Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1703: Hỗn Độn Mộng Yểm đáng sợ

"Này, đồ ngốc, ở đây ngây ra gì thế?"

Một giọng nói dịu dàng dễ nghe vang lên bên tai.

Hứa Tiểu Lan vỗ An Lâm đang ngây ra một cái, có chút buồn cười hỏi.

An Lâm ngay lập tức lấy lại tinh thần, có chút không tin nói: "Hồn Thiên Thần lại cứ như vậy mà chết, anh luôn cảm thấy... chúng ta thắng quá dễ dàng rồi."

Cổ Long Đế ở bên cạnh nghe thấy lời này không chịu được liền trợn mắt lên: "Dễ dàng? Đó là cậu chưa nhìn thấy khi tôi và Hồn Thiên Thần đại chiến mười nghìn hiệp mệt như thế nào!"

"Đại chiến mười nghìn hiệp? Đó là mười nghìn hiệp một đấu một giữa cô và nó chứ?" An Lâm cười nói.

Cổ Long Đế không có lời nào phản bác, dường như chính là thật.

Hồn Thiên Thần vất vả lắm mới nổi lên, kết quả lại bị nhóm ba người Cổ Long Đế, An Lâm, Hứa Tiểu Lan đánh đến chết, nghĩ một chút thật sự cũng thật đáng thương.

Lúc lập ra kế hoạch vây giết An Lâm, làm sao Ảo Mộng Thiên Thần nghĩ đến kết quả cuối cùng của nó là sẽ bị một nhóm người vây giết.

Nhưng Ảo Mộng Thiên Thần vẫn Đấu Chiến Thắng Phật giết không chết.

Sự biến mất của Hồn Thiên Thần khiến Ảo Mộng Thiên Thần cuối cùng trên chiến trường rơi sâu vào trong sự tuyệt vọng.

Ảo Mộng Thiên Thẩn là chủ tể trong khu vực này, sau khi khôi phục sức mạnh, khu vực này càng thêm mạnh mẽ.

Sau đó hắn lại thầm phân tích một lượt ở trong lòng, thầm nói, hình như đúng là như vậy...

"Mộng cảnh mạnh nhất, Hỗn Độn Mộng Yểm, ra đây đi!"

Hứa Tiểu Lan có chút đau lòng sờ lên ngực An Lâm, kết quả sờ thấy lớp áo giáp dày màu xanh biếc, càng đau lòng nói: "An Lâm, anh là bởi vì không bị tên Hồn Thiên Thần này ngược đãi, sau đó liền thắng nên cảm thấy không chân thực, đúng không?"

Đấu Chiến Thắng Phật dường như là chiến thần mãi mãi cũng sẽ không ngã xuống. Đôi mắt lưu ly vàng có thể nhìn phá tất cả núi non trùng điệp, sương mù dày đặc. Chiếc gậy kim cô trong tay có thể đập nát tất cả ác quỷ ác mộng, ở trong không gian ảo mộng càng đánh càng hăng.

Chết rồi, anh sẽ không làm thức tỉnh thuộc tính nguy hiểm gì đó chứ?

"Làm sao có thể!" An Lâm lập tức phủ nhận.

Khắp mặt đất là một đống hoang tàn, có một khoảng không gian Ảo Mộng kỳ lạ. Ở đây có sự cám dỗ chết người nhất, có sấm sét gió lửa đáng sợ nhất, cũng có thể sinh mạng mạnh mẽ nhất thế gian.

"Vù vù vù..."

Bây giờ kế hoạch vây giết của Thiên Thần đã bước vào giai đoạn cuối cùng. Thiên Đế, Đông Phương Tráng Thực, Hỗn Nguyên Vũ Tôn đã vào trong cuộc chiến vây giết của Ảo Mộng Thiên Thần, đánh đến mức Ảo Mộng Thiên Thần liên tục kêu thảm thiết.

Dường như có gió ở vực sâu thổi qua, tất cả đều trở nên lạnh buốt đóng băng.

Nó mới không quan tâm khu vực ảo mộng của Ảo Mộng Thiên Thần có bao nhiêu lợi hại, thể sinh mạng gọi đến có bao nhiêu tự tin, dù sao cũng không giỏi bằng nó.

Ảo Mộng Thiên Thần bị mọi người liên thủ ép vào đường cùng, bắt đầu sử dụng sức mạnh bằng mọi giá, thần hoàn trên đầu truyền đến tiếng rạn nứt lanh lảnh. Cùng lúc đó, một luồng hơi thở hết sức đáng sợ bắt đầu bùng phát!

Chính vào lúc này, Hỗn Độn Mộng Yểm toét miệng cười.

Âm thanh kỳ quái lại tràn đầy sự mệ hoặc vô tận xuất hiện.

Đấu Chiến Thắng Phật hoảng sợ, cơ thể lùi mạnh về sau.

Nó không hình không dáng, trong chớp mắt có vô số móng nhọn cùng cái miệng cực lớn muốn chọn người để cắn, trong phút chốc lại tròn trịa như hố đen, phóng ra hơi thở vô cùng đáng sợ, vô cùng có sức hủy diệt. Đây là tưởng tượng vô cùng của Ảo Mộng Thiên Thần, thể sinh mạng mạnh mẽ nhất được tạo ra dựa vào không gian.

"Ha ha ha... chết đi, chết hết đi cho ta. Những kẻ địch của cõi trời như các ngươi, kết cục cuối cùng chỉ có thể là diệt vong!" Ảo Mộng Thiên Thần như điên cuồng, ánh sáng của thần hoàn trên đầu càng lúc càng chói mắt.

Một bóng đen dữ tợn bỗng nhiên xuất hiện trong không gian ảo mộng.

Đây là mạng sống cuối cùng của hắn, nếu bị giết lần nữa, có thể hắn thật sự sẽ bị hồn nát thịt tan!

Khuôn mặt của Tiểu Ma Huyết Kỳ Lân sợ hãi, điên cuồng trốn ra khỏi bên ngoài khu vực ảo mộng.

Đông Phương Tráng Thực bị xé toang thành hai mảnh, rơi rầm rầm xuống đất. Cơ thể được Ma Huyết bọc lại, lại lần nữa ghép lành nguyên vẹn. Chỉ có điều cơ thể nhỏ đi rất nhiều, tạo thành một Ma Huyết Kỳ Lân chỉ lớn tầm mười trượng.

"Tách tách tách..."

Phải biết rằng, hắn bây giờ có thân thể Kim Cang bất diệt, cho dù đứng nguyên một chỗ để Thần Khí chém không ngừng cũng không thể gây ra thương tổn gì. Ảo Mộng Thiên Thần đánh hắn lâu như vậy, cũng chỉ là bị thương ngoài da một chút mà thôi. Bây giờ bị Hỗn Độn Mộng Yểm khẽ rạch, lớp phòng ngực của hắn liền bị phá vỡ hoàn toàn ư?

Không chỉ hắn, ngay cả Thiên Đế, Hỗn Nguyên Vũ Tôn cũng bị áp chế tuyệt đối.

Hỗn Độn Mộng Yểm lấy một địch bốn, còn chiếm ưu thế tuyệt đối!

Đông Phương Tráng Thực chỉ cảm thấy trong nháy mắt dường như đầu bị cắn xé hàng vạn lần, cả người đều run rẩy. Hơn nữa, sự tồn tại của Hỗn Độn Mộng Yểm trước mắt hắn dường như cao hơn hắn mấy tầng, thân thể hắn theo bản năng trở nên run rẩy và sợ hãi.

Nhưng ở trong ngọn lửa màu vàng, thân hình của Hỗn Độn Mộng Yểm lại phồng lên, dường như lửa càng lớn, nó sẽ càng lợi hại. Nó vẫn cười như trước, móng sắc màu đen khẽ rạch, lớp áo giáp hào quang của Đấu Chiến Thắng Phật trong chớp mắt liền bị rạch rách, máu tươi chứa Phật lực bắn tung tóe ra ngoài.

Hai mắt Đấu Chiến Thắng Phật mở to, trong mắt phóng ra Thánh Viêm màu vàng đủ để thiêu đốt đất trời, muốn thiêu diệt hoàn toàn bóng đen chứa đựng sự đáng sợ cực lớn ở trước mắt này.

Cơ thể của Đông Phương Tráng Thực bị phân thành hai nửa, máu tươi tung tóe khắp khu vực ảo mộng.

Mặc dù hắn ôm giác ngộ phải chết để chiến đấu, nhưng không muốn dâng lên! Đông Phương Mộng Khiết vẫn chưa cứu sống được, hắn không muốn chết!

Nhưng sao Hỗn Độn Mộng Yểm bỏ qua cơ hội đánh thêm, nó cười một cách u ám giơ móng quỷ ra.

Chính vào lúc này, đòn công kích của Thiên Đế, Chiến Đấu Thắng Phật, Hỗn Nguyên Vũ Tôn cùng lúc giáng xuống.

Rầm rầm rầm...

Lại là một trận kịch chiến, sau đó ba người lại bị Hỗn Độn Mộng Yểm tức giận đánh đến mức bị thương lùi mạnh về sau.

"Gặp quỷ rồi, tên Ảo Mộng Thiên Thần này sao lại trở nên lợi hại như vậy?" Thiên Đế lộ vẻ hoảng sợ.

Thần Hầu Kim Cang bất diệt với thân hình lên đến nghìn trượng phun ra một ngụm máu tươi, cưỡng ép ổn định tình trạng vết thương, lạnh lùng nói: "Sức mạnh vốn có của nó thực ra không tăng lên bao nhiêu, nhưng thể sinh mạng của ảo tưởng này quả thực là cực kỳ khó đối phó. Chắc hẳn với chiêu này, cái giá Ảo Mộng Thiên Thần bỏ ra cũng vô cùng nặng nề, nếu không nó sẽ không để đến bây giờ mới dùng."

"Nếu cái giá biến loạn, bây giờ là được." Hỗn Nguyên Vũ Tôn lạnh lùng nói.

Ảo Mộng Thiên Thần vẫn đang cười, giống như điên loạn, một bộ dạng đã đặt sống chết ở bên ngoài, chính là dáng vẻ muốn kéo tất cả mọi người cùng đến chỗ chết.

"Ảo Mộng Thiên Thần là cốt lõi, chúng ta nắm cơ hội chém chết nó, Hỗn Độn Mộng Yểm sẽ tan biến!" Ánh mắt Thiên Đế nhìn Ảo Mộng Thiên Thần ở phía trước.

"Tôi đi lôi kéo đám quỷ đó, các cậu nhân cơ hội giết chết Ảo Mộng Thiên Thần." Đấu Chiến Thắng Phật chủ động giành kẻ địch mạnh nhất về phần mình.

Nhưng chính vào lúc ba người thương lượng tác nhiến như thế nào, Hỗn Độn Mộng Yểm bỗng nhiên cười một cách kỳ quái, giơ xúc tu màu đen ra, bắt lấy Ảo Mộng Thiên Thần ở bên cạnh.

"Ngươi làm gì vậy? Thả ta ra, thả ta ra!" Gương mặt Ảo Mộng Thiên Thần biến sắc, bắt đầu giãy giụa.

Nhưng sức mạnh của Ảo Mộng Thiên Thần sao có thể sánh được với Hỗn Độn Mộng Yểm. Từng cái xúc tu màu đen bịt kín tất cả hành động của Ảo Mộng Thiên Thần.

Sau đó, Hỗn Độn Mộng Yểm lộ ra một nụ cười kỳ quái, miệng mở to, bỏ Ảo Mộng Thiên Thần vào nuốt.

"Ực ực..."

Sau khi nuốt xong còn nhai kĩ một lượt.

Tiếng kêu gào thảm thiết của Ảo Mộng Thiên Thần vẫn còn vang vọng trên thế giới kỳ quái này.

Thiên Đế, Đấu Chiến Thắng Phật, Hỗn Nguyên Vũ Tôn đều sững sờ.

Xong rồi, Ảo Mộng Thiên Thần cũng không cần phải giết nữa, trực tiếp bị Hỗn Độn Mộng Yểm ăn rồi...

Đã nói xong điểm mấu chốt để phá cục diện chưa?

Đã nói là giết chết Ảo Mộng Thiên Thần, Hỗn Độn Mộng Yểm sẽ chết ư?

Hỗn Độn Mộng Yểm dùng hành động thực tế nói cho bọn họ rằng, cách này là không thể thực hiện được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận