Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1646: Tu sĩ Cự Tượng muốn thổ huyết

Tu sĩ Cự Tượng đã từng đưa cho An Lâm một ngọc phù.

Đây chính là ngọc phù chỉ hội viên cao cấp mới có.

Chỉ cần bóp nát ngọc phù, bất kể hội viên cao cấp đang ở đâu, tu sĩ Cự Tượng cũng sẽ lập tức chạy ngay tới nơi đó!

Đây chính là sự phục vụ cực kỳ VIP mà chỉ hội viên cao cấp mới có!

Vì để kịp thời phục vụ việc xây nhà cho hội viên cao cấp!

Đương nhiên, lần này An Lâm bóp nát ngọc phù không phải vì muốn xây nhà...

Hắn chỉ coi trọng đặc tính đặc biệt của ngọc phù, ngọc phù này ẩn chứa khí thế cực kỳ mạnh mẽ, thậm chí có thể phá được cả màn chắn của kẻ địch bày ra, vượt qua được vạn giới nghìn trời!

Tu sĩ Cự Tượng vẫn luôn xem trọng mỗi một khách VIP, cố gắng đưa ra sự phục vụ tốt nhất, nếu không thì cũng sẽ không chế tạo ra ngọc phù liên lạc cao cấp như thế.

Vừa mới bóp ngọc phù xong đối phương liền xuất hiện ngay, đây chính là đãi ngộ của hội viên cao cấp à?

Tích Dịch Thần Long che khuất bầu trời, Ma Hùng Hồng Hoang khí thế hoành tráng, Thiên Biến Thần Hầu quái quỷ nguy hiểm, bảy Thiên Nhân tộc cảnh giới Thiên Khải, sự tồn tại khủng khiếp của năm Thiên Thần.

"Ôi chà chà, An Lâm thân ái của tôi, cuối cùng cũng có chuyện muốn tìm tôi rồi sao?" Một giọng nói vừa hưng phấn lại mang theo sự trêu chọc vang lên, cô gái với khuôn mặt xinh đẹp và dáng người bốc lửa bước ra hoàn toàn từ trong khe hở bị xé rách.

Sau đó, cô liền quan sát bốn phía xung quanh, cả người đều ngây ra luôn.

Hư không nứt ra.

Ơ đựu, hai đám người với dáng vẻ rõ ràng là đang muốn đánh nhau, thế mà lại gọi cô đến nơi này, trăm phần trăm không có tí ý tốt nào!!

Người của hai phe giương cung bạt kiếm, đang muốn bạo phát cuộc đại chiến.

Giờ phút này, chúng nó đang nhìn cô bằng vẻ mặt cực kỳ có địch ý.

Một đôi chân thon dài hấp dẫn bước ra từ trong khe hở, tiếp đó là đến bộ váy ngắn màu đỏ, rồi tới vòng eo mềm dẻo tinh tế, cùng bộ ngực tiêu chí cường giả cấp F.

Lúc này, trong không khí đột nhiên phát ra một tiếng 'răng rắc'.

"Số anh cũng may thật đấy, vừa hay tôi đang thu thập nguyên liệu ở gần đây." Tu sĩ Cự Tượng cười nói.

Lúc này, một luồng sức mạnh tối cao vô thượng trong nháy mắt đã bao phủ hư không, ngăn cấm không gian.

An Lâm kinh ngạc đứng hình, nhanh vậy sao?!

Đó là sức mạnh của quyền năng Thiên Đạo!

"Ha ha..." Tu sĩ Cự Tượng cảm thấy cả da đầu tê dại, sau đó đưa mắt nhìn sang An Lâm, ánh mắt đó như muốn ăn tươi nuốt sống hắn, nhả ra mấy chữ qua kẽ răng: "Công việc bận rộn, cáo từ!"

Ầm ầm!

Chúng nó biết nên làm thế nào để giảm thiểu biến số đến mức thấp nhất.

Hồn Thiên Thần cười: "Đến đây rất dễ, nhưng muốn đi thì lại không đơn giản đến thế đâu."

Vẻ mặt An Lâm cực kỳ kích động, nói: "Đại tiên nữ Lý Hinh Ngữ, quả thực tôi không nghĩ ra được cách cầu cứu nào khác mà. Cô được tôn là người có thể xuyên thẳng qua nghìn trời vạn giới trong nháy mắt, nhất định là có biện pháp chạy khỏi đây được, cầu cô cứu tôi với!"

Tu sĩ Cự Tượng: "???"

Tu sĩ Cự Tượng đáp lại bằng nụ cười lạnh.

"Đừng mơ đến chuyện mật báo!" Hồn Thiên Thần hờ hững cất tiếng.

"Được rồi, đừng lãng phí thời gian nữa, mau giải quyết hết chúng đi." Thiên Thần Ảo Mộng thản nhiên nói.

"Dưới lồng giam của phép tắc tối cao, mà còn muốn chạy khỏi nơi này?" Hồn Thiên Thần cười.

Thiên thần và đám thần thú phe địch cũng đều nhìn An Lâm bằng vẻ mặt giễu cợt.

"Không phải, tôi không phải muốn mật báo, tôi không quen biết gì An Lâm! Tôi tưởng hắn muốn tìm tôi để xây nhà, cho nên mới tới." Tu sĩ Cự Tượng cố gắng giải thích.

Tu sĩ Cự Tượng: "Ha ha."

Bà đây đến nơi này xây nhà, chứ không phải tới để cứu người.

Kéo bà đây xuống nước, mà còn có mặt mũi cầu cứu tôi?

"Ngươi dựa vào đâu mà muốn chúng ta tin? So với việc để ngươi rời đi, thà rằng khiến ngươi ở lại đây mãi mãi chẳng phải sẽ càng chắc chắn hơn sao? Dù sao người chết cũng không biết nói chuyện."

Cô chỉ đến đây để xử lý công việc thôi mà, cứ thế liền bị An Lâm kéo xuống nước, có thể không tức được sao!

"An Lâm, mẹ nó, anh hại tôi!" Tu sĩ Cự Tượng ngay lập tức bùng nổ, trực tiếp nói tục luôn, trong lòng cô lại càng đang hỏi thăm tổ tông mười tám đời của An Lâm ngàn lần vạn lần.

Tu sĩ Cự Tượng có thể đến được đây đã làm tăng biến số cho An Lâm rồi, làm sao chúng nó có thể để tu sĩ Cự Tượng rời đi được.

An Lâm hít sâu một hơi, cuối cùng liền phóng đại chiêu, sử dụng 'tiền lực' mà hắn am hiểu nhất: "Tôi có tiền, tôi bỏ năm mươi triệu linh thạch, dẫn chúng tôi đi!"

Hắn biết tu sĩ Cự Tượng không đơn giản, cô là sự tồn tại nắm giữ sức mạnh không gian mạnh mẽ nhất toàn bộ đại lục Thái Sơ.

Dù sao thì, một người xây dựng kiến trúc sao lại có thể không cảm nhận được không gian đây?

Tu sĩ Cự Tượng chính là kiến trúc sư đứng đầu đại lục Thái Sơ đấy!

Hơn nữa, chỉ sử dụng nguyên liệu liền biến căn nhà trong tưởng tượng thành thực tế, điều này cũng cần phải có không gian lực không gì sánh kịp. Bất luận hội viên cao cấp đang ở đâu, tu sĩ Cự Tượng cũng đều có thể dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới, để làm được lại càng cần có năng lực 'xuyên qua không gian' mạnh mẽ, chân chạy chính là thiên hạ đệ nhất!

Cho nên An Lâm liền tin, tin rằng tu sĩ Cự Tượng có thể dẫn họ rời khỏi đây.

Đây là hi vọng lớn nhất của bọn họ.

Thế nhưng, từ bộ ngực lớn trắng trắng mềm mềm kia của tu sĩ Cự Tượng đột nhiên có một con ốc sên toàn thân như ngọc ánh vàng bò lên, thản nhiên hỏi: "Năm mươi triệu? Mạng của mấy người chỉ đáng giá năm mươi triệu thôi sao?"

Đám An Lâm, Hứa Tiểu Lan toàn thân chấn động.

Ầm ầm!

Hồn Thiên Thần hừ lạnh một tiếng, hồn lực tối cao trực tiếp đánh thẳng lên phía trên vỏ ốc sên!

Tu sĩ Cự Tượng cũng không nói nhiều lời, cũng chui vào bên trong vỏ ốc sên theo.

Sau đó, nó bắt đầu rút thân hình vào bên trong cái vỏ ốc màu vàng to đùng, không chỉ rụt mỗi đầu mà ngay cả thân hình mềm mờ mờ ảo ảo cũng rút luôn vào bên trong cái vỏ ốc sên cực lớn màu vàng.

"Hinh Ngữ, mau vào!" Thiên Oa Thánh Quân hô to.

Nó bắt đầu biến lớn dần, từ ốc sên nhỏ biến thành một con ốc sên cực lớn!

"Chuyện này không cần anh lo." An Lâm nói chắc.

"Thành giao!" Thiên Oa Thánh Quân cười.

"Thành giao!" An Lâm thở phào nhẹ nhõm.

Đột nhiên, phía trên con Thần Long.

"Bọn chúng lại đang đường đường chính chính bàn chuyện ư?" Nam thiên thần của Thiên Nhân tộc ngạc nhiên.

"Đám nhóc không biết trời cao đất dày, coi thiên thần chúng ta như không tồn tại sao?" Trên mặt nữ thiên thần tóc quăn màu lục có khuôn mặt xinh đẹp lộ vẻ khinh thường nhìn con ốc sên ở phía xa.

"Đám sinh linh ngu xuẩn không biết tự lượng sức mình mà thôi." Hồn Thiên Thần đạp mạnh chân.

Trong nháy mắt, một luồng sức mạnh vô hình từ bốn phương tám hướng bắn tới, đóng kín không gian xung quanh hệt như một chiếc thùng sắt. Nếu trời đã muốn vây khốn người, thì sao người có thể thoát ra được khỏi vùng trời này đây?

Nhưng cũng trong nháy mắt này, thần quang của Thiên Oa Thánh Quân bùng nổ.

Ốc sên nhỏ ngờ vực hỏi: "Thế thì cần có thời gian, chỉ sợ họ không kịp cứu cậu..."

An Lâm hít sâu một hơi: "Tôi bỏ hai trăm triệu linh thạch! Anh chỉ cần nói cho mấy người Trần Trần, Thiên Đế, Chúc Âm Lão Tổ tọa độ của chúng tôi! Bảo bọn họ tới cứu tôi!"

"Kim Oa Thoát Xác của tôi không chỉ cần hao phí năng lượng cực lớn, mà còn phải hao tổn một lượng lớn tài nguyên để đúc lại vỏ ốc sên... Ngoài ra, tôi cũng chỉ có thể mang một mình Cự Tượng đi, lời của các cậu..." Hai cái tua dài trên đầu ốc sên của Thiên Oa Thánh Quân vẫn nhìn An Lâm bằng ánh mắt bễ nghễ như trước.

"Một trăm triệu, chỉ cần có thể cứu được chúng tôi, tôi bằng lòng bỏ ra một trăm triệu!" An Lâm kích động nói.

Vẻ mặt An Lâm cực độ vui mừng, xét về tiền tài, cả đại lục Thái Sơ này chỉ sợ cũng không có mấy người hơn được hắn.

Họ biết ý trong mấy câu này của Thiên Oa Thánh Quân là gì, vấn đề không phải đang nói bóng gió là không thể không cứu được họ, mà vấn đề chính là có đủ tiền hay không!

Vỏ ốc sên nổ rồi!

Nhưng trong không khí lại hoàn toàn trống rỗng.

Thiên Oa Thánh Quân và tu sĩ Cự Tượng đã biến mất không thấy bóng dáng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận