Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1568: Đả thông hai mạch Nhâm Đốc

Thiên Thần Kiều Tư điên cuồng rút lui.

Thiên Đế nào có để hắn chạy trốn, tay cầm Thiên kiếm Vân Vụ đuổi mãi không tha.

"Xiềng xích Phá Thiên!"

"A...!"

"Kiếm Phá Thiên Câu Tâm!"

"A a...!"

"Cú nổ Phá Thiên Sương Cúc!"

"A a a...!"

Hắn giống như đã phát hiện ra đại lục mới, sử dụng chân ý Phá Thiên vừa mới lĩnh ngộ một cách thỏa thích. Càng dùng lại càng thuận tay, càng dùng lại càng giỏi... Thậm chí một số chân ý Phá Thiên cốt lõi còn mơ hồ trùng hợp với một số ý nghĩ khi hắn nghiên cứu Thiên, thậm chí còn sinh ra cảm giác tán đồng...

Mặc kệ Thiên Đế truy tìm mộng tưởng ở một bên.

Ý nghĩ trong lòng của hai chị em tộc Thần Xà và ý nghĩ của Thiên Thần Kiều Tư lúc này giống nhau đến kinh người. Hắn đánh chết cũng không tin, chiêu thức kinh khủng như vậy lại là chiêu thức mà Thiên Đế có thể dùng được sau khi vừa mới lĩnh hội pháp thuật Phá Thiên, Thiên Đế nhất định là giả làm heo ăn thịt hổ!

Cái này cũng là nguyên nhân chủ yếu mà Thiên Thần Kiều Tư trong lúc bất ngờ bị Thiên Đế đánh đến mức hoài nghi về nhân sinh.

Các cô thậm chí đã hoài nghi, Thiên Đế có phải là gián điệp mà bang Phá Thiên bang phái đến mai phục ở bang Bổ Thiên hay không, loại chiêu thức Phá Thiên này là chiêu thức mà người vừa mới thu nhận chân ý Phá Thiên có thể dùng được?

Bọn họ được Lạp Phỉ Nhĩ trị thương, lại tiếp nhận đạo ý biếu tặng sau khi Lạp Phỉ Nhĩ chết, thương tích và sức mạnh cũng đã khôi phục rất nhiều, có thêm sức lực chiến đấu một lần nữa.

Thiên Đế dường như đả thông hai mạch Nhâm Đốc, sử dụng từng chiêu thức Phá Thiên quái lạ, lại vô cùng mạnh mẽ, đánh cho Thiên Thần Kiều Tư kêu rên liên hồi.

Ở chiến trường của Sơn Thiên Thần.

Như này thì hack quá rồi nhỉ?!

Hai chị em Hắc Linh Xà và Bạch Linh Xà ở một bên mà trợn mắt ngoác mồm.

Điều khiến cho Thiên Đế ngạc nhiên là chân ý Phá Thiên hòa cùng với lực lượng mượn của trời, lại lấy được hiệu quả một thêm một lớn hơn hai, uy lực càng thêm kinh người!

Phạm vi của Thần khí hắc ám lan rộng, kéo Sơn Thiên Thần vào không gian đặc thù.

Nhưng thực ra đây chính là việc Thiên Đế đột nhiên khai thông.

An Lâm giương cao kiếm Thắng Tà, xa xa một chiêu kiếm hạ xuống.

Hai người An Lâm cùng Hứa Tiểu Lan kề vai chiến đấu.

"Chiêu thức cuối cùng của Tà Kiếm Thuật, Vĩnh Dạ!"

Hứa Tiểu Lan lại lần nữa sử dụng bí pháp bạo thể hai tầng Chân Long Chu Tước, khí thế tăng vọt, lưỡi kiếm quấn quanh thánh hỏa, đột nhiên chém về phía Sơn Thiên Thần.

Lúc này, không khí đột nhiên trở nên nóng rực không ngớt.

Nhưng lưỡi kiếm rơi xuống người Sơn Thiên Thần lại phát ra tiếng kêu. Uy năng cực kỳ khủng bố này, mũi nhọn đầy sắc bén này, hạ xuống bề mặt da cứng chắc có những đường hoa văn nổi rõ này, lại chỉ chém ra một khe nứt vô cùng nhỏ, giống như là khắc thêm một đường hoa văn lên người vậy, hoàn toàn không ảnh hưởng gì cả.

Bước chân Sơn Thiên Thần bất động, đấm một quyền về phía trước.

Không ngừng phóng to dưới con mắt của cô.

Kiếm khí mang theo chân ý cuối cùng, hóa thành gợn sóng vô tình, bao phủ lên Sơn Thiên Thần.

Một con Thanh Long đột nhiên xuất hiện, quấn quanh thân Hứa Tiểu Lan, hình thành tấm chắn Thanh Long cứng chắc không thể phá vỡ!

Đây là ảo giác được sinh ra do chân ý đối phương quá mạnh mẽ!

Trong nháy mắt, Hứa Tiểu Lan dường như nhìn thấy một ngọn núi cao to đến mức khiến người ta tuyệt vọng, đập về phía mình, một giây sau cô sẽ bị ép thành thịt băm một cách triệt để!

Oành! Sức nghiền ép của sơn mạch vô biên vô hạn đánh tan sự trấn áp của kiếm khí Vĩnh Dạ, thứ bị đánh tan cùng còn có cả phạm vi Thần khí của kiếm Thắng Tà.

Cứng chắc quá!

Đây là cảm nhận đầu tiên của Hứa Tiểu Lan.

Lúc này, nắm đấm kích cỡ như bao cát đã hạ xuống cô.

Sơn Thiên Thần bỗng nhiên xoay người, kiếm Long Tước phía sau!

Đây đã là pháp thuật Phá Thiên cực kỳ cao thâm.

Kiếm Long Tước cứ tàn nhẫn mà chém lên ngực Sơn Thiên Thần như vậy, chân ý Phá Thiên đâm thủng trời cao, phảng phất như có tiếng Chân Long rít gào, Chu Tước bay lên chín tầng trời.

Động tác của Sơn Thiên Thần thật ra cũng không phải là nhanh, trong nháy mắt, thậm chí hắn còn không thể theo kịp tốc độ kiếm của Hứa Tiểu Lan.

Chiêu lúc đầu Hứa Tiểu Lan tiến hành chính là Hợp Đạo hai tầng chỉ có trên đại lục Thái Sơ, Chân Long Chi Đạo chủ thủ, Chu Tước Chi Đạo chủ công, bây giờ chính là trạng thái phòng thủ mạnh nhất của cô.

"Oành!"

Sức mạnh dời núi lấp biển đến mang theo pháp tắc chí cao nghiền nát tất cả.

Nếu không phải trong tấm chắn Chân Long của Hứa Tiểu Lan ẩn chứa chân ý Phá Thiên cực kỳ mạnh mẽ, phòng thủ của cô sẽ bị phá tan trong nháy mắt, sau đó thân thể sẽ bị một quyền nện cho nổ tung.

Tiếng nổ vang vang vọng đất trời.

Thanh Long gào thét một tiếng, bên ngoài thân đứt thành từng khúc.

Hứa Tiểu Lan cảm nhận được một nguồn sức mạnh, xuyên thấu tấm chắn Chân Long, bắn phá lên người.

Cô không nhịn được mà phun một ngụm máu tươi ra ngoài, thân thể bị sức mạnh đó đánh lăn về phía xa xa.

Cho dù đã đã chuẩn bị đầy đủ, cô vẫn không thể đỡ được một đòn của Sơn Thiên Thần.

Đồng thời, một luồng áp lực trước nay chưa có, đột nhiên bao phủ trên người An Lâm và Hứa Tiểu Lan.

Biển sao và mặt trăng phía trên bầu trời đột nhiên biến mất không còn tăm hơi, hóa thành một vùng trời tăm tối.

Trên trời cao, đột nhiên truyền đến từng trận nổ vang.

Được rồi, phương án đối phó với địch trước đây, toàn bộ đều là ý nghĩ vớ vẩn mẹ nó rồi.

An Lâm: "..."

Lúc này Sơn Thiên Thần, đi về phía trước hai bước, hai tay vây lại: "Rất tốt, ngươi có tư cách khiến cho ta nghiêm túc đối phó, trước khi Thiên Thần Đại Địa đại nhân giải quyết Trần Trần, ta sẽ giết chết ngươi trước!"

Thật sự rất cứng!

"Đây là pháp thuật gì vậy?" Giọng nói khàn khàn nhưng hùng hồn mà dày nặng vang lên.

Thần hoàn màu vàng đất trên đầu Sơn Thiên Thần, bùng sáng lên ánh thần quang chói mắt, làm cho khuôn mặt vỡ vụn một cách kinh khủng của hắn trở lại bình thường, lại lần nữa tu bổ ra cái đầu với những đường nét rõ ràng, giống như đao gọt.

An Lâm để ngang kiếm ở trước người, lạnh lùng nói: "Đây là kiếm pháp đánh chó."

Bầu không khí đột nhiên yên tĩnh.

Sơn Thiên Thần hít sâu một hơi, tiếp tục đứng yên tại chỗ, bình tĩnh một chút.

Lúc này An Lâm mới giật mình, Sơn Thiên Thần hình như từ lúc bắt đầu chiến đấu cho tới bây giờ đều chưa từng di chuyển quá một bước chân, bất động như núi?!

Là cố ý tinh tướng? Hay là thật sự không thể di chuyển? Hoặc là sau khi nói chuyện, sẽ có ảnh hướng tiêu cực gì đó?

Trong lòng hắn đột nhiên hiện ra vô số suy đoán, đồng thời nghĩ được vô số phương án ứng đối.

Sơn Thiên Thần là sự tồn tại đầu tiên không thể dùng kỹ năng tiêu diệt để làm cho bộ phận nào đó trên thân thể của đối phương biến mất.

Hắn vừa dùng một đại sát chiêu của kiếm Thắng Tà, Lăng Thiên Thắng Tà Nhân Diệt.

An Lâm cầm trong tay kiếm Thắng Tà, thở hồng hộc mà nhìn Sơn Thiên Thần.

Hắn còn chưa kịp hành động, phần đầu đã bị một luồng năng lượng cực kỳ kinh khủng tấn công, làn da cứng rắn trong nháy mắt rạn nứt, chi chít giống bị máy cắt kim loại cắt thành vạn mảnh.

Sắc mặt Sơn Thiên Thần cuối cùng cũng biến đổi.

Lúc này, đột nhiên hư không chấn động một hồi.

Đó là một loại cảm giác vô lực và cảm giác nhỏ bé khi đối mặt với quái vật khổng lồ vượt qua cả tưởng tượng.

Phía trên bầu trời, sở dĩ trở nên tối tăm, là bởi vì có một ngọn núi không nhìn thấy bờ, che lấp toàn bộ bầu trời, đang rơi từ trên trời cao xuống!

Dùng thực lực trước mắt của An Lâm, toàn lực bạo phát thì ngay cả núi thần vạn trượng đều có thể bị một chiêu kiếm chém thành hai nửa.

Nhưng bây giờ, hắn đối mặt với một ngọn núi vô biên vô hạn lại sinh ra cảm giác tuyệt vọng hiếm có.

Đây là núi mẹ gì vậy? Vị thiên thần đại lão này, chắc không phải là đã ném một mảnh đại lục xuống chứ!!

Song chưởng của Sơn Thiên Thần mở ra, thần hoàn trên đầu, bắn ra thần quang màu vàng đất trước nay chưa từng có, thôi thúc lực lượng quyền hành đến cực hạn.

Thiên Thần Thuật.

Núi Bất Chu rơi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận