Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1492: Cổ Long Đế hoảng sợ

Sau khi Mạch Luân và Khả Khả Tư Đế nghe thấy câu nếu thắng sẽ được thưởng máu thánh, hai con mắt liền trở nên nóng rực chưa từng có, dường như bốc lên ánh sáng sinh mệnh, dường như dâng lên ngọn lửa hi vọng!

Trên người của cả hai vậy mà bộc phát ra uy thế Phá Thiên chưa từng có từ trước đến giờ.

"Trời thì có là gì?" Khả Khả Tư Đế nhìn Cổ Long Đế, khí tức càng bộc phát ra uy thế mạnh mẽ nguy hiểm.

Nét mặt Mạch Luân vô cùng kiên định, gằn từng chữ: "Vì huyết dịch Thánh tổ... Ngay cả là trời, tôi cũng sẽ phá cho anh xem!!"

Người ta nói đạo được sinh ra từ tâm.

Đạo Phá Thiên, cũng chính là từ tâm mà hướng tới.

Nhưng hai người đứng trước mặt Cổ Long Đế này lại có khát vọng đối với huyết dịch áp đảo tất cả. Thậm chí, bởi vì thứ khát vọng đó mà bọn họ có thể nâng cao uy năng và chân ý của Phá Thiên.

Giống như lời Mạch Luân nói, vì máu của Thánh tổ, ngay cả Trời, cũng sẽ bị phá cho xem!!

"Kiếm Phá Thương Khung!" Khả Khả Tư Đế hét một tiếng, Huyết Kiếm phóng lên cao đâm thẳng tới tận trời xanh, sau đó rơi xuống như bầu trời bi thương, ánh sáng chiếu xuống biến mặt đất thành một mảng màu đỏ tươi.

Mỗi một chiêu thức đều là oán giận trời xanh, nói ra nghe rất kỳ quái a...

Huyết Kiếm của Khả Khả Tư Đế cuồn cuộn, quỷ khí của Mạch Luân ngút trời.

Cái tên nghe rất khí thế, nhưng An Lâm vừa nghe lại thấy có một sự kích động chỉ muốn thổ huyết.

Trong không trung vang ra tiếng nổ lớn.

"Gào...!" Tiếng thét gầm động trời.

Sắc mặt của Cổ Long Đế lại tiếp tục thay đổi: "Lấy sự theo đuổi khởi nguồn phù hợp nhất của bản thân để thúc động Đạo Phá Thiên? Điều này cũng không phải là không thể được, nhưng giới hạn của Chân Ý Phá Thiên Nhất Đạo lại tăng thêm quá mức khoa trương thế này! Hoàn toàn không phù hợp với lẽ thường!!"

Cổ Long Đế đứng ở trung tâm vòng xoáy năng lượng, dương như cô chính là bầu trời sắp bị sụp đổ. Cô biết, dựa vào sóng âm của Chân Long căn bản không có cách nào có thể hóa giải được thuật pháp của họ, hai người này rất mạnh!

Hai người đã nhanh chóng đánh về phía Cổ Long Đế.

Ầm ầm!

"Quỷ Sát Thương Khung!" Mạch Luân triệu hồi vô số âm hồn đen kịt che khuất bầu trời, quỷ khóc ma gào, tất cả đều có cảm xúc tiêu cực mãnh liệt dường như muốn xé rách cả không trung.

Ánh sáng vàng kim phá tan hàng vạn tà binh, phá tan khoảng trời màu đỏ.

Cả hai đều phát ra sức vô cùng đáng sợ, dường như muốn phá thủng cả bầu trời xanh.

Có tiếng quỷ ma rú lên thảm thiết, cùng tiếng Huyết Kiếm vỡ tan.

Cô nắm chặt hai tay, hai con rồng vàng quấn quanh cánh tay đồng thời đánh về phía hai người đang xông tới.

Con rồng nhô lên từ nắm đấm ẩn chứa uy năng vô cùng mạnh mẽ đánh về phía Huyết Kiếm và âm hồn.

"Kết thúc là điều không bao giờ có." Mạch Luân cũng đứng lên, quỷ khi xung quanh càng thêm dày đặc, ngưng tụ thành một đám sền sệt sâu hút không thể miêu tả được bằng lời, tựa như thác nước treo lơ lửng phía sau lưng.

"Kết thúc ư?"

"Vì máu thánh."

Mạch Luân và Khả Khả Tư Đế cùng lúc phun máu bay ngược về sau, rồi rơi xuống mặt đất.

Hai người lại tiếp tục nhào về phía Cổ Long Đế một lần nữa.

Trong chốc lát, trời đất được thay thế bởi ánh vàng kim.

Trong lúc va chạm mãnh liệt.

Hai quyền của Cổ Long Đế với con rồng vàng quấn quanh một lần nữa đánh về phía ma quỷ Sát Thiên.

"Gầm!" Ma quỷ Sát Thiên giương ra những móng vuốt đen kịt, đâm mạnh về phía Cổ Long Đế.

"Kết thúc." Cổ Long Đế vẫn đứng ở vị trí cũ, vẻ mặt ngạo nghễ không ai bì nổi.

"Giết!!"

Thân thể ma quỷ Sát Thiên mà Mạch Luân triệu hồi đã đạt đến nghìn trượng.

Huyết Kiếm Trảm Thiên mà Khả Khả Tư Đế ngưng tụ có tới mười sáu chuôi đủ để đánh tan vạn vật.

Khả Khả Tư Đế đứng lên, lau máu tươi ở khóe miệng, nắm chặt Huyết Kiếm trong tay.

Lạp Phỉ Nhĩ đứng một bên quan sát trận chiến, đồng tử hơi co lại: "Chân ý Phá Thiên của hai người họ vậy mà lại được dâng lên một lần nữa? Điều này... Điều này sao có thể chứ?"

"Trước khi giành được máu của Thánh tổ thì không thể nào kết thúc!" Mạch Luân cũng nói.

"Trước khi hạ gục được cô thì không thể nào kết thúc được!" Khả Khả Tư Đế nói.

Ma quỷ Sát Thiên dường như bị rồng vàng của Cổ Long Đế xé rách, nhưng hai chân Cổ Long Đế lại bị chấn động đến mức trượt ra phía sau một đoạn, đây là lần đầu tiên cơ thể cô di chuyển trong trận đấu!

Đúng lúc này, mười sáu thanh Huyết Kiếm xoẹt ngang qua bầu trời, dường như rất muốn nghiền nát bầu trời này. Bọn chúng nhuộm đỏ cả khoảng trời, cùng với uy thế Trảm Thiên cuồn cuộn rơi xuống, dường như cả bầu trời chỉ toàn máu xen lẫn những tiếng khóc thét!

Cổ Long Đế cảm nhận được sự nguy hiểm.

Thứ cảm giác nguy hiểm quỷ quái này, cô chính là thiên tử thứ tư của bang Phá Thiên, tại sao lại sinh ra cảm giác nguy hiểm đối với hai đứa học trò chỉ mới tu luyện có mười mấy ngày được chứ?

"Phá Thiên Giáp." Chiếc áo giáp nửa trong suốt phủ khắp người cô.

Lúc này Huyết Kiếm đã chém xuống.

Ào ào ào...

Kiếm khí tung hoành, điên cuồng chém lên chiếc áo giáp của Cổ Long Đế.

Vài âm thanh lanh lảnh vang lên.

Một người đem tới 1ml máu tươi, lúc này mới trấn an được hai phần tử đã trúng độc máu thánh này.

Vì máu thánh, hai người này có thể làm ra những chuyện thực sự rất đáng sợ...

Trên thực tế, bọn họ đạt được cấp độ này đã vượt xa dự đoán của hắn rồi.

"Nếu không phải cô giáo Cổ Long Đế nhẹ tay thì các cậu đã nằm bò ra từ lâu rồi? Các cậu không đánh thắng nổi cô ấy đâu, đạt đến trình độ này đã là rất tốt rồi." An Lâm cười nói.

"Nhưng mà..." Hốc mắt Khả Khả Tư Đế đỏ ngầu, mặt tỏ vẻ không cam lòng.

"Tiểu Khả, Tiểu Mạch, đủ rồi, đừng đánh nữa." An Lâm nghiêm túc nói.

Mạch Luân và Khả Khả Tư Đế lại một lần nữa bị đánh bay.

Cổ Long Đế khẽ thở phù, chắc hẳn một chiêu khi nãy đối với cô mà nói đã tiêu hao không ít sức lực.

"Thế mà lại khiến cho chủ nhân phải dùng tới sức mạnh Phá Thiên chân chính..." Lạp Phỉ Nhĩ vốn dĩ cho rằng đây chỉ giống như một lần kiểm tra mỗi người, nhưng có lẽ cô đã sai rồi.

Liễu Thiên Huyễn cho cô cảm giác kinh ngạc, còn lần này, hai tên Huyết tộc đánh như lên đồng này càng khiến cho cô sợ hãi hơn...

Điều khiến cho mọi người không ngờ tới là Khả Khả Tư Đế và Mạch Luân vậy mà lại tiếp tục bò dậy một lần nữa.

"Cô giáo Cổ Long Đế không thua, chúng tôi cũng tuyệt đối không nhận thua! Phụt..." Gương mặt Khả Khả Tư Đế lộ vẻ điên cuồng, sau đó giống như bị thương quá nghiêm trọng, phun ra một ngụm máu tươi.

"Chưa lấy được máu thánh, chúng ta không được ngã!!" Mạch Luân ngửa mặt lên trời hét dài, khí thế hào hùng muôn trượng.

Cổ Long Đế luống cuống, mẹ nó đây là cái dạng tuyển thủ gì vậy? Rõ ràng là đang diễn nhân vật bi tráng số phận bất khuất đi ngược lẽ trời là muốn náo loạn cái gì?

Cũng may, lúc này, một đôi tay mạnh mẽ giữ chặt lấy bả vai hai phần tử Huyết tộc điên cuồng này.

Dường như trong nháy mắt, Huyết Kiếm và ma quỷ đều bị sức mạnh kia xoắn vặn đến vỡ nát, ngay cả phần dư âm của năng lượng cũng bị hủy diệt, bị tiêu diệt hoàn toàn.

Từ đầu ngón tay phun ra một luồng sáng màu vàng sẫm.

"Cối Xay Phá Thiên."

Cô nghiến chặt hàm răng, đầu ngón tay quấn lấy ánh sáng màu vàng sẫm, một ngón chỉ về phía trước.

"Ý chí Phá Thiên lại có thể mãnh liệt như vậy, thậm chí còn khủng khiếp..." Cổ Long Đế kinh ngạc.

Cổ Long Đế sợ hãi phát hiện, không ngờ chiến giáp của cô lại xuất hiện vết nứt!!

Cổ Long Đế chần chừ một lúc lâu, lúc này mới nói: ""iếp theo, người nào lên?"

"Cô giáo Cổ Long Đế, cô còn chưa đánh giá Mạch Luân và Khả Khả Tư Đế đâu." An Lâm nịnh nọt.

Mặt Cổ Long Đế không kìm được giật giật, đánh giá? Nói về hai cái là kẻ điên này sao?

Quả thật cô đúng là bị hai tên điên cuồng kia khiến cho quên mất cả việc đánh giá...

"Hai người bọn họ có tư chất ưu tú, có thể lấy khát vọng nguyên thủy nhất của bản thân để tăng thêm sức mạnh Phá Thiên, vô cùng hiếm có. Cho nên, An Lâm đạo hữu dùng máu tươi của mình để cổ vũ, có thể gia tăng lực chiến đấu của Huyết tộc lên rất nhiều đấy..." Cổ Long Đế nói xong, nhìn An Lâm bằng vẻ mặt như cười như không.

Khả Khả Tư Đế và Mạch Luân cũng nhìn An Lâm với vẻ si mê, lại muốn gửi đến Cổ Long Đế ánh nhìn cảm kích.

Lời đánh giá này, thật quá chân thành, thật hiểu rõ được tấm lòng hắn!!

An Lâm: "..."

Thật đúng là đã lấy đá tự đập chân mình rồi...

Biết trước đã không nhắc nhở Cổ Long Đế phải đánh giá rồi.

Cổ Long Đế dường như đáp trả được một phen dường như cảm thấy vui vẻ hơn, đưa mắt nhìn về phía mọi người, tiếp tục hỏi: "Tiếp theo, người nào sẽ lên?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận