Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1702: Ba người đánh chiếm Hồn Thiên Thần

Hồn Thiên Thần biết, nó đã vui mừng quá sớm.

Chín phần sức mạnh mà nó đã hồi phục không phải là giả, nhưng nó đã quên mất, bây giờ đã không còn là một mình Cổ Long Đế chiến đấu nữa, Cổ Long Đế vẫn còn một nhóm đồng đội!

Bây giờ Hứa Tiểu Lan đã là đại năng siêu cấp trung kỳ Hợp Đạo, vết thương đã lành, sức mạnh tăng vọt, trong lúc không có sự đề phòng nào, Hồn Thiên Thần đã bị một nhát kiếm chém thành hai nửa!

"A..." Hồn Thiên Thần kêu thảm thiết, cơ thể bị chém thành hai phần nhanh chóng quằn quại, sau đó hóa thành bụi hồn màu xám, biến mất tại chỗ.

Tiếp theo đó, Hứa Tiểu Lan liếc đôi mắt đẹp về một phía khác.

Nơi đó đột nhiên có bụi sương màu xám ngưng tụ, biến thành Hồn Thiên Thần hoàn hảo không chút thương tích.

Hồn giới là lãnh địa của Hồn Thiên Thần. Ở trong hồn giới, nó có năng lực gần như không chết!

Cũng chính vì vậy, Cổ Long Đế đánh nó tơi bời lâu như vậy cũng không giết chết được nó, chỉ có thể không ngừng dùng thuật pháp hệ Phá Thiên, không ngừng tiêu hao máu, định cho nó chết tươi.

Bỗng nhiên Hồn giới lại lần nữa bị xé phanh ra.

Toàn thân Hồn Thiên Thần run lên, kẻ đến lại là một đối thủ cấp Thiên Tử!

Tốc độ chém cực nhanh của kiếm Long Tước đã chém xuống trong chớp mắt.

Chân ý Phá Thiên mênh mông sâu xa, lại mạnh mẽ đến mức như muốn phá vỡ Cửu Thiên ào đến như những con sóng lớn đang loại bỏ nhau.

Nhưng trên mặt cô không có chút biểu hiện sợ sệt nào, ngược lại xông thẳng vào Hồn Thiên Thần, kiếm Long Tước trong tay lại lần nữa quấn quanh hai tầng sức mạnh của Thiên Đạo và Phá Thiên chân ý cực kỳ mãnh liệt.

Hắn sớm đã tìm đúng thời cơ ra tay, lúc này Hồn Thiên Thần căn bản không kịp né tránh.

"Hừ... Thần nữ Thiên Tước, cô đây là tự tìm đến đường chết!" Hồn Thiên Thần lộ vẻ giận dữ, một phần sức mạnh của Hồn giới đập rầm rầm lên trên người Hứa Tiểu Lan.

"Thiên Đạo nhất quyền!"

"Long Tước Phá Thiên trảm!"

Hộ bích Chân Long của Hứa Tiểu Lan đã xuất hiện vết nứt rõ ràng trong nháy mắt.

Một nắm đấm màu vàng chói lọi như ánh mặt trời rực rỡ từ trên trời hạ xuống.

Nhưng đáng tiếc, nhất quyền Thiên Đạo của An Lâm có thể phá vỡ lực thiên chí cao.

Nhưng Hồn Thiên Thần đã sớm có sự chuẩn bị, làm sao sẽ dễ dàng bị chém trúng như vậy. Cơ thể nó nhanh như quỷ mị, trong nháy mắt đã thay đổi biến thành một hình chữ Z hết sức kỳ dị, tránh được nhát kiếm của Hứa Tiểu Lan.

Nắm đấm màu vàng nổ tung trên người Hồn Thiên Thần, rất nhanh chóng liền nện tan tành lớp áo giáp màu đen của nó, sau đó nện thẳng Hồn Thiên Thần xuống đất, chấn động đến mức Hồn giới bị một trận rung chuyển mạnh mẽ.

An Lâm mặc bộ quần áo màu trắng, nắm đấm như ánh mặt trời chiếu xuống, làm nứt toác cả khoảng hư không.

Trong lúc vội vàng, Hồn Thiên Thần chỉ kịp ngưng tụ từng lớp áo giáp hồn lực màu đen trên người. Áo giáp này có thể dùng hồn lực chí cao thẩm thấu đồng thời chiếm đoạt tất cả sức mạnh đánh đến.

Toàn bộ Hồn giới run rẩy dữ dội, dường như khó duy trì tiếp.

Mặt đất bị đè lún xuống.

Chính giữa vết tay cực lớn đó, cơ thể của Hồn Thiên Thần đang run lên dữ dội, tan vỡ lại ngưng tụ, ngưng tụ lại tan vỡ, vòng tuần hoàn cứ thế lặp lại, nhìn cực kỳ không ổn định. Chiếc áo bào màu xám dài sau người đã hóa thành khói bụi tiêu tan, lộ ra cơ thể hốc hác trong suốt.

Thiên Đạo nhất quyền!

Đối mặt với bọn chiến hồn ùn ùn kéo đến, An Lâm nhắm hai mắt lại, lại lần nữa khi mở mắt ra, đôi mắt đã biến thành màu vàng ròng, đồng thời một luồng hơi thở cao ngút nổ rầm rầm.

Lúc này, một người con gái dáng người cao gầy mặc đế bào rực rỡ vượt qua hư không đến, hai tay hóa thành chân rồng vô cùng sắc bén, đánh mạnh vào Hồn Thiên Thần đang ở dưới đất.

Những rung chấn màu vàng lan tỏa khắp hư không.

Nhưng hắn không muốn dùng, cái hắn dùng là chiêu thức chấn nhiếp thần hồn, thuật Đại Thần Uy!

Hắn có cách đối phó với sự công kích của thần hồn.

Rầm rầm!

An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Cổ Long Đế cũng sẽ không đợi Hồn Thiên Thần hồi phục, vừa ra tay liền là thủ đoạn dữ dội, dốc hết toàn lực. Bởi vậy, dường như bọn họ không có bất kỳ sự dừng lại nào, tiếp tục đánh Hồn Thiên Thần đang ở trên mặt đất.

"Đốt hồn thể!" Hồn Thiên Thần gầm lên một tiếng giận dữ, cơ thể bỗng nhiên phồng lên to nghìn trượng, còn có vô số đóm lửa màu xanh như một con rắn độc quấn quanh cơ thể. Đồng thời khí thế của nó cũng giương cao ầm ầm, miệng mở lớn, từ trong miệng phun ra vô số chiến hồn trong tay cầm vũ khí và hơi thở vô cùng mạnh mẽ.

Bọn chúng đều là hồn thể, nhào đánh về phía đám người An Lâm với tốc độ cực nhanh, vũ khí trong tay phóng ra những rung chấn kỳ lạ, hễ bị bọn chúng đánh trúng, cho dù là đại năng siêu cấp Hợp Đạo cũng sẽ hồn tan thịt nát!

Hồn Thiên Thần kêu thảm thiết trong lòng bàn tay.

Mặt đất bị lõm xuống tạo thành một cái hố hình bàn tay cực lớn.

Nó cho rằng đã khôi phục được một chút sức mạnh thì có thể thay đổi cục diện chiến đấu, nhưng bây giờ lại đau đớn phát hiện ra, dường như nó đã bị đánh thảm hại hơn nhiều.

An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Cổ Long Đế đánh tiếp sức, đánh cho nó choáng váng đầu óc.

Tất cả chiến hồn đột nhiên ngưng lại, bất động ở trong hư không!

Bọn chúng đều cảm nhận được một sự uy nghiêm đánh thẳng vào hồn phách, dường như có thần linh chí cao chí thượng giáng thế. Thứ duy nhất bọn chúng có thể làm chính là nằm rạp xuống dưới chân đối phương.

Cứ như vậy, ba người An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Cổ Long Đế không tốn chút sức lực nào đã xuyên qua sự ngăn cản của chiến hồn, lại lần nữa nhào về phía Hồn Thiên Thần.

Lưỡi kiếm của Hứa Tiểu Lan bắn phát ra sấm chớp màu xanh, không ngừng chém Hồn Thiên Thần. Tốc độ mỗi nhát kiếm đều nhanh đến mức khiến người ta sợ hãi, giống như đã thêm tốc độ của kiếm vào mục kĩ năng.

Trên tay Hồn Thiên Thần cầm đôi dao màu xám, nhanh chóng liều mạng đánh với hàng trăm kiếm của Hứa Tiểu Lan.

An Lâm vừa định dùng Thiên Đạo Nhất Chỉ liền phát hiện phần bụng của Hồn Thiên Thần đột nhiên bắn ra một lưỡi kiếm màu xám bạc. Cũng vào lúc này, Hồn giới đột nhiên đóng băng lại, tất cả mọi thứ trong không gian đều bị cưỡng chế thành bất động.

An Lâm tiếp tục phóng ra chân ý Phá Thiên bảo vệ cơ thể, nhưng trong chớp mắt tốc độ vẫn chậm lại.

Thứ duy nhất giữ nguyên được được tốc độ là lưỡi kiếm màu tro bạc chứa đựng sát ý động trời.

"An Lâm... Hãy chết đi!"

An Lâm nhìn thấy Hồn giới bị phá vỡ, ánh mặt trời ấm áp chiếu xuống, những sắc màu rực rỡ lại lần nữa xuất hiện trên trời đất.

Toàn bộ hồn lực u tối của Hồn giới cuồn cuộn như sóng thần, dường như nó không cam tâm, chúng đang gào thét phẫn nộ, đang phản kháng. Nó rất điên cuồng, nhưng sau khi sự điên cuồng qua đi là sự run rẩy của cái lạnh giá, sau đó như thủy triều mà rút đi.

Toàn bộ cơ thể của Hồn Thiên Thần nổ tung.

Rầm rầm!

Rắc rắc...

Chân rồng của Cổ Long Đế dường như đã bắt được thứ gì đó, sau đó hung hăng bóp nán!

Sát chiêu của Hồn Thiên Thần cũng giáng xuống vào đúng lúc này, lưỡi kiếm màu xám bạc sắc nhọn đâm vào trong chiếc áo giáp màu xanh biếc, bùng phát ra những tiếng rít the thé.

Hồn Thiên Thần bối rối: "Làm sao có thể... lại không thể xuyên phá?"

Trong lúc sững sờ, An Lâm đã đánh lại sát chiêu của Hồn Thiên Thần, xông thẳng đến trước mặt nó, một ngón tay điểm vào đầu nó, ánh sáng màu vàng rực rỡ của Phá Thiên xuyên thủng toàn bộ Hồn giới.

"Thiên Đạo Nhất Chỉ!"

Rầm rầm!

Ánh sáng bàn tay màu vàng lại chỉ cần một ngón đã xuyên vỡ đầu của Hồn Thiên Thần dễ như trở bàn tay!

Không chỉ vậy, ánh sáng nơi đầu ngón tay đã xé toang Hồn giới u tối thành hai nửa một cách dễ dàng.

Hứa Tiểu Lan cũng nhân cơ hội này chém Hồn Thiên Thần hơn nghìn nhát kiếm. Mỗi kiếm đều khiến hồn thể của Hồn Thiên Thần run rẩy dữ dội. Trong tay Cổ Long Đế phóng ra những rung chấn kỳ dị, cô trực tiếp dùng chân rồng đè lên ngực của Hồn Thiên Thần không đầu.

"Phá Thiên Thất Thức, Chưởng Tâm Thiên!"

Sức phòng ngự của Huyền Vũ Trấn Thiên Giáp tăng vọt lần nữa.

Cùng lúc đó, chân ý Phá Thiên được thêm thành công, thuật Đóa Quy Quy được thêm thành công.

Một cái mai rùa màu xanh biếc xuất hiện trên người An Lâm, phóng ra sự thô bạo vô cùng dũng mãnh, dày đặc, cứng chắc, không gì có thể phá vỡ!

"Ra đây đi, Huyền Vũ Trấn Thiên Giáp!"

Khóe miệng An Lâm hơi nhếch lên, toàn thân đột nhiên toát ra ánh sáng màu xanh, hơn nữa còn lan ra khắp xung quanh.

Hồn Thiên Thần sớm đã biết An Lâm muốn nhân cơ hội ra tay với nó, bởi vậy nó đặc biệt chuẩn bị sát chiêu cho hắn. Lúc này An Lâm đã lộ ra nhiều điểm sơ hở, chính là lúc nhân cơ hội này giết ngược lại đối phương.

Hắn cũng nhìn thấy cơ thể của Hồn Thiên Thần tiêu tan như sương khói, nhìn thấy thần hoàn màu xám sớm đã rạn nứt đó ầm ầm vỡ vụn thành bụi, hóa thành những hạt ánh sáng biến mất vào trong thế gian.

Hắn còn chưa có lấy lại tinh thần, nhưng hắn biết một chuyện:

Hồn Thiên Thần đã biến mất hoàn toàn rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận