Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1731: Ta cần điều chỉnh

An Lâm im lặng.

Linh Cơ thấy chàng trai không nói tiếng nào, không kìm được liền thúc giục: "Rốt cuộc là muốn chọn loại thử luyện nào đây?"

Chọn loại thử luyện nào? Chắc chắn cái nào cũng đều không chọn đâu!

Thần hồn còn đang ngủ say, còn muốn tiến hành thử luyện thần hồn cái quỷ gì, chả phải là chạy tới dâng mạng à?!

Đương nhiên, An Lâm không thể nào nói ra tình hình thực tế được.

"Khụ khụ, tôi phải chuẩn bị trước một chút cái đã." An Lâm giải thích: "Trước khi tiến vào bất kỳ một thử luyện nào tôi cũng đều phải điều chỉnh trạng thái của mình lên đến mức tốt nhất, như thế mới nắm chắc hơn được."

Linh Cơ nghe xong cũng thấy có lý: "Cần phải chuẩn bị bao lâu?"

"Có lẽ là khoảng sáu canh giờ." An Lâm suy nghĩ một chút rồi nói.

Năm canh giờ sau.

An Lâm: "..."

"Ha ha, đồ nhóc con không biết trời cao đất rộng, đại trận bảo vệ do Linh Tổ thiết lập, làm sao mấy con sâu kiến này lại có thể phá vỡ? Cho chúng nó một vạn năm chúng cũng không phá được!" Linh Cơ ăn ngay nói thật cười lạnh đáp.

"Nguy rồi! Cửa lớn của đại điện Linh Tổ bị phá!!" Linh Cơ sắc mặt đại biến.

An Lâm giả vờ giả vịt điều chỉnh trạng thái.

Sắc mặt Linh Cơ đỏ lên, xấu hổ nhưng vẫn cứng cổ: "Chính bởi vì Thánh Nhân có ngàn vạn nỗi lo, có được thì ắt cũng sẽ phải mất. Mọi chuyện đều có biến hóa, ta cũng đâu phải Thần, làm sao có thể biết tất biết tuốt, đoán sai một lần cũng là bình thường!"

Linh Cơ gật gật đầu, tỏ vẻ không có dị nghị.

"Chị gái nhỏ à, đây là có chuyện gì? Sao bảo là cho chúng nó một vạn năm thì chúng cũng không phá được cơ mà?" An Lâm đen mặt.

Đột nhiên, hắn lại nghĩ tới một chuyện: "Đúng rồi Linh Cơ, bên ngoài có mười tên Hư Linh tộc muốn mạnh mẽ phá vỡ Linh Tổ đại trận để tiến vào đây."

Dù sao cô cũng đã sống vô số vạn năm rồi, cho dù chờ thêm một trăm năm, đối với cô cũng chẳng đáng nhắc đến.

Ầm ầm! Đại điện Linh Tổ chấn động kịch liệt!!

Dường như vì cứu vớt danh dự, mặt Linh Cơ liền lộ ra vẻ ngoan độc, nói: "Chúng nó không có chìa khóa mà cũng cố mạnh mẽ xông vào đại điện Linh Tổ, thật sự tưởng ta dễ bắt nạt lắm sao? Đây là sân nhà của ta, ta muốn cho chúng nó biết, cái gì mới là ác mộng thực sự!"

An Lâm nghe xong trong lòng cũng liền ổn định. Hắn sợ nhất là vào lúc mình đang yếu lại bị một đám địch cưỡng ép phá vỡ cửa trận rồi tràn vào trong, nếu thế thì tình cảnh của hắn liền nguy hiểm.

"Cô nghĩ ra được biện pháp nào hay để đả kích chúng nó rồi sao?" An Lâm hưng phấn hỏi.

Giờ phút này An Lâm đã sinh ra nghi ngờ đối với đặc tính không bao giờ nói láo của Linh Cơ, đậu mè, đây chính là mở mắt bịa đặt cực kỳ điển hình chứ còn gì nữa!!

An Lâm liếc mắt, cũng đâu trách cô đoán sai, nhưng cái lời son sắt chắc chắn bảo rằng đối phương mất đến vạn năm cũng không phá được, thế mà chỉ mới năm canh giờ liền bị phá, sự chênh lệch này... chênh cũng quá bất hợp lý luôn rồi!

"Giết a...!"

An Lâm: "..."

Nơi xa truyền đến giọng nói không hề nhỏ của đám Hư Linh tộc.

Mặt An Lâm hơi giần giật: "Có khác nhau sao? Nói cứ như là lúc trước cô không định lấy cái này làm mục tiêu của thử luyện không bằng."

An Lâm nghe xong cái đoạn 'một vạn năm' kia, cả người liền không kìm được run lên. Hắn thật sự quá nhạy cảm với cái từ này rồi, không kìm được hỏi: "Cô không thể thay bằng một tính từ nào khác được sao?"

Linh Cơ gật gật đầu, tức giận nói: "Ta phải dẫn chúng nó vào bên trong thử luyện Tứ Thánh, sau đó dùng hồn lực đáng sợ nhất, tra tấn chúng đến chết!"

Về phần thực tế lợi hại đến đâu, có thể phòng ngự được bao lâu, trong lòng An Lâm quả thật không dám chắc, đối với Linh Cơ một vạn năm cũng chỉ là một con số mà thôi.

Trong lòng An Lâm bổ sung một câu, cũng chỉ là nghe vào tai có vẻ lợi hại thôi.

Linh Cơ lắc đầu, thành thực đáp: "Không được, từ này nghe còn lợi hại một chút."

Linh Cơ hơi sửng sốt, chớp chớp đôi mắt màu lam nhạt: "Ờ ha..."

Trong lòng An Lâm run lên, thần hồn của hắn vẫn chưa tỉnh lại, tạm thời vẫn chưa muốn đối chiến với đám kia.

"Linh Cơ, tìm cho tôi một chỗ tránh mặt, tôi vẫn còn chưa điều chỉnh trạng thái xong." An Lâm trực tiếp mở miệng.

Linh Cơ mặc bộ đồ bằng lụa mỏng màu lam đứng giữa không trung chỉ vào bốn cánh cửa lớn phía sau lưng: "Muốn tránh quá đơn giản, tiến vào bên trong thử luyện, cánh cửa thử luyện Tứ Thánh được chế tạo từ huyền thiết hồn thượng cổ, cho chúng nó một vạn năm chúng cũng không thể nào phá ra được!"

Khí linh này có phải ở trong nhà quá lâu rồi, nên não hơi quá tải không vậy?

"Đừng nóng vội, chỗ này vẫn còn có một lối đi! Chúng ta mau đuổi theo lối đi này!"

"Nhất định là bị thằng nhóc khốn kiếp An Lâm nhanh chân đến trước rồi, nhất định phải xé nát hắn!"

"Grừ! Đáng giận, sao đều trống không?"

"Còn nữa, tôi vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng cho việc tham gia thử luyện, thần hồn của tôi còn chưa chuẩn bị xong." An Lâm mở miệng nói.

"Không sao, ở đây ta là lớn nhất, ngươi tiến vào bên trong thử luyện tránh mặt một lát trước, ta không phát động hồn lực đối phó ngươi, ngươi có thể ở trong đó nghỉ ngơi một canh giờ!" Linh Cơ nói.

Lần này thì An Lâm yên tâm thực sự.

Hắn nhìn qua bốn mục thử luyện khác nhau, lựa chọn Chu Tước theo bản năng.

Tiểu Lan là Thiên Tước Thần Nữ, chọn cái này có khi lại được chúc phúc cũng không chừng?

Linh Cơ gật gật đầu, cánh tay trắng vung lên, cửa lớn Chu Tước ầm ầm mở ra.

Lúc này, bên trong con đường hồn lực màu lam đã truyền đến tiếng kêu thảm thiết của đại năng Hư Linh tộc.

Rõ ràng là có đại năng Phản Hư cũng muốn xâm nhập vào lối đi kia, bị hồn lực màu lam ghi nhận rồi tấn công cho đến chết.

Không nói đến những thứ khác, chỉ vẻn vẹn mỗi lối đi kia thôi đã có thể chặn đường tất cả đại năng Phản Hư.

"Đúng rồi Linh Cơ, cô có thể đồng thời phát sóng trực tiếp luôn những hình ảnh bọn chúng bị cô ngược cho tôi xem với không? Để tôi được chiêm ngưỡng thủ đoạn sấm sét của cô khi có người xông vào?" An Lâm lại hỏi.

"Chuyện này..." Linh Cơ tò mò hỏi, "Không phải ngươi cần điều chỉnh trạng thái một canh giờ sao? Nhìn những hình ảnh kia sẽ không ảnh hưởng đến ngươi đấy chứ?"

Hai mắt An Lâm sáng lên, cuối cùng trò vui cũng lên sàn rồi!

"Khà khà khà... chúc mừng chúc mừng người có duyên, các ngươi thành công thông qua khảo nghiệm sơ cấp, có tư cách bước tiếp vào khảo nghiệm ẩn giấu do Linh Tổ thiết lập, nếu có thể vượt qua khảo nghiệm thành công, các ngươi sẽ thu hoạch được truyền thừa quan trọng nhất của Linh Tổ!" Con quỷ sắc mặt dữ tợn nói bằng giọng ác liệt.

Lúc này, đột nhiên có một con quỷ mặt mày dữ tợn xuất hiện trước mặt Kiếm Nguyên Đại Đế.

"Hừ, một tí trò mèo." Trên mặt Kiếm Nguyên Đại Đế lộ rõ vẻ khinh thường.

"Ở yên đấy không được động chạm linh tinh."

Giọng nói của Linh Cơ truyền từ không gian đến, dặn dò giọng điệu nghiêm túc.

Ngay sau đó, một hình ảnh bắt đầu xuất hiện, đó là không gian mà lúc trước hắn từng ở.

Quả nhiên, chỉ có đại năng siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo mới có thể đi qua được con đường hồn lực màu lam, chẳng qua điều nằm ngoài dự liệu của hắn chính là, ngoại trừ ba tên Hỗn Độn Ma Cầu, Kiếm Nguyên Đại Đế, Ám Hồn Đại Đế ra lại còn có thêm một đại năng siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo, hẳn là sau đó mới nhập bọn. Đó là một con rắn nhỏ bảy màu sặc sỡ, cứ liên tục phun cái lưỡi nhỏ trong suốt như lưỡi kiếm ra.

An Lâm biết, con rắn nhỏ có bề ngoài xấu xỉ này chính là Mang Hồn Xà cảnh giới Hợp Đạo sơ kỳ, nghe nói nó đã từng hạ độc được một đại năng Hợp Đạo trung kỳ đến mức trọng thương.

Có một con vật bề ngoài giống minh hổ từ mặt đất nhảy ra, nhào về phía trước bốn tên Hư Linh tộc. Một kích này của nó có thể so sánh với một kích của đại năng siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo.

Nhưng sắc mặt bốn tên Hư Linh tộc kia đều không có bất cứ thay đổi nào.

Có một thanh kiếm cắm ngược sau lưng Kiếm Nguyên Đại Đế bắt đầu rung lên, sau đó chẳng biết từ lúc nào trên không trung đã xuất hiện một luồng kiếm quang sáng chói lòa, trong nháy mắt đã xé rách con Minh Hổ kia thành hai nửa.

"Gràooo..." Minh hổ gào lên thảm thiết, một lần nữa hòa vào với sàn nhà, biến trở về ảm đạm.

Trong thử luyện Chu Tước, hắn nhìn thấy được một không gian rộng lớn vàng son lộng lẫy, bên trong trang trí cực kỳ xa hoa giàu có, bất luận là con đường uốn lượn vòng quanh hay là cột chống vách tường luôn cao cao đứng vững cũng đều có ánh vàng lóng lánh, tỏa ra ánh sáng lung linh. Ngoài ra còn có hư ảnh Chu Tước phủ phục ở chỗ xa nhất, mang đến cho hắn một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm.

An Lâm vui vẻ bước lên con đường tiến vào thử luyện Chu Tước, cửa lớn ầm ầm đóng lại.

Linh Cơ vẫn luôn cảm thấy chỗ nào đó không đúng. Nhưng im lặng suy nghĩ hai giây, cô vẫn quyết định đồng ý với điều này.

An Lâm nghiêm mặt nói: "Nhìn chúng nó bị ngược, tôi có thể điều chỉnh trạng thái càng tốt hơn!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận