Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1719: Linh giới thần kỳ

Một lời nói của An Lâm, Bạch Linh Xà và Hắc Linh Xà liền biết đó là ai.

Đánh nhau giỏi nhất, dĩ nhiên chính là Hầu Tử!

Đấu Chiến Thắng Phật tuy không đánh lại Thích Ca Mâu Ni, nhưng hắn đánh dữ dội nhất, quyết liệt nhất, đó là lý do hắn đã được công nhận là Đệ Nhất Chiến Phật của Phật quốc

"Hừ, quả nhiên là vật họp theo loài, cá mè một lứa." Hắc Linh Xà bĩu môi.

An Lâm nghiêm mặt nói: "Diệt trừ ung nhọt Hư Linh tộc là chuyện tốt của đại lục Thái Sơ, chúng ta cũng vì hòa bình yên ổn của đại lục mà chiến đấu."

"Tiền bối An Lâm, sau khi chúng ta tiến vào, chủ yếu đánh kẻ nào ạ?" Bạch Linh Xà tò mò nói.

"Đánh Khô Lâu Thôn Thần và Tẫn, tôi có thù với chúng." An Lâm chân thành nói.

Hắc Linh Xà lạnh lùng cười, nói: "A, quả nhiên là công báo tư thù."

Ầm ầm!

Bây giờ, tiểu đội cuối cùng đã tụ họp, đã tới lúc bước vào Linh giới rồi.

Mỹ Hầu Vương khoác áo giáp hào quang, uy phong lẫm liệt từ trên trời giáng xuống.

"Cái này thật phô trường, thực sự có mặt mũi." An Lâm tặc lưỡi tán dương.

Không bao lâu, liền thấy một đám mây mù màu trắng nhanh chóng bay từ đằng xa tới.

"Chúng ta làm thế nào tìm được nhau." Hứa Tiểu Lan lại hỏi.

"Được, nếu thấy hai kẻ bọn họ tôi sẽ ra tay không chút khoan nhượng." Vẻ mặt Bạch Linh Xà căm tức, dáng vẻ cùng chung kẻ địch.

Hắc Linh Xà mở miệng nói: "Sau khi bước qua cổng Linh giới, chúng ta sẽ đáp xuống các nơi trong Linh giới, ba nơi có lối ra, lấy màu sắc bầu trời làm chỉ dẫn, theo thứ tự là Tử Thiên Chi Cực, Hồng Thiên Chi Cực, Bạch Thiên Chi Cực, nói chung Hư Linh tộc sẽ ra ngoài từ Tử Thiên Chi Cực, chúng ta thường ra ở Hồng Thiên Chi Cực.

Trong phút chốc, Phật quang đầy trời.

Hắc Linh Xà thấy dáng vẻ Bạch Linh Xà như vậy, lòng càng thêm đau xót.

Ánh sáng vàng rơi xuống hồ Băng Dương, nổi lên sóng to gió lớn.

Còn nói về phần kiến trúc tiêu biểu?

"An Lâm đạo hữu, lão Tôn ta đã tới."

Thật xin lỗi, Linh giới vô biên vô hạn, mỗi lần vùng Linh giới mở ra cũng chỉ là một bộ phận ngẫu nhiên, rất có thể mở ra khu vực chưa được khám phá, cho nên cản bản không biết có kiến trúc gì.

"Được, vậy chúng ta tách nhóm, rời đi từ Hồng Thiên Chi Cực." An Lâm gật đầu.

Đây đúng là một vấn đề khó khăn, tất cả mọi người đều đáp xuống Linh giới, chẳng lẽ phải gặp nhau ở cửa ra, sau đó lại đi tìm Hư Linh tộc? Nếu mà như vậy, có thể không đủ thời gian.

Cảm giác trời đất quay cuồng ập tới.

Cứ như vậy, mọi người ăn khớp với nhau, quyết định dùng phương thức này.

Màu sắc rực rỡ khắp nơi, phập phồng phập phồng, có đủ loại thực vật kỳ dị không thể gọi tên ngạo nghễ mọc trên mặt đất, chúng đều có một đặc điểm, vô cùng đẹp, cực kỳ lộng lẫy, giống như một đám đê tiện diêm dúa đang quyến rũ từng sinh linh đi ngang qua.

Mọi người kinh hãi, đi tới đâu đánh tới đó? Con khỉ này muốn lật tung toàn bộ Linh giới sao?

"Đó là Thiên Chi Cực, sáu hướng khác nhau, có ba cái là lối ra, còn lại là gì đây? Có người nói là nơi cực kỳ nguy hiểm đủ để hợp đạo ngã gục, có khi là di tích thượng cổ, lại có khi là chiến trường không biết tên, đều xuất hiện ngẫu nhiên..." An Lâm lẩm bẩm nói.

"Việc này rất đơn giản." Đấu Chiến Thắng Phật cười to nói, "Tôi đi vào sẽ đánh nhau, nơi nào xôn xao nhất thì tôi ở chỗ đó, mấy người men theo tin tức lớn nhất đi tới nơi đó là được."

Lúc này, bên rìa trăm mét xung quanh đột nhiên xuất hiện vô số đầu nhọn kịch độc, như ngọn giáo phá đất chui lên, sau đó thu hẹp dần về phía trung tâm.

An Lâm khẽ nhíu mày, nhìn về phía mặt đất.

Đúng lúc này, mặt đất đột nhiên rung lắc một phen.

Phương pháp này rất đơn giản, nhưng quả thực là rất có hiệu quả.

An Lâm ngẩng đầu nhìn trời, bầu trời cũng rất đặc biệt, giống như kính vạn hoa, rực rỡ xán lạn, khiến người ta cảm thấy giống như bức tranh trừu tượng được vẽ bởi nhà nghệ thuật bằng bút lông.

Nhưng một bầu trời này, có sáu màu sắc đặc biệt chói mắt ở phía cuối.

Hồng, đen, trắng, tím, xanh lá, vàng.

Nhóm An Lâm bắt đầu bay về phía lỗ hổng màu lam, ngay lập tức lao vào vòng xoáy đen tối.

Chờ khi ngươi mở mắt ra lần nữa, đất trời đã thay đổi.

Cảm giác mê man làm mắt tối sầm lại.

An Lâm cảm thấy một luồng giới lực của không gian hết sức kinh khủng, nó mênh mang từ xưa tới nay, vô cùng mênh mông, không phải bất kỳ sinh linh nào cũng có khả năng ngăn cản.

Nơi An Lâm đứng bắt đầu lõm xuống rạn nứt.

Dưới mặt đất thực sự là một cái miệng khổng lồ đầy răng độc.

"Grào!" Quái vật răng độc màu sắc sặc sỡ giống như kén trùng, miệng rộng khép kín bay thẳng tới cắn An Lâm.

"Á..."

An Lâm khẽ than, nhẹ nhàng bước một bước, thực chất giống như ngưng kết khí thế, khuếch tán ra bốn phía.

Oành!

Quái vật răng độc nổ tung tại chỗ, máu thịt rơi đầy trời.

An Lâm cũng không dùng tới pháp thuật, trực tiếp tiêu diệt quái vật răng độc bằng vũ lục.

Hắn dừng lại một chút, nhìn điểm sáng phát ra từ nơi phương xa, khẽ mỉm cười đi về phía đó.

Lúc này, ở nơi nguy hiểm hồng quang đầy trời.

Khô Lâu Thôn Thần đang ngâm mình trong một ao máu, vô số linh hồn màu sắc rực rỡ nhẹ nhàng phiêu đãng xung quanh, kêu gào thống khổ, thê lương thảm thiết, gào thét chói tai, nếu là sinh linh tầm thường ở trong môi trường này, chắc chắn sẽ bị điên.

Nhưng vị đại đầu Khô Lâu này lại đung đưa đầu, giống như lắng nghe âm thanh thần tiên đẹp nhất, hoàn toàn đắm chìm trong hoàn cảnh kỳ lạ này.

"An Lâm hắn có được chút thành tựu liền không biết kiêng nể, không coi ai ra gì, quá khinh thường anh hùng trong thiên hạ rồi. Ta sẽ khiến hắn phải hối hận khi tới đây, lần này, ta sẽ khiến hắn có đi mà không có về!"

"Ha ha ha..." Khô Lâu Thôn Thần đột nhiên nở nụ cười, ý chí chiến đấu bộc phát ầm ầm, "Đến rất đúng lúc! Thật sự cho rằng nơi này là Cửu Châu giới rồi hả? Đây chính là Linh giới, là địa bàn của chúng ta!"

Biểu hiện gần nhất của An Lâm trên đại lục Thái Sơ thật sự là quá kinh ngạc, đối với kẻ địch mà nói, quả thực là ác mộng, mỗi kẻ Hư Linh tộc nghe tới đều biến sắc.

Lúc này, một con chim màu lam dáng vẻ âm hồn chạy tới từ đằng xa.

"Cấp báo, Đại Đế Thôn Thần, có việc gấp."

Con chim màu lam đậu xuống bên cạnh Khô Lâu Thôn Thần, lớn tiếng kêu.

"Mau nói! Rốt cuộc có chuyện gì, kêu la, quấy rầy thế giới riêng của ta và Thôn Thần, nếu không phải việc gì giá trị, coi chừng ông đây nuốt chửng ngươi!" Qủy hai đầu gầm nhẹ một tiếng.

Hồn ma con chim màu lam run rẩy, vẫn nói: "Theo tin tức từ Cửu Nhãn Hồn, An Lâm của Tứ Cửu Tiên Tông đã tiến vào trong Linh giới!"

Sắc mặt quỷ hai đầu và đại đầu Khô Lâu hơi biến đổi.

"Còn có ai đi cùng hắn?" Qủy hai đầu hỏi.

"Không biết." Con chim hồn ma lắc đầu nói, "Nhưng trước mắt hẳn chỉ có một mình, lúc này Cửu Nhãn Hồn mới phát hiện đối phương cũng bởi An Lâm vừa đặt chân tới lãnh địa của nó."

Qủy hai đầu đưa mắt nhìn Khô Lâu Thôn Thần, dường như đang trưng cầu ý kiến hành động.

"Ha ha ha... Lão đệ Địa Uyên đừng nóng vội, theo tốc độ hấp thụ của chúng ta, chúng ta có thể hấp thụ hết tinh hoa của cái ao này trong ba ngày." Hai mắt Khô Lâu Thôn Thần híp lại, vẻ mặt hưởng thụ.

"Hồn lực và máu ở nơi này thật tuyệt vời, nếu không phải vừa rời khỏi chỗ này hiệu quả sẽ gần như biến mất, nhất định mình sẽ đem máu trong hồ theo."

Một con quỷ hai đầu toàn thần đen nhánh, ở bên cạnh đại đầu Khô Lâu, ùng ục ùng ục uống máu trong ao, đôi mắt nhỏ nheo lại, bộ dạng thỏa mãn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận