Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1692: Kéo dài cũng là thắng lợi

An Lâm bị hai con hung thú vô cùng đáng sợ để mắt đến rồi.

Bây giờ luận về lực lượng chiến đấu mà nói, trên trận không có bất cứ ai có thể so sánh với Long Khôi Thiên Thần và Vũ Minh Thiên Thần, coi như Cổ Long Đế cũng không thể.

An Lâm trong tình huống đầy đủ trạng thái, bị hai thiên thần có chín cái Thần Hoàn để mắt đến, da đầu cũng run lên, huống chi bây giờ trong trạng thái chỉ còn chút máu, quả thật chính là cá đợi trên thớt.

Hắc Linh Xà và Bạch Linh Xà hợp thành đại trận Âm Dương đặc biệt, muốn vây khốn Vũ Minh Thiên Thần, nhưng không ngờ vẫn bị một kiếm của đối phương phá vỡ, kiếm khí còn sót lại trực tiếp đánh bay hai người họ.

Đỡ không nổi, căn bản đỡ không nổi!

Gót chân của Vũ Minh Thiên Thần chạm nhẹ xuống mặt đất, thân thể giống như ánh sáng bay thẳng về phía An Lâm.

Đối với việc giết chết Hắc Linh Xà và Bạch Linh Xà, cô càng muốn giết chết An Lâm với tốc độ nhanh nhất có thể.

Ở trong mắt cô ta, An Lâm đã trở thành biến số lớn nhất, tuyệt đối không thể để An Lâm có cơ hội trở mình!

Bỗng nhiên An Lâm nhìn thấy một ánh kiếm nhiều màu từ đầu nguồn của ánh sáng xuất hiện, mang theo mũi nhọn cực hạn xé rách khắp nơi, mười dặm, trăm dặm, ngàn dặm...

Trong nháy mắt Hứa Tiểu Lan nhanh chóng di chuyển đến bên cạnh An Lâm, kiếm Long Tước rút ra khỏi vỏ, lập tức chém xuống!

Khác với Thần Hoàn bóng tối, Thần Hoàn ánh sáng cũng không thôn phệ tám Thần Hoàn còn lại, ngược lại khiến tám Thần Hoàn này chói lọi lóa mắt hơn, khiến cho lực lượng của mỗi loại đều có thể phát huy đến cực hạn.

Phát kiếm này của Vũ Minh Thiên Thần, không chỉ phá vỡ biển lửa của Phượng Hoàng, chém đứt một cánh của Phượng Hoàng, còn muốn chém cả hắn nữa sao?

Phượng Hoàng và Huyền Đình Đại Đế đã kịp thời chạy đến, muốn ngăn chặn Vũ Minh Thiên Thần.

Kiếm khí khuấy động cuồng bạo, khắp nơi trong phạm vi trăm dặm bị đập nát.

An Lâm thấy vậy lại bắt đầu lớn tiếng cầu cứu.

Coong!

Chín tầng Thần Hoàn trên người Vũ Minh Thiên Thần đồng thời tỏa ra ánh sáng chói lọi.

Vẫn may, hắn có nhiều đồng đội.

"Mẹ nó! Cô ta muốn chém về phía mình!" Sắc mặt An Lâm biến đổi.

Hứa Tiểu Lan đã cản lại hoàn toàn công kích của Vũ Minh Thiên Thần!

Trường kiếm vặn vẹo trong tay cô ta, từ xanh lục biến thành bảy sắc cầu vồng tỏa ra ánh sáng lung linh, trực tiếp chém vào biển lửa ngập trời trước mặt, phá vỡ biển lửa của Phượng Hoàng, sau đó chém luôn vào một cánh của Phượng Hoàng!

Thân thể cô hơi nghiêng một cái, khóe miệng chảy ra máu tươi.

"Ầm ầm!"

An Lâm chỉ ngửi thấy một mùi hương thơm ngát lướt nhẹ qua, thân thể không hề bị thương.

"Quang Minh Nhất Kiếm!"

Bây giờ lấy công làm thủ, lợi dụng hai trận pháp đỉnh cấp Thiên Tuyệt Tinh Sát và Nhân Quả Tinh Hộ tiến hành phòng thủ, đó mới là chiến lược tốt nhất.

Trời đất không màu, chỉ có một kiếm này chói lọi như cầu vồng!

An Lâm cảm thấy không ổn lắm, gấp gáp nói: "Nhanh lên, Tiểu Lan! Ôm anh đi đến chỗ của Tiểu Phúc!"

"Ra đi, nhờ vào ngươi!" An Lâm hô to một tiếng, liều mạng dốc hết sức lực lấy một thứ ở trong nhẫn không gian ra ngoài: "Ôm chặt anh, Tiểu Lan!"

Một chiêu này của Vũ Minh Thiên Thần có cự ly cực xa, uy năng của kiếm trảm đã bị áp chế rất nhiều, nhưng Hứa Tiểu Lan ngăn cản vẫn hơi miễn cưỡng.

Một kiếm Quang Minh có thể chém nát tất cả, nhưng khi đánh lên cục gạch màu đen lại bạo phát ra tiếng kêu bén nhọn, nhưng không cách nào chém nó thành hai nửa!

Va chạm vô cùng khủng bố.

Cục gạch màu đen cứ như vậy xuất hiện ở phía sau An Lâm và Hứa Tiểu Lan, giống như một vách tường bình thường đen kịt, ngăn cản Quang Minh Nhất Kiếm đánh đến.

Hứa Tiểu Lan lập tức lấy lại tinh thần, ôm An Lâm rồi nhoáng một cái chạy xa ngàn dặm.

Đây mới thực sự là chiêu thức của cấp bậc Sáng Thế!!!

Cho dù kẻ địch ở xa nghìn dặm, cũng muốn dùng một kiếm giết.

Ngay thời điểm Vũ Minh Thiên Thần vung ra một kiếm này, An Lâm đã biết Hứa Tiểu Lan không ngăn được rồi. Một kiếm này không phải là trình độ như một kiếm lúc trước, mạnh mẽ hơn không chỉ gấp đôi, đây tuyệt đối là một kích mà Vũ Minh Thiên Thần dốc toàn lực chém ra, cũng là một kiếm tất sát!

Vũ Minh Thiên Thần nhìn thấy An Lâm muốn chạy trốn, nào sẽ buông tha cho đối phương, lập tức thi triển một loạt bước nhảy không gian, trong nháy mắt đã cách xa trăm dặm, lại vung một kiếm với Hứa Tiểu Lan ở phía xa!

Cho dù bầu trời hay là mặt đất, đều bị một kiếm này chém thành hai nửa.

Rõ ràng một kiếm này không phải nhằm vào Tiểu Hoàng cảnh giới Hợp Đạo, rõ ràng uy năng của mũi kiếm nhằm về phía xa xa, nhưng nó vẫn bị dọa cho lông chim toàn thân dựng đứng.

Ánh kiếm vô cùng chói lọi bay ngang qua trời cao.

Nhưng đây cũng không có nghĩa An Lâm và Hứa Tiểu Lan đã bình yên vô sự.

Tuy cục gạch lớn màu đen ngăn chặm một kiếm này, nhưng lưỡi kiếm mang theo lực lượng kinh khủng lại không hề ngừng lại, trực tiếp đẩy cục gạch về phía trước, sau đó đụng vào Hứa Tiểu Lan và An Lâm, đồng thời thuận lợi chém bay vài trăm dặm, mãi đến khi rơi vào bên trong đại trận của Tiểu Phúc...

Một kiếm này của Vũ Minh Thiên Thần, chém trọn vẹn gần hai nghìn dặm!!!

"Hử? Thế mà chặn được sao?" Trên khuôn mặt lạnh nhạt của Vũ Minh Thiên Thần nhiều thêm biểu hiện kinh ngạc, lại phóng về phía An Lâm lần nữa.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan rơi vào trong đại trận, lập tức được lực lượng vô cùng nhu hòa của ngôi sao bao lấy, lực lượng tầng tầng lớp lớp tan vào người hai người.

"Chủ nhân, bổ sung năng lượng cho ngôi sao đã hoàn tất, tiếp theo giao cho Tiểu Phúc." Một cô bé mặc váy màu xanh lam đứng ở giữa trận pháp, vẻ mặt nghiêm túc nói.

Trước đó An Lâm đánh với Chân Thực Thiên Thần, trực tiếp chạy ra bên ngoài đại trận.

Bây giờ An Lâm trọng thương trở về, chính là thời điểm đại trận phát hủy đầy đủ tác dụng.

Hai tay mềm bé của Tiểu Phúc nhanh chóng kết ấn, âm thanh trong suốt dễ nghe phát ra từng câu từng câu mệnh lệnh: "Thiên Xu, Thiên Tuyền, Thiên Ki, Thiên Quyền, Ngọc Hành, Khai Dương, Diêu Quang, cấu kết Thất Tinh Hà Đồ!"

Thiên địa đại đạo than khóc.

Ầm ầm...

Long Khôi Thiên Thần giống như bá vương, trực tiếp dùng hai tay xé Thần Đằng Lão Tổ thành vô số mảnh, đồng thời há mồm phun một cái, lực lượng ánh sáng màu trắng khiến thân thể cao vạn trượng bị hóa thành những hạt ánh sáng!

An Lâm đưa mắt nhìn về chỗ ở nơi xa, trên mặt lập tức biểu lộ vẻ chấn động và phẫn nộ.

Đó là tiếng hét của Thần Đằng Lão Tổ!!!

Một tiếng hét thảm thiết vang tận trời cao.

Quang Minh Nhất Kiếm của Vũ Minh Thiên Thần lại bị cục gạch đỡ được lần nữa!

"Trâu bò..." An Lâm lại nhìn Tiểu Phúc với một cặp mắt khác.

"Tiểu Phúc có thể lợi dụng tất cả tài nguyên, quả thật rất đáng tin." Hứa Tiểu Lan cũng không nhịn được khen ngợi: "Nhìn cô bé dáng người nhỏ nhắn, nhưng năng lực lại không hề nhỏ."

Tiểu Phúc nhếch khóe môi: "Không thể nhìn người bằng vẻ bề ngoài nha."

"Kéo dài cũng là thắng lợi, nhất định Tiểu Phúc em phải chống đỡ!"

An Lâm vừa tranh thủ thời gian khôi phục vết thương vừa lên tiếng nói.

Tiểu Phúc vỗ vỗ ngực nhỏ: "Cứ tin ở em!"

Hứa Tiểu Lan ở bên cạnh bảo vệ An Lâm, cũng không ngừng vận chuyển nguyên khí rót vào trong đại trận, bây giờ đại trận chính là thành lũy cuối cùng của họ, không thể có một chút sai lầm nào!

Lúc này, ở nơi xa lại xuất hiện dị biến.

Cục gạch chấn động liên hồi.

Mũi kiếm nổ tung vang dội.

Ầm ầm!!!

"Chủ nhân, mượn cục gạch của anh dùng một chút." Mũi chân của Tiểu Phúc điểm nhẹ một cái vào đường vân nào đó của đại trận, trong nháy mắt cục gạch màu đen mở rộng đến nghìn mét, ngăn ở phía trước đại trận, vô số lực lượng của ngôi sao tuôn trào bay vào nó.

Cũng vào lúc này, Vũ Minh Thiên Thần lại phá vỡ bao vây của Hắc Linh Xà, Bạch Linh Xà, Phượng Hoàng, khoảng cách với đám người An Lâm chưa đến nghìn dặm, lại chém đến một kiếm!

Bảy ngôi sao lóa mắt rung động kịch liệt, phóng ra ánh sáng vô tận.

Lại có một đại năng siêu cấp Hợp Đạo ngã xuống.

Đại năng siêu cấp Hợp Đạo ngã xuống này là Thần Đằng Lão Tổ!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận