lâm.

Người ta hy sinh, cũng không thể không làm tang lễ.

Nữ Đế bộ tộc Tuyết Nữ, Mộng Chi và Thượng Quan Nghệ, cả ba người đều được cử hành tang lễ long trọng.

"Hu hu hu... Tiểu Lan... chủ nhân... anh ấy... chủ nhân... anh ấy... chết rồi!" Tuyết Trảm Thiên nhào vào trong lòng Hứa Tiểu Lan, gào khóc.

Chỉ có tiếng gầm thét của Hứa Tiểu Lan là vang dội thiên địa.

Tuyết Trảm Thiên còn chưa nói hết, thân thể đá bị quăng mạnh, tựa như đạn pháo bắn vỡ nóc Viêm các, bay lên bầu trời.

"Đây là sự thật, tôi tận mắt nhìn thấy, đối thủ là thiên thần có thể khống chế thời gian, cuối cùng cô ta đột nhiên tự bạo, không chỉ có chủ nhân, mà ngay cả Thiên Đế, Nữ Đế... A a a..."

Rất rõ ràng, nếu như sự kiện lần này là thật, đối với thế lực Nhân tộc và thế lực Tuyết Nữ mà nói, đúng là một lần đả kích cực kỳ lớn, cực kỳ nặng nề.

Bây giờ chỉ có bên phía Tuyết Nữ tỏ thái độ, Thiên Đình và Tứ Cửu tiên tông đều đang giữ im lặng, thế nên rất nhiều sinh linh vẫn không dám tin tưởng, tên yêu nghiệt tuyệt thế quật khởi chỉ trong mấy năm ngắn ngủn, đã danh chấn toàn bộ đại lục và vị đế vương thống ngự giới Cửu Châu vài ngàn năm, có thế từ trần.

Nhưng hết thảy, đều đã được chứng thực ở một tháng sau.

Một tháng sau.

Thiên Đình tuyên cáo cử hành tang lễ cho Thiên Đế và Chiến Thần Thiên Đình - An Lâm!

Tuyên cáo vừa ra, thế gian chấn động!

Phía Thiên Đình đã thật sự xác nhận rằng Thiên Đế và An Lâm đã chết, chuyện này, đã nhấc lên một hồi sóng to gió lớn ở đại lục Thái Sơ.

Vô số đại năng từ bốn phương tám hướng chạy tới phúng viếng.

Có đại diện của điện Sáng Thế, có đại diện của Tây Phương Cực Nhạc giới, cũng có đại diện của các thế lực là Thánh Vực lạc viên, Long Đình, giới Bỉ Ngạn, giới Linh Hồ, Nam Thiên Vũ đến phúng viếng.

An Lâm nghe vậy lúng túng cười một tiếng: "Không có chuyện gì, không có chuyện gì, làm một cơn ác mộng mà thôi..."

"Không sao... " Thượng Quan Nghệ vuốt mũi, đôi mắt đẹp liếc về phía An Lâm: "Cậu mới vừa hét ầm lên không uống thuốc là sao đấy?"

"Ặc... Thật sự xin lỗi... " Lúc này An Lâm mới chú ý tới, chính mình thức dậy quá đột ngột, đụng vào mũi Thượng Quan Nghệ mất rồi.

Hắn lập tức mở hai mắt ra, phạm vi nhìn dần dần rõ ràng, lại phát hiện Thượng Quan Nghệ che sống mũi tinh xảo của cô, đang nhìn mình với vẻ mặt u oán.

An Lâm cảm giác đầu mình như đụng phải cái gì, có hơi đau.

"Ôi!"

Rất nhiều sinh linh chỉ thấy khiếp sợ khi hay tin vài vị nhân vật lớn từ trân. Còn đám đại năng siêu cấp đứng đầu thì đều đã ngửi được nguy hiểm trí mạng từ trong chuyện này.

Trong một không gian tối tắm.

Mê mê mang mang, cũng không biết là đã trải qua bao lâu.

Đột nhiên, có một giọng nói dịu dàng truyền đến.

"An Lâm... An Lâm..."

Ý thức dần dần trở về.

Vừa nghe đến loại cường điệu quen thuộc này, hắn cảm giác giống như bị sét đánh, trực tiếp bật dậy.

"Anh không uống thuốc, anh không muốn uống thuốc!"

"Ầm ầm!"

Ảnh hưởng từ chuyện này vẫn còn đang dần lên men, đoán chừng phải rất lâu sau mới có thể bình ổn.

Tin này vừa được đưa ra, đại lục lại dâng lên một trận náo động.

Không bao lâu sau, tất cả những người có tiếng nói của bộ tộc Tuyết Nữ đã tuyên bố với bên ngoài, rằng toàn bộ thế lực Tuyết Nữ đều quy phụ Tứ Cửu tiên tông, nghe theo hiệu lệnh của Tứ Cửu tiên tông!

Người đời đều cho rằng bọn họ không thể tiếp nhận được chuyện tông chủ đã chết, nên cũng không quá để ý.

Từ đầu đến cuối, Tứ Cửu tiên tông vẫn không thừa nhận tông chủ của bọn họ đã chết.

Nhưng duy chỉ có liên minh Tây Hải và Tứ Cửu tiên tông là không phái người đến.

Ngắm nhìn trước mặt gương mặt xinh đẹp đến tột cùng của cô gái trước mặt, trí nhớ vọt tới như thủy triều, cảnh tượng chiến đấu với Thiên Thần Thời Gian, cùng với khung cảnh cuối cùng cô ta bị ép phải liều chết tự bạo thể...

Hắn cảm thấy may mắn nói: "Thật sự không ngờ được, chúng ta vẫn còn sống."

"Thật ra thì, tình huống của chúng ta cũng không tốt hơn chết là bao, cậu nhìn xung quanh thử xem." Thượng Quan Nghệ nói.

An Lâm nghe thế bèn đưa mắt nhìn sang bốn phía, con ngươi dần dần co rút lại, mặt lộ vẻ kinh ngạc, nói: "Mẹ kiếp! Đây là nơi nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận