Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1585: Thu được quyền năng hệ Kim

Trong đầu An Lâm đột nhiên xuất hiện một lượng tin tức lớn, hệ thống đang không ngừng nhấp nháy.

[Chúc mừng ký chủ đã đột phá đến Thần Binh Nguyên Khí tầng thứ hai.]

[Chúc mừng ký chủ đã đột phá đến Thần Binh Nguyên Khí tầng thứ ba.]

[Chúc mừng ký chủ đã đột phá đến Thần Binh Nguyên Khí tầng thứ tư.]

[Chúc mừng ký chủ...]

[Chúc mừng ký chủ đã đột phá đến Thần Binh Nguyên Khí tầng thứ chín!]

Công pháp hệ Kim đã tu luyện đến tầng cao nhất, thu được quyền năng hệ Kim.

Một luồng năng lượng kỳ lạ bắt đầu hòa vào bên trong thân thể An Lâm.

Đôi mắt xinh đẹp màu đỏ của cô khẽ chớp, tò mò đánh giá An Lâm, một lát sau, thấy An Lâm không còn đau đớn như vậy nữa nên mới hơi do dự hỏi: "Cậu... Cậu có thể hấp thu được tất cả sức mạnh quyền năng của Thiên Đạo?"

An Lâm nghe thấy vậy liền khẽ gật đầu, xem như thừa nhận.

Thật không hổ là Tiểu Lan, chỉ liếc một cái liền nhìn ra ngay...

Loại thiên uy chí cao vô thượng kia, loại sức mạnh phép tắc cực kỳ mạnh mẽ kia, không thể nào làm giả được.

An Lâm: "..."

Cái chết của Thiên Thần Kim Chúc lại một lần nữa khiến cho chiến trường rúng động.

Toàn thân An Lâm run rẩy dữ dội, vừa đau đớn vừa thoải mái đến mức kêu ra thành tiếng: "A...A!!"

Có nhiều người ở đây đều chứng kiến hết rồi, có lẽ họ cũng có thể đoán được, giờ cũng không cần thiết phải giấu.

Đối mặt với ba câu hỏi trí mạng liên tiếp của Hứa Tiểu Lan, An Lâm lại không thể phản bác được.

Chân Hứa Tiểu Lan liên tục đạp mạnh vào không khí, thân thể lập tức chớp lóe đến bên cạnh An Lâm, trên mặt ngập tràn vẻ lo lắng nhìn An Lâm, nhỏ giọng hỏi: "Anh lại nuốt quyền năng của người ta? Thu được quyền năng mới rồi sao? Là một cảm giác đau đớn cực kỳ thỏa mãn, đúng không?"

Trong cuộc chiến vừa rồi, rõ ràng cô cảm nhận được An Lâm sử dụng sức mạnh quyền năng.

"Thần An quá đỉnh đúng không?" Fan não tàn Diêu Minh Hi khua khua tiêm kiếm, hưng phấn nói.

Lúc này, ngay cả Cổ Long Đế cũng không kìm được bay tới, cô gạt sạch vân tụ, để lộ ra hai bàn tay trắng nõn như ngọc, dường như sau trận đánh nhau mất sức nên đôi tay đang rũ xuống.

"Anh An quả thật quá trâu, Thiên Thần Lâm Ngọc, Sơn Thiên Thần, Thiên Thần Kim Chúc đều bị anh ấy xử lý hết! Gâu!" Đại Bạch cũng khua móng vuốt theo.

Nhận được sự xác nhận của An Lâm, Cổ Long Đế không kìm được hít sâu một hơi, chỉ nâng đôi mắt mang theo phiền muộn nhìn lên trời, dưới ánh trăng, gương mặt khí khái hào hùng lại nhiều thêm mấy phần xinh đẹp dịu dàng.

Nhóm quần chúng hóng hớt trong tiểu phân đội mở đường cảm thấy hưng phấn nhất, có người thậm chí còn không kìm được liền vỗ tay.

Tô Thiển Vân: "..."

Tô Thiển Vân cũng gật đầu theo: "Đúng vậy, dù sao đây cũng là chiến đấu đoàn đội, không thể không để ý đến cống hiến của Thiên Đế và Tiểu Lan được."

Chiến trường phía Thiên Thần Kiều Tư.

Bạch Lăng thì lại mỉm cười, dịu dàng nói: "Mọi người cũng không thể quên đi sự cố gắng của những đồng đội khác được, chỉ với một mình An Lâm, làm sao có thể làm được hành động vĩ đại đến bậc này."

Ánh mắt cũng như có như không nhìn về phương hướng của Thiên Thần Kim Chúc, nhưng lại chỉ thấy mỗi khoảng trời trống rống, mặt đất cũng bị phá hủy đến mức không còn hình dáng nữa.

"Sự thật chứng minh, cho dù tông chủ An Lâm có bỏ phế cả trăm năm, nhưng sau khi trở lại, bá đạo thì vẫn hoàn bá đạo, điểm ấy ai cũng không thể thay đổi được." Fan não tàn số hai Tôn Vũ Lạc cũng nhìn về phía bóng dáng màu trắng bằng ánh mắt nóng rực, vẻ mặt ngóng trông.

Không đúng, hắn đã vận dụng thần hoàn đến tầng thứ chín, cũng cách cái chết không còn xa nữa.

Hiện giờ, Thiên Thần Kiều Tư còn sống, hai đại thiên thần lại đều chết rồi...

Nhớ ngày đó, lúc hắn quyết định sử dụng Cửu Trọng Thần Hoàn, Sơn Thiên Thần đột nhiên lại xuất hiện nói cho hắn biết đừng nên khởi động, không cần phải hi sinh chính mình mà tất cả hãy để cho họ đi giải quyết. Lúc đó, hai đại thiên thần đều xuất hiện, chấn động toàn bộ chiến trường, nở mày nở mặt đến mức nào, uy thế ngập trời đến cỡ nào.

Trên khuôn mặt đẹp trai của Hiên Viên Thành xuất hiện nụ cười: "Đúng vậy, nếu như không có mấy người Thiên Đế, Hứa Tiểu Lan, Cổ Long Đế toàn lực phối hợp, An Lâm muốn chiến thắng được thiên thần thì vẫn sẽ gặp phải khó khăn không hề nhỏ."

Thiên Đế đang khổ cực chống đỡ, lại một lần nữa bật cười ha hả: "Thiên Thần Kiều Tư, anh nhìn đi, cho dù anh có đánh đổi mạng sống để chiến đấu thì đã sao? Sơn Thiên Thần chết rồi, Thiên Thần Kim Chúc cũng đã chết..."

Ánh mắt Thiên Đế dần trở nên sắc bén: "Còn anh, anh sẽ phải chết là điều không thể nghi ngờ, chờ đợi các anh, chắc chắn sẽ là bị diệt toàn bộ!"

Dưới hình thức Cửu Trọng Thần Hoàn, cảm xúc của Thiên Thần Kiều Tư đã được thu liễm đến mức tối đa, nhưng hiện giờ lông mày của hắn lại hơi nhíu, mơ hồ có cả đau đớn xen lẫn giãy giụa.

Bạch Lăng mặt lạnh chỉnh sửa lại lời: "Ý của tôi là, mọi người đừng quên, nếu như không nhờ có đại pháo Phá Thiên của tôi, hiện giờ An Lâm và Hứa Tiểu Lan còn đang bị chôn trong núi nữa kìa."

Hóa ra cô nói không thể quên sự cố gắng của những đồng đội khác là đang muốn nói đến vấn đề này!!

Quần chúng hóng hớt: "..."

Hiên Viên Thành: "..."

Chuyện này bi ai đến mức nào, châm chọc đến mức nào...

Trong vòng chiến giữa Trần Trần và Thiên Thần Đại Địa.

Cả hai vẫn đang giằng co như trước.

Trần Trần thờ ơ lên tiếng: "Nhìn đi, hiện giờ còn có thể nói là các anh sẽ thắng được nữa không?"

Thiên Thần Đại Địa im lặng, hắn nhìn trời, lại nhìn đất, cuối cùng chuyển ánh mắt đến trên người An Lâm, khí thế không hiển hiện rõ, dường như đã hòa vào với trời đất không còn thấy tung tích, không có bất kỳ người nào có thể phát giác được.

"Hắn còn nguy hiểm hơn cả ngươi." Thiên Thần Đại Địa đột nhiên nói.

Hiếm khi Trần Trần lại để lộ nụ cười: "Đây là chuyện tốt."

Thiên Thần Đại Địa cũng cười theo, trên khuôn mặt thanh tú xuất hiện một nụ cười trào phúng: "Đáng tiếc, bại lộ sớm quá, lần tiếp theo gặp mặt, ta sẽ ra tay giết hắn!"

"Có tôi ở đây, anh không làm được đâu." Trần Trần nói chắc như đinh đóng cột.

Bầu không khí đột nhiên trở nên tĩnh lặng.

Nụ cười dữ tợn của Thiên Thần Kiều Tư đông cứng trên mặt, ngốc luôn rồi.

Trời đất đột nhiên trở nên yên tĩnh.

Nói xong Bạch Linh Xà cũng nhanh chóng bay về một hướng khác nữa, cũng không hề quay đầu lại lấy một cái.

"Tôi..." Bạch Linh Xà vắt hết óc: "Tôi đi!"

"Tôi quay lại đi tìm bảo kiếm số hai trước đây, anh cứ chờ đó cho tôi!" Hắc Linh Xà ném ra một câu khá hung, cái đuôi vung lên, bay về một phương hướng khác.

Cửu Thải Thần Tước phóng thích Cửu Thải Thần Đạo, có ý định muốn cuốn lấy Thiên Thần Kiều Tư, thế nhưng lại bị một bàn tay của Thiên Thần Kiều Tư đập tan, những nơi lực của bàn tay đi qua, ngay cả Cửu Thải Thần Tước cũng bị đánh bay theo, còn truyền đến cả tiếng thét chói tai của Cửu Thải Thần Tước.

Sau đó, Cửu Thải Thần Tước cũng không quay lại nữa.

Ba người Hắc Linh Xà, Bạch Linh Xà và cả Thiên Đế cũng chiến đấu hăng máu, bị thương rất nhiều nơi, nhưng vẫn liền chết kiên trì, cho dù phản kháng mạnh mẽ nhưng vẫn bị rơi vào thế yếu.

Nhưng họ đã thấy được hi vọng, vòng thần trên đầu Thiên Thần Kiều Tư đã có vết nứt, đồng thời đường vân màu đen trên người hắn càng lúc càng đậm, rõ ràng là không còn quá nhiều thời gian nữa.

Thiên Thần Kiều Tư cũng ý thức được điểm này, sắc mặt càng thêm âm trầm.

"Tiếp theo đây, ta sẽ dùng một chiêu cuối cùng này, kết thúc tất cả các ngươi..."

Hắn đột nhiên ổn định thân hình, vòng thần trên đầu bộc phát ra một loại bóng đêm vô cùng vô tận dường như muốn cắn nuốt hết thảy mọi thứ, che đi tất cả ánh trăng.

Sắc mặt của ba người Thiên Đế, Bạch Linh Xà, Hắc Linh Xà đồng thời biến đổi.

"Ha ha ha... Khí thế thật mạnh mẽ, đợi tôi đi lấy Phiên Thiên Ấn đến, rồi sẽ lại phân cao thấp với anh!" Nói xong, Thiên Đế cười ha ha xoay người, bay về một hướng.

Phượng Hoàng tiếp tục sử dụng sát chiêu mạnh nhất, Niết Bàn Phá Thiên Viêm! Không ngờ lại bị một quyền của Kiều Tư phá vỡ ngọn lửa, ngay cả thân thể của nó cũng bị đánh bay mấy trăm dặm. Rõ ràng là thân thể của thần thú cấp cao nhất, thế nhưng dưới một kích này, lại suýt nữa bị đánh đến mức cả thân thể và thần hồn sắp tàn!

Từng luồng thuật pháp kinh thiên động địa, kinh hãi chiếu sáng cả bầu trời đêm, dường như chiếu rực cả đất trời giống như ban ngày.

Không trung vỡ nát, núi sông lật ngược.

Ở khu chiến đấu của Thiên Thần Kiều Tư.

Trần Trần và Thiên Thần Đại Địa vẫn nhìn nhau, trong không khí như có hỏa quang đang bắn tung tóe va chạm với nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận