Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1652: Suy nghĩ to gan

Cả khuôn mặt nhỏ nhắn của Đề Na nhỏ bỗng nhiên đờ ra.

Đây là một sự tồn tại kinh khủng mà cô không thể hiểu nổi.

Cho dù đối mặt với năm thiên thần kia, cô còn dám ném cứt khiêu khích.

Nhưng đối mặt với khuôn mặt người như một cái máy dò xét không có tình cảm này, lại theo bản năng có cảm giác sợ hãi.

Đó là một loại sợ hãi tồn tại ở khắp mọi nơi, đó chính là một kiểu bản chất nhất, sự sợ hãi khi sắp bị hủy diệt.

Nó tự xưng là Thiên Không, như vậy nhất định là Thiên Thần Thiên Không – một trong sáu vị thiên thần nắm giữ quyền năng tối cao.

Thiên Không này cũng không phải là bầu trời đơn giản như chúng ta hiểu.

Nó đối ứng với mặt đất.

Cũng chính vì vậy, khi nó hỏi thăm Đề Na nhỏ rằng có thể đến nhà cô làm khách không thì Đề Na nhỏ liền luống cuống. Bởi vì Đề Na nhỏ biết, Thiên Thần Thiên Không nghiêm túc, nó thật sự muốn làm như vậy!

Không phải liên quân Thiên Nhân tộc ra tay, cũng không phải là Thiên Thần Thiên Không ra tay, là Đề Na bên trong thế giới Thần Kính trực tiếp ra lệnh cho Đề Na nhỏ tự nổ!

Tầm quan trọng của bầu trời được thể hiện ở chỗ đó.

Đề Na nhỏ đột nhiên tự nổ, không lưu lại bất kỳ liên hệ gì trên thế gian.

Sự phát triển của vật chất và sinh linh, cần phải có không gian, cần phải có giới vực.

"Sao vậy, Tiểu Na?" An Lâm nhìn thấy bộ dạng này của Đề Na liền giật nảy mình.

Thiên địa huyền hoàng, vũ trụ hồng hoang, nó đứng hàng thứ nhất!

Thế giới Thần Kính.

Nếu như không có bầu trời thì sẽ không có tiền đề để phát triển tất cả những thứ này, và cũng không có thế giới!

Thiên chi không, giới chi vực.

Bùm!

Lời vừa nói ra.

Lý giải của nó đối với không gian, đối với thế giới, không một ai trong thời đại này sánh bằng!

Sắc mặt của mọi người đều biến đổi.

Sắc mặt Đề Na tái nhợt, cả khuôn mặt đều là mồ hôi lạnh.

Trong lòng Đề Na vẫn còn sợ hãi: "Thiên Thần Thiên Không đến rồi!"

Thú Ngục Ác Linh

Tiểu Phúc từng nói rằng sẽ có một Thiên Thần rất lợi hại, cưỡng ép phá vỡ hàng rào thế giới Thần Kính của Đề Na.

Một giọng nói uy nghiêm vô tận quanh quẩn trên trời cao.

Hắn không thể ngờ rằng, chỉ tiện đường đi cùng An Lâm về Cửu Châu, thế mà còn có thể dẫn được cả một trong những sự tồn tại kinh khủng nhất thế giới tới! Rõ ràng hắn chỉ là đi theo mọi người thôi mà! Tại sao phải gánh cái gánh nặng mà sinh mệnh không thể chống đỡ nổi này?

"Ta chỉ là một hình chiếu, không có năng lực lớn đến mức có thể trực tiếp bắt được người. Tuy nhiên... Hao phí tất cả lực lượng cưỡng ép mở ra con đường giữa hai thế giới thì vẫn có thể làm được. Còn chuyện tiếp theo, thì xem ở các ngươi thôi..." Vẻ mặt Thiên Thần Thiên Không tiếc nuối nói.

"Thiên Thần Thiên Không? Là Thiên Thần Thiên Không một trong sáu thiên thần nắm giữ quyền năng tối cao của Thiên Đạo sao?" Đông Phương Tráng Thực mở miệng thì thào, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi.

Vẻ mặt tiếc nuối là sao? Sợ là trong lòng đang rất vui vẻ thì có.

Nếu thật sự muốn giúp đỡ thì đã dùng thân thể thật đến rồi!

Trên mặt Vũ Minh Thiên Thần biểu hiện vẻ không vui.

"Nói như vậy, suy diễn về nhân quả của Tiểu Phúc thật sự có thể xảy ra..." An Lâm khiếp sợ nói.

"Thế giới này không đơn giản, tiềm lực rất lớn..."

Có thể khiến cho Thiên Thần Thiên Không trải qua vạn giới đánh giá như vậy, vẻ mặt của các thiên thần đều biến đổi.

Huyễn Mộng Thiên Thần chậm rãi đi về phía trước một bước: "Chuyện này, không biết Thiên Không đại nhân có phương pháp mở ra con đường thông giữa hai giới để bắt được đám kia không?"

Hiện giờ Thiên Thần Thiên Không đã đến, nó chính là sự tồn tại mạnh mẽ nhất chi phối không gian vạn giới và trời xanh, cũng chính là sự tồn tại thích hợp nhất có thể cưỡng ép mở ra con đường thông giữa hai giới. Tất cả những điều này, vừa vặn ứng với lời của Tiểu Phúc...

"Quả nhiên ở đây có thế giới, thế giới theo bên người, thú vị, thú vị..."

Một đôi mắt còn sáng chói hơn so với mặt trời nhìn chăm chú vào một chỗ trong hư không.

Cái đầu với mái tóc trắng xóa che lấp bầu trời.

Rõ ràng Thiên Thần Thiên Không không muốn dốc hết sức giúp đỡ mà chỉ đưa cho họ một cơ hội chiến đấu với đám người An Lâm, sau đó nhìn thế lực hai bên chém giết lẫn nhau.

Đối với Thiên Thần Thiên Không, không chỉ có kẻ địch là Nhân tộc mà còn có cả những thiên thần quyền hành của các chủng tộc khác cũng gây trở ngại đến chuyện nó diệt trừ đại lục Thái Sơ.

Tuy không nói rõ ra, vẫn đang nể mặt nhau, nhưng sự thật chính là như vậy.

"Vậy thì làm phiền Thiên Không đại nhân." Huyễn Mộng Thiên Thần khách khí nói.

Cho dù biết là như vậy nhưng chúng nó vẫn không bằng lòng từ bỏ cơ hội hiếm có này.

Hai mắt của Thiên Thần Thiên Không bắt đầu tối lại, nhưng khí thế lại tăng mạnh, khủng bố đến mức có thể đánh sập bầu trời, đồng thời trong mắt lóe lên chư thiên vạn giới, cho dù bất kỳ thế giới nào cũng chỉ nằm trong mắt nó.

"Vạn giới đều thuộc về mắt ta, chư thiên đều nằm trong tay ta, càn khôn nhường đường!"

Ầm ầm!

Một vầng sáng u ám được ngưng kết đến cực hạn trực tiếp bắn vào một chỗ nào đó trong hư không.

"Cậu điên rồi sao?" Đông Phương Tráng Thực giật nảy mình.

Trận pháp của hai chiếc đĩa bát quái này đều cần phải bố trí sớm, một khi được phát động thì có thể vận chuyển lực lượng của ngôi sao đến giết địch hoặc bảo vệ chủ nhân.

"Tôi có một suy nghĩ to gan, chúng ta không đi mà ở lại chỗ này đánh nhau với chúng nó!" Hai mắt An Lâm sáng ngời, còn móc ra đĩa bát quái Thiên Tuyệt Tinh Sát và đĩa thần Nhân Quả Tinh Hộ.

"Sao vậy?" Đông Phương Tráng Thực dừng bước, vẻ mặt nghi ngờ nói.

"Từ từ đã." Đột nhiên An Lâm nói.

Tiểu Phúc nói không sai, bây giờ con đường đã thông, thiên thần sắp đến rồi, bọn họ nhất định phải chạy ra bên ngoài, nếu không tuyệt đối sẽ rơi vào thế yếu.

"Ha ha, nửa canh giờ, thừa đủ rồi." Răng nanh của Hồn Thiên Thần nhe ra, cười lạnh nói.

"Chúng ta đi." Huyễn Mộng Thiên Thần cưỡi Thần Long to lớn trực tiếp nhào về phía cánh cửa ánh sáng thông giữa hai thế giới.

Bên trong thế giới Thần Kính.

Sắc mặt Đề Na đột ngột biến đổi nói: "Tiêu rồi, hàng rào của thế giới Thần Kính bị Thiên Thần Thiên Không đánh vỡ, con đường thông giữa hai thế giới bị cưỡng ép mở ra!"

"Có thể lập tức hủy con đường này không!" An Lâm gấp gáp nói.

"Không thể, đây con đường là tất cả lực lượng của hình chiếu Thiên Thần Thiên Không thi triển đánh ra. Nếu như tôi muốn phá hủy con đường này, ít nhất phải mất đến năm phút." Đề Na lắc đầu nói.

"Năm phút sao?" Chẳng biết tại sao, cảm xúc hốt hoảng của An Lâm dần dần bình phục lại: "Hình chiếu của Thiên Thần Thiên Không ư? Nói như vậy nó đã không thể tiếp tục chiến đấu rồi đúng không?"

"Các thiên thần đều sắp vào rồi, chúng ta mau trốn đi." Đông Phương Tráng Thực gấp gáp nói.

Mọi người nghe thấy vậy đều chuẩn bị rời đi.

"Lực lượng của ta đã tiêu hao hầu như không còn, con đường cưỡng ép mở ra này chỉ có thể duy trì được nửa canh giờ, chúc các ngươi may mắn." Cái đầu của Thiên Thần Thiên Không càng lúc càng mờ nhạt, cuối cùng biến mất trong hư không.

Một cánh cửa ánh sáng vô cùng hỗn loạn bắt đầu xuất hiện.

Lực lượng không gian điên cuồng bao phủ.

Hư không bị phá thủng một lỗ.

Rắc!

Ầm ầm...

"Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?" Hứa Tiểu Lan không phủ định quyết định của An Lâm mà chỉ kiên nhẫn hỏi.

Lúc này, vùng trời xung quanh tiên địa đột nhiên bị một lực lượng thô bạo xé rách.

Con đường không gian thông giữa hai thế giới xuất hiện, hư không đang chấn động.

Khí thế vô cùng khủng bố như sóng to gió lớn mãnh liệt ập đến.

Các thiên thần đang vượt qua con đường giữa hai thế giới, nhanh chóng chạy đến.

"Không có thời gian giải thích, tin tôi thì chiến đấu với tôi, có lẽ biện pháp này của tôi sẽ có tác dụng!"

An Lâm dùng tốc độ cực nhanh bố trí trận pháp ở bên dưới bầu trời nơi xuất hiện con đường kia, sau đó dùng hết toàn lực vận chuyển uy năng của hai chiếc đĩa.

Hứa Tiểu Lan nghiến chặt răng, dứt khoát chạy về phía An Lâm, lựa chọn tin tưởng hắn vô điều kiện.

Ầm ầm!

Lực lượng của Hứa Tiểu Lan cũng rót vào trong đại trận.

Trên bầu trời, lực lượng của ngôi sao phun trào, sau đó được đổ vào đại trận.

"An Lâm, Hứa Tiểu Lan, hai cô cậu..." Đông Phương Tráng Thực xoắn xuýt mấy giây, rốt cuộc lựa chọn đứng chung một bên với An Lâm, cũng rót lực lượng của hắn vào trong trận pháp!

Sắc mặt Đề Na nghiêm túc: "Chúng nó đến rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận