Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1677: Ngọc quyền bính

Bạch Ngọc hoàn mỹ không tỳ vết không ngừng run rẩy.

Một dòng năng lượng đặc biệt nhập vào trong Bạch Ngọc.

Đó là khí tức chí cao, đó là thiên uy không thể xâm phạm.

Bạch ngọc giống như tờ giấy trắng, có thể hút tất cả năng lượng, cũng có thể bị tất cả năng lượng đồng hóa.

Ầm!

Một tiếng nổ vang dội

Tiếp đó là tiếng hét kinh hồn.

Họ đều nhìn thấy Bạch Ngọc lơ lửng trên tay An Lâm biến thành quả cầu lôi!

Cuồng phong bắt đầu gào thét trong vùng ba trăm dặm.

Phong chi đạo ngọc, hiện!

An Lâm gật đầu nói: "Đúng, đạo ngọc vốn có công hiệu sử dụng lực thần đạo linh hoạt, hơn nữa điều càng tuyệt vời hơn còn ở phía sau."

Nó ẩn chứa pháp tắc của trời, giống như thần linh chí tôn giáng thế.

"Ha ha... giải phóng ngọc đạo có thể dung thần vào ngọc, tuy anh không có thần đạo, nhưng quyền bính thiên đạo cũng là một phần của đạo!" An Lâm cười đắc ý: "Đổi góc độ khác, anh dung nhập thiên đạo lôi vào đạo ngọc là được rồi ư."

Sắc lạnh, dường như muốn chém trời đất thành hai nửa.

Đây vẫn chưa phải trọng điểm, trọng đểm là uy năng quả cầu lôi đó phóng ra, họ thực sự quá quen thuộc rồi, đó là năng lượng chí cao, có thể làm chủ tất cả pháp tắc tối cao, năng lượng quyền bính!

Mọi người bắt đầu há hốc miệng.

Hai mắt Hứa Tiểu Lan sáng ngời: "Như vậy, có phải càng tuyệt không?"

"Quyền bính của sấm? An Lâm lại có thể mang quyền bính của sấm nhập vào trong ngọc đạo?" Ánh mắt Hứa Tiểu Lan hiện lên tia nhìn kỳ dị, nắm chặt tay An Lâm phấn khích hô lớn.

Một quả cầu trong suốt lại không ngừng xoay tròn xuất hiện.

Rất nhanh, một ngọc cầu màu trắng cũng bắt đầu xuất hiện, sau đó ngọc cầu màu trắng bắt đầu biến hóa thành ngọc đạo màu vàng đất dày như núi.

Vừa nói, hai mắt An Lâm nhắm lại, năng lượng dâng trào, lại có một cầu Bạch ngọc tinh khiết xuất hiện trong hư không. Tiếp đó, một năng lượng khác bắt đầu nhập vào đạo ngọc, hòa trộn biến chất.

Sơn chi ngọc đạo, hiện!

Lúc này, lại có một quả cầu kim loại màu đỏ xuất hiện

Ngọc đạo kim loại, hiện!

Mọi người đứng xem thần sắc khiếp sợ, An Lâm khẽ cười rồi nói: "Thực ra trạng thái này cũng có khuyết điểm, chính là hao phí năng lượng sẽ tăng lên rất nhanh, không thể duy trì chiến lực trong thời gian dài. Hơn nữa lực quyền bính vẫn dựa vào thần hoàn, càng thuần túy càng lớn mạnh, cho chúng nhập vào đạo ngọc, thực ra năng lượng đã suy giảm. Vì vậy tôi đã chọn cách làm này..."

Họ và An Lâm cùng chung vai sát cánh chiến đấu cũng không ít lần, vì vậy biết rõ sự đáng sợ của An Lâm sau khi sử dụng lực quyền bính chiến đấu, đó là sự tồn tại đến quyền bính thiên thần cũng có thể.

Mọi người bị cảnh này làm cho kinh sợ, không kiềm được chấn động lần nữa.

Khí tức khủng khiếp, ép đến mức mọi người như khó thở.

An Lâm thu ba đạo ngọc quyền bính và lực quyền bính trên đầu.

Bốn thiên đạo lớn đều hóa ngọc đạo và xuất hiện trên thế gian.

Tuy nhiên, cụ thể bây giờ mạnh bao nhiêu, hắn cũng không nói được!

Nói thật ra, chân ý thần đạo mà Ngọc Khung Thiên Tôn để lại cho hắn còn lợi hại hơn rất nhiều so với tưởng tượng của hắn. Vốn dĩ muốn vứt ra ít quả cầu, tăng nhẹ lực chiến đấu là được rồi, nhưng không ngờ lại có thể dung nạp lực quyền bính vào trong ngọc đạo, như vậy không phải là tăng nhẹ lực chiến nữa, mà là tăng mạnh lực chiến đấu rồi!

Gương mặt vẫn cười nhạt như cũ, thản nhiên tiếp nhận sự khen ngợi tán dương của mọi người.

Họ đều nhìn An Lâm kinh sợ, dường như đang thấy việc gì không thể tưởng tượng được.

"Coi năng lượng tôn quý nhất thế gian là món đồ chơi xoay quanh người, e rằng thế giới này không tìm được người thứ hai dám làm như vậy?" Hiên Viên lầm bẩm nói.

"Anh An giỏi quá, tuyệt!" Đại Bạch không ngừng khâm phục.

"Chủ nhân thần thông, thật là kinh thế hãi tục, có một không hai, tuyệt thế vô song!" Tuyết Trảm Thiên vẫy cánh nhỏ, toàn thân rung lên, đôi mắt to xanh vô cùng nóng bỏng nhìn An Lâm, vẻ sùng kính và khâm phục thiếu điều muốn nhào tới lấy thân báo đáp ngay tại chỗ.

Trước đây An Lâm chỉ có thể không ngừng thay thế quyền bính để chiến đấu, cho dù như vậy đã là rất giỏi rồi. Bây giờ có sự trợ giúp của đạo ngọc, lại có thể cùng lúc sử dụng lực quyền bính, thật đặc biệt!

"Một thần hoàn chính, ba thần hoàn phụ." An Lâm giơ một tay, ba ngọc đạo quyền bính xoay quanh cơ thể của hắn, dường như là vệ tinh bao quanh thần chủ trên cao.

Đồng thời, trên đầu xuất hiện thần hoàn màu vàng đất, một dòng năng lượng lớn dày đặc khiến người ta cảm thấy khó thở phát tán, dường như không thể nhìn thấy ngọn núi đối diện, thần núi cao cao tại thượng.

Quyền bính của núi lơ lửng tiêu tán.

"Tiểu Hồng..." An Lâm thư giãn gân cốt, nói với Tiểu Hồng đang lặng lẽ phơi nắng ở xa xa.

Tiểu Hồng lắc nhẹ tấm thân kiều diễm., nhỏ nhẹ nói: "Chủ nhân, có gì giao phó?"

"Không phải em có thể triệu hồi mặt trời sao? Gọi mặt trời cho anh nếm thử." An Lâm mở miệng thỉnh cầu.

Mọi người nghe vậy đều chấn động.

Tiểu Hồng càng run hơn.

Một câu không thích hợp, muốn ăn mặt trời là sao?

"Chủ nhân... anh, anh làm sao vậy?" Tiểu Hồng bị dọa hết hồn.

Hứa Tiểu Lan bỗng nhớ đến thời gian trước, An Lâm nói chuyện muốn ăn mặt trời thăng cấp, không kiềm được nét mặt mong đợi.

"Không sao, em có thể triệu hồi mặt trời cho anh thử không?" An Lâm nói.

"Uhm... có thể, xin hỏi chủ nhân muốn ăn mặt trời vị gì?" Tiểu Hồng trầm ngâm, lại mở miệng hỏi.

An Lâm hít một hơi : "Còn có thể chọn khẩu vị, cao cấp như vậy ư?"

"Đúng vậy, có đại ái vô cương nhật, có bi phong thu nguyệt nhật, có ảm nhiên tiêu hồn nhật, còn có túy sinh mộng tử nhật, kích tình tứ xạ nhật..." Tiểu Hồng khẽ nói ra các loại khẩu vị.

An Lâm nghe một hồi to cả đầu : "Nguyên vị, ta ăn nguyên vị là được!"

Nhưng An Lâm thì muốn!

Đại năng hợp đạo tầm thường cũng không tránh kịp, đâu có ai nghĩ không thông muốn đi nuốt sống nó chứ?

Tiểu Hồng kêu hừ một tiếng: "Được, nguyên vị thì nguyên vị."

Ầm!

Một tiếng nổ vang.

Làn khí nóng rát bỗng phát tán.

Hứa Tiểu Lân lập tức lấy tiên pháp ra che chắn, hạn chế năng lượng của Tiểu Hồng trong phạm vi nhất định.

Một vòng mặt trời nóng bỏng bắt đầu xuất hiện trên không trung, thiêu cháy vạn vật.

Nhiệt độ cực cao khiến không trung động đậy, khiến mặt đất bắt đầu dung hóa thành nham thạch nóng chảy.

Thần đạo của Tiểu Hồng không chỉ có liên quan đến Kim ô, mà còn liên quan đến ánh sáng và nhiệt của trời đất, cô ấy thực ra là đại diện của mặt trời, đây cũng là nguyên nhân An Lâm chọn Tiểu Hồng nhờ giúp đỡ.

"Thật là, mọi người đâu..." An Lâm ngẩng đầu, nhìn vào mặt trời lớn có đường kính đến vạn mét, bản thân lại trở nên nhỏ bé như con kiến. Tiểu Hồng không nương tay, giải phóng hoàn toàn lực thần đạo, nhiệt độ trung tâm cũng phải trăm nghìn độ?

Sao vậy, hai người này thật sự nghiêm túc thảo luận ăn mặt trời thế nào, đến khẩu vì gì cũng thảo luận, cảm giác như thảo luận ăn khoai tây thế nào vậy, đây chính là thế giới của đại lão sao?

Mọi người ở bên đều hoảng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận