Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1674: Kiếp trước kiếp này

"Đúng vậy, thật là khéo, tôi cũng cảm thấy chúng ta dường như đã gặp nhau ở đâu."

Hiên Viên Thành mỉm cười trả lời, còn gật đầu.

Nụ cười trêu chọc hoặc cảm thông chưa từng có trong dự đoán, Thúc Hồng Lam ngây ngẩn, cô thấy vẻ mặt Hiên Viên Thành dường như nghiêm túc, giống như đang nói thật.

Người này không những biết quan tâm chăm sóc, còn rất biết diễn kịch...

Thúc Hồng Lam cảm động không thôi, đôi mắt rung động lòng người không kìm được lại hướng về người con trai lần nữa, nhận lại ánh mắt ôn hòa dịu dàng của người ta, nhịp tim lại đập nhanh.

Nhưng lúc này Hiên Viên Thành tiếp tục nói: "Hồng Lam cô nương, cô có nhớ Đại học Liên Hợp Tu Tiên, chuyện tầng thứ 82 của Tháp Tiên Linh?"

"Tầng thứ 82 Tháp Tiên Linh?" Thúc Hồng Lam thì thào, cảm giác kỳ quái bất chợt hiện lên trong lòng.

Hiên Viên Thành lại hết sức nghiêm túc nhìn Thúc Hồng Lam, lại thêm một câu: "Thúc Ngọc."

"Thúc Ngọc có liên quan đến kiếp trước của tôi?" Đôi mắt Thúc Hồng Lam dần dần sáng ngời, hai tay nhỏ nhắn mềm mại nắm lấy tay Hiên Viên Thành, xúc động nói: "Anh quen biết Thúc Ngọc sao? Là đạo lữ sao? Chẳng lẽ là kiếp sau của Thúc Ngọc?"

Không nghĩ tới, nhanh như vậy mà Thúc Hồng Lam đã tiếp nhận giả thiết cô là kiếp sau của Thúc Ngọc.

Đúng vậy, ngoại hình Thúc Ngọc và Thúc Hồng Lam cực kỳ giống nhau.

Chính hắn vẫn chưa hoàn toàn thừa nhận quan hệ giữa Thúc Hồng Lam và Thúc Ngọc.

Hiên Viên Thành vội vã tiến lên cầm tay đối phương.

Hiên Viên Thành kinh hãi, rốt cuộc não bay đi đâu rồi.

Thân thể Thúc Hồng Lam khẽ run lên, đôi mắt lần đầu tiên hiện lên vẻ mơ màng.

Đây là nhịp điệu gì?

"Nhớ không nổi cũng đừng nghĩ nữa, cô chính là cô. Sở dĩ cô có cảm giác quen thuộc, có lẽ bởi vì kiếp trước của cô có liên quan với Thúc Ngọc, vậy thôi." Hiên Viên Thành dịu dàng an ủi.

"Tên rất quen... Cảm giác như đã nghe qua ở đâu, nhưng mà, nhưng vì sao tôi không nhớ ra được." Người con gái ôm đầu, vẻ mặt thống khổ.

"Này..." Hiên Viên Thành nghẹn lời trong chốc lát.

Hắn chỉ hỗ trợ Chiến Đấu Thần niệm siêu độ cho Thúc Ngọc, để Thúc Ngọc tiến vào luân hồi thôi mà!

Cũng vì thế, Hiên Viên Thành mới có thể nói đã gặp nhau ở đâu đó.

"Chuyện kia, không phải như Hồng Lam cô nương nghĩ, chuyện là như thế này..."

Thúc Hồng Lam hiếm khi nhăn nhó, thổi phồng hai má, lấy dũng khí nói: "Kiếp trước tình duyên của chúng ta tan vỡ. Cho nên kiếp này... kiếp này anh tới để nối duyên sao?"

Đạo lữ? Nối duyên?

Bên trong đôi mắt to sáng ngời của cô gái chỉ có người con trai áo trắng tung bay kia.

Thúc Hồng Lam mím môi đỏ mọng, ánh mắt dịu dàng nói: "Đại ân đại đức của anh đối với tôi, kiếp trước không thể đền ơn, chỉ có kiếp sau báo đáp. Kiếp này, đúng lúc tôi có cơ hội này để đền đáp..."

"Ây..." Đối mặt với ánh mắt nóng rực này, Hiên Viên Thành cũng không gánh nổi.

Thúc Hồng Lam nghe xong có chút thất vọng, nhưng ánh mắt hướng về Hiên Viên Thành cùng lúc càng nóng rực.

"Hiên Viên công tử, anh không muốn sao?" Viền mắt Thúc Hồng Lam hơi ửng hồng.

Hiên Viên Thành kể đầu đuôi sự tình cho Thúc Hồng Lam.

Miệng nhỏ của Thúc Hồng Lam khẽ cười, giống như được hạnh phúc va trúng đầu, ngây ngốc nhìn Hiên Viên Thành.

"Không, ý tôi không phải như vậy!" Hiên Viên Thành vội vàng lắc đầu, sau đó dường như thông suốt, vừa cười vừa hỏi "Tứ Cửu Tiên Tông còn cần một giáo viên vũ đạo, không biết cô có đồng ý tới Tứ Cửu Tiên Tông dạy học? Tiền lương các loại đều thương lượng tốt."

Lại cúi thấp đầu xuống một lần nữa, hoàn toàn mất hết tự tin của vũ nữ đệ nhất Linh Kiếm Châu, thấp giọng nói: "Có phải ghét bỏ tôi xuất thân thấp kém, tư chất tu tiên cũng không qua xuất sắc hơn người..."

"Hiên Viên công tử, thật sự rất tốt rất dịu dàng, khi tôi khốn khổ ở Tháp Tiên Linh đã giải cứu tôi, kết thúc vĩnh viễn những ngày chiến đấu, để cho tôi có được tự do và hạnh phúc lần nữa..."

Chuyện Thúc Hồng Lam làm sao lại chắc chắn Thúc Ngọc là kiếp trước của mình rồi hả? Rõ ràng tôi còn chưa xác nhận, vậy mà cô ấy tự ý xác nhận thân phận là thế nào? Rõ ràng chuyện này là chủ động muốn đánh!

Hiên Viên Thành điên cuồng cười nhạo.

Nhưng hiếm có khi hắn lại không cảm thấy ác cảm, trái lại có chút kỳ vọng.

Hiên Viên Thành: "..."

Thúc Hồng Lam ngắm nhìn Hiên Viên Thành, chân thành nói: "Hiên Viên công tử, lần này anh đã cứu tôi, anh đã cứu tôi hai đời, kiếp này xin để tôi làm trâu làm ngựa báo đáp anh đi."

Có lẽ, kinh nghiệm của Thúc Ngọc đã cho cô nhiều can đảm, để cuối cùng cô có can đảm ra quyết định, và thực hiện một số thay đổi mà trước đây không dám nghĩ tới.

Hiên Viên Thành biết rõ, Thúc Hồng Lam vốn rất tự ti, nhưng cô đồng thời rất có can đảm, chính là cô chủ động nói chuyện lần đầu, bây giờ lần đầu tiên đưa ra ý muốn báo đáp cũng là cô.

Sau một hồi lâu.

"Sao vậy, không muốn sao?"

"Muốn chứ! Tôi đồng ý! Tôi cực kỳ bằng lòng!"

Cô gái gật đầu không ngừng, không che đậy nổi nụ cười nữa, xúc động lao về phía Hiên Viên Thành và ôm hắn, lúc này mới mắc cỡ lui về phía sau.

Hiên Viên Thành hơi ngây người trước sự chủ động của cô, trong lòng vẫn còn sót lại hương thơm ấm áp mềm mại.

Thúc Hồng Lam cũng cảm thấy mình thất lễ, trời mới biết tại sao cô phải nghĩ chuyện chiếm tiện nghi của Hiên Viên Thành, tuyệt đối không phải vì ngoại hình Hiên Viên Thành đẹp mắt, mà chính là nguyên nhân khác, có lẽ sâu xa là tình duyên kiếp trước?

Hiên Viên Thành cũng nhớ tới vài chục năm trước, hắn ở Tháp Tiên Linh, Thúc Ngọc từng nói nếu sống sót nhất định sẽ theo đuổi hắn, xem ra hiện tại vẫn còn một chút dấu hiệu...

Người con trai say mê, khiến cho bầu không khí hơi lúng túng.

Thúc Hồng Lam nói sang chuyện khác: "A... Hôm nay gió thật lớn."

Hiên Viên Thành gật đầu: "Ừ, có thể bởi vì chúng ta gây ra vụ nổ lớn."

Cuối cùng Hứa Tiểu Lan đã kể với An Lâm về câu chuyện này.

Mãi tới khi An Lâm quay về.

Nhưng màn này quá dày, mấy chục năm cũng không chọc thủng.

Người ta nói phụ nữ theo đuổi đàn ông chỉ cách một tấm màn.

Mấy chục năm sau đó, đều là quá trình Thúc Hồng Lam không ngừng trêu chọc theo đuổi Hiên Viên Thành.

Thúc Hồng Lam cũng quyết định theo Hiên Viên Thànhđi về Tứ Cửu Tiên Tông, Đồng Linh, người cực kỳ tinh thông nhạc lý cũng nhân tiện cùng đi tới Tứ Cửu Tiên Tông.

Hiên Viên Thành được tôn sùng là nam thần hàng đầu của Tứ Cửu Tiên Tông, đột nhiên mang về hai cô gái xinh đẹp như hoa từ Linh Kiếm Châu, làm tông môn chấn động, càng làm cho vô số nữ đệ tử tan nát cõi lòng.

Tuy Hiên Viên Thành đã tuyên bố với bên ngoài, vì coi trọng tư chất tu tiên của hai người mới đưa các cô về. Nhưng không người nào tin, đặc biệt là Thúc Hồng Lam nổi danh bên ngoài là đệ nhất vũ cơ tại Linh Kiếm Châu, cho dù ở Tứ Cửu Tiên Tông cũng không ít đệ tử biết tới.

Một cô gái như thế này, sớm không tới, muộn không tới, nhưng lúc này, khăng khăng bằng lòng theo Hiên Viên Thành về, cho dù là ai nghĩ cũng đều cảm thấy không đơn giản nha!

Vì vậy, mọi người bắt đầu dò la tin tức khắp nơi, cuối cùng biết được Hiên Viên Thành là khách quen của Hồng Diệp Phường, còn thường xuyên khen thưởng báu vật cho Thúc Hồng Lam, chuyện này lại một lần nữa làm Tứ Cửu Tiên Tông chấn động rồi!

Nhưng sau đó, bất kể mọi người hỏi thế nào, Hiên Viên Thành cũng không nói.

Tấm lòng bát quát của Hứa Tiểu Lan cháy hừng hực, thật sự moi ra cả quá trình sự kiện từ trong miệng Thúc Hồng Lam và Đồng Linh, chờ cơ hội nói bí mật này cho An Lâm nghe.

Kiếp trước kiếp này.

Từ Thúc Ngọc đến Thúc Hồng Lam, đều thích Hiên Viên Thành.

Ngay sau đó, người thân quen nhận nhau, tất cả đều vui vẻ.

"Đồng Linh, cha mẹ!" Giờ phút này Thúc Hồng Lam đã nắm rõ chân tướng. Hiên Viên Thành có thể kịp thời phản ứng nhanh như vậy, hơn nữa còn tới giải cứu, xem ra không đơn thuần là công đầu, còn có Đồng Linh đi thông báo tin tức trước.

Một thiếu nữ áo tím, một nam một nữ cưỡi thảm bay tới, vui vẻ vẫy tay chào: "Tôi đã cứu cha mẹ của tỷ ra rồi!'

"Chị Lam Lam!" Một tiếng gọi truyền từ xa tới.

Thúc Hồng Lam: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận