Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1513: Y Đăng Đại Đế đến bước đường cùng

Thiên Đế xuất hiện, kinh động tất cả mọi người trên chiến trường.

Gần như tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn về phía người đàn ông xuất chưởng đè ép Bi Tinh Đại Đế.

Giờ khắc này, hình ảnh của ông so với bất kể nhân vật nào trên này đều chói mắt hơn.

"Ngài ấy chính là Thiên Đế?" Có thanh niên mười mấy tuổi ngơ ngác nhìn dáng người ngạo nghễ kia.

Dù người đàn ông kia đối mặt với Bi Tinh Đại Đế cảnh giới Hợp Đạo thì vẻ mặt cũng không có bất kỳ thay đổi nào, vẫn cao ngạo như núi.

Tất cả cũng khiến cho người trẻ tuổi kia không kìm được sự kính nể.

Thời gian trôi qua trăm năm, truyền thuyết về Thiên Đế cho tới giờ vẫn như sấm bên tai.

Cho dù bây giờ, trong lúc họ đang chiến đấu thì vẫn còn đang ảo tưởng rằng nếu Thiên Đế không chết thì tốt bao nhiêu, ít nhất trận chiến này cũng không chật vật như vậy.

Đúng lúc này, người ông ta chuyển động, bất chợt bên ngoài cơ thể hộc ra một tượng gỗ điêu khắc hình dáng bộ xương, một làn khí mênh mông thăm thẳm tựa như lực lượng hỗn độn từ thủa thiên địa sơ khai được phóng ra từ trên tượng gỗ.

Thân thể của ông ta càng ngày càng suy yếu, khối xương phát ra tiếng động ngày càng mạnh.

Mặt đất bắt đầu lõm xuống

"Ha ha, A ha ha ha... Thần khí Khai Thiên Khô Lâu, mở ra đi, năng lượng của ta!" Bi Tinh Đại Đế cười ha hả, cả người tràn đầy năng lượng của Thần Đao nhưng lại bị Khai Thiên Khô Lâu hấp thụ.

"Đúng vậy, có phải đã khiến ông thất vọng rồi không?" Mặt Thiên Đế lộ ra nụ cười mỉm, bàn tay không chút lưu tình từ từ ép xuống, bàn tay to lớn tựa như tòa núi thần bao phủ hơn mười dặm liên tục tăng sức nặng.

Nó quơ một tay vào trong không khí, tia sáng màu đỏ từ trong hỗn độn ra, xé rách hư không hơn trăm dặm, chợt chém vào ấn Thiên Đế của Thiên Đế

Lúc này, giấc mơ thành sự thật, Thiên Đế cuối cùng cũng trở về rồi, hơn nữa khi về còn mang theo sấm sét!

"Khai Thiên!" Bi Tinh Đại Đế hô to.

Ầm...

"Gừuu! THIÊN ĐẾ! Ngươi vẫn không chết?" Bi Tinh Đại Đế giãy giụa trên mặt đất, nhưng cuối cùng vẫn không tránh được lòng bàn tay của Thiên Đế.

Thiên Đế biến sắc, quả nhiên là biết vật này.

Đường đỏ ngăn cách trời đất.

Bi Tinh Đại Đế từ hình địa cầu tròn căng bị đánh bẹp dí thành hình cái bánh, bề ngoài cơ thể đen nhánh dần dần xuất hiện các khe, rõ ràng là bị thương.

Mũi nhọn không thể miêu tả thành lời mang theo Chân Ý Đạo Pháp, chém đứt đoạn vạn vật trên thế gian. Các sinh linh phía xa xa chỉ nhìn mũi nhọn này cũng cảm thấy tim đập nhanh hơn, ánh mắt đau đớn, hít thở khó khăn cho đến lúc ngừng hẳn!

Tượng gỗ nhỏ có hình dạng khối xương, hai mắt đột nhiên đỏ bừng, bắt đầu tự chuyển động.

Xoạt!

Đương nhiên, muốn giết chết đối phương trong thời gian ngắn là chuyện không thể nào. Nhưng ông có thể ngăn chặn Bi Tinh Đại Đế! Từng thuật pháp trói buộc và trấn áp khủng bố tầng tầng lớp lớp được phát ra, khiến cho Bi Tinh Đại Đến khổ không tả nổi.

Lòng bàn tay Thiên Đế xuất hiện một đường máu, trên mặt không có vẻ căng thẳng quá lớn, ngược lại còn vui vẻ đuổi theo.

Lam Yên sư tỷ của Chu Tước Tông dìu lấy Mạc Hải đã mệt mỏi gần như choáng váng, nhìn thi thể chất đầy đất, vẻ mặt hơi hốt hoảng. Nửa canh giờ trước, cho dù nằm mơ thì cô cũng sẽ không nghĩ rằng cảnh tượng như này sẽ xuất hiện trước mặt mình, phần lớn những người nằm trên mặt đất đều là thi thể của kẻ địch.

Ấn Thiên Đế ấn chứa thiên uy cuồn cuộn, bị trúng một nhát này, hoàn toàn vỡ thành hai mảnh!

Có người ngây ngốc nhìn khắp thành, quỳ xuống mặt đất, dập đầu mạnh mấy cái.

Đây mới chính là thuật pháp Khai Thiên, phá hết tất cả vật cản trở, Đạo Pháp Chân Ý tối cao có thể phá hủy được cả Hỗn Độn, Khai Thiên Khô Lâu chỉ dùng 1% Chân Ý đã cực kỳ khinh khủng.

Chiến đấu với Hợp Đạo cảnh không phải phạm vi mà họ có thể tham gia.

Trận chiến này, trong mắt ba trăm vạn tu sĩ là đã kết thúc. Nhưng thật ra vẫn chưa xong, bởi vì còn hai người đại năng cảnh giới Hợp Đạo siêu cấp còn sống.

Thiên ngôn vạn ngữ đều được thể hiện ra cái quỳ này.

Bi Tinh Đại Đế trả một cái giá lớn mới phá vỡ được thuật pháp của Thiên Đế, nào dám ham chiến, hiện giờ đã bỏ chạy ra xa, chỉ sợ không đủ nhanh, còn dùng đến cả bí thuật Đốt Máu Chạy Trốn.

Kẻ địch còn đứng thì không có một ai!!

"Thắng...Cuối cùng chúng ta cũng thắng..." Có tu sĩ đang quỳ nửa người, thần kinh căng thẳng cuối cũng cũng được thả lỏng, xúc động lau nước mắt.

Có tu sĩ lẩm bẩm tên chiến hữu đã chết trận, vẻ mặt như trút được gánh nặng.

Bi Tinh Đại Đế sử dụng bí thuật Đốt Máu Chạy Trốn? Thiên Đế với tư cách là đại năng Hợp Đạo đỉnh phong, dùng tạm một bí pháp tăng tốc là có thể đuổi theo!

Mặt đất khắp nơi hoang tàn, hai nghìn vạn thi thể, bất cứ ai nhìn vào cũng đều cảm thấy giật mình. Đây cũng là một trận chiến thảm hại nhất của Thiên Nhân tộc với Nhân tộc từ lúc khai chiến đến giờ.

Ở dưới sự dẫn dắt của hơn mười đại năng Phản Hư, ba trăm tu sĩ trực tiếp diệt hơn một ngàn vạn đại quân còn lại của liên quân Thiên Nhân tộc, không để lại bất kỳ người nào sống sót!

Cùng lúc đó, tại chiến trường bên ngoài thành Nam Triều.

Họ chỉ có thể đưa ánh mắt mong chờ nhìn lên không trung, quan sát thần tiên hai bên đánh nhau.

Tình cảnh hôm nay của Y Đăng có thể nói là vô cùng thê thảm, bị bốn người Hứa Tiểu Lan, Phượng Hoàng, Chu Húc Trạch, Tư Đồ Phụng đều là đại năng cảnh giới Hợp Đạo siêu cấp tiến hành quần đấu cực kỳ tàn ác. Chiến hạm Tinh Hỏa cũng cùng tham gia náo nhiệt, thỉnh thoảng cho nổ đối phương vài cái, hoặc bắn mấy quả pháo trợ hứng.

Nếu không phải lực sinh mệnh của Huyết tộc cực kỳ mạnh mẽ, thì hôm nay ông ta đã chết đến mấy lần.

"Đừng khinh người quá đáng!" Tóc tai của Y Đăng bù xù, phát ra tiếng hét tuyệt vọng.

Hứa Tiểu Lan cười lạnh, tiếp tục dùng kiếm Long Tước đâm một nhát vào lưng lão

"A...!" Y Đăng Đại Đế tức giận hô to, phóng sức mạnh Thần Đạo màu máu lên trời.

Thánh hỏa của Tư Đồ Phụng bao phủ quanh người, một tay vỗ xuống tựa như Chu Tước xẹt qua, ngay lập tức đập tan sức mạnh Thần Đạo của Y Đăng Đại Đế. Chu Húc Trạch tiếp tục bồi thêm cho Y Đăng Đại Đế một đấm, dường như muốn làm nổ tan đầu đối phương.

Hai con ngươi Y Đăng Đại Đế ngày càng đỏ, khi chiến đấu, càng bị thương thì hơi thở của ông ta càng mạnh mẽ, đây là đặc tính của huyết đạo Tu La. Nhưng bây giờ ông ta đã đi đến ranh giới của sự mất khống chế.

Hứa Tiểu Lan biết, nếu Y Đăng không khống chế được, chẳng mấy chốc sẽ biến thành Tu La địa ngục. Khi ông ta ở trạng thái đó, không thể phân biệt được địch ta nhưng sẽ vượt qua sức mạnh của Hắc Y Nhân Đại Đế và Ám Mang Đại Đế!

Vào lúc này, không thể phân biệt được địch ta chẳng phải chuyện tốt đẹp gì.

Bởi vì xung quanh Y Đăng Đại Đế đều là địch, khi ông ta phát điên, đánh bừa ai thì cũng là kẻ địch, ông ta không thiệt chút nào.

Khiến cho Hứa Tiểu Lan thấy ngoài ý muốn là nhiều lần Y Đăng sắp đến gần ranh giới nổi điên rồi nhưng lại nhịn được, Hứa Tiểu Lan cũng khó chịu thay ông ta, dáng vẻ như sắp nín hỏng.

Cuối cùng, dị biến phát sinh.

"Nổ chết các ngươi!"

Y Đăng Đại Đến đột nhiên hét lới một tiếng, cả người phình to, sức mạnh của máu ngưng tụ cực nhanh, sau đó tự nổ đùng đùng!

Hứu Tiểu Lan, Phượng Hoàng, Chu Húc Trạch, Tư Đồ Phụng đều bị năng lượng của vụ nổ đẩy lui.

Cũng chính lúc này, từng tiếng "Uỳnh! Uỳnh" vang dội không trung.

Y Đăng Đại Đế cưỡi lên Hỏa Diễm Huyết Mã, một bước trăm dặm, lao về phía xa bằng tốc độ cực nhanh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận