Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1473: Chưa bao giờ vắng mặt

Hứa Tiểu Lan nằm mơ cũng không ngờ tới, sẽ có một ngày, cô sẽ chiến đấu cùng với Chu Tước trong truyền thuyết. Phượng Hoàng Tiểu Hoàng cảm nhận được mối nguy của chủ nhân, cũng ngàn dặm xa xôi tới cứu giá.

Cho dù sức mạnh của Chu Tước chịu sự áp chế của không gian đặc thù này thì Hứa Tiểu Lan sao có thể chống lại, cho dù là Thần Thú siêu cấp Hợp Đạo bình thường cũng căn bản không phải là đối thủ.

Trong trận chiến này, Hứa Tiểu Lan cảm nhận được nguồn sức mạnh khiến người ta tuyệt vọng.

Đơn giản mà nói, đó căn bản không tính là chiến đấu, cô vốn là đơn phương bị treo lên đánh (1). Nhiều lần quanh quẩn giữa sự sống và cái chết, nếu không phải là Tiểu Hoàng liên tục dùng thân mình ngăn cản sự oanh kích của Thánh Viêm, e rằng một người chuyên dùng lửa như cô sẽ bị Thánh Viêm đốt chết tươi.

Cũng là ở trận chiến này, Phượng Hoàng Tiểu Hoàng chiếm đoạt đủ Chu Tước Thánh Viêm, trở về cảnh giới Hợp Đạo.

Phượng Hoàng hét một tiếng kinh động đến chín tầng mây!

Sau đó, tiếp tục bị Chu Tước Thánh Thú treo lên đánh (1).

Tình trạng này kéo dài ròng rã một ngày một đêm.

Tất cả những thứ này, ngay cả bản thân Hứa Tiểu Lan cũng cảm thấy rất mơ hồ, không chân thực.

Chu Tước nghe thấy câu nói này, trên mặt lần đầu tiên hiện lên vẻ phiền muộn vô cùng nhân văn.

Không chỉ có như vậy, cô còn trở thành người thừa kế mà Chu Tước Thánh Thú khâm định, được ban cho dư thần phù Chu Tước và nhẫn Chu Tước. Ừm... Nhẫn Chu Tước là đoạt lấy từ trong tay Mạc Hải, đó vốn là vật truyền thừa của Chu Tước Thánh Thú...

"Tại sao lại là tôi?" Hứa Tiểu Lan không nhịn được mà hỏi.

Tông chủ Chu Húc Trạch, đã hạ quyết tâm lấy vũ khí trấn tông ra đánh Chu Tước, kết quả chạy đến ngục Chu Tước, lại phát hiện Hứa Tiểu Lan, Phượng Hoàng, đang ngồi luận đạo với Chu Tước một cách vui vẻ, từng có một khoảnh khắc hắn hoài nghi việc bản thân mình đi vào bí địa là có vấn đề.

Hứa Tiểu Lan chung quy cũng không có được đáp án.

Sau một ngày.

Nó ngẩng đầu nhìn trời, thở dài một hơi một cách yếu ớt, giống như mất mát, lại giống như nhận được sự giải thoát. Nó dang rộng hai cánh rồi vỗ mạnh, trong thoáng chốc đã biến mất khỏi thế giới này.

Lần luận đạo đó, Hứa Tiểu Lan được mở mang rất nhiều thứ, lĩnh ngộ sâu sắc hơn đối với đạo của Chu Tước, chân ý và kỹ năng khống chế lửa càng tăng nhanh như gió.

Hứa Tiểu Lan nhận được sự công nhận của Chu Tước một cách kỳ lạ, là ý chí chiến đấu không bao giờ chịu thua của cô, hay là thiên phú viêm hệ tuyệt đỉnh của cô, hay là dòng máu Chu Tước gần như hoàn mỹ trong cơ thể cô... Dù sao thì trận đấu cứ như vậy mà kết thúc.

Nhưng nó thật sự đã xảy ra như vậy.

Cuộc sống của Hứa Tiểu Lan cũng không vì vậy mà thay đổi, Tứ Cửu Tiên Tông bây giờ đang là do bà chủ cũng chính là cô chủ trì, cô thật sự không có hứng thú gì đối với việc Chu Tước tông cùng là Ngũ Đại tông.

Sau đó, dưới cảnh tượng một đám đệ tử trưởng lão của Chu Tước tông trợn mắt ngoác mồm, Hứa Tiểu Lan chính thức trở thành người thừa kế duy nhất của Chu Tước Thánh Thú.

Ngày qua ngày, cô vẫn tu luyện, dạy đồ đệ, đánh Tiểu Hoàng, tham gia chiến tranh, chờ An Lâm.

Lúc Chu Tước tới oanh oanh liệt liệt, lúc đi cũng vô cùng quả quyết, thậm chí ngay cả lời tạm biệt cũng chẳng thèm nói, vô cùng phóng khoáng tự tại, cao ngạo không chịu gò bó.

Nhưng sự việc lần này đã khiến cho cô trở thành người thừa kế đầu tiên, Tông chủ hoàn toàn xứng đáng của Chu Tước tông.

Đương nhiên, trong ngày thường của Hứa Tiểu Lan, chờ An Lâm vẫn là một khâu không thể thiếu.

Mọi người đều ở phía trên cái hố to của giới Bỉ Ngạn, nói với An Lâm những lời từ đáy lòng, cũng thường xuyên cùng với Hứa Tiểu Lan chờ một người có khả năng mãi mãi cũng sẽ không trở về đó.

Lần hợp đạo này của cô rất giống với lần dung hợp thần đạo Phượng Hoàng và Chân Long với nhau rồi tiến hành hợp đạo của Thần Âm tiền bối. Nhưng Thần Âm cuối cùng cũng thất bại trong quá trình hợp đạo, cũng rơi vào kết cục "thân tử đạo tiêu".

Đương nhiên, được Chu Tước công nhân, được truyền thừa, ngay lập tức cô đã đi tới giáp ranh giới Bỉ Ngạn rồi báo cho An Lâm tin tốt này.

Lấy Thần Đạo của Chân Long làm phòng thủ, lấy Thần Đạo của Chu Tước làm chủ thể.

Tu luyện, dạy đồ đệ, đánh Tiểu Hoàng, tham gia chiến tranh, chờ An Lâm...

Nhưng nếu như Hứa Tiểu Lan hợp đạo thành công, cô sẽ nắm giữ hai loại lực lượng Thần Đạo khác biệt hoàn toàn, đây cũng không phải là một thêm một đơn giản, mà là sự tiên phong trước giờ chưa có ai từng làm, khiến cho người ta chấn động, tạo ra Thần Đạo mới toanh còn khoa trương hơn cả Thần Âm!

Nói cách khác, người khác muốn hợp đạo, sau khi thành công sẽ có một loại sức mạnh Thần Đạo.

Làm ra một loại hình thức hợp đạo hoàn toàn mới.

Đám bạn bè, đám thú sủng, đám đồ đệ, bọn người hầu, từng người một lui tới.

Hứa Tiểu Lan đã tiếp nhận truyền thừa của Thần Âm, giống như một sự luân hồi, ở một thời gian không gian khác nhau, tái hiện lại con đường hợp đạo này.

Cô nắm giữ kinh nghiệm và bài học hợp đạo của Thần Âm, đồng thời cô cũng hiểu bản thân mình đối với hợp đạo. Cô cũng không dung hợp hai loại Thần Đạo một cách mơ hồ, tiếp đó tạo ra một Thần Đạo mới.

Điều cô muốn làm là khiến cho Thần Đạo của Chân Long và Thần Đạo của Chu Tước, dùng phương thức xoắn ốc quấn lấy nhau, vừa liên hệ với nhau, cũng độc lập với nhau!

Nhưng chiến sự ngày càng căng thẳng, vì lý do an toàn, rất nhiều người đã bị Hứa Tiểu Lan cấm đến, bởi vì như vậy thực sự quá nguy hiểm.

Hứa Tiểu Lan cố ý đi tới thánh địa Cực Hàn, bước bước cuối cùng của cô. Thần Đạo của Chân Long và Chu Tước đã được cô nâng tới cực hạn, cô muốn lấy hai loại lực lượng Thần Đạo này dung hợp lại cùng nhau, bắt đầu con đường hợp đạo xưa nay chưa từng có!

Năm thứ tám mươi An Lâm biến mất.

Cô sẽ lén lút qua đó, sau đó lẳng lặng đứng yên bên gốc cây đã khô một canh giờ, trước khi rời đi sẽ phóng một đường cấm ở trước cửa, bảo vệ tốt ngôi nhà nhỏ duy nhất trên băng nguyên.

Một ngày kia, có Chu Tước vạn trượng bay lượn trên không trung, Hỏa Vũ rơi xuống giống như cánh hoa tô điểm cho đất trời, hóa thánh địa Cực Hàn đóng băng ngàn tỷ năm thành một vùng nắng chói chang của ngày hè.

Có Chân Long rít gào lượn quanh, kinh sợ đến chín tầng mây, cuốn lấy gió mây vạn dặm xung quanh.

Không có sinh linh nào biết là ai đang hợp đạo, một số đại năng đột nhiên có cảm giác, lúc chúng chạy tới chỗ hợp đạo, thứ nhìn thấy chỉ là mặt đất tan hoang trước mắt, người độ kiếp hợp đạo sớm đã không thấy bóng dáng.

Hoặc là đã "thân tử đạo tiêu", hoặc là đã ở ẩn không thấy nữa.

Không có người nào biết, một bóng đen đã đi tới băng nguyên cô quạnh bao la, đứng trên mặt đất gió tuyết gào thét mà ngửa mặt lên nhìn bầu trời, vừa cười vừa nói về tin vui hợp đạo thành công của chính mình.

Cô phải lập tức chia sẻ sự vui sướng này với An Lâm.

Đúng, cô hy vọng An Lâm là người đầu tiên biết chuyện này. Cho dù lời nói của cô không có ai trả lời, cô vẫn nở nụ cười như nắng ấm, đủ để hòa tan băng tuyết vạn năm.

Sau khi Hứa Tiểu Lan hợp đạo, trở thành sát khí ẩn giấu của Tứ Cửu Tiên Tông.

Lúc Thiên Nhân tộc tuyến Bắc cùng đại quân Ác Linh Thú Ngục, hung hăng phá tan phòng tuyến của giới Cực Nhạc và Thánh Vực Nhạc Viên, giống như một con dao nhọn đâm vào Phong Nguyên Châu của giới Cửu Châu.

An Lâm ở trong lòng Tiểu Lan một trăm năm.

Thời gian trăm năm, chưa bao giờ vắng mặt.

Mỗi một ngày Hứa Tiểu Lan đều chờ An Lâm, trong cuộc sống của cô đều có bóng dáng An Lâm.

Đúng vậy, mỗi một chuyện Hứa Tiểu Lan gặp phải, cô cũng sẽ đến nơi hắn biến mất rồi nói hết ra.

Hắn vắng mặt suốt một trăm năm, nhưng lại chưa từng vắng mặt.

Nhưng cũng chính là lúc này, An Lâm mới đột nhiên phát hiện.

Mãi đến tận một ngày nào đó.

Cô rốt cuộc cũng chờ được An Lâm.

Câu chuyện cứ như vậy đã đến phần cuối rồi.

An Lâm nghe xong câu chuyện một trăm năm của Tiểu Lan.

Câu chuyện rất dài rất dài.

Hắn nghe cực kỳ lâu.

Từng tí từng tí, mỗi một chuyện cũng không nỡ bỏ qua.

Giống như đang nghe, đang nhớ, đang tưởng tượng...

Hắn có thể bù đắp những tiếc nuối của bản thân khi vắng mặt trong sinh mệnh của Hứa Tiểu Lan một trăm năm đó.

Nhưng cuộc sống của cô vẫn đơn thuần đến mức đơn giản, tu luyện, dạy đồ đệ, đánh Tiểu Hoàng, tham gia chiến tranh, chờ An Lâm, tu luyện, dạy đồ đệ, đánh Tiểu Hoàng, tham gia chiến tranh, chờ An Lâm...

Những vẻ vang của Hứa Tiểu Lan được hàng ngàn hàng vạn sinh linh kính ngưỡng.

Một chiếc tàu chiến cấp bậc Hợp Đạo, Tiêu Đồ, Tiêu Trạch, Thiên Tước Thần Nữ, Phượng Hoàng, Tứ Đại Hợp Đạo trấn thủ, Phản Hư Hóa Thần của Tông môn lóng lánh như sao... Tông môn quy mô như vậy, đã trở thành Tông môn đứng đầu Ngũ Đại Tông của giới Cửu Châu được công nhận!!

Thực lực mà Tứ Cửu Tiên Tông thể hiện, cũng càng khiến người đời cảm thấy khiếp sợ.

Hứa Tiểu Lan từ một trận chiến mà thành danh, được ca tụng là Thiên Tước Thần Nữ.

Có Thần Nữ ngự trên Phượng Hoàng từ trên trời giáng xuống, mang theo hơn mười nghìn tu sĩ huy động khẩn cấp, chặn lại mấy trăm nghìn đại quân bao gồm cả Thần Thú và hai vị Thiên Khải Nguyên Soái ở bên ngoài Phong Nguyên Châu!

(1)Treo lên đánh: Là ngôn ngữ mạng, ý chỉ có ưu thế áp đảo, thực lực hai bên quá chênh lệch và đối thủ không có sức đáp trả, giống như treo người ta lên tra tấn, đánh đập
Bạn cần đăng nhập để bình luận