Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1722: Hấp thu cơ thể của Bán Thần

An Lâm đã biết ngọn nguồn tạo nên tất cả liền bắt đầu ra tay giải quyết hoàn cảnh khó khăn trước mắt, tuy rằng cơ thể hắn đang từ chối quyết liệt giải quyết loại hoàn cảnh khó khăn này nhưng suy cho cùng dễ chịu như vậy, vì sao không dễ chịu hơn chút nữa chứ?

Không, không đúng, lưu luyến thứ cảm giác dễ chịu nhất thời này, cứ lưu luyến cứ thoải mái này.

Cũng không đúng!

Nếu tiếp tục lưu luyến nữa, hắn sẽ thật sự trở thành kẻ đần độn như lời trong miệng của hệ thống!

"Không thể tiếp tục thoải mái như này nữa..."

An Lâm cắn chặt hàm răng, hai tay chống đất, dùng hết sức mạnh của mình để đứng dậy.

"Nếu là sức mạnh của quy tắc, vậy chỉ dùng quy tắc mạnh nhất trong trời đất để chống cự lại nó!"

Hai con mắt người con trai dừng lại, chiếc vòng thần màu trắng mang phong khí của một đời xuất hiện trên đỉnh đầu, khí thế chí cao vô thượng dường như nắm giữ quy tắc vô cùng mạnh mẽ bùng nổ, khiến cho trời đất xung quanh cố định trong nháy mắt, sau đó bị tách rời ra!

Đây là một sức mạnh quy tắc hủy diệt trong thiên đường...

"Cái này... Thật là một bộ thi thể sao?"

Sắc mặt hắn thay đổi, đây chính là di chứng sau cơn thoải mái.

Di thể có hình dáng con bươm bướm cứ như vậy lẳng lặng nằm sấp ở trước mặt hắn, thân hình linh cữu bán trong suốt tỏa ra ánh sáng lung linh, chói lọi đến mức căn bản không giống một thi thể. Không chỉ có như thế, mài giũa qua nhiều năm, căn bản là không có cách để lưu lại bất kì vết tích nào bên trên, nó thoạt nhìn mới mẻ như vậy, giống như chỉ chớp mắt sẽ đột nhiên sống lại.

Cho dù quy tắc có mạnh mẽ cơ nào thì trước mặt sức mạnh quyền hành cũng đều phải thần phục né tránh.

Tiếng hát nhẹ nhàng lúc có lúc không, dạo chơi khắp trời đất vô tận.

Quyền hành của gió, tuyệt tức chi phong!

An Lâm thấy có chút mê mẩn, cơ thể đẹp đẽ biết bao giống như là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt nhất thế gian.

An Lâm thở hổn hển, hai mắt mơ màng bắt đầu khôi phục sự minh mẫn, thần chí bắt đầu truyền tới từng cơn đau nhói, đồng thời cũng bắt đầu uể oải.

Loại cảm giác thoải mái chạy thẳng tới linh hồn kia biến mất trong nháy mắt.

An Lâm đập một viên tiên đan bồi bổ thần chí, tiếp tục hướng về di thể của Bán Thần, thuận lợi nhanh chóng tiến về phía trước di thể Bán Thần.

Thuật Thần Giám!

Vẫn may không tiếp tục sảng khoái nếu không hắn gần như sướng đến chết mất.

Một đoạn thông tin bắt đầu xuất hiện tại trong đầu hắn.

Hắn vươn tay ra khẽ vuốt thi thể trước mặt, thân thể bán trong suốt trơn bóng như thạch, vẫn còn cảm giác lạnh buốt, vẫn còn tiếng hát quái dị theo bàn tay truyền đến não bộ.

Hai mắt An Lâm dần dần trở nên trắng xóa như tuyết.

Chỉ có điều Hư Linh tộc này cũng thật sự không đơn giản, thậm chí ngay đến cả Sáng Thế cũng có, lại thêm một Linh Tổ đã là cảnh giới Sáng Thế, lực chiến đấu cấp bậc đỉnh phong, không thể không nói là thật sự có hơi đáng sợ.

Tuy rằng Hoả Linh Điệp đã Sáng Thế thất bại, nhưng hồn lực và thi thể của nó đều vô cùng gần với Sáng Thế! Mỗi một di thể cấp bậc Hợp Đạo đều có giá trị rất lớn, huống chi là thi thể cấp Sáng Thế, giá trị này quả thực là không thể đo đếm được!!

Không thể lãng phí thời gian nữa!

An Lâm nhìn thấy một đoạn thông tin này liền hít sâu một hơi.

"A...!" Toàn thân An Lâm run rẩy dữ dội!

Di thể Bán Thần Hoả Linh Điệp, di thể đã ngã xuống sau khi Sáng Thế thất bại của Hoả Linh Điệp ẩn chứa tinh hoa hồn lực vô cùng dày đặc, cùng với nguồn gốc vật chất vô cực.

Nếu như nói cảm giác sảng khoái của thần hồn trước kia là cảm giác sảng khoái của một hồ nước, vậy thì cảm giác lần này chính là cảm giác sảng khoái giống như đại dương mênh mông. Một loại giảm giác khó nói lên lời, sung sướng tới cực hạn.

Đã quá! Thật sự là quá sảng khoái!!

Không phải là bị tấn công, mà là bị thần hồn làm cho kích thích.

Quả nhiên là thi thể cảnh giới Sáng Thế!

An Lâm hít sâu một hơi, bắt đầu xoay chuyển thuật pháp chiếm đoạt.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt, hồn lực của Hỏa Linh Điệp tràn ra nhập vào bên trong cơ thể, sau đó bị thần hồn hấp thu.

"Nhặt được báu vật rồi, nhặt được báu vật rồi..." An Lâm bắt đầu cười hưng phấn.

Mà bây giờ, bởi vì sự mở cửa của Linh Giới, phần đông trong mười tám cường giả Hư Linh rất có thể đều đã xác nhập Linh Giới, đây chính là một cuộc chiến long tranh hổ đấu.

Hư Linh tộc có được quá khứ huy hoàng, cho dù là bây giờ, ở đại lục Thái Sơ thì nó cũng là một trong số ít thế lực có thể sánh ngang với Nhân Tộc, về số lượng người từ cảnh giới Hợp Đạo trở lên thậm chí còn vượt qua Nhân Tộc đạt đến con số mười tám.

Cũng may hai nhóm đại gia này đều đã chết rồi, ít nhất thì theo những gì An Lâm biết, cường giả cao nhất còn lại chính là đỉnh phong Hợp Đạo, không có ai có thể uy hiếp được hắn.

Quy tắc của hồn sảng khoái chính là do hồn lực tinh hoa của một lượng lớn Hỏa Linh Điệp tạo thành, chỉ cần hồn lực tinh hoa đã có thể tự tạo ra quy tắc, có thể tưởng tượng được bản thân hồn lực tinh hoa rốt cuộc đáng sợ đến mức nào.

Năng lượng hồn lực bảy màu sặc sỡ, giống như Hoàng Hà cuồn cuộn, điên cuồng tràn vào trong cơ thể An Lâm.

Chúng nó vô cùng mênh mông, vô cùng tinh khiết, vô cùng thâm thúy, năng lượng hồn lực cấp độ này đời này An Lâm hiếm khi gặp được. Cũng chính là bởi vì nó quá lợi hại, có thể tiến hành thanh tẩy và tăng cường thần chí từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, cho nên thần chí mới có thể sảng khoái như thế.

Loại cảm giác sảng khoái này khiến cho An Lâm hai chân xụi lơ, đại não trống không, mất đi sức chiến đấu chỉ trong nháy mắt!

Thậm chí ngay cả thuật pháp chiếm đoạt cũng không thể giữ vững được, cứ như vậy liền mềm nhũn.

Nhưng chiếm đoạt hồn lực sẽ kết thúc như trong dự đoán lại không xảy ra, sau khi thông đạo được mở ra, những hồn lực tinh hoa kia lại chủ động tràn vào trong cơ thể An Lâm, sau đó bị thần trí của hắn chiếm đoạt hút hết!

Đây... Đây là tình huống gì vậy?

Sắc mặt An Lâm thay đổi, hắn không chủ động hấp thu hồn lực tinh hoa, mà chính hồn lực tinh hoa tự chạy tới cửa? Thế này thì quá mức rồi?

Có điều có thể tự động hấp thu hồn lực tinh hoa cũng là chuyện tốt.

Có thể vừa được thoải mái vừa hút, càng là chuyện tốt.

Thời gian dần trôi qua, An Lâm bắt đầu đắm chìm trong loại cảm giác sảng khoái này.

Hoả Linh Điệp vô cùng to lớn, thật ra không có năng lượng thì chỉ là một linh thể không có chất lượng gì, thân thể của nó do bị mất dần đi hồn lực mà bắt đầu dần dần thu nhỏ lại. Cơ thể tồn tại qua nhiều năm tháng, từ khi bị bỏ lại ở nơi đây chưa từng xảy ra thay đổi gì, cuối cùng cũng bắt đầu xuất hiện khác biệt.

Nó đem tất cả những gì của nó dâng tặng hết cho người con trai xa lạ kia.

Cùng lúc đó, ở một nơi cách đó mấy trăm ngàn dặm.

Một con U Linh Điểu màu xanh lam đang bay đột nhiên thay đổi sắc mặt: "Nguy rồi, Cửu Nhãn Quỷ Tế bị mất liên lạc rồi, phần lớn là đã xảy ra chuyện rồi!"

"Cửu Nhãn Quỷ Tế chính là cường giả theo dõi điều tra mạnh nhất của tộc chúng ta, vậy mà An Lâm cũng có thể phát hiện tung tích của nó?" Con quỷ hai đầu đen nhánh gương mặt lộ vẻ kinh hãi nói.

"Không nên coi thường An Lâm, hắn vừa ngông cuồng lại tự cao tự đại, thật ra trên thực tế mà nói, cũng có chút bản lĩnh. Đáng tiếc, ta đã phong tỏa hắn rồi, căn bản hắn chạy không thoát khỏi lòng bàn tay của ta." Khô Lâu Thôn Thần trong tay cầm lưới hái đang ánh lên chói lóa, cười lạnh nói.

"Ta liên thủ cùng Khô Lâu Thôn Thần ngài, nhất định có thể bắt được An Lâm." Quỷ hai đầu nói với vẻ tràn đầy tự tin "Đến lúc đó ta sẽ cho hắn hiểu được, thế nào mới gọi là sống không bằng chết!"

Ở nơi Hoả Linh Điệp ngã xuống.

Thi thể vô cùng to lớn của Bán Thần ngày càng ảm đạm, ngày càng nhỏ lại.

Vẻ mặt An Lâm đờ đẫn, khóe miệng còn chảy nước bọt, một bộ dạng bị chơi hỏng, hắn đã sướng đến mức không còn biết thế giới này, không còn ý thức, di thể của Hỏa Linh Điệp đã biết mất hoàn toàn.

Thế gian không còn Hỏa Linh Điệp!

Hay nói là nó đã dùng một phương thức khác để tồn tại trên đời, đó chính là trở thành chất dinh dưỡng cho thần chí của An Lâm, khiến cho thần chí của An Lâm sinh ra bản chất giống như được lột xác!

(1) Bán Thần: đang trong giai đoạn lên đến Thần Sáng Thế, nhưng gặp phải bình cảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận